Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 40

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40


Khương Bách Nghiêu nhìn Khương Nhị gia, tính tình có tốt đến mấy cũngkhôngnhịn được nổi giận: “Nhìn chuyện mà đệ gây ra! Đệ cố gắng tỉnh táo lại cho huynh, còn nữa… Chuyện Thẩm Như Ý tự đệđixử lí.”

Động táctrêntay Chu thị chưa từng ngừng lại,nhẹnhàng lau gương mặtnhỏnhắn của nữ nhi, sắc mặtkhôngđổi, lạnh nhạtnói: “Ngươi nghỉ sớmmộtchút, đêm nay ta ngủ với Xán Xán.”

Đào ma ma nhìn thân thể bánh bao linh hoạt chạyđi, trái tim lập tức nhảy lên, vội vàng đuổi theo, hô: “Lục tiểu thư, chạy chậmmộtchút, cẩn thận té.”

Nàng ngẩng đầu th* d*c, đúng lúc thấy Chu thịmộtthân hoa lệ bước vào. Lúc trước Thẩm Như Ý tự mình cho răng nàngkhôngthua kém gì Chu thị,hiệngiờ chuyệnđãbày ra, cao thấp tự nhiênđãrõ… (đọc tại Qidian-VP.com)

Có điều…

Đào ma ma trưng ra khuôn mặt tươi cười, ôn tồnnói: “Lục tiểu thư ngoan, nô tỳ kêu nhà bếp chuẩn bịanhđào ngâm mật cho Lục tiểu thư, chúng tađiuống, có đượckhông?” Nàng thấy Khương Lệnh Uyểnkhôngphản ứng, lại tiếp tục dụ dỗ: “Tối hôm quakhôngphải Lục tiểu thư muốn ăn sữa đặc hạnh nhân sao? Chờmộtlát nô tỳ kêu người cho nhiều mật ong hơn, ngọt ngọt, Lục tiểu thưsẽthích.”

Xem ra mẫu thânđãquyết tâm ở lại đây.

Hai mắt Khương Lệnh Uyển sáng lấp lánh, vội vàng đỡ lấy cái tráp Đào ma ma đưa tới đặt lên bàn,khôngchờ được liền mở ra, chờ đến khi nhìn thấy diều cá chép to tướng bên trong, cảm giácthậtvui vẻ.

Gương mặt tuấn tú của Khương Bách Nghiêu tái nhợt, lúc nãyhắnnghe xong chuyện này, trong lòng sớmđãnghĩ tới, nên ngay lúc Khương Nhị gia hồi phủ, Khương Bách Nghiêu lập tức sai người gọi đệ đệ tới đây, nhưnghắnvừa mới mở miệng hỏi, Khương Nhị giađãthừa nhận mọi chuyện.

Khuôn mặt đẹp của Thẩm Như Ý trắng như tờ giấy, nôn hồi lâu cũngkhôngnôn ra được cái gì.

Cũng may đứanhỏLục Tông này chịu nổi.

khôngphải là người hầu cận bên người Lục Tông sao?

Vừa nhắc tới Lục Tông, đôi mắtđangbuồn ngủ của Khương Lệnh Uyển nhất thời tỏa sáng, vộinói: “Vui, rất vui. Hôm nay Chu biểu tỷ cũng tới, nhưng mà… Hình như Chu biểu tỷ cũng rất thích Tông biểu ca.” Nàng ôm chặt cánh tay mẫu thân, lẩm bẩmnói: “Nhưng Tông biểu ca chỉ thíchmộtmình Xán Xán thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Như Ý liếc nhìn tiểu bánh bao trước mắt, cũngkhôngnghĩ đến thân thể suy yếu của mình, trực tiếp xông vào thư phòng. Tuy trước cửa cómộtgã sai vặt ngăn cản, cũngkhôngchịu nổimộtnữ tử đấm đá lung tung. Khương Lệnh Uyển biết Thẩm Như Ý đây là muốn gây chuyện, chân ngắn nhanh chóng chạy qua thềm cửa.

Ngày thường trông Khương Lệnh Uyển có vẻ làmộttiểu oa nhi ngây thơ xinh đẹp, nhưng nếu nghiêm túc lên, cũng chính là ngựa quen đường cũ, nàng khẽ vuốt cằm, Đào ma ma đứngmộtbên nhăn mày quở trách: “Có thời gian rảnh rỗi, cònkhônglo làm việc.”

Đào ma ma khom lưng nhìn Khương Lệnh Uyển, ôn nhunói: “Lục tiểu thư, chúng ta trở về thôi.”

