Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43
Chu thị mỉm cười, trong lòngđãsớm xem Lục Tông như người nhà nên lúc giới thiệu Lục Tông nàng thậm chí còn cómộtcảm giácthậttự hào: “Đó là tiểu Thế tử Vinh Vương phủ, biểu ca c*̉a Xán Xán. Trong mấy nam hài cùng tuổi, Lục Tông là người xuất sắc nhất.”
Chu Lâm Lang chải hai búi tóc chỉnh tề, khuôn mặtnhỏnhắn thanh lệ, làmộttiểu nữ oa vô cùng xinh đẹp, nhưng giờ phút này khuôn mặtnhỏkhônghề có ý cười, sau khi nghe xong ánh mắt lờ mờ lắc đầu.
An Vương rũ mắt, lạnh nhạtnói: “Némđi.”
Chu thị nghe xong cười cười, lông mày như họa, đôi mắt như nước mùa xuân, khi cười càng thêm sáng rực lòng người, nàngnói: “nóinữ tửyêucái đẹpkhôngsai, mỗi ngày tự nhìn bản thân xinh đẹp, tâm tình cũng tốt hơn, muộinóicó đúngkhông?”
Vị Nhị tỷ tỷ này xưa naykhôngphải người hiền lành, kiếp trước nàng chính là bị dáng vẻ kia lừa, nhưng nếukhôngphải bởi vì Khương Lệnh Dung, nàng cũngsẽkhônggả cho Lục Tông. (đọc tại Qidian-VP.com)
An Vương phi thấy An vươngkhôngnóinổi lời nào,mộtmặt động viên nữ nhi trong ngực,mộtmặtnói: “Cómộtsố việc chúng ta đều ngầm hiểu, hà tất gì phải miễn cưỡng đào bới nó ra? Từ ngày chúng ta thành thân, ngươi nênrõràng mọi chuyện mới đúng. Bây giờ người cảm thấykhôngđáng,khôngcam lòng, nhưng tađãsớmnóivới ngươi, ngươikhôngcần bảo vệ ta, ngươi muốn nạp bao nhiêu thiếp thất, tasẽkhôngngăn cản, chỉ cần gia thế trong sạch, có thể chăm sóc ngươi,khôngcầnsựđồng ý của ta, cứ trực tiếp đưa vào phủ là được.”
Chương 43
Đến tháng sáu, Vệ Quốc Công phủ bắt đầu thu xếp chuyện Khương Nhị gia cưới vợ.
Vậy mà lúc ba người vừađiqua, Khương Lệnh Uyển tinh mắt, lập tức nhìn thấy Lục Tông,đibên cạnhhắnhôm nay cũngkhôngphải Lục Bảo Thiền hay Chu Lâm Lang, mà là gã sai vặt Đỗ Ngôn.
Lục Tông nhìn người ngồitrêncon tuấn mã màu nâu, Phùng Hoài Viễnmộtthân khôi giáp, đai lưng đeo bội kiếm, khuôn mặt bị rám nắng, cằm có chút râu, mặc khôi giáp vào sẽkhôngcòn là vị công tử trí thức nho nhã ngày thường nữa, khí thế kia làm cho người takhôngthểkhôngdâng lên lòng tôn kính.
Edit: Kye
Diêu thị cũngđãsớm nghe qua đại danh c*̉a Phùng Hoài Viễn, hôm nay có dịp chứng kiến, tất nhiên cực kì tình nguyện.
Lục Tông hơi cau mày.
Khương Lệnh Đề quay về phía Lục muội muội cười cười, miệngnhỏcong lên nhưđangnóigì đó, chỉ là bên ngoài quá ồn ào, nghekhôngđượcrõ, có điềutrênmặt rất là vui sướng.
Nhưng tiểu oa nhi thân thểnhỏbé, trông giống như một cục bôngnhỏmềm mại, dù nhón chân lên cũngkhôngnhìn thấy gì a. Nàng quay đầu lại, nhìn Lục Tôngđitới, đôi mắt mở to nhìnhắnnói: “Tông biểu ca…”
Diêu thịmộtthân đỏ diễm lệ, khăn phượng chạm vai, tinh xảo phú quý, đầu được che kín bằngmộtkhăn gấm đỏ tua rua thêu song hỉ long phượng, tất nhiên làkhôngthể nhìn thấy dung mạo của nàng, nhưng mặc đồ xinh đẹp như vậy, khiến rất nhiều nữ tử phải ghen tị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển xoa xoa taynhỏKhương Lệnh Đề, tiến về bên phía tai nàngnóinhỏ: “Tứ tỷ tỷ, tân Nhị thẩmthậtxinh đẹp.”
Khương Lệnh Uyển nghe xong lòng nàngthậtngọt ngào, trong bụng thầmnóiLục Tôngthậttinh mắt.
mộtđoàn người cùngđiđến Nhất Phẩm cư, vào bàn chọn đồ ăn, yên lặng ăn cơm trưa.
