Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115
Vừa mới ngủ nha. Khương Lệnh Uyển cũngkhôngnỡ đánh thức cháu trainhỏ, chỉ đứng ngoài nôi nhìn bémộtchút, thấy Hạo nhi yên lặng ngủ say, hai tay cuộn thànhmộtnắm đấmnhỏ, gương mặt béo tròn bụ sữa, hai hàng lông mày cực kì giống ca ca của nàng. Hạo nhi "ưm"mộttiếng, sau đó chép miệng tiếp tục ngủ, giốngmộtcon heonhỏ.
Gương mặt tuấn tú của Thái tử mỉm cười, ngồi bên cạnh Tiết Tranh,mộtđôi tay quen lối cầm quả quýt, tỉ mỉ bóc vỏ sạchsẽ, săn sóc đưa từng múi đến bên miệng Tiết Tranh. Có điều dường nhưkhôngthích, nhíu nhíu mày, quay đầu sangmộtbên, trước sau đềumộtbộ dáng ghét bỏ.
Lúc trước Hoàng Hậu vẫn lo lắng nhi tử nhà mìnhkhôngcương được, chuyện dòng dõi là cả vấn đề. Nhưng sau thấy con trai con dâu hai vợ chồng yên lành, mới biết mình lại bịhắnlừa. Chỉ là, Hoàng Hậu nhớ tới Trần đạisựtính được mệnh cách cho Tiết Tranh ngày đó, tạm thời nhịn xuống. Huống hồ hồi còn bé nàng thấy Tiết Tranh tự nhiên hào phóng, vẫn hết sứcyêuthích tiểucônương này.khôngngờ sau khi lớn lên, tính tình lạikhônghề giống như hồi còn bé.
·
"Xán Xán, muội khỏi an ủi tỷ..." Tiết Tranh giương mắt nhìn tiểu biểu muội, chậm rãinói: "Tỷ sống cùng Thái tử, lạikhôngphải sống với bà ta."
Khương Lệnh Uyển hiếu kì nhìn cái bụng Tiết Tranh, chớp mắtnói: "Tranh biểu tỷ, có thể cho muội sờ chútkhông?"
Điệu bộ này, sao giống dỗ đứanhỏvậy?
Di An Quận Chúa cẩn thận nhìnmộtchút, nhìn gương mặt quá mức xinh đẹp củacôem chồng, có chútkhôngthể dời mắt. Chờ thêm mấy năm, em chồngsẽbắt đầu việc hôn nhân với Vinh Thể tử, sau này cũng có hài tử của mình,sẽkhôngcần ao ước nhìn những người khác.
Hạo nhi là nhi tử của Khương Dụ và Di An Quận Chúa.
Thái tử thấy bầukhôngkhí là lạ, vội vàng lôi kéo Hoàng Hậunói: "Mẫu hậu, A Tranh mang thai khổ cực, mấy tháng trước ăn gì ói đấy, chịu tộikhôngít. Bây giờthậtvất vả mới ổn định lại được, ngài để cho nàng ăn cái mình thích có đượckhông?"
Khương Lệnh Uyển nhận lấy, bất mãn bĩu môi.
Hoàng Hậumộtthân phượng bào tinh xảo hoa lệ,trênđầu đeo phượng quan vàng rực rỡ, đôi mắt đảo qua tiểucônương trước mặt, Khương Lệnh Uyển chịu khó tiến cung, Hoàng Hậu có từng gặp qua mấy lần. Biết Khương Lệnh Uyển là vị hôn thê của Lục Tông, Hoàng Hậu cũngkhôngyêuthích nàng là mấy. Từ sau lần trước, Hoàng Hậu đúng là cũngkhônglại tiếp tục gây khó dễ cho Lục Tông, nhưng nàngkhôngưa Lục Tôngkhôngphải ngàymộtngày hai, thái độnóithay đổi sao có thể liền thay đổi?yêuaiyêucả đườngđilà cái lý này, cho nên nàng cũngkhôngthểyêuthích Khương Lệnh Uyển cho được.
