Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122
Lục Tông giơ tay,nhẹnhàng thả màn giường xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi náo động phòng xong, các quý phụ thế gia liền thức thời rời khỏi tân phòng.
Đèn hỉ bên ngoài giường long phượng “phật phật”, ánh nến nhảy lên, cảnh bên trong tự nhiên cũngrõràng giống như ban ngày.
Khương Lệnh Uyển nhíu mày.
Bên trong Khương Lệnh Uyển co lạimộtđoàn, chôn người bên trong chăn đệm mềm mại, khuôn mặtnhỏđỏ hồng, tràn đầy nước mắt,khôngngừng run.
hắngiơ tay v**t v*.
Trong lòng Lục Tông có chút cảm động, xoay người nhìn nàng, nhìn khuôn mặtnhỏcủa nàng đỏ lên, liềnnói: “khôngcần, ta tự mình mặc là được.” Lúc trước thời điểm cầu thânhắnđãnói, kiếp nàysẽkhôngđể nàng hầu hạ mình. Nếu như muốn hầu hạ, cũng làhắnhầu hạ nàng.
đivào, đập vào mắt chính là sống lưng và hai chân mạnh mẽ thẳng tắp, còn có eo thon rắn chắc…
Beta: Mira
Khương Lệnh Uyển ứng phókhôngkịp, lúc này nhìn tiểu gia hỏađangmềm oặt nghỉ ngơi dưỡng sức kia, nhìn đến ngẩn người, sau đó cấp tốc rời mắt, lúng túng nuốt nước miếng: “Vậy thiếpđira ngoài.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Lục Tông rời khỏi đây,khôngít người trong phòng tụm năm tụm ba bắt đầu rờiđi, chỉ để lại Đào ma ma cùng hai nha hoàn Kim Kết, Sơn Trà mà nàng mang theo, còn có hai nha hoàn hồi môn, chỉ là nàngđãquen để Kim Kết và Sơn Trà hầu hạ, tất nhiên cũngkhôngcần những người khác, liền để các nàngđira ngoài.
Hai người bọn họ thành thân, sau này quần áotrênngườihắn, liền do tự nàng làm. Đến lúc đó nàng nhất định phải thêu lên tiết khố mấy cái bánh chưng đángyêu.
Lúc nàymộtlão phụ nhân mặcmộtthân áo ngoài tối màu thêu hồ lô song phúc dẫn hai nha hoàn đứng dậy. Lão phụ nhân rất vui mừng, quy củ hướng Khương Lệnh Uyển hành lễ,nói: “Lão nô Tôn thị, gặp qua phu nhân.”
Tửu lượng của Lục Tông vô cùng tốt, nhưng hôm nay nhất định là phải bị chuốc rượu, con em các gia đình quý tộc thường thích hồ nháo, hôm nay rốt cục cũng bắt được cơ hội trêu chọc Lục Tông, tất nhiênsẽkhôngchịu bỏ qua. Hơn nữa còn có những người trong quân doanh, mỗi người đều thô kệch thẳng thắn, sợ là phải làm Lục Tông ngã xuống mới dừng tay.
thậtsựlà cửu hạn cam lộ, thâm thiển vô độ(*).
Chỉ là bốn nha hoàn đều chưa trảisựđời, đối với chuyện như vầy kiến thức chỉ nửa vời. Chỉ nghe thấy bên trong truyền ra thanhâmmềm mại của phu nhân, quá sốt sắng, đến nỗi có chút bén nhọn “sai rồi sai rồi,khôngphải nơi này…” Sau thanhâmnam tử trầm thấp lúcẩnlúchiện, nghe ngữ khí, đại để lại để dụ dỗ người. Ngay sau đó là thanhâmnữ tử khóc sướt mướt, đứt quãng, dường như là bị thứ gì đâm thành vụn vặt.
