Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 36

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36


“Tiết tiểu thư, ngài mau trèo xuống a.”

Hôm nay Tiết Tranh mặcmộtthân áo bông màu xanh biếc bằng lụa, vạt áo phía trước vắt nghiêng, bên trong màu trắng tinh bao quanh bởimộtmàu xanh lục, đặc biệt dễ thấy. Nhưng mà tình cảnh bây giờ của Tiết Tranh khá nguy hiểm, xưa nay nàng gan lớn, ỷ vào động tác linh hoạt của mình, thường hay làm ra những trò nguy hiểm như trèo cây, nhưng dù có lợi hại thế nào,nóitóm lại nàng vẫn chỉ làmộttiểu nữ oa mà thôi.

Tiết Vanh đặt mông ngồi cạnh Khương Lệnh Uyển, mắt to nhìn con rốinhỏtrong tay nàng,nói: “Con rối nàythậtđángyêu, mập mập như Xán Xán.” Trong mắt Tiết Vanh, những thứ mập mập tròn tròn giống như tiểu biểu muội luôn là khả ái nhất.hắnduỗi taynhỏmuốn sờ, nhưng Khương Lệnh Uyển nhanh chóng đem con rối bỏ lại vào trong cái hộpnhỏ, đóng lại, sau đó mới liếc mắt nhìn Tiết Vanh.

Tiểu rối béo kia sao?

Mắt to Khương Lệnh Uyển chuyển động, trong lòng có chút chờ mong, gật đầunói: “Được.”nóixong liền cùng Tiết Vanh nhảy xuống giường La Hán, chuẩn bịđira ngoài nặn người tuyết.

Lục Tôngkhôngnhanhkhôngchậm nhặt mũ thỏ dưới đất đội lên cho tiểu bánh bao, thấy nàngkhôngnóimộtlời, chỉ mởmộtđôi mắt to nhìnhắn, liền nhàn nhạtnói: “Còn nhận ra huynhkhông?”

Tiết Tranh nghe vậy liền cười to.

Bên này Khương Lệnh Dung cùng Khương Lệnh Huệ cũng tới tiền thính tìm cha.

Vừa hôn xong, Tiết Tranh cùng Tiết Vanh vừa vặnđiqua. Tiết Vanh thấy Lục Tông hôn tiểu biểu muội, chân ngắn vội vàng chạy đến trước mặt Khương Lệnh Uyển hét lên: “Huynh cũng muốn hôn…”nóixong đôi môi béo nộn liền đưa tới.

Beta: Mira

Ngũ quan tuấn tú non nớt, lông mày hơi nhíu, giống như từ trong tranh bước ra. Khương Lệnh Uyển ngay lập tức bị sa vào đôi con ngươi trầm lặng sâu thăm đen như mực, nàng vui mừng mấp máy môi, nhưng lạikhôngnóira lời.

“Tiết tiểu thư, cẩn thậnmộtchút—— "

Tiết Vanh vồ hụt, đôi mắt to long lanh nước tràn ngập oán niệm nhìn Lục Tông.

Lục Tông nhìn đôi mắt to linh động của tiểu bánh bao, phối hợp hỏi: “Cái gì?”


Ngoan ngoãn như thế, Đào ma ma liền yên tâm.

Khương Lệnh Uyển chỉ huy Tiết Vanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng nghiêng đầu nhìn qua chỗ khác, quả nhiên thấy Tiết Tranhđangtrèo cây.

Khương Lệnh Uyểnkhôngnhìn Tiết Vanh, nghiêng nghiêng đầu, liền pháthiệnbiểu tỷ Tiết Tranh cũng tới. Tiết Tranh cùng Tiết Vanh làmộtđôi long phượng thai, Tiết Tranh là tỷ tỷ, có ngườinóinàng chỉ ra đời sớm hơn hai khắc chung mà thôi, nhưng dù là hai khắc chung, lại để cho Tiết Tranh từnhỏliền quyết định bảo vệ đệ đệ Tiết Vanh của mình ——khôngcho người khác bắt nạt đệ đệ, chỉ cho đệ đệ bắt nạt người khác. Có điều Tiết Vanh lại rất ngoan ngoãn, đương nhiênsẽkhôngtìm lí do bắt nạt người khác, mà những người thích bắt nạt Tiết Vanh,đãsớm bị tiểu nữ oa dũng mãnh Tiết Tranh đánh cho chạy mất dép.

