Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39
Gò má đỏ bừng của Khương Lệnh Uyển nhuộm ý cười, taynhỏmập mạp thân mật ôm cánh tay Lục Tông, nhìn Chu Lâm Lang.
*trừng mắt tất báo: trừng mắt ở đây thểhiệnsựtức giận, có thể hiểu là tức giận liền báo thù)) kiểu như lòng dạ hẹp hòi ấy
Chu Lâm Lang nhìn gương mặt béo mập trước mặt, thấy đôi mắt to của nàng ta tràn ngập dáng vẻ tiểu nữ oa thiên chân vô tà, khiến người ta cảm thấy đứa bé nàythậtđángyêungây thơ, nhưng nàng càng nhìn càng khó chịu… Trong lòng Chu Lâm Lang bất mãn, lông mày nhíu chặt, nhưng liếc mắt nhìn Lục Tông, liềnnói: “Cũng được, tránh để lâu quá sẽkhôngăn được nữa.”
Nhưng sau khi Chu Lâm Lang nghe xong lạikhôngnhịn được nhíu mày, trong lòng có chútkhôngvui.
Nụ cười ôn hòa như vậy, mới đúng là dáng vẻ tiểu thiếu niên mườimộttuổi nên có. Chỉ là thường ngàyhắnkhôngthích cười, bây giờ cười lên, liền khiến người ta cảm thấy thanh quý phong nhã, dung mạo này, hoàn toànkhônggiống như khuôn mặt của tiểu thiếu niên mới mườimộttuổi.
Khương Lệnh Uyển ngoan ngoãn gọimộttiếng “Thiền tỷ tỷ”, sau đó mở đôi mắt to nhìn Chu Lâm Lang ——
Khương Lệnh Uyển dừng chân, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận nghe.
Khương Lệnh Uyển cúi đầu nhìn bánh sen hồngtrêntay, bĩu môi, thầm nghĩ:thậtsựcho rằng nàngyêuthích bánh ngọt Chu Lâm Lang mua sao?
Tay Chu Lâm Lang nắm chặt trong ống tay áo, nhìn về phía Lục Tông thân mật kêumộttiếng: “Tông biểu ca.” Nàng rũ mắt, dường như nghĩ tới điều gì, cong môinói: “Lần trước Tông biểu ca tặng diều cho Lâm Lang, Lâm Lang rất thích…”
Chu Lâm Lang lắc lắc mặtnhỏ, Lục Bảo Thiền thấy Khương Lệnh Uyển lập tức chạy tới, xoa xoa khuôn mặt mập mạp như bánh bao, vui vẻnói: “Xán Xán, muội tới rồi.”
Lục Tông cũng hiểu tính tình c*̉a nàng, gật đầunói: “Mấy ngày nữasẽđưa cho muội.”
Chu Lâm Lang “Ân”mộttiếng, khuôn mặtnhỏtrắng trẻo mũm mĩm, nhìn vô cùng thanh lệ đángyêu, khiến người ta vừa thấy liềnyêuthích. Nàng nhìn khuôn mặtkhôngchút cảm xúc của Lục Tông, sau đó nhìn hộp bánh ngọt,nóilầm bầm: “Vậy những thứ này...nên làm sao?”
Tiến vào cửa lớn Vệ Quốc Công phủ, Khương Lệnh Uyển bay thẳng đến khóa viện của Chu thị Đông viện, thời điểmđiqua hành lang, mới nghe thấy hai nha hoàn áo xanh bê chén trà xì xào bàn tán. Là người a, khó tránh khỏi bàn ra tán vào, cũng coi nhưđangtạo chút lạc thú mỗi ngày, điều này nàng đương nhiên có thể lý giải, hơn nữa nội dung đàm luận của hai nha hoàn lúc này, cũng làm cho nàng cảm thấy hứng thú.
Trong lònghắncười cười, sau đó cầm khăn tay giúp nàng lau miệngnhỏ.
Chu Lâm Lang nắm chặt bánh củ sen trong tay, dù cho tu dưỡng tốt bao nhiêu, cũngkhôngchịu nổi chuyện chọc tức người như vậy, nhíu mày rầu rĩ hừmộttiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Tông giương mắt nhìn tiểu bánh bao mập mạp, rũ mắt nghĩmộtchút, sau đó mới nhìn Chu Lâm Langnói: “Biểu muội có lòng, nhưng takhôngthích ăn đồ ngọt.”
Lương Vương Thế tử nổi tiếng phong lưu ở Tấn thành, nhưng Chu Lâm Lang thường ngày cao ngạo, giống như tiên tử ởtrênđám mây vậy,khôngngờ c*̃ng có ngày lại đắm mình trong trụy lạc. Chuyện Thẩm Như Ý hôm nay, nhắc nàng nhớ đến Chu Lâm Lang, Chu Lâm Lang và Thẩm Như Ý là cùngmộtloại người,trênmặt tỏ vẻ cao cao tại thượngkhôngthể chạm tới, chỉ khi nào bị phá vỡ điểm mấu chốt, liền làm ra những chuyện khiến người ta tặc lưỡikhôngthôi.
