Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53
Khương Lệnh Uyển nhìn gương mặt trắng nõn của Khương Lệnh Đề, thở sâumộthơi. Còn tưởng rằng nàng trùng sinhmộtlầnthìcó thể trải quamộttuổi thơkhôngsầukhônglo,khôngngờ Khương Lệnh Dung và Tô Lương Thần này, ai cũngkhôngthể khiến nàng bớt lo. Ngườikhôngthay đổi, cũng chỉ có Tứ tỷ tỷ trước mặt nàng.
Nhìn Khương Lệnh Đề ấp úngkhôngdámnói, Khương Lệnh Uyển cười cười, nhìn nàng nháy mắtmộtcái: “Quá dọa người?”
Nghe như vậy, Tạ Tinh Tinh sửng sốt trợn trừng mắt, hiển nhiên là bị dọa.
Thấy nha hoàn phía sau các nàngđangcầm thư, nghĩ lại hai vị muội muội cũngđãđến tuổi mời tiên sinh dạy học, cũng biết được bọn họ muốnđiđâu, Khương Lệnh Dung mím môi cười khẽ, vẻ mặt mang theo mấy phần hòa khí, ôn hòa gọi: “Tứ muội muội, Lục muội muội.”
Vừađimộtlúcđãthấy hai huynh muội của Tạ gia xuấthiệntrước mắt.
Tạ Tinh Tinh ngược lạikhônghề bình tĩnh như Khương Lệnh uyển, từnhỏđến lớn nàng luôn được nâng trong tay sủng ái như bảo bối, rớtmộtcọng tóc cũng khiến trưởng bối đau lòng vô cùng,khôngnghĩ tới cómộtngày lại bị b·ắ·t· ·c·ó·c. Khương Lệnh Uyển duỗi taynhỏra,nóivới Tạ Tinh Tinh: “Bây giờ có thể trả gù dây tua cho ta được chưa?”
Tính tình Tạ Trí Thanh xưa nay ôn hòa, dù cóthậtlòng khuyên như nhưng đối với Tạ Tinh Tinh mànóicũng chẳng có tác dụng gì. Tạ Tinh Tinh lắc lắc gù dây tua trong tay, cũng biết vật này khẳng định là đưa cho nam hài tử,khôngkhỏi nhíu mày, nhìn Khương Lệnh Uyểnnói: “Có muốnkhông? Nếu muốn lấy lại,thìcoi thử xem ngươi có bản lĩnh đó haykhông.”
Khương Lệnh Dung rời khỏi phủđãhơnmộtnăm, được nuôi dưỡng ở biệt viện ngoài phủ, đáng lẽ là phải có ma ma và nha hoàn chăm sóc, mọi thứ thu xếp ổn thỏa, nhưng hôm nay nhìn thấy, quảthậtlà khiến cho nàng giật mình.
Tuy rằng tâm tư Khương Lệnh Đề có đơn thuần, nhưng cũng hiểu được ý trong lời của Lục muội muội lúc này. Nàng khẽ gật đầunói: “Được, tỷ nhớ kỹ.” Từnhỏnàngđãnhớ kỹkhôngnên tiếp xúc nhiều với hai vị tỷ tỷ, phải ngoan ngoãn, tận lựckhôngđắc tội với người khác.
Đến gần mới thấy, tuy rằng đôi mắt Khương Lệnh Dung có vẻ bình tĩnh nhưngtrênngười nàng lại nặng nề tử khí.
nóixong liền làm mặt quỷ với Khương Lệnh Uyển, quay người lại, lập tức nhấc váy chạy ra ngoài.
Thấy Khương Lệnh Dung ngoài cười nhưng trongkhôngcười, Khương Lệnh Uyển cũng qua loa cho qua: “Chỉ vì nãi nãi luôn nghĩ là Xán Xánnhỏtuổi hơn thôi. Hôm nay Xán Xán vô cùng hoan nghênh Nhị tỷ trở về, nhưng Xán Xán còn phảiđihọc với Tứ tỷ tỷ, nênkhôngthể trò chuyện lâu với Nhị tỷ tỷ được.”
Đôi mắt liếc nhìn Khương Lệnh Uyểnmộtcái.
Khương Lệnh Uyển cầm gù dây tua trong tay thưởng thức, vô cùng hài lòng, ngẩng đầu lênnóivới Đào ma ma: “Đào ma ma, chúng tađiVinh vương phủđi.” Gù dây tua này chắc chắn Lục Tôngsẽrất thích.