Di An Quận Chúa nhìn mẹ con hai người, an ủi: "Xán Xán vào cung cũngkhôngphải lầnmộtlần hai, trong cung có Thái tử phi che chở, ai dám làm khó dễ Xán Xán? Nương, người đừng lo lắng."
Từ khi Hạo nhi sinh ra, mỗi ngày nàng đều đến thămhắn. Từ lúc còn đỏ hỏn nhiều nếp nhăn, cho tới khi xinh xắn trắng trẻo như bây giờ. Khương Lệnh Uyển khẽ vuốt mũinhỏcủa Hạo nhi, càng nhìn càng thấy đángyêu.
Hình thức hai người ở chung này làm Khương Lệnh Uyển có chút buồn cười.
Khương Lệnh Uyểnkhôngnhịn được cười, nghiêng đầunói: "Hạo nhi là con trai của ca ca, tất nhiên giống cha." Từ lúc nương có tôn nhi này liền đem làm bảo bối, gặp người liền khoe, cũngkhôngthấy mệt a. (đọc tại Qidian-VP.com)
nóitới cháu trai này, Khương Lệnh Uyển cảm thấy sau này hẳn cũng làmộttiểu tử nghịch ngợm, tuổi cònnhỏnhưng cũngkhôngchịu yên ổn. Lúc trước khi còn ở trong bụng tẩu tẩuđãvô cùng ầm ỹ. Sau đó liền chọn lấy ngày tốt, ngay trung thu mười lăm tháng tám vội vã chui ra khỏi bụng mẫu thân. Vào thời điểm tẩu tẩu sinh nở, ca ca nàng vô cùng lo lắng, chânkhôngchịu yên. Lúc sinh đứa cháu này cũngkhôngquá thuận lợi, miễn cưỡng dằn vặt mẫu thân nó bốn, năm canh giờ mới lưu luyến bò ra khỏi bụng mẹ, đượcmộtnhi tửnhỏnhư con khỉ, Khương Dụ tức đến nỗi muốn đánhhắnmộttrận —— ai bảohắndằn vặt mẫu thânhắnthành bộ dáng như vậy. May mắn sau khi sinh xong tẩu tẩu được chăm sóc kĩ càng. Bây giờ lại đẫy đà hơn, khí sắc cũng tốt.
Khương Lệnh Uyển liên tục gật đầu qua loa, lúc này mớiđira ngoài.
Tuyết rơimộtđêm,trênmái hiên phủ đầy tuyết trắng xóa, óng ánh long lanh, vô cùng xinh đẹp, Khương Lệnh Uyển ngẩng đầu, đôi mắt mở to quan sát, yên lặng tẻ nhạt đếm ngón tay, sau đó dậm chân để làm bản thân ấm hơnmộtchút, liềnđivào Phẩm Trúc cư của ca ca nhà mình. Nha hoàn bên trong cẩn thậnđiđến hành lễ với nàng, sau đóđiđến bên cạnh Di An Quận Chúanói: "Quận Chúa, Lục tiểu thư đến."
Tô Lương Thần vào cửa cũng gầnmộtnăm, nhưng Khương Lộc rất hờ hững với nàng, ngược lại sủng thê tử Nghiêm thị nhiều hơn, tuy rằng vẫn phong lưu, nhưng so với trước đây vẫn thu liễm lại nhiều lắm. Dù saokhôngphải nam nhân nào cũng phong lưu lãng tử lúc đầu như Nhị thúc của nàng. Nghiêm thị thông mình, lại biết ănnói, tất nhiên lấy được niềm vui của Khương Dụ; mà Tô Lương Thần tự cho mình là thanh cao,khônghạ được mặt xuống, Khương Lộc cũngkhôngtự nguyện mặt nóng dán mông lạnh. Có điều, bây giờ Nghiêm thịđãmang thai, mấy tháng này Khương Lộcđiđến chỗ Tô Lương Thần dường như cũng làm nàng khó chịu, tất nhiên Tô Lương Thần lại có động lực hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trong đốt địa long, nóng hầm hập, vừa bước ra ngoài, lại càng thấy lạnh. Gió rét luồn vào, theo bản năng Khương Lệnh Uyển rụt cổ vào, giơ tay giữ nón, thân thể bị đông lạnh đến run lên. May mà nương nhét cho nàng cái lò sưởi nên mới ấm áp hơn chút.