Khương Lệnh Uyển đau đến thân thể run lên, lúc này cũng chưa dừng lại. Dù sao món đồ kiakhôngxứng đôi, thoải mái làhắn, chịu tội là nàng. Có điều chỉmộthồi, lạc hồng kia xem như có công đạo, nếu lại thêmmộthồi, nàng cũngkhôngchịu nổi.hắncứ mạnh mẽ hữu lực như vậy, chắc chắn ngày mai hai chân nàng đều muốn nhũn ra a. Chỉ sượt qua vật kia, khí thế lại tăng vọt. Lòng Khương Lệnh Uyển vẫn còn sợ hãi, nước mắt rưng rưng nhìn Lục Tông.
Tôn ma ma thấy thái độ Thế tử phu nhân đối với mình rất tôn trọng, tất nhiên trong lòng rất thoải mái, ý cườitrênmặt cũng sâu hơn chút.
Lục Tông xoải bước tiến lên, đè lên người Khương Lệnh Uyển, cúi đầu ngậm lấy môi nàng.
Khương Lệnh Uyển cúi đầu nhìn ngọc bội kia. Tuynóilúc nàng bốn tuổikhôngbiết xấu hổ lấy được từ Lục Tông, nhưng sau khi Lục Tông rờiđi, nàng cũngkhôngđeo lại, dù sao lúc đó quan hệ của nàng và Lục Tông cũng chỉ là biểu huynh muội. Mà bây giờ, nàng là thê tử củahắn.
Tắm gội xong, Khương Lệnh Uyển rửa mặt, Thanh Mai Thanh Lan liền bưngmộtbát chè hạt sen nóng hổiđivào.
Edit: Kye
Lục Tông là nam nhân ngũ đại tam thô, nhưng xưa nay rất quan tâm săn sóc cho nàng, bây giờ nghe ngữ khí củahắn, Khương Lệnh Uyển tất nhiên ngoan ngoãn gật đầu, sau đó cảm thấy mình cũng có thểnóichút gì đó, liền chớp mắtnói: “Vậy chàng cũng uống ít rượu lạimộtchút.”
Kiếp trước nàng vì chuyện Vinh Vương buộc Lục Tông nạp thiếp mà tức giận, hồi đó nổi nóng, nàng liền thẳng thắn nhét người của bản thân nàng chohắn, đỡ phải nhắc lại. Nàng hỏi ý tứ Kim Kết Sơn Trà, cũng bởi vì dung mạo hai người này hơn hẳn hai vị kia.
Khương Lệnh Uyển thấyhắnchăm chú nhìn, khóe miệng ngậm lấy nụ cười yếu ớt, lại bất mãn quệt miệng, giơ tay đâm đâm cơ bụng cứng rắn củahắn,nóilầm bầm: “Nhìn cái gì chứ? Ta cònkhôngđẹp bằng ngọc bội sao?”
Lục Tông có chút dỡ khóc dở cười.
Nàng ngẩn người, lúc này mới đỏ mặt đặt xiêm y xuống, che mặtđira ngoài.
Khương Lệnh Uyển nghe được tiếng động, hơi kinh ngạc, thầm nghĩ: được tha dễ dàng như thế sao?
Khương Lệnh Uyển trải qua hai kiếp, tất nhiên có chút ấn tượng với hai người này, hai nàng này làm việc ổn thỏa,khônggiống như Sơn Trà chỉ có thể khua môi múa mép,trênthực tế lại là quả hồng mềm, nhờ có nàng che chở mới được. Hơn nữa nhìn hai vị kia chỉ là hai nha hoànnhỏbé yếu ớt, kỳ thực là người biết võ nghệ.
Khương Lệnh Uyển cong môinói: “Ăn rồi.”
Mũ phượng nặng nềtrênđầu rốt cuộc cũng được tháo xuống, Khương Lệnh Uyển xoa xoa cổ, quảthậtlà đau nhức.
Khương Lệnh Uyển khánh sáonóichuyện với Tôn ma ma vài câu, sau đó liền để Đào ma ma mang theo các nàng ra ngoàinóichuyện, chỉ lưu lại Kim Kết và Sơn Trà ở lại hầu hạ mình rửa mặt.
Lục Tông cười cườinóiđược.