Mẹ con hai người lên giường, Khương Lệnh Uyển mặc tẩm y màu hồng nhạt thêu hoa hải đường, tóc dài xõa ra, dựa vào lồng ngực mẫu thân, ngoan ngoãn nằm im. Chu thị vỗ vỗ sống lưng nữ nhi, cúi đầu hỏi: “Hôm nay con và Tông biểu ca chơi vuikhông?”

Chương 40

“Nương, sao nươngkhôngcho cha vô?” Khương Lệnh Uyển giương mắt nhìn mẫu thân. Chuyện Thẩm Như Ý, cha nàng vô tội liên lụy vào, hơn nữarõràng nương rất tin tưởng cha, bây giờ chân tướngđãrõ, sao nương lại tức giận?

Khương Nhị gia cười cườinói: “Đại ca huynh nóng giận như thế làm gì?khôngphải chỉ làmộtnữ nhân thôi sao? Huynh nhìn nàng tamộtcái, nàng ta liền thương nhớ huynh, đệ đâykhôngphảiđãgiải quyết cho huynhmộtcái đại phiền phức sao, cũng đỡ cho tẩu tẩu ghen tuông, đâykhôngphải vẹn cả đôi đường sao?”

*hoài bích kỳ tội: đây làmộtthành ngữ, đầy đủ là “thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội”, nghĩa làmộtngườikhôngcó tội, mang thai phải chăng cũng là tội, có thể giải thích đơn giản là người vô tội nhưng bị liên lụy gánh tội chung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyểnkhôngcòn cách nào khác, chỉ có thể gật đầu: “Được. Xán Xán muốn ngủ với nương.”

“thậtlà đẹp.” Khương Lệnh Uyển kinh ngạc cảm thánmộttiếng.

“Chuyện này…” Đào ma ma khó xử, suy nghĩmộtchút rồiđira ngoài.

Khương Bách Nghiêu biếtrõchân tướng, liền có chút xem thường Thẩm Như Ý.

Chuyện của Thẩm Như Ý, Khương Lệnh Uyển cảm thấy cha nàngthậtvô tội,rõràng lúc trước cái gì cũngkhôngcó làm, bây giờ lại phải nghĩ cách làm nương vui vẻ, quảthậtlà hoài bích kỳ tội*, nhưng mà —— dáng vẻ ấy, làm gì còn là Vệ Quốc Công uy nghiêm đường đường chính chính thường ngày.

Vinh Vương phủ.

Chỉ là theo tính tình Thẩm Như Ý, chắc chắnsẽxem thường nam tử như Nhị thúc, bây giờ chuyện phát sinh kiểu này, cũng coi như là lật thuyền trong mương.

Khương Bách Nghiêu nhìn thê nữđangđứng bên ngoài màn che, vừa mới mở miệng kêumộttiếng “A Cẩm”,đãthấy thê tử dịu dàng căn bảnkhôngthèm để ý tớihắn, chỉ lo ôm nữ nhiđira ngoài.

mộtkhắc sau, Khương Lệnh Uyển như nghĩ tới điều gì, vội vàng ngửa đầu nhìn Đào ma ma hỏi: “Gã sai vặt kiađichưa?”

Đào ma ma biết chuyện ngay hôm nay, Thẩm Như Ý làm rasựtình này, hiển nhiênsẽkhôngchịu giảng hòa. Nếu hài tử trong bụng kia là của Nhị gia, xử lí chuyện này cũngkhôngdễ, dù sao Thẩm Như Ý cũng là nữ tiên sinh do Vệ Quốc Công phủ mời tới. Có điều may mắn là Thẩm Như Ý này xuất thân bình thường, thân phận này, cũngkhôngcần đắn đo. Lúc này phu nhânđangxử lí việc của Thẩm Như Ý, nếu lúc xế chiều phu nhânđãđể Lục tiểu thưđithăm Vinh Vương phủ, tất nhiênkhôngmuốn tiểu thư tiếp xúc với những việc ô uế này.

Ngón tay thon dài như ngọc cầm lấy phong thư, cúi đầu nhìn tinh tế, nhưng Lục Tông pháthiệntrong phong thư này trống rỗng,khôngviết cái gì.hắnhơi nghi ngờ, mở ra, chậm rãi mở giấy viết thư bên trong ra.

Lục Tông nghe xong, gật đầu “ừ”mộttiếng.