Chương 115
Tiết Tranhkhôngthích ngữ khi như vậy của Hoàng Hậu.
Sau nửa canh giờ, xe ngựa mang kí hiệu phủ Vệ Quốc Công tiến vào cung.
Hoàng Hậu nhìn Tiết Tranh, ý thức ánh mắt rơi vào bụng nàng mới nhu hòa hơnmộtchút. Sau đó bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, gương mặt lạnh lùng hỏi: "Nghe Liên Kiềunói, hôm qua Bổn cung sai người canh hầm bổ đến cho ngươi, ngươikhônguống?"
Nghe lời dặn thân thiết của tẩu tẩu, Khương Lệnh Uyển mỉm cười gật đầu,âmsắc trong veonói: "Dạ, muội biết rồi."
Khương Lệnh Uyển sững sờ đứng tại chỗ.
Chu thị gật đầu,nói: "trênđường cẩn thận chút, sớm trở về. Vào cung, nhớ chú ý lờinóihành động, đừng cho ta rắc rối."nóixong, liền mang lò sưởi trong tay nàng nhét vào lòng nữ nhi.
Khương Lệnh Uyển cười cười,khôngnhịn được lại nhìn cái bụng Tiết Tranhmộtchút, trong lòngthậtước ao. Kiếp trước tuy nàng gả hơn người ta, nhưngkhôngcó cảm giác làm mẫu thân. Tuy mang thai vất vả, nhưng có thể tưởng tượng hài tử sinh ra chảy xuôi dòng máu của nàng và Lục Tông, lại kết hợp thân mật này, các loại quan hệ tùy ý khác đềukhôngthể thay thế được.
Khương Lệnh Uyển bĩu môi, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía tiểu chất nhi,nói: "khôngphải nữ nhiđangđịnhđisao? Tiện đường tới thăm Hạo nhi." Bây giờđãgặp, Khương Lệnh Uyển nhân tiệnnói: "Vây... Nương, conđitrước."
Mị Nhi vângmộttiếng, sau đóđilấy lò sưởi tay, Khương Lệnh Uyểnđiđến chỗ Di An Quận Chúa, gọi nàngmộttiếng: "Tẩu tẩu." Sau lạinói: "khôngcần, trong phòng có đốt lò sưởi, muộikhôngcần."nóixong liềnđiđến bên cạnh Di An Quận Chúa, nhìn cháu trainhỏnằm trong nôi, cườinói: "Hạo nhiđangngủ?"
Nhưng Hoàng Hậu biết Tiết Tranh rất che chở vị biểu muội này, tự nhiên cũng cho nàngmộtchút mặt mũi, gật gù ra hiệu cho nàng đứng dậy.
May mà sau khi Tiết Tranh gả vào cung, Thái tử ngàn vạn thuận theo Tiết Tranh, đánhkhôngnỡ, mắngkhôngcãi lại, quả thực là nghe lờikhôngra hình thù gì. Mà bây giờ trong bụng Tiết Tranhđãcó cốt nhục của Thái tử,hiệnnayđãgần năm tháng. TừnhỏTiết Tranhđãhiếu động, kiên trì với cái bụng lớn tất nhiên cũng là ôm lấy khổ. Vì thế mỗi tháng đều cho Khương Lệnh Uyển tiến cung giải buồn cùng nàng.
Nhìn tư thế đó, Chu thị biết nữ nhikhôngđem lời nàngnóiđể trong lòng,thậtlà nước đổ đầu vịt, giống như gió thổi bên tai, bất đắc dĩ hítmộthơi: "Đứanhỏnày..."
Khương Lệnh Uyển cong môi. Nàngkhôngvội vã, bởi vì cómộtngười, khẳng định còn gấp hơn nàng.
Tiết Tranh nhíu màykhôngnói.
Thái tử rất thức thời, cười ha hanói: "Các ngươinóichuyện,khôngcần để ý đến ta."nóixong lại từ trong rổ trái cây cầmmộtquả quýt đưa ra,nói: "Biểu muội muốn ăn quýtkhông?"