Lúc trước lão thái thái còn lo lắng Diêu thị trịkhôngnổi nhi tử của mình, có điềuđãthành thân đượcmộttháng, đứa con trai của bà thu liễm lạikhôngít, hơn nữa còn có chí tiến thủ.
Nghĩ như vậy, lão thái thái ngày càng sầu não.
·
Nếu như có ngày ấy, chắc chắnhắnsẽngẩng đầu nhìn về hướng này.
Chu thị nhìn đệ muội trẻ tuổi, cử chỉ đoan trang khéo léo, dung mạo cũng thực xinh đẹp như lời đồn.
Trong mắt con dân Đại Chu, Lục Tông là đạianhhùng, khi cưỡitrênđại mã, liền mang theomộtkhí thế uy nghiêm lạnh lùng, nhưng sau khi tiến cung diện thánh trở về Vinh Vương phủ, hắn lập tức nhảy xuống ngựa vội vàng ôm nàng vào lòng, giống như đứa trẻ thủ thỉ bên bai nàng: “Xán Xán, tađãtrở về.”
Giữa lúc này, tân nương tử ở kiệu hoa nắp hồng nạm đá chuẩn bị được cõng ra.
Cũngkhôngbiết Diêu thị đối xử với mấy hài tử chi thứ hai như thế nào, nếu sau này Diêu thị sinh con trai, sợ rằng Nhị thúc kiakhôngcòn xem Khương Lộc như bảo bối nữa.
Diêu thị cong cong khóe môi, cúi đầu liếc nhìn vùng bụng bằng phẳng của nàng, nhớ tới mấy ngày tân hôn vừa qua, khuôn mặtnhỏkhôngkhỏi hồng lên, trong lòng cũng có chút chờ mong.
Hôm nay thấy Lục Tông, Khương Lệnh Uyển liềnkhôngkiềm chế được, vội vàngnóimẫu thân thả nàng xuống, sau đó nhảy nhót chạy về phía Lục Tông.
Lần trước Từ thị vừađi, ba hài tử chi thứ hai đều chịu đả kíchkhôngnhỏ, sau đó lại xảy ra chuyện Thẩm Như Ý, Khương Lệnh Dung càngkhôngthể chịu nổi.
Điều này làm lão thái thái vui tít mắt.
Đội ngũ mệnh mông cuồn cuộn, chỉnh tề nghiêm túc.
Chu thị bất đắc dĩ nhìn nữ nhi.
Chu thịnóixong liền nhíu mày lại, thầmnói: Sao giọng điệu của nàng lại giống nữ nhi vậy?
hắncũngkhôngđể ý lắm, chẳng qua Chu Lâm Lang làmộttrong số ít thế gia quý nữ màhắntừng gặp qua, nàng takhôngcó chút dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên nào củamộttiểu nữ oa,nhỏtuổi như vậy nhưng lại rất ngoan ngoãn, có điều muội muội Bảo Thiền củahắnthực rấtyêuthích nàng.
Sau đó nàng bất đắc dĩ thở dài.
Lục Tông thấy tiểu bánh bao hỏi rất nghiêm túc,khôngkhỏi đánh giá sắc mặt của nàng.
·
Khương Lệnh Uyển mặcmộtthân váy mềm mại màu hoaanhđàotrênngực thêu những cành hoa xếp chồng lên nhau, đầunhỏchải hai búi tóc xinh đẹp,trênđầu cắmmộttrâm hoa vàng khảm ngọc trai,trêncổ đeo khóa mây vàng như ý, Khương Lệnh Đề thìđangngoan ngoãn đứng bên cạnh nàng, năm ngoái Khương Lệnh Đề vẫn còn làmộttiểu oa nhi gầy yếu,mộtnăm qua được Thôi di nương chăm sóc rất tốt, lạikhôngcó Từ thị gây phiền phức, tiểucônương gia ngày càng trở nên mập mạp mềm mại, lúc này đứng chungmộtchỗ với Khương Lệnh Uyển, mới có mấy phần dáng dấp củamộtvị tỷ tỷ.
Lục Tôngnói: “Xán Xán xinh đẹp.”
Diêu thị khách khí, khiêm tốn thỉnh giáo, Chu thị tính tình ôn hòa, tất nhiên có thể dạy tốt, dù sao cùng nhau làm việc mới có thể vạnsựhưng, bây giờ Nhị đệ cưới tiểu tức phụ tốt như vậy, cũng giảm cho nàngkhôngít phiền phức.
Nàng cũngkhôngphải cục đákhôngcó nhiệt độ, biếthắnđối xử với nàng rất tốt, nhưng cómộtsố việc,khôngthể dễ dàng buông xuống như vậy.
Đúng rồi, hôm nay chính là ngày vui, Đại tướng quân Phùng Hoài Viễn đẩy lùi Thuần Vu quốc trở về Tấn thành.
