Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 57

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57


Nhưng Tiết Vanh lạikhôngthích Tạ Tinh Tinh cho lắm, thấy nàng đến liền nghiêng đầunhỏquamộtbên.

Nghĩ như vậy, Khương Lệnh Uyển càng lúc càngkhôngnhịn được nhìnhắnmấy cái.

Lục Lễ, Lục Lễ,khôngphải vị Lương thế tử, nhân tình đời trước của Chu Lâm Langthìcòn có thể là ai!

Lục Tông hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn nàng.

Hôm nay là sinh nhật của thế tử An Vương phủ - Chu Quý hành nên An vương phủ đông như trẩy hội.

Khương Lệnh Uyển nhìn tiểu thiếu niên đứng đầu, ước chừng khoảng mười tuổi, mặcmộtbộ xiêm y màu tím đậm, eo thắt dây lưng ngọc, dung mạo cũng khá xuất chúng, trong đám thiếu niên nghiễm nhiên trở thành hạc trong bầy ga. Gương mặt tuấn lãng như vậy, mấy năm nữa nhất địnhsẽtrở thànhmộtcông tử phong độ. Có điều, thiếu niên này nàng nhìn có chút quen mắt,khôngbiết là gặp qua ở nơi nào.

Nàng hít sâumộthơi, liếc mắt nhìn Chu Lâm Langmộtcái, cũngkhôngmuốn nhìn nhiều thêm nữa, sau đó nắm lấy cánh tay Lục Tôngnói: “Tông biểu cam chúng ta cũngđitiểu viện chơi có đượckhông?”

Tiết Vanh oan ức nhìn Khương Lệnh Uyển, trong lòng bắt đầu oán giận Tiết Tranh: Cái gì mà bá đạomộtchút mới khiến nữ hài tửyêuthích?rõràng là lừa người, Xán Xán bây giờ còn chưa chịu để ýhắn.

Nếu như chuyện quả giống như nàng nghĩ như vậy cũng quá buồn nônđi.

Khương Lệnh Uyển nhìn gương mặt có mấy phần giống với Lục Tông, trong lòng bỗng như hiểu ra cái gì, lại khó thể tin tưởng với suy đoán của mình, đột nhiên cảm thấy buồn nôn.

Nàng cũng biết Lục Lễ là bạn tốt từnhỏcủa Chu Quý Hành, cho nên cũng có thể coi như thanh mai trúc mã của Chu Lâm Lang. Sau khi lớn lên, người chăm chỉ đạp cửa An Vương phủ nhất chính là vị thế tử Lục Lễ này. Kiếp trước Lục Lễ cũng coi làmộtvị công tử văn thao võ lược, nhưng sau đókhôngbiết bị chuyện gì k*ch th*ch, lại trở thànhmộtvị công tử phong lưu, chuyện này cũng khiến cho người ta tiếc hận. Khi đó, trong mắt, trong lòng Chu Lâm Lang chỉ cómộtmình Lục Tông, làmộtdanh môn quý nữ, nàng ta luôn phải giữmộtkhoảng cách đúng mực với ngoại nam, chứ đừngnóilà Lục Lễ, mỗi lần đến cửa đều bị Chu Lâm Lang từ chối mấy lần.

Tiết vanh bất mãn: “khônggiống chỗ nào? Nhiều hơn huynhmộtcon mắt haymộtcái miệng?”

Khương Lệnh Uyển trước tới nay là người bao che khuyết điểm, cho dù Tiết Vanh có đángyêuthế nàođinữathìcũngkhôngthểnóixấu phu quân nàng.

Cánh tay bé mập của Khương Lệnh Uyển ôm chặt Lục Tôngmộtchút, tùy ý đểhắntừng bước, từng bước cõng nàngđi, sau đó hơn chu môi, ‘chụt’mộtcái hôn vào gáyhắn.

Lương vương phiđãsớm quen cáchnóichuyện thẳng thắn của An vương phim thấy nàngnóivậy cũngkhôngcó gì quá kinh ngạc, chỉ cười màkhôngnói, nhưng trong lòng lại thầm nhủ: Vậythì, ta liền chúc nhi tử nhà ngươi có thể lưu danh toàn Tấn thành, người khác đều chỉ là người vô hình.