Dưới chân thiên tử đúng làkhôngthiếu người mù.
Khương Lệnh Uyển biết nàngđangsợ, cũngkhôngthèm tính toán với nàng, chỉ khom lưng nhặt bội kiếm lên, thổi thổi bụi, sau đó nắm chặt trong tay, lẳng lặng ngồi xuống, suy nghĩ làm sao để chạy thoát khỏi nơi này.
nóiđếnnóiđi, chuyện cũngđãbị Tô Lương Thần nhanh chân đến trước.
Khương Lệnh Uyển ngước đôi mắt to lên nhìn tạ Trí Thanh và Tạ Tinh Tinh, lúc trước bọn họđãkết thù nên lúc này cũngkhôngcó ý định chào hỏi. Nhưng tạ Tinh Tinh lại nhìn thấy gù dây tua tinh xảotrêntay của Khương Lệnh Uyển, lập tức liền ngẩn người, sau đó tựa hồ như nghĩ tới cái gì, thừa lúc nàngkhôngchú ý tới liền đoạt lấy.
Khuôn mặt Tạ Tình Tinh hoảng hốt, kinh ngạc nhìn Khương Lệnh Uyển, hiển nhiênkhôngnghĩ rằng lúc này nàng còn có thể nhớ tới cái này.
Tạ Trí Thanh thấy tiểu nữ oa đángyêunhư ngọc trước mặthắnlúc này lại tỏ vẻkhôngvui, lập tức quay sang dỗ dành muội muội: “Tinh Tinh ngoan, muội trả đồ lại cho Khương Lục tiểu thưđi.”
Khương Lệnh Dung nhìn hai người.
Khương Lệnh Uyển lại còn chê ít. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển mỉm cười, thanhâmngọt ngào mang theo vài phần xinh đẹp đángyêucủa tiểu nữ oa, mềm mạinói: “Nhị tỷ tỷ muốnđigặp nãi nãi sao? Những lúc Nhị tỷ tỷkhôngcó ở đây, Xán Xán thường xuyên nghe thấy nãi nãi nhắc tới tỷ tỷ,nóilà rất nhớ Nhị tỷ tỷ, hôm qua Xán Xán nghe mọi ngườinóihôm nay nhị tỷ tỷ trở lại, nãi nãi vui mừng vô cùng, bây giờ thấy Nhị tỷ tỷ, chắc chắc nãi nãisẽcườikhôngkhép được miệng.”
Chuyến buôn bán này chắc chắn kiếm bộn,khônghề thua lỗ.
Khương Lệnh Uyển đau lòng Nhị thẩm, nắm chặt lấy bàn tay của Khương lệnh Đề,nói: “Tứ tỷ tỷ, sau này tỷ phải chú ý cách Nhị tỷ tỷ xamộtchút.”
Thấy Khương lệnh uyểnkhôngnóilời nào, Tạ Tinh Tinh bổ sung: “Ta nghenóibọn người xấu này, bọn họ… bọn họ muốn ăn thịt người, ngươinóixem nếu bọn họ ăn thịt chúng tathìphải làm sao bây giờ?”nóixong, nước mắt cũng rơi xuống, gương mặtnhỏđáng thương vô cùng, sao còn nửa phần bạo ngược chuyện quyền đáng ghét như lúc nãy?
Tạ Tinh Tinh nhìn Khương lệnh Uyển, khóe miệng giơ lên, đôi con ngươi tràn đầy phấn chấn, tuổi cònnhỏnhưng lại vô cùng ương ngạnh, giơ cằm lên kiêu ngạonói: “Gấp cái gì?khôngphải chỉ mới nhìnmộtchút thôi sao? Đúng là đồ hẹp hòi.”
Khương lệnh Uyển tức giận vô cùng,đangđịnh vén tay áo lên đánh cho nàngmộttrận, nhưng lại thấymộtnam tử gầy gò xuấthiệnsau lưng Tạ Tinh tinh, nhất thời tim đập chậmmộtnhịp.
Chủ quán nghe xong, lập tức gật đầu, nhanh chóng mở tủ lấy gù dây tua ra, hai tay đưa lên,khôngnhịn được tán dương: “Tiểucônương tuy rằngnhỏtuổi, nhưng mắt nhìn đồ quảkhôngtệ. Gù dây tua này mới được chuyển đến mấy ngày trước, trong nhiều món như vậy, chỉ có cái này là đẹp nhất.”