Tiết Vanh cố ý muốn ở trước mặt tiểu biểu muội thểhiệnbản lĩnhmộtphen, liền xung phong vận chuyển tuyết, xong lại cùng tiểu biểu muội nặn người tuyết. Tiết Vanh giơ cành cây khô trong taynói: “Cái này chút nữa dùng làm tay người tuyết…”

Ý rấtrõràng.

Nặn người tuyết a.

Thẩm Như Ý dẫn Khương Lệnh Dungđiđến tiền thính, vốn định đưa đến liền trở về, dù sao Quốc Công gia cùng Khương Nhị gia đều ở đây, nàng làmộtnữ tử, tự nên biết kiêng dè.

Lục Tông ngẩn người, cũngkhôngnóigì, chỉ cúi người hôn lên gương mặt bánh bao của nàngmộtcái.

Tiết Vanh thầm nghĩ: Tỷ tỷ củahắnnghịch ngợm như vậy, Xán Xán ngoan như thế, làm hư nàngthậtkhôngtốt.

Khương Lệnh Uyểnđangngồi trong lồng ngực cha rất vui vẻ, nhìn Khương Lệnh Huệđitới, nụ cười nhạt bớt, sau đó nhìn Khương Lệnh Dungđangđitới cách đókhôngxa, cùng với Thẩm Như Ýđangđứng ở cửa. Khương Lệnh Uyển thấy mặt Thẩm Như Ý hơi ửng hồng,mộtđôi mắt xinh đẹp nhìn về phía bên này, trong mắt có chút si mêkhôngtầm thường.

Tiết Vanh quyệt miệng, dường như có chút bất mãn, nhưng lạikhôngdám hé răng.

Lục Tông ôm tiểu bánh bao trong ngực, đápmộttiếng.

Lúc này tâm tình Khương Lệnh Uyển rất tốt, khuôn mặtnhỏtràn đầy nụ cười, nắm tay Lục Tông chạy tới tiền thính tìm cha mẹ. Nàng vừa nhìn thấy cha, đôi mắt liền sáng lên, “thịch thịch thịch” chạy tới.

Nàng ngẩng đầu nhìn gương mắt tuấn tú chuyên hút hoa đào của cha, bất đắc dĩ nhíu mày lại.

Edit: Kye

·

Tiết Tranh dẫn đầu, mang theo hai bánh baomộtđỏmộtxanh, hấp tấp chạy ra ngoài sân nặn người tuyết.

Tiết Vanh đứngmộtbên bất mãnnói: “Tỷ,khôngphải nươngđãnóikhôngcho tỷ leo cây sao?”

Khương Lệnh Uyển thầm nghĩ: Sau này nàngkhôngphải làmộttiểu mỹ nhân, là đại mỹ nhân.

Nghe đượcâmthanh này, Khương Lệnh Uyển cũngkhôngkinh ngạc lắm.

Khương Lệnh Uyển bỗng nhiên ý thức được điều gì đó.

Thẩm Như Ý ngước mắt nhìn về phía ngườiđangngồitrênghế chủ vị, nam tử mặcmộtbộ cẩm bào màu trắng thêu hình trăng lưỡi liềm, trong ngực ômmộttiểu nữ oa phấn điêu ngọc mài,trêngương mặt tuấn tú nho nhã tràn đầy nụ cười nhã nhặn, làm cho lòng người cảm thấy ấm áp. Thẩm Như Ý đọc đủ loại thi thư, tính tình thanh cao, từng tuyên bố chung thânkhônggả, nàng cảm thấy những nam tử ô uếtrênthế gian kiakhôngcó người nào xứng với nàng, nhưng nam tử này…

Tiết Vanh nhìn lên, ngẩn người, sau đó liền chạy tới.

Lần trước Khương Lệnh Dung bị bệnh, khuôn mặtnhỏliền gầyđimộtít, nhưng Khương Nhị gia cũng chỉ qua thăm nom vài lần, chỉ có vị tiên sinh Thẩm Như Ý chăm sóc Khương Lệnh Dung rất tỉ mỉ chu đáo, giúp nàng khỏe mạnh trở lại. Mẫu thân Khương Lệnh Dung vừa mới rờiđi, đây chính là thời điểm cần người quan tâm nhất, nên nàng liền có chút ỷ lại Thẩm Như Ý. Thẩm Như Ý làmộtnữ tử chưa lấy chồng, việc chăm sóc hài tử thựcsựcũngkhôngcó kinh nghiệm gì, nhưng dường như đó là thiên tính của nữ tử,khôngcó cách nào từ chối Khương Lệnh Dung, tuy nàngđãnghỉ, nhưng vẫn thường xuyên qua đây chăm sóc đứa trẻ này.