Có điều, cũng sắp rồi.
Tiết mục này, Khương Lệnh Uyển xem quakhôngchỉmộthai lần. Lại nhìn Tiết Tranh, thấy nàng trầm mặt rũ mắt, nhưng rất nhanh lại khôi phục thần thái, ngồi yên lặng ăn đồ ăn.
nóixong Thái tử liền kéo Hoàng Hậuđira ngoài.
Nước lênthìthuyền lên, Trung Dũng Hầu phủ ở Tấn thành cũng coi như là cực kì có địa vị, bây giờ có thêmmộtThái tử phi, địa vị ở Tấn thành lại nâng thêmmộtđoạn.
Bây giờ Lục Tôngđangmuốn đến Ngự thư phòng gặp Thừa Đức Đế, hiếm khi thấy được nàng, trong lòng tất nhiên vui mừng. Đôi mắthắnchăm chú nhìn tiểucônương trước mặt, suy nghĩ chốc lát,nói: "Muội chờ tamộtchút. Tađigặp Hoàng Thượng, sau đósẽđưa muội về."
Tiết Tranh lườmhắnmộtcái,nói; "Xán Xánkhôngthích ăn quýt, muốn ăn ngươi tự mình ăn."
Sơn Trà bất mãn lầm bầmnói: "Tô di nương nàythậtlàkhôngcó giáo dưỡng, đáng đời bị Nhị công tử lạnh nhạt."
Qua năm nàng liền mười lăm, nương vẫn còn xem nàng như hài tử a.
Chu thị tất nhiên hiểurõđiều này.
Thời điểm mới vào cung, Hoàng Hậu liền muốn lập uy với Tiết Tranh, muốn nàng cố gắng thu liễm tính tình hầu hạ cho nhi tử của mình,khôngngờ Tiết Tranh làmộtkẻ cứng đầu. Hoàng Hậu ngang ngược, nàng cũng ngang ngược. Con dâu mẹ chồng hai người, vừa thấy mặtđãnhư mũi nhọn đấu với đao sắc, Thái tử kẹp ở giữathậtkhó khăn, mỗi lần đều chạy hai đầu, an ủi tốt người này lại an ủi người kia, bận tối mày tối mặt. Hoàng Hậu ngang ngược quen rồi, bây giờ đụng phải con dâu như thế, mỗi lần đều bị chọc tức gần c·h·ế·t, nhưng mỗi lần đều rơi vào thế hạ phong. Mà bây giờ, trong bụng Tiết Tranhkhôngchừng mang theo kim tôn của nàng, Hoàng Hậu càng ngày càngkhôngdám trêu chọc nàng, chỉ lo nàng làm bừa, làm tổn thương tôn nhi bảo bối của bà.
Tháng ba năm nay, Hoàng thượng hạ thánh chỉ tứ hôn. Từ nay đến ba tháng sau, Tiết Tranh liền học tập lễ nghi trong cung. Đến tháng sau liền thuận lợi gả vào cung, thành Thái tử phi Đông cung.
Sau được mời vào, hành lễ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người bên ngoài nhìn tất nhiên ước ao, dù sao nếukhôngcó gì bất ngờ xảy rathìchính là mẫu nghi thiên hạ,thậtsựlà bay lên thành phượng hoàng. Nhưng nàng lại biết,côdượng căn bảnkhônghi vọng Tiết Tranh tiến cung, càngkhôngthèm khát cái vị trí Thái tử phi, mẫu nghi thiên hạ gì đó.
Đảo mắtđãđến tháng chạp.
Di An Quận Chúa thấy tiểucôcôquan tâm nhi tử, tiểucônương gia, lại đặc biệtyêuthích hài tử, hơn nữa Hạo nhi cũng rất thích thân cận với nàng, hài tử mới chỉ có mấy tháng, rất nghịch ngợm, sợ người lạ. Nhưng mỗi lần tiểucôcônày đến thămhắn,hắnliền vô cùng ngoan ngoãn, cực kì nghe lời.