Quan hệ của Lương vương phi và An vương phi từnhỏđãrất tốt, sau này hai ngươi lập gia đình cũng thường xuyên qua lại, coi như là khuê mật khăng khít. Lương vương phi nhìn chúng hài tửđangvui đùa cách đókhôngxa,khôngkhỏi than thở: “Tính cách đôi nhi nữ này của ngươi được dạy bảo quá tốt, ngươi nhìn hành Nhiđi, sau này khẳng địnhsẽcòn tuấn tú hơn Vương gia nữa.”

Nhưng mà —— (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển và Tiết Vanh được đưa vào tiền viện, nhìn trong đại viện tụ hội các nam hài nữ hài cùng tuổi, mỗi người đều mặc áo gấm, tuy tuổi cònnhỏnhưngđãcómộtcỗ quý khí. Gương mặt Chu Quý Hành cũng được coi là xuất chúng trong đám bạn,hiệnnayđãchín tuổi, càng chững chạc hơn những hài tử cùng tuổi khác, mỗi lần cười lên luôn có cảm giác thanh tao nho nhã, khí chất khá giống với An vương.

Tiểu viện của An vương phủ có đủ loại hoa trà quý giá, nhưng lúc nàykhôngphải mùa hoa trà, hai bên lốiđichỉ thoang thoảng mùi hoa quế, mùi hương quả khiến con người thoải mái.

Lần trước xảy ra chuyện, Tạ gia cũngđãđến cảm ơn, có thể biết được Tạ Tinh Tinhđãnóikhôngít lời hay. Tuy rằng nàng cũngkhôngquá để ý, nhưng nàng cómộtthói quennhỏ, đó là rất thích được khen ngợi,nóitrắng ra là hư vinh, chỉ là nàngkhôngnghĩ tới, tính tình ương ngạnh như Tạ Tinh Tinh mà cũng khen nàng.

Khương Lệnh uyển nháy mắtmộtcái, sau đónói: “Tông biểu cakhônggiống.”

Hai năm trước nàng cũngkhôngđến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển biết Chu Quý Hành là người chỉ nhớ kỹ chứkhôngthù dai, tùy tiệnnóivài lời,hắnliền tươi cười, vô cùng dễ tính. Nàng ngẩng đầu cười, sau đó cầm lấy hộp gỗ tử đàn trong tay Kim Kết, đưa chohắn: “Đây là lễ vật Xán Xán tặng cho Hành biểu ca, sinh nhật vui vẻ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển chăm chú nhìn Tiết Vanh, nam hài tử xinh đẹp như vậy, sau khi lớn lên nhất định cũng rất được mọi ngườiyêumến, cho dù người lớn hơnhắnvài tuổi cũng đồng ý gả cho mỹ thiếu niên xinh đẹp như vậy, hà tất gì từnhỏđãphải treo cổtrêncành cây của nàng.

Lễ vật phải về nhà rồi mới mở ra, nhưng tiểu hài tử cũngkhôngquá chú trọng những chuyện như vậy, Chu Quý Hành cầm lấy hộp gỗ, thấy bút lông đen nhánh đặt bên trong,hắncầm bút lên nhìn, thấy thấy bút có khắc chưa “Mặc Nguyên Đường”, ánh mắt lập tức liền sáng rực lên, vui vẻnói: “Biểu ca rất thích.”

Trước đây An vương phủ lập chiến công hiển hách, được đặc cách phong làm Vương gia khác họ, nhưng đến thời điểm bây giờ của An cương phủ,đãcoi như là bỏ võ theo văn, tuy vậy hoàng thượng vẫn niệm tình cũ, vô cùng coi trọng An vương phủ, thứ tốt gì cũng nhớ đến An vương phủmộtphần. Bây giờ Chu Lâm Lang được nuôi dương tốt như vậy, dung mạo nàng thiên giống An vương phi nhiều hơn, ngày sau cũngsẽlàmộtđại mỹ nhân, nếu như vậy, cho dù ngày sau từ An vương phủ bước ramộtvị Thái tử phi, cũngkhôngphải là chuyện gì quá ngạc nhiên.

Tiết Vanh phồng phồng quai hàm, ánh mắt u oán nhìn tiểu biểu muội.

hắnnhanh chóng tiếp nhận,nói: “Xán Xán có tâm.”

Khương Lệnh Uyểnđangvô cùng vui vẻ, trong lúc lơ đãng thoáng liếc mắt đánh giá vị thiếu niên vừa rồi nàng cảm thấy quen mắt, bông nhiên như nhớ ra gì đó, nhất thời ngẩn người.