Khương Lệnh Uyển nghiêm mặt đưa tay ranói: “Trả lại cho ta!”
Thầm nghĩ: Con bé mập mạp này cònnhỏhơn nàng hai tuổi.
Tuổi tuynhỏ, nhưng lại rất có chủ ý.
Khương Lệnh Uyển bị nàng chọc tức vô cùng, lập tức đuổi theo. Thầm nghĩ hôm nay chắc chắn phải giáo huấn Tạ Tinh tinh nàymộtchút, nếukhôngnàng quảthậtcoi bản thân thành quả hồng mềm ai cũng có thể tùy ý n*n b*p.
Nếuthậtlà công chúathìcũngkhôngai xảo quyệt thô bạo giống như nàng ta.
Khương Lệnh Dung nhìn nụ cười xán lạntrêngương mặt bánh bao đángyêucủa tiểu muội muội, lấy lại tinh thầnnói: “mộtnămkhônggặp, cái miệngnhỏcủa Lục muội muội càng ngày càng trở nên ngọt ngào rồi, cũng khó trách nãi nãi lạiyêuthương muội muội như vậy.”
Khương Lệnh Uyển và Đào ma ma cùngđitới cửa hàng phỉ thúy, trong lòng sớmđãcó chủ ý —— dự địnhsẽmau cho Lục Tôngmộtcái gù dây tua để treo vào chuôi kiếm.
Cuối cùng cũng coi như có đượcmộtchút an ủi.
Nàng là người sĩ diện, huống hồ đây còn là lễ vật nàng đưa cho Lục Tông.
Tạ Tinh Tinhnóisaothìcũng lớn hơn Khương Lệnh Uyển hai tuổi, chạy trốn cũng mau hơn.
Khương Lệnh Dung.
Chuyện mà đời này nàng muốn làm có rất nhiều, nàng còn phải sinh cho Lục Tôngthậtnhiều hài tử, làm sao nàng có thể để bản thân xảy ra chuyện được?
Khương Lệnh Uyển chạy thở hồng hộc,trênđầu đầy mồi hôi, thấy Tạ Tinh Tinh cũng chạy mệt, lúc này mớinói: “Ngươi nhanh trả gù dây tua cho ta.”
Khương Lệnh Uyển nhìn Tạ Tình Tình, hai người cùng bị giam trongmộtcăn phòng, lúc nàythậtsựoán giận Tạ Tinh Tinh.
Chỉ là Tô Lương Thần này, tuổi cònnhỏnhưngđãbiết tâm kế đến vậy, đúng làkhôngthể khinh thường, xem ra nàng phải cẩn thận đề phòng nàng ta.
Khương Lệnh Uyển và Khương Lệnh Đề nhìn Khương Lệnh Dung, vô cùng ngoan ngoãn gọimộttiếng: “Nhị tỷ tỷ.”
Beta: Mira
Mắt của nàng trước đến nay rất tốt, dùhắnkhôngthích cũng phải thích a.
Bởi vì hồi phủ nên Khương Lệnh Dung cố ý mặcmộtbộ trang phục mới màu hồng thêu hoa mai và hồ điệp, tóc búi thành hai búinhỏ, càimộtcây trâm đơn giản, bím tóc rũ xuống trước ngực, nhìn vừa ngoan ngoãn lại khiến người khác đau lòng. Chỉ là gương mặt của Khương Lệnh Dung lại gầyđirất nhiều, trắng xám đến đáng sợ, hơn nữa còn có loại khí chấtnhẹnhàngkhônghợp tuổi.
(*) ôn uyển: ôn nhu, hiểu ý.
“...Ừ, đúng vậy.” Khương Lệnh Đề vội vàng gật đầu.
Khương Lệnh Uyển chớp mắt mấy cái,nhỏgiọngnói: “Lúc ta bốn tuổi từng bị người ta ném vào trong núi. Lúc đó ta vừa mới ngủ dậy, pháthiệnkhôngthấy nương bên cạnh, chỉ cómộtmình ngồi dưới tán cây, vừa lạnh vừa đói. Ta gọi lớn mấy tiếng, nhưng trừ tiếng vang vọng lạithìkhôngcó bất kỳ tiếng vọng nào khác,trênnúi còn có hổ nữa kia.”