Khương Nhị gia là công tử bột ăn chơi trác táng, Từ thi rờiđihắnlại được tự do,hắnnói: “Đại ca, huynh cũngkhôngbiết, Thẩm Như Ý kia bên ngoài nhìn có vẻ băng thanh ngọc khiết cao cao tại thượng, nhưng trong xươngthì… Chà chà, đệ coi như thấyrõ, cái gì mà đại tài nữ? Cái gì nữ tiên sinh? Loại nữ nhân kia nếu để nàng dạy hai nữ nhi của đệ, cũngkhôngbiết giáo d·ụ·c thành thứ gì—— "

Bây giờ Thẩm Như Ý nào còn dáng dấp củamộtđại tài nữ? Quả thựckhôngkhác gì người đàn bà chanh chua hàng chợ.

Khương Lệnh Uyển nghe xong, trong lòng liền có kết luận.

Thẩm Như Ý nhìn Khương Nhị gia, đôi mắt như muốn phun ra nọc độc, lại nhìn Khương Bách Nghiêu gắt gao, gằn từng chữ: “Thẩm Như Ý takhôngcần bố thí, chuyện lần này là do ta ngu ngốc, nhưng là —— bài học lần này ta ngộ ra được. Từ nay về sau, Thẩm Như Ý tasẽkhôngbao giờ bước vào Vệ Quốc Công phủ nửa bước, còn hài tử…” Thẩm Như Ý run tay đặt lên bụng, cong môinói: “Tasẽkhônglưu lại nghiệt chủng này, tự tay tasẽxử lí nó!”

Edit: Kye

Đỗ Ngôn.

Lục Tông vừa nghe xong, liền bỏ cây bút trong tay vào giá bút, tiếp nhận phong thưtrêntay Lục Tông.

mộtđêm này, Chu thị cùng ngủ với nữ nhi.

Bất quá nữ nhân thôi mà, dỗ dành chút là xong.

Khương Lệnh Uyển im lặng nằm nhoàitrênvai mẫu thân,mộtđôi mắt to nhìn khuôn mặt buồn rượi rười của cha, cũng có chút đau lòng, thầmnói: Hay trêu chọc đào hoa cũngkhôngphải chuyện tốt.

Xuyên qua cửa tròn, sau đó chạy chậm lại đến bên ngoài thư phòng Khương Bách Nghiêu.

Thường ngày Lục tiểu thưkhôngthích viết chữ, nhưng bây giờ nhìn ánh mắt cấp thiết của nàng, dường như có vẻ rất hưng phấn, Đào ma ma đápmộttiếng, vội vàngđichuẩn bị giấy bút.

Trong thư phòng, Khương Bách Nghiêu mặt đầy lửa giận răn dạy Khương Nhị gia.

Khương Bách Nghiêunói: “Thẩm tiên sinh, việc này quả thực là do Nhị đệ ta hồ đồ, nếu Thẩm tiên sinhkhôngchê, chỉ cần nàng tiến vào Vệ Quốc Công phủ, sau này Nhị đệ nhất địnhsẽđối xử với ngươithậttốt.”

Nàng cầm lên, pháthiệndưới diều cá chép còn cómộtcái dây.

Sau đó thấy Đỗ Ngôn còn chưa lui xuống, mặtkhôngchút thay đổi hỏi: “Còn có việc gì sao?”

Cha nàng giữ mình trong sạch, vì nương thủ thân như ngọc, làmmộtphu quân nhị thập tứ hiếu; mà Nhị thúc nàng, chính làmộtquỷ phong lưu, tuổi còn trẻ cũngkhôngphải chưa từng làm chuyện hồ đồ thế này, kiếp trước, sau khi nàng xuất giá, Nhị thúc còn nạp thêm hai phòng kiều thiếp, hai vị thiếp thất kia tuổi cũngkhônglớn hơn nàng bao nhiêu.

Nếukhôngphải mơ đến cáikhôngnên mơ, cũngsẽkhôngphát sinh ra chuyện như vậy.

Khương Bách Nghiêu quả thực bị người đệ đệ này làm cho tức giận muốn ói máu.

Khương Lệnh Uyển mắt to lưu chuyển, thừa dịp Đào ma makhôngchú ý, liền chạy về hướng thư phòng của cha.

Đúng rồi, nàng muốn Lục Tông làm hai cái.

Khương Lệnh Uyển thở hổn hển, tóc mái bằng trước trán đều bị gió thổi bay, lộ ra cái trán trắng nõn, khuôn mặtnhỏcàng thêm phấn nộn mượt mà. Nàng chạy rất nhanh,khôngđể ý suýt nữathìđụng phải ngườiđangđitới. Khương Lệnh Uyển vội vàng ngừng bước chân, thở hổn hển ngẩng đầu, nhìn Thẩm Như Ý khuôn mặt trắng xám, lúc này mới giật mình.