Diêu thị nhìn tiểu nữ oa trong lòng Chu thị, nhất thời lộ ra ánh mắt hâm mộ, lại nhớ đến hai nữ nhi kếkhôngchịu gần gũi với nàng, trong lòng có chút mất mát, còn Đề nhi của Thôi di nương cũng làmộtbé ngoan, tuynóichuyện với nàng có chút nhát gan, nhưngkhônggiống như Dung nhikhôngyêuthích người ngoài.
Lão thái tháikhôngcòn cách nào khác, liền tự mìnhđiTương Nguyên tự xin quẻ xăm, cầu được quẻ tốt nhất, lúc này mới thở phàonhẹnhõm.
An Vương làmộtngười tốt tính, lần trước hồi phủ, nghe tin An Vương phi ôm nữ nhiđiVệ Quốc Công phủ đòi công đạo,hắnliền vội vàng đuổi theo, ai ngờ vẫn chậmmộtbước.
Chu Lâm Lang giương mắt nhìn phía sau An Vương phi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu Lục Tông thấy nàng mập mạp như vậy là đẹp, vậy nàng cũngkhôngcần kìm chế nữa. Có điều chỉ mập đến như vậy thôi,khôngthể mập thêm nữa.hiệntại Lục Tôngkhônghiểu chuyện nam nữ, đương nhiên cảm thấy nàng mậpmộtchút mới đángyêu, nhưng sau này khihắnlớn rồi, nếu nàng thựcsựbéo lên, chắc chắn Lục Tôngsẽkhôngthích nàng nữa… Bất kể như thể nào, nàng cũngkhôngthể bại dưới tay Chu Lâm Lang.
Ở sương phòng khác, Lâm Lang im lặng nhìn mẫu thân nàng, giương mắtkhôngnóilời nào, chỉ im lặng ôm cổ An Vương phi.
Kiếp trước nàng nghiên cứu những thứ này từ rất sớm, sau này lại càng “khôngson phấnkhôngra khuê phòng”, bây giờđãlâukhôngchạm qua những thứ này, hơn nữa son phấn của Phỉ Thúy trai còn nổi tiếng sốmộtsố hai Tấn thành, làm sao có thểkhôngkhơi dậy hứng thú của nàng.
Khương Lệnh Uyển giương mắt nhìn Khương Lệnh Dung, ánh mắt sâu thẳm, thực là dọa người.
Khương Lệnh Uyển nhìn cảnh tượng này, trong đầu liền nhớ tới Lục Tông c*̉a kiếp trước.
An Vương phi nghe xong cảm thấy thật buồn cười.
Khương Lệnh Uyển nghe xong tin này vui mừngkhôngbớt, vỗ tay trầm trồ khen ngợi —— nàng rất thích món vịt bát bảo ở Nhất Phẩm cư.
An Vương phi thấy khẩu vị nữ nhi mấy ngày naykhôngđược tốt, ngay cả cầm kì thi họa ngày thường cũng ít đụng tới, cả ngày trốn ở trong phòng sầu não uất ức, lòng nàngthậttức giận,khôngnhịn được thầm mắng Khương Dụ.
Lúc nàymộtgã sai vặt thanh y tiến vào hành lễ, cung kínhnói: “Vương gia, hai bồn tiêu ngạc bảo thạch châu ngày mai có thể đưa về phủ, đến lúc đó vẫn đặt ở sân c*̉a Vương phi như trước chứ ạ?”
Diêu Nhị tiểu thư vóc người rất tốt, lại làmộtngười hiểu tri thức lễ nghĩa, cùng Từ thị trước kia là hai người hoàn toàn khác nhau, cũng khó trách nhi tử lại thích như thế. Nhưng lão thái thái cũng rất lo lắng, sợ tính tình của Diêu Nhị tiểu thư nàykhôngáp chế được nhi tử của bà, chờ khi những ngày tháng thành thân mới mẻ trôi qua, sợ làhắnlại muốn lêu lổng bên ngoài.
Khương Lệnh Uyển biết Nhị tỷ tỷ tính tình nhu hòa, ngày thường cũngkhôngbộc lộ quá nhiều cảm xúc, khá im lặng ngoan ngoãn, chỉ là phần ngoan ngoãn này rất khác với Khương Lệnh Đề nhát gan,rõràng rất hiền lành nhưng lại khiến người khác rất khó tới gần. Mà Từ thị vừađi, Khương Lệnh Dung có bao nhiêu ỷ lại vị Thẩm Như Ý tiên sinh này, nàng cũng có nghe qua, lúc trước trong phủđãmờimộtnữ tiên sinh khác cho Khương Lệnh Dung và Khương Lệnh Huệ, nhưng nữ tiên sinh này tài danhkhôngvang như Thẩm Như Ý, cũngkhôngcó dung mạo xuất chúng như nàng ta, hiển nhiên trong phủ lo lắng Nhị thúc lại phạm sai lầm lần thứ hai.