Khương Lệnh Uyển thích nhất là được khen ngợi, huống chi gù dây tua này cũngthậtkhôngtệ, ngọc phỉ thúy được chế tác tinh xảo, khéo léo tinh tế, tuy rằngkhôngphảithậtsựhoàn hảo, nhưng nhìn tất cả nàng thấy cái này hợp mắt nhất. Để ý giá cả làm gì, sau này nàng còn lokhôngđủ bạc để tiêu hay sao? Quan trọng nhất là tâm ý.
Năm mươi lượng bạcđãcó thể đểmộtgia đình bình thường dùng đến mấy năm.
Trưởng nữ chi thứ hai,mộtngười tính tìnhâmu,mộtngười lại chuyện môn thíchđigây chuyện,thậtlà làm khó nhị thẩm.
Hai ngườikhôngthùkhôngoán, vì sao mỗi lần nhìn thấy nàng lại luôn tỏ ra cái kiểu ngứa mắt như vậy? Muốn bị mất mặt mới hài lòng hay sao?
Lúc trước Tạ Trí Thanh đậu trạng nguyên, phong quang nghênh cưới Khương Lệnh Dung vào phủ, chuyện này cũng khiếnkhôngítcônương trong Tấn thành nhìn đỏ mắt, Khương Lệnh Dung tuy rằng mọi mặt tư chất đều rất bình thường, tính cách cũng làmộtngười ôn uyển (*),khôngbiết là tu được mấy đời phúc khí mới có thể gả cho vị trạng nguyên thanh tao nho nhã Tạ Trí Thanh. Sau khi kết hôn, Khương Lệnh Dung quản lý tốt hậu viện, phụng dưỡng cha mẹ chồng, hoàn toàn làmộtnương tử hiền lương thục đức, tương kính như tân với Tạ Trí Thanh, tháng ngày trôi qua cũng vô cùng an nhàn. Bây giờ Tạ Trí Thanh tuy rằngnhỏtuổi nhưng cũngđãlà nhân vật nổi tiếng trong học viện,khôngvị tiên sinh nào màkhôngkhen ngợihắn. Mỗi lần ca ca nàng trốn họcđichơi, cha mẹsẽluôn lấy Tạ Trí Thanh để so sánh với ca ca, càng ngày càng khiến ca cakhôngthích Tạ Trí Thanh. Chuyện này cũng đủ chứng minh Tạ Trí Thanh có bao nhiêu ưu tú.
Năm ngày sau, khi ngủ trưa dậy nàng và Khương Lệnh Đề cùngđiđến lớp học lại vô tình đụng phải người màđãlâu chưa gặp.
Khương Lệnh Dung dường như rất vui vẻ khi nhìn thấy hai vị muội muội,trênmặt mang theo nụ cười nhạt, nàngđilên trước, thoáng đánh giá kĩmộtphen, đôi mắt to tròn ngập nước cong congnói: “Tứ muội muội mập hơnmộtchút, Lục muội muội cũng cao hơn.”
Khương Lệnh Uyển ngồi ởtrêngiường, cẩn thận nhớ lại những hành động và cử chỉ đời trước của Tô Lương Thần. Chỉ là trí nhớ của nàng trước naykhôngtốt, đặc biệt là với những ngườikhôngquá quan trọng nàngsẽkhôngđể ở trong lòng. Trong ấn tượng của nàng, Tô Lương Thần ngày nào cũngmộtvẻ nhu nhược yếu đuối, thỉnh thoảngsẽngâm vào câu thơ sầu não, nàng nhìn điệu bộ như vậy luôn cảm thấy ngứa mắt nên cho dù cùng sống chungmộtmái hiên nhưng cũngkhôngtiếp xúc quá nhiều.
Chương 53
Chủ cửa hàng làmộtnam nhân trạc tuổi trung niên, nhìn tiểu nữ oa dang chọn gù dây tua,hắncó chút hơi kinh ngạc, có điều thấy trang phục của nàng và nô bộc bên người,hắncũngkhôngdám coi khinh, tiến lên chào hỏi: “Tiểucônương muốn mua gù dây tua có phảikhông?”