Bọn nha hoàn bên ngoài tưởng chuyệnđãxong, có điều nghỉ ngơimộtphút, bên trong lại truyền đến động tĩnh.
Nàng sợ đau, dù làm tốt tâm lý chuẩn bị, cũngkhôngnhịn được căng thẳng.
Lục Tông mới nếm thử, khó tránh khỏi kích động.hắnthương tiếc hôn nước mắt của nàng, dỗ dànhnói: “Được rồi,khôngkhóc đượckhông?”
(*)dịch đơn giản là phá vỡ nét đẹp kiều diễm, mềm mại dịu dàng tinh tế, er...đại khái lànóiảnh mạnh bạo quá muốn tàn phá chị ấy mà))))
Chương 122
Ngược lại bên trong tiết khố cũngkhôngai xem.
Lục Tông nghe xong, mặt mày nhu hòa hẳnđi, giống nhưmộtcơn gió mát vừa lướt qua mặt.
Lục Tông cười cười, lại hôn lên môi nàngmộtcái, lúc này mới rờiđitắm rửa.
Nàngrõràng cảm nhận đượchắncó bao nhiêu sốt ruột.
(*)cái này tui để nguyên cv nha, đại ý lànóihaianhchịkhôngbiết chừng mực ý mà:”>
Nụ cười này, càng làm mê đảo hai nha hoàn.
Khương Lệnh Uyển khẽ vuốt cằm, cũng khách khí với bà mấy phần, khóe miệng cong cong,nói: “Tôn ma makhôngcần đa lễ.”
Trong bốn nha hoàn Kim Kết là người chững chạc nhất, bây giờ định tâm, liền ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Nguyên bản bầukhôngkhí lưu luyến cực kì ám muội, nhất thời bịmộtcâunóinhư dỗ trẻ con của Lục Tông phá hỏng sạch sành sanh.
Khương Lệnh Uyển kinh hômộttiếng, tiếng nức nở bịhắnnuốt lấy, hơi thở hung hăng bá đạo tràn đầysựxâm lược, chờ đến lúc nếm trải mùi rượu nồng nặc trong miệnghắn, Khương Lệnh Uyển mới biết hôm nayhắnxác thức uống nhiều rượu như thế nào. Xem rahắnvẫn làmộtbộ dáng thận trọng như ngày thương, nhưng trong lòng cũngđãsớm kích động trào dâng. Nàng giơ tay đẩy đẩy ngựchắn, lại bịmộttayhắnnắm chặt, nâng gáy sau của nàng cứ như vậy mà hôn, hơi thở thô suyễn đan xen, làm cả hai thân thể cũng nóng bỏng lên.
Nàng sợhắnsốt ruột chờ, liền cẩn thận cầm lấy tẩm y, vội vàngđitới phòng tắm.
Khương Lệnh Uyển thấy Thanh Lan nhìn mìnhkhôngchớp mắt, cũngkhôngtức giận, ngược lại chỉ giương mắt về phía nàng cười cợt.
Nghĩ đến đây, mặt mày Khương Lệnh Uyển mới dần thả lỏng.
Khương Lệnh Uyểnđãxem Lục Tông là người nhà mình, có thểkhôngtự bênh sao?
Rất nhanh Lục Tông liềnđivào.
Khương Lệnh Uyểnđimà quay lại, đứng ở đằng kia, do dựmộtlúcnhỏgiọng hỏi: “Ta… Có muốn ta hầu hạ chàng thay quần áo?” Hôm nay mới thành thân, nàng còn chưa thích ứng được thân phận của mình. Còn kiếp trước, quá xa xưa, hơn nữa kiếp trước nàng cũngkhôngcó ý nghĩ hầu hạ Lục Tông. Nhưng hôm nay nàng muốn quyết tâm làm vợ hiền.
Tôn thị là ma ma quảnsựở Long Ngọc viện.
Thế tử phu nhânthậtđẹp, chỗ nào cũng đẹp.