Khương Nhị gia vẻ mặt ghét bỏ, mạnh mẽ gạt tay nàng ta ra, mặt lạnhnói: “ Ngươiđãnghe thấy, ta cũngkhôngcần phải giấu nữa, người xưa từngnói“mộtngày phu thê trăm năm ân ái”, ngươi và ta…” Khương Nhị gia cười cười, nhìn khuôn mặt trắng nõn thanh lệ của Thẩm Như Ý, tiếp tụcnói:

Ngày thường trêu hoa ghẹo nguyệt cũng thôi, bây giờ nữ tiên sinh dạy học cho nữ nhi nhà mình cũng đụng tới, quả thực…

Tên đệ đệ khốn kiếp củahắnlàm ra chuyện như vậy cũngkhôngthể dung thứ được, nhưng lờinóicủahắnkhôngsai, lấy tính tình mẫu thân, tất nhiênsẽkhôngđồng ý để Thẩm Như Ý làm chính thê, mà trong bụng Thẩm Như Ýđãcó huyết mạch Khương gia, nên cũngkhôngthể để nàng lưu lạc bên ngoài. Khương Bách Nghiêu biết suy nghĩ này củahắnrất ích kỉ, nhưng chuyện này,hắncũngsẽtôn trọngsựlựa chọn của nàng.

Đào ma ma có chút nghi ngờ.

Khương Nhị gia bất quá cũng chỉ tồn tại vài phần h*m m**n chinh phục Thẩm Như Ý,hắnbiết Thẩm Như Ý ái mộ đại ca, hơn nữa ngày ấy nàng tình cờ gặp mặt đại ca, đôi mắt mở to, làm gì có nửa phần rụt rè? Sau đóhắnnhìn thấy nàng vô ý làm rơi khăn lụa, trong lòng liền nghĩ ra cách, từng bước từng bước dẫn nàng mắc câu… Đối với nữ nhân,hắnđều có thủ đoạn câu dẫn, huống hồ loại người sống nhiều nămkhôngcó đầu óc như Thẩm Như Ý, càng dễ dàng bịhắntrêu trọc cho rối loạn, sau đó ước hẹn nàng đến Thanh Đường viện, trong phòng lại đốt thôi tình hương… Sau đó tất nhiên mặchắnmuốn làm gìthìlàm.

Cho nên nàngkhônglo lắng chút nào.

Khương Nhị giađangnói, liền nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, sau đókhôngbiết Thẩm Như Ý từ nơi nào xông ra, vừa vào thư phòng liền nắm lấy cổ áohắn, đôi mắt đỏ lênnói: “Ngươinóicái gì? Ngươi lặp lại lần nữa!”

Khương Nhị gia cũng bị điệu bộ của Thẩm Như Ý dọa sợ.

Lục Tôngkhôngnhịn được cong cong khóe môi.

Khương Bách Nghiêu bị chọc giậnkhôngnhẹ, nhìn Khương Nhị gia cợt nhả,hắnbiếtnóigìđichăng nữa cũngkhôngcó tác dụng, cũngkhôngmuốn quản nữa, chỉ phất tay đuổi Khương Nhị gia ra ngoài, đỡ phải chướng mắt. Khương Nhị gia lại là ngườikhôngthích bị giáo huấn, đại ca đuổihắnđi, tất nhiênhắnliền phủi mông chạy lấy người…

Nhưng mà ——

Thời điểm Chu thịđangrửa mặt cho nữ nhi, Đào ma mađivào, cung kínhnói: “Phu nhân, Quốc Công gia đến.”

Beta: Mira

Nàngmộtphen chật vật, dơ bẩnkhôngthể tả, mà Chu thị dáng vẻ ung dung quý phái, tự nhiên hào phóng.

Khương Lệnh Uyển nghe xong cười cười, vội vã thúc giục: “Đào ma ma, ngươi nhanh chuẩn bị giấy bút cho ta, nhanh nhanh.”

Chu thị nghe xong “phụt” cười thành tiếng, trong lòng nghĩ nữ nhi của nàngthậtbá đạo mà làm sao.

Nhìnđi, Đào ma ma lại xem nàng làmộttiểu tham ăn.

Thẩm Như Ý lảo đảo lùi lại hai bước, trong lòng đau muốn chảy máu.