Chuyện này nàng cũng có nghenói, nhưng xưa nay nàngkhôngthích Khương lệnh Uyển, lúc nghe thấy tin này nàng còn rất hài lòng, cảm thấy con bé mập này quả là đáng đời. Nhưnghiệntại nghe Khương Lệnh uyển kể lại, Tạ Tinh Tinh chỉ cảm thấythậtđáng sợ, nếu đổi lại là nàng, khẳng định làsẽsợ muốn c·h·ế·t.
Chu thị quả thực hết cách với nữ nhi.
Chu thị bị nữ nhi làm nũngkhôngbuông, lúc này mới cho nhiều thêmmộttờ ngân phiếu, là tiền riêng của nàng. Sau đó nhéo nhéo chóp mũi của nữ nhi, tươi cườinói: “Bây giờ hài lòng rồi chứ? Được rồi, bây giờ trời còn sớm,đimau về mau, đừng la cà quá lâu.”
Ngày hôm nay nương cho conmộttrăm lạng bạc, ngày sau nữ nhi chắc chắcsẽtrả cho ngàimộtngười con rể tiền đồ rộng lượng.
Thấy vậy, Khương Lệnh Uyển cười nhạt, cúi nhìn gùi dây tua trong tay, chăm chúnói: “Nhiều người tìm ròng rã hơnmộtngày trời, cũngkhôngtìm thấy ta, nhưng cuối cùng là biểu ca tìm thấy ta, lần này, ta tin chắc, hai người chúng ta cũngsẽkhôngsao.”
Nàng nhớ tới bộ dạng vừa rồi của Khương Lệnh Dung, cảm thấy Khương Lệnh Dung cũng làmộtngười đáng thương. Từ thị vì nàng mà phải rời khỏi Vệ Quốc Công phủ làsựthật, nhưng cũng bởi vì Từ thị hại nàng trước a. Ngày ấy nếukhôngcó Lục Tông, mạngnhỏnày của nàng cũngkhôngcòn. Bây giờ Khương Lệnh Dung oán nàng, trở thành bộ dáng như ngày hôm này, nếu như tiếp tục như vậy, Tạ Trí Thanh cũngsẽkhôngxem vừa mắt.”
Đời trước nàng được Lục Tông sủng lên tận trời, tiêu tiền quen tay, bây giờ mới chỉmộttrăm lạng bạc đúng làkhôngđể vào mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đời trước Từ thị vẫn ở Vệ Quốc Công phủ, Khương Lệnh Dung ở tuổi nàyđãbắt đầu chăm chú học tập nữ hồng, trong lòng nào có chứa nhiều oán hận như vậy?
Đào ma ma thấy tiểu thư nhà mình đuổi theo, mặt nhất thời bị dọa trắng, lập tức hối nha hoàn và sai vặt đuổi theo: “Còn đứng đó làm gì, mau mau mang lục tiểu thư về!”
Bởi vì gầyđimà hai con mắt có vẻ như to hớn, càng khiến cho người ta có cảm giác đau lòng, chỉ là yếu ớt đến mức này có vẻ hơi quá.
Chu thị biết mấy ngày nay nữ nhi học tập rất chăm chú, coi như khen thưởng nữ nhi, Chu thị cần ngân phiếu năm mươi lạng ra đưa cho Đào ma ma để dắt nữ nhiđimua lễ vật. Khương Lệnh Uyển lại bĩu môinhỏ, duỗi mười ngón tay ra, vô cùng bất mãnnói: “Nương, ít như vậy sao mà đủ được? Nhiều nhất cũng phải gấp đôi mới được.”
Đáng lẽ làmộttiểucônương xinh đẹp nhu mì, nay tinh thần lạikhônghề vui vẻ phấn chấn, càng khiến người takhôngdám tới gần.
Edit: Tiểu Huân
đimộtđoạn đường, Khương Lệnh Đề mới xoay người nhìn bóng lưng của Khương Lệnh Dung, lúc này mớinhỏgiọngnóivới Khương Lệnh Uyển: “Lục muội muội, muội có cảm thấy Nhị tỷ tỷ dường nhưđãthay đổi, trở nên có chút… quá…”
Khương Lệnh Uyển nâng khuôn mặt bánh bao trắm mịn lên nhìn, đôi mắt to đen láy chớp chớp mấy cái, vô cùng khiến ngườiyêuthích, lúc này rất ngoan ngoãn gật đầu, giơ tay chỉ chỉ, thanhâmgiòn giònnói: “Nga, ta lấy cái này, ngươi cho ta xemmộtchút.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh uyển nhớ tới mấy ngàu trước nàng để Lục Tôngđimua bánh hoa quế, nhưng Lục Tông lại lo lắng có người xấu, nhất định phải chờ nàng ăn xong mới chịuđimua. Lúc đó trong lòng nàngkhôngthoải mái, cảm thấy Lục Tông làm việc quá mức cẩn thận, nhưng hôm nay chuyện lại xảy đến với mình, trong lòng thầm than,sựcẩn thận của Lục Tông hoàn toàn cần thiết.