Khương Lệnh Uyển che mặt nằmtrêngiườngnhỏ, bọc chăn lăn vài vòng, lúc này mới cảm thấy trong lòng bàn tay đổ mồ hôi. Bất quá trong chốc lát, Lục Tông liền lại đây. Trong lòng nàng khẩn trương,khôngbiết nên nằm hay nên ngồi, sau đó mới ngoan ngoãn đứng lên ngồi thẳng. Nàng ngẩng đầu, thấytrênngười Lục Tông chỉ khoác tẩm y, lồng ngực lộ ramộtphong cảnh tươi đẹp, làm người nhìn đỏ mặt tía tai.
hắnlại gần hôn nên mặt nàngmộtcái, kết quả ănmộtmiệng đầy phấn, nhưng vẫn vui mừngkhôngthôi: “...Được.”
Quá non nửa canh giờ, thanhâmbên trong mới dần yên tĩnh lại. Chỉ là Thế tử giakhônggọi người vào đổi đệm giường, bọn nha hoàn tất nhiên cũng quy củ đứng, chờ đợi sai phái.
Lục Tôngkhôngcó nha hoàn thiếp thân hầu hạ, thường ngàyđibên cạnhhắnnhiều nhất cũng là Đỗ Ngôn, nhưng Đỗ Ngôn đến cùng vẫn là nam tử, bây giờ nàng cùng Lục Tông thành thân, tất nhiên Đỗ Ngônkhôngthểđivào nữa. Khương Lệnh Uyển buồn bực ngán ngẩm ngồitrêngiườngnhỏ, nghe trong phòng tắm truyền ra tiếng nước, sau đó tiếng nước yếu dần, mới nghe thấyâmthanh bên trong của Lục Tông.
Khóe môi Lục Tông cong cong,mộtđôi mắt lẳng lặng nhìn người bên cạnh mặc giá y đỏ thẫm… Thê tử, tất nhiên đôi mắt cũngkhôngnỡ lòng dờiđichỗ khác. Nhưng bên ngoài vẫn cònmộtđám người cần ứng phó. Lục Tông nắm tay nương tử,nói: “Nàng rửa qua mặt trước, đói bụngthìănmộtchút gì đó, tasẽlập tức quay lại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Tông ngồi bên mép giường, giơ tay xoa mái tóc dài của nàng,nói: “khôngcòn sớm, chúng ta ngủđi.”
Lục Tông ôm người xoa xoa vào ngực, giống nhưđangxoa cục bột, thân thểhắndính chặt vào người nàng chỉ cáchmộttầng lụa mỏng manh.
Lục Tông lạinói: “Ăn nhiềumộtchút…”hắnmỉm cười cúi đầu, tựa vào trán của nàng: “Chờmộtlúcsẽđói bụng.”
Nàng vểnh tai lên nghe.
Lục Tông là nam tử máu nóng, thêm nữa chưa từng khai trai, lúc này lại càngkhôngnhịn được, thân mậtmộtlúc, liền v**t v* bắt đầu hành động. Khương Lệnh Uyển xấu hổkhôngra hình dạng gì, chỉ cảm thấy thân thể mềm mại của mình bịmộtcái lò lửa bóng bỏng ôm lấy, cơ hồ muốn đem nàng nướng chín. Lục Tông ngửi hương vị người trong lòng, hô hấp từ từ tăng lên, động tác cũng chậm rãi tăng lên.
Bên ngoài bốn nha hoàn Kim Kết Sơn Trà cùng Thanh Mai Thanh Lan cứ đứng im lặng như thế, náo nhiệt quađi, bây giờ an tĩnh nhưng lại có mấy phần quạnh quẽ. Mấy nha hoàn đều là tiểucônương trẻ măng, tính tình lại tốt, tất nhiênkhôngnóiđược mấy câuđãhợp ý. Chờ ngheâmthanh từ bên trong truyền ra, liền biết Thế tử gia cùng phu nhânđanglàm gì.
Hai tay Khương Lệnh Uyển quấn quýt, khẽ vuốt cằm.
Nha hoàn Lục Tông tuyển chọn cho nàng, đều bỏ ramộtphen tâm tư.
Hơi thở Lục Tông nặng nề, lồng ngực chập chừng lên xuống, sau đó mới hôn lên tóc mai của nàng, tiếngnóiám trầm hỏi: “Có đói bụngkhông?”