Trong lòng nàng vui mừng, nhưng phản ứng đầu tiên là ghét bỏ mùi hôitrênngườihắn.
Cũng đúng, nếu mắt c*̉a hắnkhôngtốt, kiếp trước sao lại để ý đến nàng?
Lúc này An Vương phi cườinói: “ Nương biết Lâm Lang của nương ngoan ngoãn và thông minh nhất.”
Nữ nhi này của nàng, cũng chỉ có Lục Tông mới trị được.
Giờ phút này,trênkhuôn mặt tuấn lãngkhôngcònsựthành thục ổn trọngkhôngphù hợp với tuổi như thường ngày mà tràn ngậpsựsùng bái.
Nàng cúi đầu nhìn nữ nhi, mỉm cười nhéo khuôn mặtnhỏnói: “Yên tâm, nương với chakhôngcó chuyện gì.”
Nàng cong cong khóe môi, hất hàmnói: “Làm sao? Ngươi trách ta? Lúc trước ngươi cam tâm tình nguyện muốn thành thân với ta, ngươi biếtrõta với muội muội ngươi như nước với lửa, cũng chẳng bận tâm vẫn muốn cưới ta, bây giờthìsao, trách ta phá hoại tình cảm huynh muội của ngươi? Nữ nhi ta bị ủy khuất, tađiđòi công đạo có gì sai? Chẳng lẽ muốn để nữ nhi Tống Diệu Nghi ta bị bắt nạt còn phải yên lặng nhẫn nhịn?nóithế nào ngươi cũng là cha c*̉a Lâm Lang,khônggiúp nữ nhi của mìnhthìthôi, ngược lại cònđiche chở người ngoài?... Bây giờ ngươi mới biết đó là muội muội ruột của ngươi, vậy lúc trước muội muội ngươinóingươi đừng cưới ta, người cần gì đuổi tới?”
“Thành thân mười năm, ta đối với nàng trước sau nhưmột. Nàngkhôngcần phụng dưỡng cha mẹ chồng, tayêunàng, thương nàng, toàn bộ An Vương phủ đều do nàng làm chủ, nhưng nàng lại nhưmộtcục đákhôngcó nhiệt độ… Cũng đúng, trong lòng nàng chỉ có người kia, gả cho ai chẳng như nhau?
Sau đó lão thái thái liền mời bà mối tới cửa cầu hôn, chuyện này có được haykhôngvẫn rất khónói, bà cũng rất hiểu danh tiếng của nhi tử nhà mình, sợ Diêu Nhị tiểu thư kiasẽkhôngvừa mắt tên hỗn trướng nhà bà, ai ngờ việc hôn nhân này rất thuận lợi, lập tức liền định xuống, hơn nữa bát tự hợp nhau, quả là trời sinhmộtđôi.
Chu Lâm Lang mở to mắt nhìn An Vương phi, khẽ lắc đầu.
Sắc mặt An Vương chìm xuống, trong mắt lộ vẻ thất vọng.
An Vươngđitới sân sau, lẳng lặng nhìn những bồn hoa sơn trà trong sân, mỗimộtbồn đều có giá trịkhôngnhỏ.
An Vương cúi đầu, nhìn thê tử ngồitrênghế thêu, mỉm cười lùi lại mấy bước, sau đókhôngnóitiếng nào, im lặng rời khỏi phòng.
Vừa nhắc tới người kia, mặt An Vương phi liền đổi sắc, giận dữnói: “Chu Chuẩn, ngươi giả vờ thâm tình cái gì, nếu ngươi thực lòngyêuta, vậy Chu Mãn Nguyệt kia từ đâu mà có?”
Trong An Vương phủ ngoại trừ Chu Quý Hành và Chu Lâm Lang, còn cómộtthứ nữ sáu tuổi Chu Mãn Nguyệt.
Diêu thị giương mắt nhìn tiểu thiếu niên cách đókhôngxa, cũng bị dung mạo củahắnlàm giật mình, nhìn Chu thị hỏi: “Tiểu thiếu niên kia là…?”
Còn Tứ tỷ tỷ, tâm tư quá mức đơn thuần thiện lương, kiếp này nàng càng phải cố gắng che chở cho Tứ tỷ tỷ.
Tháng trước Chu Lâm Lang thiếu mất răng, từ đó liền trốn ở trong phủkhôngdám gặp người,đãlâu rồi nàng chưa thấy nàng ta. Nàngđithăm Vinh Vương phủ vài lần, cũng chỉ thấy Lục Bảo Thiền chơimộtmình.
An Vương phithậtđau lòng, ngồi xuống ghế ôm nữ nhi vào lòng, ôn tồnnói: “Lâm Lang, nương sai nhà bếp làm bánh bột củ sen, đợi hết nóng nương cùng ăn với con có đượckhông?”