Khương Lệnh Uyển gật đầu, tươi cười hônmộtcái lên mặt mẫu thân, chiếm tiện nghi xong còn rất ngoan ngoãnnói: “Nươngthậttốt."
Khương Lệnh Uyển quay đầu liếc nhìn.
Tạ Tinh Tinh từnhỏđãbị chiều hư, thấy ca ca mình cũng đứng ra che chở cho Khương Lệnh Uyển liền lườmhắnmộtcái, oán giậnnói: “Ca ca, đến ca ca cũng muốn giúp đỡ người ngoài sao? Lần trước nếukhôngphải vì con nhóc mập này và ca ca của nàng ta, chúng ta sao có thể bị cha mẹ trách phạt?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi học xong, Khương Lệnh Uyển muốnđimua lễ vật cho Lục Tông,mộtlà vì nàng nghĩ oanhắn, hai là chúc mừnghắntrở về.
mộtgù dây tuanhỏnhỏlại đến tám mươi hai lượng bạc. Đào ma ma tặc lưỡi thầm nghĩ: Lục tiểu thư tuổi cònnhỏđãtiêu phí như vậy, sau này lập gia đình, nhà chồng chắc phải có núi vàng núi bạc mới có thể nuôi nổi tiểu tổ tông này.
Chuyện này nếu Tô Lương Thầnđãkinh động đến lão tổ tông, vậy nàng đương nhiên cũngkhôngtiệnđigâysựvới bọn họ. Chỉ là nàng hiểurõtĩnh cách của Khương Lệnh Huệ, nếu người lấy thưthậtsựlà Khương Lệnh Huệ, vậy chắc chắn những lá thư kiasẽkhôngcòn đến bây giờ. Còn Tô Lương Thần, hôm nay nàng ta tự mình đến gặp nãi nãi, hơn nữa còn vô cùng thành khẩn nhận sai trước mặt nương và nhị thẩm, ai còn có thể trách phạt nàng?
Nhưng đời này nàng phải để ýmộtchút, nếukhôngđến lúc đó bị lật thuyền trong mương lại trở thành trò cười cho thiên hạ.
Lập tức ném gù treo kiếm cho Khương Lệnh Uyển, nổi giậnnói: “Trả lại đó.”
Nàng chạymộtđoạn đường, quay người lại nhìn con nhóc mập mạp phía sau,khôngnhìn được cười lớn, đợi khi Khương lệnh Uyển đuổi tới, nàng lại chạy ra xa, còn chạy đếnmộtgóc vắng vẻ.
Tạ Tinh Tinh hai tay ôm đầu ngồi dưới đất, y phục xinh đẹpđãcó chút vấy bẩn, mắt to chuyển động liên tục, cảm thấy có chút sợ sệt, mím môi chậm rì chuyển người sát lại gần Khương Lệnh uyển,nhỏgiọngnói: “Ai nha, ngươikhôngsợ sao?”
nóixong, Khương Lệnh Uyển liền kéo tay Khương Lệnh Đềđimất.
Khương Lệnh Uyển nhíu mày, cảm thấy Tạ Tinh Tinh này quảthậtlà người phiền phức. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng muốn mở miệng nhắc nhở, nhưng phái sau lại duỗi ramộtcái tay, chặn lấy miệng nàng.
Nàngkhôngthể chờ người đến cứu, phải nghĩ biện pháp.
Tạ Trí Thanh văn văn nhược khí, tuyhắnnhỏtuổi nhưng cũngđãcó mấy phần dáng dấp nho nhã công tử, còn Tạ Tinh Tinh mặcmộtbộ xiêm y quý khí, vênh váo tự đắc, bộ dạng ngông cường tự đại, phảng phấp nhưđangcoi chính mình làmộttiểu công chúa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.