Vô cùng đơn điệu.
Tắm rửamộtphen, Lục Tông cũngđãtỉnh rượu,hiệnnay ngược lạikhônggấp, chỉ nhấc tay vỗ mặt nàng, theo trán đến mặt mày, theo chóp mũi đến bờ môi, đôi mắt nhìn chằm chằm, dường như sờmộtcái liền nhiều hơnmộtthỏi vàng. Lục Tôngkhôngnhịn được,cônươnghắnyêuở trong ngựchắn, sau này có thể hằng đêm ôm nhau ngủ.hắnhôn lên môi nàng, đôi tay cũng bắt đầu hạnh động xấu, lúc quần áo ngổn ngang, ánh mắt củahắnmới rơi vào ngọc bội nàng đeotrêncổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển vừa muốnnóichuyện, liền cómộtđôi cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo nàng, nghiêng người tới gần. Khương Lệnh Uyển giương mắt, nhìn Lục Tông mặt mày tuấn lãng, góc cạnhrõràng.trênngườihắncũng làmộtmùi hương mát lạnh dễ ngửi. Nàng theo bản năng dựa vào,mộtđôi mắt to cứ thế nhìnhắn. Nàng biết được tiếp sau đósẽxảy ra chuyện gì.
Lục Tông bị nàng nhìn đến trăn trối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người Thanh Mai Thanh Lan lúc này mới dám ngẩng đầu nhìn Thế tử phu nhân, nhìn đến dung nhan tinh xảo như hoa sen nở, nhất thời ngây ngẩn cả người. Hai nha hoàn này cũng từng va chạm với xã hội, bằngkhôngLục Tông cũngsẽkhôngchọn hai người các nàng, nhưnghiệnnay vẫn là bị dung mạo của Thế tử phu nhân làm cho kinh diễm rồi. Thanh Lannhỏtuổi hơnmộtchút, tất nhiên hoàn hồn chậm hơn Thanh Mai, ánh mắt của nàngđidọc xuống từ mặt Thế tử phu nhân, thấymộtđầu tóc đen của nàng chỉ tùy ý buộcmộtcái dây lỏng lẻo, mặcmộtthân tẩm y màu đỏ thêu hoa mẫu đơn.mộttầng tẩm y mỏng manh, có thể nhìn thấy dáng người uyển chuyển bên trong lúcẩnlúchiện, trước ngực căng phồng đẫy đà, dù Thanh Lan nàng là thân nữ tử, mặt cũngkhôngnhịn được nóng lên.
Khương Lệnh Uyển hàm ý ừmộttiếng, sau đó thúc giục Lục Tông nhanh nhanhđitắm.
Thế nhưng lại quên lấy tẩm y.
Dung mạo thường thường, làm việc ổn thỏa, người mang võ nghệ, lại trung thành tuyệt đối.
Chờ lúc Lục Tông xoay người, lại nghemộtchuỗi tiếng bước chân.
Lục Tông thấp giọng cười thành tiếng, chặn lạinói: “nóibậy.” Sau đó liền bắt đầu hôn nàng. Dưới tay tinh tế mềm mại, Lục Tông cũng cảm thấy tâm ý viên mãn, lúc trước hai người cũng coi như thân cận qua.trênnóc nhà lần đó, còn cómộtlần ở thái y viện, chỉ làhắnxem nhưđãchiếm tiện nghi, tự nhiên cũngkhôngdám quá phận được voi đòi tiên, chỉ là nếm thử ngon ngọt mà thôi.hiệnnay nhưng có thể tùy ý thưởng thức.
Khương Lệnh Uyểnđãđói lả, tất nhiên liền bưng chén lên ăn.
Khương Lệnh Uyển cảm thấy buồn cười, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy Lục Tông qua loa như vậy, tiện xuống giường,đitới trước tủ gỗ đỏ mạ vàng khắc hoa văn, mở ra, bên trong là tẩm y được gấp gọn gàng. Nàng cầmmộtbộ cho Lục Tông, sau đó đỏ mặt cầm lấymộtcái tiết khố.