Chỉ là…
Dù sao khi nhìn xa xa Lục Tông rất uy phong, nhưng gần gũi ôm ôm, cái mùi kia thựcsựquá khó ngửi, nhưng Lục Tông lại luôn mang vẻ mặt vô tội, hơn nữa còn nhiều lần cường điệu,hắnđã là người sạchsẽnhất trong quân doanh.
Nàng nhìn thấy khát vọng trong ánh mắthắn,khôngnhịn được duỗi tay ra sờ sờ gò má Lục Tông, thanhâmmềm mạinói: “Sau này Tông biểu ca cũngsẽgiống như cậu, trở thànhmộtđạianhhùng…” Nàng suy nghĩmộtchút, con mắt sáng lấp lánh, cong cong như hai vầng trăngnhỏ: “... Sau đó, chờ đến khi Tông biểu ca trở về, Xán Xán cũng đứng ở đây chờ Tông biểu ca, có đượckhông?”
·
Khương Lệnh Uyển cong mắt, taynhỏnắm lấy bàn tay Khương Lệnh Đề.
Người Khương Nhị gia cưới về là thứ nữ Ngự Sử trung thừa Diêu Chính Thanh. NghenóiDiêu thị này tướng mạo tốt, hiền thục dịu ngoan, chỉ tiếc hai vị hôn phu c*̉a hai nhà lúc trước đã đặt ra hôn sự với nàng đều liên tiếp xảy ra chuyện, mệnh khắc phu từ đó truyền ra, sau chuyện đó,mộtsố gia đình quyền quý ở Tấn thành đềukhôngdám tới cầu hôn nữa. Thân phận caothìkhôngdám đến cửa, thân phận quá thấp lạikhônglọt vào mắt, liền miễn cưỡng đem khuê nữ như ngọc như hoa lưu lại đến hai mươi tuổi, tuổi ngàymộtlớn, việc hôn nhân ngày càng khó khăn.
Trước đây bà còn nhớ, Diêu thị còn rất trẻ, chênh lệch với nhi tử gần mười tuổi, sợ oan ức tiểu nhân gia. Nhưng ai biết Diêu thị lại vô cùng vừa ý con trai bà,khôngchỉ giữ chặt tâm nhi tử, càng chăm sóc cho nhi tử vô c*̀ng chu đáo, ngay cả mấy hài tử kia cũng coi như con đẻ,thậtkhôngcó chút gì sai lầm.
Nàng liếc nhìn bát canh táo ngọt đặt ởtrênbàn, mùithậtlà thơm a, làm nàng cực kì thèm ăn, vội vàng há miệngnhỏnói: “...Đút cho muội.”
Diêu thị gật đầu, sau đó nghe lời Chu thị mua hai hộp son, nàng nhìn tiểu bánh baođangđứng trước ngăn tủ nhìn hộp sonnhỏtinh xảo, liềnkhôngnhịn được cườinói: “Sau này Xán Xán cũngsẽrấtyêucái đẹp.”
Vóc dáng Lục Tông cao hơn nam tử cùng lứa rất nhiều, nghe tiếng tiểu bánh bao gọi liền hiểu ý của nàng,hắncúi người ôm nàng lên đứng trước cửa sổ.
Diêu thị tuổi còn trẻ, đối với công việc trong nhà cũng chưa hiểu biết nhiều, lão thái thái liền để nàng đến chỗ tức phụ lão đại cố gắng học tập. Tính tình Diêu thịkhônggiống Từ thị, quan hệ chị em chồng sau này cũngsẽkhônghay giương cung bạt kiếm như trước kia.
Nàngđivào phòng trong, thấy nữ nhi ngơ ngác ngồitrênghế thêu, thấy nàng vào cũng chỉ ngước mắt nhìnmộtcái, sau đó buông mắt xuống, im lặng.
Khương Lệnh Uyển nhìn tư thái Diêu thị, những ngón tay dài màu xanhnhỏdài mềm mại đặt lên vai hỉ nương, liền biết vị Diêu thị này quả thực đúng như lời đồn, xinh đẹp động lòng người, nữ tử mà Nhị thúc giữa vạn bụi hoa của nàng tâm tâm niệm niệm đòi cưới về, quả nhiên dung mạo thực xuất sắc. Xưa nay dung mạo là tài sản riêng của nữ nhân, bây giờ Diêu thị vào cửa, muốn sống những ngày tháng an ổn lâu dàithìkhôngđơn thuần chỉ dựa vào mỗi mỹ mạo là được.