Hôm nay Thái tử cũng ở đây.
Khương Lệnh Uyển suy nghĩmộtchút, do dự mở to mắt: "...khôngcầnđi?"
Tiết Tranh để Khương Lệnh Uyển ngồi bên cạnh mình. Khương Lệnh Uyển nhìn cái bụng phình to của Tiết Tranh, thở dàinói: "Cái bụng của Tranh biểu tỷ lại lớn hơnmộtvòng, còn to hơn tẩu tẩu ta mang thai hồi đó." Cái bụng Tiết Tranh căng tròn, như quả bóngnhỏ,khônghề giống như mới hơn năm tháng.
Thựcsựlàmộtnam nhân bá đạo.
Chu thị nhéo nhéo khuôn mặtnhỏbé của nữ nhi,nói: "khôngphải hôm nay con muốn tiến cung sao? Sao vẫn còn ở đây?"
Khương Lệnh Uyểnđiđến tẩm điện của Tiết Tranh ở Đông cung, liền thấy Tiết Tranh mặcmộtthân xiêm y mày hồng thêu hoa mẫu đơn giao nhau ngồi bên giường la hán. Xa xa nhìn, thấy hai gò má nàng hồng hào, long lanh xinh đẹp, búi tóc chải lên tinh xảo rườm rà,trênđầu cắmmộtbộ trâm như ý bằng vàng ròng, giữa trán dán thúy điền, vừa nhìnđãbiết làmộtchủ nhân tôn quý,khôngthấy nửa điểm hán tử trước kia.
Lục Tông cũng nhìn thấy nàng, khuôn mặt nhu hòa hơn, vội vàng xoải bướcđitới.
Lục Tông: "Nghe lời."
Di An Quận Chúa nhìn nàng trang điểm, rất quan tâm hỏi: "Xán Xán, hôm nay muội muốn ra ngoài sao?"
Tiết Tranh ôm bụng lớn đứng dậy, nhíu mày oán giậnnói: "Mới có nửa thángkhôngtiến cung, tại sao lại mới lạ rồi?khôngphải tỷđãnóikhôngcần hành lễ sao?"
Chu thị nghĩ nghĩ, lại cúi đầu nhìn tôn nhi béo trắng, lại liếc nhìn con dâu. Thấy khí sắc của nàng ngày càng tốt hơn, tâm trạng cũng được an ủikhôngngớt..mộtđại gia đình đều tốt,thậttốt.
Tiết Tranhnóithẳng: "Con dâukhôngthích mùi vị đó."
Khương Lệnh Uyển cười cười, sau đó nhón chân lên phủi tuyếttrênbả vai vàtrênđầuhắnđi.
Kiếp trước, Tiết Tranh và Đường Cử cómộtđoạn nhân duyên quá ngắn. Dựa theo lời Tiết Tranhnói, chuyện phòng the hai người cũng rất ít,đãnhư thế, tất nhiênkhôngcó cơ hội mang thai hài tử. Mà bây giờ, thấy Tiết Tranh được chăm sóc hồng hào đẫy đà, nàng cảm thấy chuyện Tiết Tranh vào cung cũngkhôngphải là chuyện gì tồi tệ. Chí ít Tiết Tranh và Thái tử vẫn rất ân ái. Sau này hạ sinh hài tử, địa vị cũngsẽvững chắc hơn, thái độ của Hoàng Hậu đối với nàng tóm lại cũngsẽthay đổi chút.
Trong lòng Di An Quận Chúa hiểurõ,nói: "Cũng tốt. Có điều đêm qua tuyết lớn, bây giờtrênđườngkhôngdễđi, ngồi xe ngựa cũng nên để ý, cẩn thậnmộtchút."
Hoàng Hậu giậnkhôngcó chỗ phát tiết, mạnh mẽ oán trách Thái tử: "Ngươi cứ che chở cho nàng tốt rồi! Sớm muộn cũng giúp nàng làm mẫu thân ta tức c·h·ế·t!"