Nàng hiếu kỳ, tung ra nhìnmộtchút.
Khương Lệnh Uyển nhíu mày lại.hắndùng sức ôm làm hai cái kia bị đè ép lợi hại, làm nàng có chútkhôngthở được.
Ánh trăng trong sáng, bây giờ lặng lẽ trốn sau tầng mây, thẹn thùng mang nét cười.
Lúc trước thời điểm ca ca của nàng kết hôn, nhưng lại bị chuốc say như c·h·ế·t, đứng cũngkhôngvững đây.
Hai nha hoàn theo Tôn ma ma hành lễ tên là Thanh Mai, Thanh Lan, đều rất trẻ tuổi. Khương Lệnh Uyển tùy ý liếc mắt nhìn, nhìn hai nha hoàn dung mạo thanh tú, nhưng cũngkhôngthể coi là xuất sắc. Nha hoàn để trong phòng, ngoại trừ chăm sóc sinh hoạt thường ngày của chủ nhân, còn cómộttác dụng, chính là hầu hạ nam chủ nhân. Gia đình giàu có bình thường, nha hoàn trong phòng, tất nhiên phải được tỉ mỉ chọn qua, mà hai vị này nhìn qua đều biết là rất ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Khương Lệnh Uyển cũngkhôngphải là tiểucônươngkhônghiểusựđời, bị Lục Tôngnóinhư thế, não lại rối loạn lên, khuôn mắtnhỏnhắn nhất thời lại đỏ thêm mấy phần. Nàng tựa trong ngựchắn, cảm thụ thân thể cứng rắn vĩ đại, biếthắnlớn lên tuấn tú, khi cởi xiêm y ra vậy cái thân thể kia quảthậtcó thể làm người ta phun máu. Đừng tưởng chỉ có nam nhân có ý đồ xấu vớicônương xinh đẹp, nữ nhân thấy nam nhân đẹp, cũng cùngmộtcái lý. Có điều nàng chỉ như thế đối với Lục Tông. Dù sao hai kiếp, nàng chỉ thân mật vớimộtngười là Lục Tông. Trong tiềm thức, nàng vẫn coihắnlà phu quân của mình. Nếukhôngnàngsẽkhôngtùy tính cáu kỉnh, cũng mayhắnchịu bao dung nàng.
Dường như làmộthồi mưa rền gió dữ, tủy đả trứ minh diễm diễm, thủy nộn nộn kiều hoa(*).
Ăn xong chè hạt sen, lúc này Khương Lệnh Uyển mới lệnh cho hai nàng lui xuống.trênchân đeomộtđôi giày ngủ mềm đỏ tươi,đitới cạnh giường, Khương Lệnh Uyển cởi giày ra. Nàng giương đầu nhìn giường gỗ tử đàn khắc hoa, giường rất lớn, lại mới tinh. Khương Lệnh Uyển nóng mặt, ánh mắt lại rơi vào gối uyên ương cùng bao gối thêu bách tử (trăm con)trêngiường tử đàn. Mong chờđãlâu, giờ đến lúc này, nàng đúng là có chút sốt sắng. Khương Lệnh Uyển giương tay vỗ vỗ khuôn mặtnhỏcủa mình, nhưng nhìn bao gối bách tửtrênđó thêu những đứa bé đángyêu, dường nhưđangcười với mình vậy.
Khương Lệnh Uyển biếthắnlà người mới học nghề, tất nhiên để tùy ýhắnv**t v*, lúc sau lạimộtphen chống đối lung tung, nhưng lại chưa tiến vào.
Chỉ là… Nếu nàng kinh nghiệm mười phần chỉhắn, có lẽhắnsẽbị chính nàng dọa sợ.
Chè hạt sen mềm mềm sền sệt, vị ngọt phân tán.
Bốn nha hoàn đỏ mặt cúi đầu, xấu hổkhôngdámnóigì. Yên tĩnh như vậy, càng làmâmthanh kịch liệt bên trongrõràng hơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.