Khương Lệnh Uyển thân mật ôm cổ mẫu thân cười khanh kháchkhôngngừng, mở to đôi mắt long lanhnói: “Xán Xán hiếu kỳ a.”
mộtngày Chu thị cùng Diêu thị đến Phỉ Thúy trai mua son phấn, ở mảng trang phục trang điểm Chu thị chăm chút rất nhiều, Diêu thị mới tân hônkhônglâu,mộtkhuôn mặt xinh đẹp thoải mái cực kì, nhìn quakhônghề bôi son phấn, cũngđãminh diễm động lòng người.
Tiểu nữ oa nên có dáng vẻ của tiểu nữ oa, tuổi connhỏ, nên hoạt bátmộtchút mới đángyêu, mậpmộtchút mới được người khácyêuthích.
Chu thị nhìn Lục Tông, càng nhìn càng thích,nói: “Chúng ta muốn đến Nhất Phẩm cư dùng cơm, Tông nhiđãăn cơm trưa chưa?”
Điều này làm lão thái thái vui đến nỗikhôngthể ngậm mồm, đối với Diêu thị con dâu ngày càng hài lòng hơn.
hắnnhìn Vương gia, cảm thấy có chỗ nàokhôngđúng, chắc là vừa cãi nhau với Vương phi. Nhưng Vương gia là người tốt tính, chuyện nàyrõnhư ban ngày, ngày thường quả thực là sủng Vương phi tận trời, nhưng hôm nay… Có lẽ Vương phi quá đáng rồi.
Tân nương tử vượt chậu than vào cửa, Khương Lệnh Uyển mới nắm tay Khương Lệnh Đề tung tăng nhảy nhót chạy vào sân, vừa vào tới tiền viện liền nhìn thấy Khương Lệnh Dung.
An Vương phi có chút thất thần, nhớ lại ánh mắt thất vọng của An Vương, trong lòng giống như vừa bị mấtđivật gì đó, trống rỗng, thực có chútkhôngthoải mái.
Mua son phấn xong, Chu thị ôm nữ nhi cùng Diêu thịđira ngoài, dự định đến Nhất Phẩm cư dùng bữa trưa.
Chu thịđitới ôm nữ nhi lên, bàn tay cầm khănnhẹnhàng lau khuôn mặtnhỏbé, để lộ ra khuôn mặt trắng nõn, nàng nặn nặn mũi nữ nhinói: “Tiểu hồ đồ, tiểu oa oa lại thích son cái gì, cũngkhôngsợ người khác chê cười.”
Khương Lệnh Uyển ôm cổ Lục Tông, quay đầu nhìn mẫu thânmộtchút, thấytrênmặt mẫu thân cũngkhôngcó nửa điểm dị dạng, lại thấy nàng cườinói: “Phùng Tướng quân làanhhùng của Đại Chu chúng ta, hôm nay Phùng Tướng quân khải hoàn, chúng ta nếuđãra ngoàithìcũng nên nhìnmộtcái…” Chu thịnóixong nhìn về phía Diêu thị: “Đệ muội thấy thế nào?”
Nàng nghĩ, bất kể Diêu thị này như thế nàođinữa, tóm lại vẫn khá hơn Từ thịmộtchút. Thôi di nương làmộtngười an phận, sau này chỉ Tứ tỷ tỷ duy trì trạng tháihiệnnay, ngoan ngoãnkhônggâysự, cuộc sống sau này chắc chắnsẽkhá hơnmộtchút.
Lục Tông nhìn tiểu bánh bao chạy tới, liền cúi người ôm nàng lên,đitới trước mặt Chu thị gọimộttiếng “Dì.”
Khương Lệnh Uyển quay đầu nhìn gương mặt ngây ngô non nớt của Lục Tông.
Trước kia lão thái tháiđãtừng thấy qua Diêu Nhị tiểu thư này.
Giữa lúcđangdùng cơm, liền nghe bên ngoài có tiếng ồn ào, Đào ma ma đứng bên cạnh cửa sổ hưng phấnnói: “Là đội ngũ của Phùng Tướng quân.”
Chuyện nháo thành như vậy, làm saohắndám đối mặt với muội muội ruột của mình nữa?
Trước kia khi tuyển thê tử cho Khương Nhị gia Chu thị vẫn chưa từng cân nhắc qua Diêu thị, chỉ là có một lần Khương Nhị gia từng nhìn thấy Diêu thị ở xa, sau đó liền tâm tâm niệm niệm, khi trở về lập tức đến trước mặt lão thái thái hứa hẹn: “Chỉ cần cưới Diêu Cổ Ninh, sau này nhi tử sẽ thu lại tính tình,khôngở bên ngoài làm bừa nữa.”
Khương Lệnh Uyển nhìn khung cảnh náo nhiệt trước mắt,khôngkhỏi nhớ tới thời điểm nàng xuất giá ở kiếp trước.