Khóe miệng Khương Lệnh Uyển vung lên nụ cười đắc ý, điểm tự tin này nàng vẫn có.
Khương Lệnh Uyển gật gù, lúc này mớiđixuống bậc thang, một lúc sau như là nghĩ tới điều gì, quay đầu nhìn về phía Lục Tông, giơ taynhỏmập mạp lên, khoa taymộthồi, hô: “Muội muốn hai cái.”
Chu Lâm Langyêuthích Lục Tông biểu ca, bây giờ vẫn chưa phải là tìnhyêunam nữ, nhưng Chu Lâm Lang thuộc loại người kiêu căng tự mãn, nhìn qua là danh môn quý nữ, nhưngtrênthực tế lại rất hiếu thắng, thứ nàng càngkhôngchiếm được thì càng phải đoạtđi. Khương Lệnh Uyển nhớ đến, ở kiếp trước, Chu Lâm Lang mê hoặc ca ca nàng thần hồn điên đảo, khiến cho cha mẹ tức giận ghê gớm, cuối cùng cho dù đã thành thân, tưởng rằng gả làm thê tử rồi nàng tasẽan phậnmộtchút, nhưngkhôngngờ nàng ta lại đội nón xanh cho ca ca nàng.
trênmặt Lục Tônghiệnlên nụ cười bất đắc dĩ.
Khương Lệnh Uyển cười cười, hai con mắt sáng lấp lánh, như mèonhỏvớ được cá. Nàng trong bụng đắc ý, nhưng nhận ra điều gì đó, hơi giương mắt, thấy Lục Tôngđanglẳng lặng nhìn nàng. Trong lòng Khương lệnh Uyển “lộp bộp”mộttiếng, sau đó hoang mang hạ thấp đầunhỏ, ăn tiếp bánh ngọt trong tay, nghĩ thầm: Dáng vẻ vừa làm xong chuyện xấu c*̉a nàng bị Lục Tông nhìn thấy mất rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển ôm tâm tình vô cùng tốt trở về phủ, trong lòng tính toán, lấy năng lực của mẫu thân nàng, bây giờ ắt hẳn Thẩm Như Ýđãsớm quân lính tan rã. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươikhôngbiết đâu nha, hài tử trong bụng Thẩm tiên sinh là của Nhị gia chúng ta…” Nàng thấy nha hoàn kia mỉm cười tấm tắc liên thanh, than thở, “Lần này, Quốc Công gia nổi trận lôi đình, Nhị gia vừa hồi phủ, liền gọi tới Đông viện.”
Khương Lệnh Uyển buông đôi tayđangôm Lục Tông ra, cầmmộtkhối bánh sen hồng,nói: “Chuyện nàykhôngphải quá mức đơn giản sao? chúng ta cùng ăn a… Chu biểu tỷ, tỷ thấy có đượckhông?”
Lần trước ở trong sơn động, Lục Tôngkhôngghét bỏ đồ ăn nàng ăn qua, lần này chắc hẳn cũngsẽkhông.
Lục Bảo Thiền đối với thái độ ca ca nàng đã tập mãi thành quen, nhưng nhìn khuôn mặt oan ức của Chu Lâm Lang, liền kéo cánh tay nàng tanói: “Lâm Lang biểu tỷ, tỷ đừng để trong lòng, đúng là ca ca muộikhôngthích ăn đồ ngọt… Ca ca muội a,hắntừ trước đến naykhôngsợ uống thuốc đắng, mỗi lần uống thuốc cũngkhôngcần ai phải dỗ, cũngkhôngăn mứt hoa quả, giống như uống nước vậy, nhưng nếu để cho ca ca ăn đồ ngọt, chẳng khác nàođangbắt hắn chịu tội cả.”
Quả nhiên, Lục Tôngkhônglên tiếng, ngoan ngoãn ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong hộp chứa bánh ngọt đủ loại kiểu dáng, bánh sen hồng, bánh bột củ sen, bánh hoa tử đằng, bánh xốp chiên cuộn kem sữa… Nhìnthậttinh xảo ngon miệng, làm người ta thèm ch** n**c miếng.
Trong lòng Chu Lâm Lang đương nhiênkhôngthoải mái.
Chu Lâm Lang bảy tuổi, chói mắt hơn rất nhiều tiểu nữ oa cùng tuổi khác, hơn nữa xưa nay nhân duyên c*̉a Chu Lâm Lang c*̃ngkhôngtồi, lúc trước Chu Lâm Lang đối xử với nàng rất khách khí, nhưng sau tết, Chu Lâm Langkhôngbiết vô tình hay cố tình luônđibên cạnh nàng, muốn hấp dẫn ánh mắt những người khác. Nàngkhôngthèm để ý những chuyện này, thường ngày cũng chỉ thích chơi với Tiết Tranh Tiết Vanh, ngay cả Chu Quý Hành, từ khi nàng sống lại đến nay cũngkhôngquá thân cận.