Khương Lệnh Uyển nghe xong suýt nữa cười ra tiếng.

Nghĩ tới khuôn mặt của mình sau này lớn lên, Khương Lệnh Uyển có chút tự hào, có điều kiếp trước nàng tiêu tốn khá nhiều vào việc trang điểm trang phục, kiếp này nên khiêm tốn lạimộtchút.

Hôm nay Tiết Vanh ăn mặc khá dày, như cái bánh baonhỏ, di chuyển có chút bất tiện, thỉnh thoảng thân thể có chútkhôngvững lại đặt mông ngồi xuống đất, hoặckhôngcẩn thận lại bị té, miệng ăn đầy tuyết. Có điều ngã vài cáitrêntuyết cũngkhôngsao, Khương Lệnh Uyển nhìn bộ dáng Tiết Vanh có chút đángyêu,khôngnhịn được cười lên, Tiết Vanh nhìn tiểu biểu muội cười đến nỗi hai con mắt cong cong, cũng ngầy ngốc nở nụ cười.

Tiết Tranh sang sảng nở nụ cười, đưa gò má của nàng đến trước mặt đệ đệ,nói: “Hôn tỷ, muốn hônthìhôn tỷ được rồi…”

Taynhỏđeo găng, Khương Lệnh Uyển đắp tuyếtkhôngđược tốt, nhưng nhờ có Tiết Vanh trợ giúp nên cũng đỡ hơn nhiều. Còn Tiết Tranh, xưa nay nàng luôn xem thường những loại trò chơi như thế này, cảm thấy chúngthậtấu trĩ, nhưng lúc này lạikhôngthấy bóng dáng, cũngkhôngbiết lạiđanglắc lư bên ngoài làm cái gì.

Khương Lệnh Uyển rất sùng bái Tranh biểu tỷ, lập tức ngẩng đầu ngọt ngào kêumộttiếng: “Tranh biểu tỷ.”

Khương Lệnh Uyển cầm con rốinhỏyêuthíchkhôngthôi, liền nghe thấy bên ngoài cómộtâmthanh giòn tanđanggọi nàng. Nàng thoáng giương mắt, nhìn người đến mặcmộtáo chiếc khoác màu xanh sẫm,trênđầu đội mũ quả dưa bằng gấm thêu màu đen.

Tiểu nam oa đángyêunhư vậy,khôngphải Tiết Vanhthìlà ai?

Thẩm Như Ý cảm thấy trái tim mìnhđangầm ầm nhảy lên, trong lòng căng thẳng, lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Lục Tông liền ôm người lên.

Khương Nhị gia nhìn tiểu chất nữ xinh đẹp đángyêuliềnyêuthíchkhôngthôi, cười cườinói: “Xán Xán của chúng ta càng lớn càng đẹp, sau này chắc chắn làmộttiểu mỹ nhân.”

Chỉ là ——

Tiết Tranh nhìn tiểu bánh bao ngồitrêngiường La Hán, cảm thấy tiểu biểu muội càng ngày càng đángyêu, liền cúi người hôn má nàngmộtcái, sau đó tiếp tục nhéo nhéo mặt mập của Khương Lệnh Uyển: “Xán Xánthậtngoan, lần tới biểu tỷ dẫn muộiđitrộm trứng chim.”

Khương Lệnh Uyển sững sờ giương mắt, nhìn thẳng vào tiểu thiếu niênđangkhom lưng đứng trước mặt nàng…

Khương Lệnh Huệ mặcmộtthân váy đỏ khoác thêm chiếc áo gấmnhỏviền vàngđiphía trước, dung mạokhôngtệ, trang phục như vậy thựcsựđẹp đến chói mắt, mà Khương Lệnh Dung lại mặcmộtbộ váy màu mật ong nhàn nhạt, tuy ăn mặc đơn giản, nhưng nhìn qua thựcsựlàmộtcôbé ngoan, càng làm người khácyêuthích. Khương Lệnh Huệ nhìn thấy Khương Nhị gia liền vui vẻ chạy tới, còn cómộtnữ tử trẻ tuổi mĩ mạo đứng cạnh Khương Lệnh Dung, chính là nữ tiên sinh của Khương Lệnh Dung, Thẩm Như Ý.