Khương Lệnh Uyển bất đắc dĩ. Năm nay Khương Huệ cùng Tứ tỷ tỷ trước sau xuất giá, quý phủkhôngcòn Tứ tỷ tỷ, nàng cũng chỉ có thểnóichuyện với tẩu tẩu. Hơn nữa Tiết Tranh lại tiến cung,mộtngười thăm nàng cũngkhôngcó. Tuynóicònmộtngười là Lục Bảo Thiền, nhưng hôn kỳ của nàng và Lục Tông cũng sắp đến, thế nào cũng có chút cấm kỵ,khôngthể lúc nào cũng chạy đến Vinh vương phủ. Thường xuyên qua lại, cuộc sống của nàng ngày càng khô khan vô vị.
Tiết Tranh sờ sờ bụng, oán hậnnói: "Giống như quả bóngnhỏ,thậtphiền toái. Tỷ mong ngóng nó lớn nhanhmộtchút, sớm sinh ra được... Tỷ cũng muốn hoạt động gân cốtmộtchút." Tính tình Tiết Tranh như vậy, thà ra chiến trường đánh giặc, cũngkhôngmuốn ở trong cung chờ sinh. Lấy tâm ý ngày đêm của nàng chính là đến lúc hài tử sinh ra còn có thể dạy nó tập võ.
Thái tử cười làm lành, lôi kéo Hoàng Hậuđira ngoài: "Mẫu hậu, người sao a? Mấy ngày trướckhôngphải mẫu hậu vẫn luônnóicon traikhôngrảnh bồi người sao? Hôm nay nhi thần cùng ngườinóichuyện phiếm giải buồn, người đừng nóng giận. Chúng tađira ngoàimộtchút..."
Mỗicônương bên người đều lập gia đình, chỉ có nàngnhỏtuổi nhất, cần phải đợi đến sang năm.
Chủ tớ ba ngườiđira Phẩm Trúc hiên, nửa đường gặp được Tô Lương Thầnđitừ trong Khóa viện của lão thái thái ra. Khí sắc Tô Lương Thầnkhôngđược tốt lắm, được nha hoàn đỡ, sau khi nhìn thấy nàng,mộtcâu chào hỏi cũngkhôngcó, trực tiếpđiqua.
Lúc này Khương Lệnh Uyển mới vội vàng đứng dậy, quỳ gối hành lễ. Dù sao vị Hoàng Hậu này bụng dạ hẹp hòi, vẫn là bớtđitrêu chọc thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn nữa mấy ngày này nàng chịu khó bồi bổ, gò má cũng êm dịu hơn trước, dường như cằm cũng chẻ ra.
Khương Lệnh Uyển gật đầu: "Đúng vậy, hôm qua trong cung gửi thư đến, Tranh biểu tỷ muốn muội tiến cung thăm nàng."
Beta: Twins
Vừa nghe Tiết Tranhnói"phiền toái", Thái tửđangngồimộtbên ăn quýt nhất thời quyệt miệng, cảm thấythậtoan ức.hắncùng tiểu huynh đệ ngày đêm phấn khởi chiến đấu, chăm chỉ cày cấy,thậtvất vả mới mong ngóng được hài tử, quý giá lắm.
Thấy Lục Tông mặt mày như ngọc, khuôn mặt lạnh lùng,trênngười khoác áo choàng màu đen, lúcđiqua cây cổ thụ,trêncây rơi xuống vài mảng tuyết, đúng lúc rơi vàotrênđầu và bả vaihắn.
Khương Lệnh Uyển biết,thậtra Tiết Tranh rất quan tâm đến Thái tử, đối với Hoàng Hậu coi nhưđãkhoan dung. Đổi lại tính tình ngày xưa của Tiết Tranh, cần phải đánh nhau với Hoàng Hậu mới xong.
Chu thị thấy nữ nhi cũng ở đây cũngkhôngmấy kinh ngạc, chỉ sang nhìn tôn nhiđangngủ say, càng nhìn càng vui mừng, mỉm cườinói: "Hạo nhithậtgiống Dụ nhi hồi còn bé, đều là cùngmộtkhuôn đúc ra a."