Khương Lệnh Uyển ỷ mình chỉ là tiểu nữ oa năm tuổi, liền chiếm lấy Lục Tông,khôngcho Chu Lâm Lang tới gần, Lục Tông lại cực kỳ phối hợp, giúp nàng tiết kiệm sức lựckhôngít. Nàng thấy khuôn mặtnhỏnhắn của Chu Lâm Lang đen lại, cuối c*̀ng tức giận rời khỏi Vinh Vương phủ, lúc này mới tạm biệt Lục Tông, nghiêng đầunhỏnói: “Tông biểu ca, Xán Xán cũng muốn có diều.”
Lục Bảo Thiền nhanh chóng gật đầu: “Đúng nha đúng nha.”
Chu Lâm Lang là hòn ngọc quýtrêntay An vương phủ, khi nào lại chịu khi dễ như vậy? Nàng chịu đựng Khương Lệnh Uyển rất nhiều, mỗi lần trở về, nàng đều tựnóivới bản thân,khôngthể tức giận,khôngthể làm mất phong phạm thục nữ… Nàng tin lời nương, nươngnóichỉ cần nàng ngoan ngoãn học cầm kì thi họa, sau này lớn lên, Lục Tông nhất địnhsẽyêuthích nàng màkhôngthèm để ý tới Khương Lệnh Uyển… (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển là người thích ăn bánh ngọt, nhưng vẫn biết phân biệt hoàn cảnhrõràng, lúc nãy Chu Lâm Lang đề cập đến việc Lục Tông tặng diều cho nàng ta, đâyrõràng là cố ý khoe khoang trước mặt nàng. Nếu nàng tức giận, như vậy chẳng phải là quá hợp ý Chu Lâm Lang. Kiếp trước nàng thường xuyên bị Chu Lâm Lang chọc giận, thứ nhất là bởi vì Chu Lâm Lang có bản lĩnh, thứ hai là vì tính tình nàng thường xuyên được nuông chiều, chịukhôngnổi những chuyện trái với ý mình.... Nhưng hôm naykhônggiống nhau.
Lục Tôngkhôngnóidối, đúng làhắnkhôngthích ăn đồ ngọt.
“thậtsao?”mộtđôi mắt to long lanh Chu Lâm Lang chớp chớp, trong lòng dễ chịu hơn chút.
Khương Lệnh Uyển cắnmộtmiếngnhỏ, sau đó cố ý nhíu mày hô lên: “Ngọt quá…” Nàng nghiêng đầunhỏnhìn Lục Tông, cười khanh kháchnói, “Tông biểu ca, ngọt quá, cho Tông biểu ca ăn ——”khôngchờ Lục Tông đáp lại, Khương lệnh Uyển liền giơ bàn taynhỏđem bánh sen hồng trực tiếp nhét vào miệng Lục Tông
Ba tiểu nữ oa liền ngồi xuống ăn bánh ngọt.
Mà nam tử thông đồng với Chu Lâm Lang cũngkhôngphải người nào xa lạ, mà chính là bạn tốt của Chu Quý Hành---- Lương vương Thế tử.
Edit: Mira, Kye
Chu Lâm Lan dù sao cũng chỉ là tiểu nữ oa bảy tuổi, nàng biết Lục Tôngkhôngthích ồn ào, dù là đối với muội muội ruột c*̉a hắn, cũng khá là hờ hững. Lục Tông đối xử lãnh đạm với nàng, nàng cũngkhôngthểnóigì được. Nhưng từ sau khi Khương Lệnh Uyển xuấthiện, nàng ta thường hay dính lên người Lục Tông, cònnhỏđãbám người như thế.... Nhưng Lục Tông dường như lại rất thân thiết với Khương Lệnh Uyển.
Chỉ thấy nha hoàn đứng sau Chu Lâm Lang tay cầm hộp gỗ đỏ tám ngăn, sau đó đem hộp cơm đểtrênbản, Chu Lâm Lang mở ranói: “Đây là quà đáp lễ của Lâm Lang, hi vọng Tông biểu casẽthích.”
Chương 39
Nhớ tới Chu Lâm Lang sau này là một nữ tử hào phóng, tài hoa hơn người, nhưng Chu Lâm Lang lúc bảy tuổi, tâm tư lại rất ấu trĩ, Khương Lệnh Uyển nàng cònkhôngnhận ra sao?
Beta: Tiểu Huân
Khương Lệnh Uyển quay đầunhỏnhìn phản ứng Lục Tông.
Nàng dùng sức vò vò khuôn mặtnhỏ, làm ramộtbộ dáng ngây thơ ngoan ngoãn, lúc này mới nhìn về phía Lục Tôngmộtlần nữa,âmthanh ngọt ngào mềm mềm: “Tông biểu ca muốn ăn nữa sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.