Đào ma manói: “Vẫn còn chờ ở ngoài,nóinếu Lục tiểu thư có gìkhônghài lòng,hắnsẽđem đồ về để Thế tử sửa lạimộtchút.”

Khương Lệnh Uyển ngồitrênghế thêu chống cằm nhìn ra cửa sổ, chânnhỏlắc lắc, sau đó nghe tiếng Đào ma mađivàonói: “Lục tiểu thư, đây là vật domộtgã sai vặt tên Đỗ Ngôn của Vinh Vương phủ đưa tới.”

“Ngươi nằm mơ!” Trái tim Thẩm Như Ý như rơi vào hầm băng, xoay người nhìn Khương Bách Nghiêu, hấp háy môinói: “Quốc Công gia, chàngnóimộtcâu a… Là chàng, vẫn luôn là chàng đúngkhông?”

·

Khương Lệnh Uyển ngồi ngoan ngoãn, thỉnh thoảng giương mắt nhìn sắc mặt mẫu thân,khôngdám hé nửa lời.

“Nói như người xưa, ngươi và ta c*̃ng đã có ba trăm năm tình nghĩa, bây giờ ngươi mang thai con c*̉a ta, tuy rằng thân phận chính thêkhôngthể cho ngươi, nhưng thiếp thất thì vẫn có thể…”

Đúng vậy, lấy tính cách Khương Bách Nghiêu, làm sao có khả năng làm ra loại chuyện như vậy? Nhưng nàng lại bị ái tình làm cho choáng váng đầu óc, lầm tưởnghắncó ý với nàng, lúc này mới rơi vào cái bẫy của Khương Liễu, cùnghắnlàm ra việc dơ bẩn như vậy… Thẩm Như Ý nhớ đến ba lần ở Thanh Đường viện kia, lại nhìn Khương Nhị gia trước mặt, nhất thời dạ dày đảo lộn,khôngnhịn được mà nôn khan.

Khương Lệnh Uyển nhìn cái bụng bằng phẳng của Thẩm Như Ý, nhất thời thở phàonhẹnhõm.

khôngđược mấy ngày, cha mẹ nàngkhôngbiếtsẽân ái thành cái dạng gì.

Hai nha hoàn nghe xong hoảng loạng gật đầu, sau đó vội vã rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển nhíu mày nhìn cái diều hình con heo còn lại trong hộp,thậtcó chút ghét bỏ.

Nhìn Thẩm Như Ý lòng như tro tàn rời khỏi thư phòng, Chu thị mới đứng dậy ôm nữ nhi vào lồng ngực.

Đỗ Ngôn tiến lên hành lễ,nói: “Bẩm Thế tử, Khương Lục tiểu thư rất thích, cònnóilần sau nàng muốn Thế tử cùng chơi diều với nàng.”

trêngiấykhôngviết cái gì, chỉ vẽ hai con heo mập mập.

Khương Lệnh Uyển suy nghĩmộtchút,âmthanh giòn giã vang lên: “Ta muốnđitìm nương.”

Lục Tôngđangngồi trước bàn gỗ tử đàn khắc mây đọc sách làm bài tập, hôm nayhắnmặcmộtthân xiêm y màu trắng thêu hoa văn màu đen, dáng vẻ chăm chú làm bài tập, nhìn qua nhiều hơn mấy phần tuấn tú nho nhã.hắnnghe Đỗ Ngônđãtrở về, lúc này mới ngẩng đầu lên, điềm nhiên hỏi: “Làm sao?”

Chu thị nhìn đôi mắt to mờ mịt của nữ nhi, biết nữ nhi cònnhỏ, hiển nhiênsẽkhônghiểu những chuyện này, cúi người hôn lên mặt nàngmộtcái,nói: “Đêm nay cho nương ngủ với Xán Xán đượckhông?”

Đỗ Ngôn lấy ra phong thư từ trong lồng ngực, hai tay trình lên: “Đây là Khương Lục tiểu thư phó thác cho tiểu nhân mang cho về cho Thế tử.”

Khương Nhị gia liên tụcnói“được”, nhưng cũng chỉ qua loa ngoài miệng,khôngđể ở trong lòng.

Chính là, nam tử có thân phận trong Vệ Quốc Công phủ cũng chỉ có hai vị,mộtvị là cha nàng, vị còn lại chính là Nhị thúc nàng.

Thầm nghĩ: May làkhôngđụng phải.

Khương Lệnh Uyển nhếch môi cười, nhanh chóng chạy trốn, thựcsựlàmộttiểu bánh bao linh hoạt.

· (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40