Editor:Kye
Ở Đông cung ngồi nửa canh giờ, Khương Lệnh Uyển liền muốn xuất cung. Tiết Tranh muốn tự mình đưa tiễn nàng, nhưng Khương Lệnh Uyển nhìn cái bụng to lớn của nàng, bên ngày lại trời giá rét đất đông, tất nhiênkhôngmuốn nàng đưa tiễn.
Trước viện Đông cung có trồng vài cây mai vàng, nàng nhìn hoa mai nở sáng lạn, liền tiện tay bẻmộtcành. Dọc theo hành langđira ngoài, lúcđiqua Ngự Hoa Viên, Khương Lệnh Uyển bỗng thấymộtbóng người quen thuộc cách đókhôngxađitới.
Chị dâu em chồng hai ngườiđangnóichuyện, Chu thị cũng tiến vào thăm tôn nhi.
·
Khương Lệnh Uyển nhìn mà cảm thấy buồn cười.
Thái tử "ồ"mộttiếng, quả thực tự ngồi lột vỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển rũ mắt.
Thôi, bây giờ thấy nàng khỏe mạnh,khôngtốt sao?
Lúc này Khương Lệnh Uyển mới đứng lên.
Khương Lệnh Uyển thầm nghĩ: Nhưng Thái tử ở trong này.
"... Vâng."
Di An Quận Chúa ngẩng đầu, nhìn tiểucônươngđivào, thấy nàng khoác áo choàng lông cẩm sắc, gương mặtnhỏxinh xắn bị đông lạnh đến đỏ bừng, nàng nhanh chóng quay sang nhìn nha hoàn Mị Nhiđangđứng bên người,nói: "Nhanh đưa lò sưởi tay cho Lục tiểu thư."
Hoàng Hậu vừa nghe xong nhíu mày: "Mùi vị đó làm sao? Làm saokhôngthích? Coi như ngươikhôngđể ý bản thân, cũng nên vì hài tử trong bụng mà suy nghĩ, đều sắp làm mẫu thân, sao có thể tùy tính như vậy?"
Tiết Tranh cong môi nở nụ cười, bầukhôngkhí mới tốt hơn chút. Nàng cầm tay Khương Lệnh Uyển để lên cái bụng căng tròn của mình,nói: "Hai chúng ta còn có cái gìkhôngthể? Muội cứ sờ."
Khương Lệnh Uyển cũngkhôngnóithêm nữa. Tuynóivậy, nhưng có mẹ chồng như Hoàng Hậu này, tháng ngày sau này của Tiết Tranh cũngkhôngyên bình. Trước đó vài ngày, Hoàng Hậu vẫn suy nghĩ muốn nạp cho Thái tử hai Trắc phi, dù sao Tiết Tranh có thai,khôngthích hợp thị tẩm. Nhưng thái độ Thái tử lại cứng rắn, nếu Hoàng Hậu lạinóithêm nữa, lại muốn lấy cái c·h·ế·t ra đe dọa. Nhưng mà, nhiệt tình như vậy còn kéo dài được bao lâu?
Hàn huyênmộtlúc, Hoàng Hậuđivào.
Bây giờ trong bụng Tiết Tranh mang thai trưởng tôn, trong hoàng cung ai dám chọc giận nàng? Mà từnhỏTiết Tranhđãche chở nữ nhi của nàng, tuyệt đốisẽkhôngđể con bé bị oan ức. Điểm này, Chu thị vẫn hiểu. Nhưng trong cung kia là địa phương ăn tươi nuốt sống. Nữ nhi của nàng quá ngây thơ, vạn nhất đắc tội ngườikhôngnên đắc tội, sau lưngkhôngchống nổi ám chiêu, coi như xong.
Khương Lệnh Uyển bồi Tiết Tranh tán ngẫu, phần lớn đều nghe nàng oán giận. TuynóiThái tửkhônggiữ lễ tiết, nhưng đến cùng vẫn làmộtđại nam nhân sống sờ sờ, ngồi ở đây, nàngnóichuyện cũng câu nệ hơn chút.
Di An Quận Chúa khẽ mỉm cười, nhìn Hạo nhiđangnằm gọn trong nôi,nói: "Ừ, vừa mới ngủ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.