An Vương phi thở dàinói: “Lâm Lang, con cònnhỏ, chẳng qua là đến thời điểm thay răng mới mà thôi, mấy ngày nữa răng mới sẽ mọc ra, hơn nữa còn đẹp hơn trước kia nữa.” An Vương phi sờ sờ đầunhỏcủa nữ nhi, tiếp tụcnói: “Tiểu tử thối Khương Dụ kia, lần sau có cơ hội nương sẽ giáo huấnhắn, nếu con đói bụng rồi ốm, Khương Dụ và tiểu mập mạp kiakhôngphảisẽrất hài lòng sao, con muốn như vậy ư?”
Đến nỗi Chu Lâm Lang…
Nữ nhi nàng cònnhỏ, lạiyêuthích những thứ này, đảm bảo sau này còn thích chưng diện hơn cả nàng.
Bởi vậy, lão thái thái còn có thể bất mãn cái gì? (đọc tại Qidian-VP.com)
Dung mạo nàng rất giống Chu thị, môi hồng răng trắng, mặt mày tinh xảo, khuôn mặtnhỏnhắn mượt mà phấn nộn, bây giờ nàng mới năm tuổi, thân hình còn chưa nảy nở, đương nhiênkhôngxinh đẹp như Chu thị ---- diễm quang b*n r* tứ phía. Nhưng tiểu nữ oa phấn điêu ngọc mài như vậy, sau này lớn lên, chắc chắn cũng làsẽlàmộttiểucônương hồng nhan họa thủy.
Để nhìn xem nàng lớn lên như thế nào.
Xưa nay đội ngũ do Phùng Hoài Viễn dẫn dắt luôn rất nghiêm cẩn.
Nhưng hôm nay…
Lục Tôngnói: “Con chưa ăn. Đúng lúc Tông nhi cũngđangmuốn đến Nhất Phẩm cư, chỉ là… Hôm nay cữu cữu chiến thắng trở về, Tông nhi muốn nhìnmộtchút.”
Beta: Tiểu Huân
Tứ tỷ tỷ nàng làmộtcônương tốt, nhưng kiếp trước vẫn chưa được gảđi, cuối cùng còn vì nàng mà thân thể bị tổn thương đến nỗikhôngthể sinh dưỡng. Bây giờ Tứ tỷ tỷ khỏe mạnh cùng nàng lớn lên, sau này còn có thể đồng thời cùng nàng lập gia đình.
Thời điểm nàng xuất giá còn phô trương hơn Nhị thúc gấp nhiều lần, đội ngũ đón dâu dài nườm nượpđivòng quanh Tấn thànhmộtvòng, sau đó mới nâng kiệu để nàng tiến vào Vinh Vương phủ, làm cho mọicônương ở Tấn thành hâm mộkhôngthôi, lần phô trương đó quả thật cho nàng đủ mặt mũi
Nàng thích hoa sơn trà,hắnthay nàng vơ vét mọi kiểu hoa sơn trà quý giátrênđời, chỉ vì muốn nàng nở nụ cười.
Có điều đến cùng vẫn chỉ là mẹ kế, mấy hài tử cònnhỏ, tóm lại vẫnkhôngthể quen thân với Diêu thị, bọn nhỏ đềukhôngthích nàng lắm, nhưng Diêu thị vẫn chưa từng oán giận với bà câu nào. Vẫn là lão thái thái chủ độngnóichuyện với Diêu thị, muốn nàng đừng để những chuyện này trong lòng, nhưng Diêu thị chỉ mỉm cười gật đầunói: “Từnhỏcon dâuđãrấtyêuthích tiểu hài tử, nươngkhôngcần quá lo lắng, con dâusẽchăm sóc bọn họthậttốt.”
Lục Tông bỗng nhớ tới sinh nhật lần trước của nàng, Tiết Vanh cùng Chu Quý Hành ở trước mặt nàng tranh sủng… (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển rất hài lòng với câu trả lời của Lục Tông, khóe môi nở nụ cười xán lạn.
Nàng gả cho Lục Tông, Tứ tỷ tỷ nhất định cũngsẽtìm đượcmộtđấng lang quân như ý.
Hôm nay Vệ Quốc Công phủ có chuyện vui, mấy hài tử cũng ăn mặcthậtxinh đẹp, che tai híp mắt nghe thanhâmđốt pháo cùng tiếng trống chiêng bên ngoài, chờ tân nương tử vào phủ.
Sau khi đính hôn, nhi tử vẫn bình an vôsự, mà tuổi Diêu Nhị tiểu thư cũngkhôngcònnhỏ, việc hôn nhân nàykhôngthể tiếp tục trì hoãn, tất nhiên liền nhanh chọn ra ngày tốt để thành thân. Hôm nay lão thái thái lại thuận lợi cưới con dâu vào cửa, càng thêm tin tưởng hai người được ông trời tác hợp.
Gã sai vặt sửng sốt, vô c*̀ng kinh ngạc, thầm nghĩ: Hai bồn hoa sơn trà đáng giá ngàn vàng tạm thờikhôngnhắc tới, nhưng để có được nó Vương giađãtiêu tốnkhôngít công phu.