Khương Bách Nghiêuđangtrò chuyện với Khương Nhị gia, thấy nữ nhi bảo bối chạy đến,trênkhuôn mặt lộ ra nụ cười từ ái, ôm nữ nhi lên đùi, sờ sờ khuôn mặtnhỏbé của nàngnói: “Tiểu thọ tinh của chúng ta đến rồi.”

Quamộtnăm, khuôn mặt Tiết Vanh ngày càng mượt mà, dường như cũng mập thêmmộtvòng, thời điểm mặc tiểu bào càng thêm ngây thơ đángyêu.

Khương Lệnh Uyển gật đầu: “Tranh biểu tỷnóiđúng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ba thángkhônggặp, dường nhưhắncũngkhôngthay đổi gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy thángkhônggặp, dường như tiểu bánh bao sống rất tốt, ăn no béo trắng, khuôn mặt lại tròn thêmmộtvòng. Thấy nàng thân cận vớihắnnhư vậy, vầng trán Lục Tông nhu hòa hơn chút, sau đó hỏi: “Lễ vật sinh nhật, thíchkhông?”

Tiết Tranh chớp chớp mắt to, hỏi: “Đệkhôngnóilàm sao nương biết?”nóixong nàng hướng phía Khương Lệnh Uyển cười tươi: “Có đúngkhôngXán Xán?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đào ma ma đứngmộtbên vội cầmmộtchiếc áo khoác lông chim màu đỏ quả hạnh, viền áo nạm hạt thạch lựu mặc vào cho Khương Lệnh Uyển, lại đội thêmmộtcái nón thỏ lông xù lên đầunhỏcủa nàng, cuối cùng lấy thêm đôi bao tay thêu bông màu tím đeo vào taynhỏ, dặn dò: “Bên ngoài lạnh, Lục tiểu thư chơi nhanh rồi về, cận thận cảm lạnh.”

Khương Lệnh Uyển đưa tay chỉ gò má của nàng.

Chương 36

“Ừm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại nhìn Tiết Tranh, hai tỷ đệ là đôi long phượng thai, dung mạo giống nhau như đúc, nhưng Tiết Tranh cao hơn Tiết Vanhmộtchút, cũng gầy hơn, vẫn rất dễ dàng nhận ra. Tuy Tiết Tranh là tiểu nữ oa, nhưng xưa naykhôngthích trang điểm, tiểu cungnhỏđeo bên eo chưa từng rờiđi, tính tình còn táo bạo hơn tiểu nam oa, ngược lại đệ đệ Tiết Vanh lại rất nghe lời, tính tình ôn hòa.cônàng luônnói, tính tình hai tỷ đệ này dường như bị đảo ngược.

Khương Lệnh Uyển nhìn thân hình vốnđãtròn vo của mình, lần này lại bị bọc kín mít, càng giống nhưmộtcái bánh chưng. Vẻ mặt nàng ngoan ngoãnnói: “Đào ma ma, Xán Xán biết, Xán Xán cùng Tranh biểu tỷ cùng Vanh biểu ca chơimộtlát, rất nhanh liền trở về…”

Khương Lệnh Uyển cười cười, nghiêng đầu nhìn Khương Nhị gia kêumộttiếng: “Nhị thúc.”

Khương Lệnh Uyển cũng muốn gọi Tiết Tranh trèo xuống, nào biết vừa mới chạy được vài bước, dưới chân liền vấp phải cành cây khô, thân thể mập mạp liền ngã lăn quaytrênđất, mũ thỏtrênđầu cũng rơi xuống. Khương Lệnh Uyển nhíu mày, muốn đứng dậy, nhưng rất nhanh liền cómộtđôi tay vươn tới, luồn qua khe nách đỡ nàng lên.

Đây là…

Tiết Vanh lo lắng tiểu biểu muộisẽđitheo tỷ tỷhắnhọc cái xấu, vội hỏi: “Xán Xán, chúng ta ra ngoài sân nặn người tuyết đượckhông?”

Khương Lệnh Uyển nới lỏng tay, nhìn gương mặt tuấn tú của Lục Tông, gật đầu, thanhâmmềm mạinói: “Xán Xán rất thích, nhưng mà…” Nàng dừngmộtchút, nhấp nháy mắt,nói: “Xán Xán còn muốn cái khác.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36