An Vương phi thấy có động tĩnh phía sau, lúc này mới ôm nữ nhi xoay người lại, nhìn An Vương vừa mớiđivào. Khuôn mặt tuấn dật của An Vươngkhôngcó nửa phần ý cười, chỉ nhíu mày nhìn An Vương phinói: “Tại sao nàng lại giáo d·ụ·c Lâm Lang như vậy?nóithế nào Dụ nhi và Xán Xán cũng là cháu ngoại của nàng, hai đứa nhỏ hoàn toànkhôngcó ác ý gì với Lâm Lang —— "
Lục Tông cũngthậtkiên trì, đút cho nàng từng muỗng cho đến khi ăn xong bát canh táo, cuối cùng lấy khăn tay xoa miệngnhỏcho nàng. Chu thị đứng bên ngoài rèm che, nhìn cảnh tượng như vậykhôngkhỏi nở nụ cười.
Khương Lệnh Đề nhíu mày muốn tới gần, lại bị Khương Lệnh Uyển kéo lại,nói: “Tứ tỷ tỷ, chúng tađigặp tân nương tửđi.”
Nhưngnóitóm lại bà vẫn là thiên vị nhi tử của mình, có vết xe đổ của Từ thị kia, thà rằng có con dâu ngoan dịumộtchút, cũngkhôngnguyện cho nhi tử tái giá vớimộtsư tử hà đông khác, huyên náo gia đìnhkhôngyên.
An Vươngnói: “Đây là chuyện của Dụ nhi cùng huynh muội Tạ gia, Lâm Lang đứng bên cạnhkhôngcẩn thận bị thương, sao lại là lỗi của Dụ nhi? Hơn nữa —— nàng cũngkhôngthấy đôi tay của Dụ nhi sưng to như thế nào sao? Thường ngày Khương Bách Nghiêu tuy luôn thích giáo huấn Dụ nhi, nhưng khi nào dám đánh nặng tay như vậy? Diệu Nghi, ta và muội muộiđãmâu thuẫn gần mười năm, nàngkhôngthể nghĩ cho ta sao?”
Ánh mắt Khương Lệnh Đề có chút lưu luyếnkhôngmuốnđi, chờ đến khi thấy Nghiêm ma ma hầu hạ bên người Khương Lệnh Dungđitới, lúc này mới quay đầu rờiđi.
“Nhưng Hành nhi chúng takhôngnhư vậy!” An Vương phinói: “Xưa nay Hành nhi rất hiểu chuyện, làmộthuynh trưởng tốt, luôn xem tiểu mập mạp kia như muội muội ruột của mình, nhưng Khương Dụthìsao? Hại Lâm Lang gãy mất cái răng. Cũng may Lâm Langđangđến tuổi thay răng, nếukhông,hắnphải bồi thường như thế nào?”
Khương Lệnh Uyển cong cong khóe môi, sau đó xoay người nhìn Khương Lệnh Đề bên cạnh, ánh mắt tốiđimộtchút.
Lời vừa dứt, Khương Lệnh Uyển lập tức “phù phù” nhảy xuống ghế, chạy đến trước cửa sổ.
mộtkhắc sau, nàng lại nhíu mày, nhìn Lục Tôngnói: “Vấn đề thứ hai, chính là ——" Khương Lệnh Uyển rũ mắt, nhớ tới Tạ Tinh Tinh ngày ấy, trong lòng buồn bựckhôngcó chỗ phát tiết…”Tông biểu ca thấy Xán Xán đẹp hay Chu biểu tỷ đẹp?”
An Vương phủ.
Nàng cười cười, chắc có lẽ bị nữ nhi ảnh hưởng. Nhưng mà… Lục Tông thựcsựrất tốt.
Khương Nhị gia lạinóimình mệnh cường,khôngsợ những thứ này.
Nghe xong lời này, lão thái thái có chút động tâm, hơn nữa tên tuổi của Diêu Nhị tiểu thư kia bà cũngđãnghe qua, sau chuyện lần đó xảy ra, cái bánh bao được người người tranh đoạtkhôngcòn ai hỏi thăm nữa,thậtkhiến người ta thổn thứckhôngthôi. Có điềunóinhư thế nàođichăng nữa, mạng của con trai mới là quan trọng, nếu cưới mà lại xảy ra chuyện gì, như vậy bà có muốn hối hận cũngkhôngkịp nữa.
Diêu thị nghe Chu thị giảng giải, đôi mắt đầy nước, có lẽ vừa mới thành thân chưa lâu, nàng vẫn còn mấy phần ngây thơ của thiếu nữ khi chưa lấy chồng, sùng báinói: “Tẩu tẩuthậtlợi hại, muội cho rằng trước kia minhđãhọc đủ, hôm nay so sánh với tẩu tẩu, quả nhiênmộttrờimộtvực.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.