Tiểu hài tử nha, thích ồn ào nhất. Nam hài gia đình giàu có hiểu chuyện sớm, nơi này cũngđãcó ngườiđãkhai huân, thiếu niên lang mười ba mười bốn tuổi, vừa kêu lên, mọi người cũng hăng hái hùa theo. Cũng may hai người cònnhỏtuổi, chuyện này cũng chỉ coi như vui đùa,sẽkhôngnghĩ theo hướng khác, càngkhônglàm hỏng thanh danh của nàng.

Khương Lệnh Uyển nhíu mày ngẫm nghĩ, nàng xưa nàykhônglàm khó chính mình,khôngnhớ được cũngkhôngtiếp tục nghĩ nhiều. Chỉ cho rằng bản thân nàng trước nay luônyêuthích cái đẹp, chỉ cần dễ nhìn, nàng đềusẽcảm thấy có chút quen mắt.

Chỉ là Khương Lệnh Uyển nghe vẫn có chútkhôngthoải mái.

Nàng thấy động tác của Lục Tông dừng lạimộtchút, liền cố ý ‘Nha’mộttiếng: “Muộikhôngcẩn thận hôn phải rồi.”

Đào ma ma, Kim Kết và Sơn Trà đều ở trong xe, ba người nghe xong cũngkhôngnhịn cười được.

An vương phi thích nhất là nghe người khác khen con của mình, nghe xong lời của Lương vương phi, gương mặt tinh xảohiệnlên nụ cười,nói: “Khỏi phảinói, dù có phóng tầm mắt ra toàn bộ Tấn thành, ta cũngkhôngtìm thấy nam hài tử nào ưu tú hơn Hành Nhi nhà ta, cho dù là hài tử nhà Tạ gia, tuy rằng có được danh tiếng ở thư viện, nhưng ta cảm thấy, ngày sau cũng chỉ làmộtcon mọt sách.”

Khương Lệnh Uyển bĩu miệng, thầm nghĩ: Lúc nào nàng và Tạ Tinh Tinh lại quen thuộc đến như vậy?

Đối với vị Vinh thế tử này, An vương phi đúng là rất hiếm khi lộ ra mấy phần tiếc hận.

Chu Quý Hành thấy Khương Lệnh Uyểnđicũng Tiết Vanh, nhanh chóngđitới, trong mắt đều là tiểu biểu muội dángyêutrước mặt, cười khanh kháchnói: “Xán Xán, huynh còn tưởng rằng muộisẽkhôngđến.”

Chu Quý Hành thấy nụ cườitrênmặt biểu muội nhạtđi, biết rằng nàngkhôngvui, vộinói: “Lục Lễ chỉnóigiỡn thôi, Xán Xán, muội đừng giận.”

Nhưng mà hôm nay vừa nghĩ đến chuyện của Chu Lâm Lang, lòng nàng liền hốt hoảng.

Edit: Tiểu Huân

Tiết Vanh quyệt miệngnói: “Tại sao Lục Tông hôn muội, muội lạikhôngtức giận?”

Nàngnói: “Xán Xánkhôngtức giận.”

Vị phu nhân xinh đẹp ngồi bên tay phải An vương phi là Lương vương phi.

Lục Tông?

Thấy bộ dạngkhôngchít nào khiêm tốn của An vương phi, Lương vương phi cũngkhôngcó nghĩ quá nhiều, chỉ làkhôngthểkhôngthừa nhận, An vương phi này rất biết cách dạy dỗ nữ nhi. Lâm Lang tuy rằng tuổi cònnhỏ, nhưng trong toàn quý tộc của Tấn thành cũng coi như là nổi bật, vừanóitới thiên kim An vương phủ —— mọi người liền biết đây là tiểucônương khí độ thanh nhã, sau này lớn lên, cửa lớn An vương phủ còn sợkhôngbị bà mối đạp đổ?

Làm nữ nhân,khôngai màkhônghâm mộ An vương phi, năm đó tuy rằngkhôngđược gả cho người nàng thương, nhưng dưới cái nhìn của bản thân, An vương phi sống còn tốt hơn Vệ Quốc Công phủkhôngbiết bao nhiêu lần, đâu cũng coi nhưmộtloại may mắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 57

Lúc này, Chu Lâm Lang và Tạ Tinh Tinh đều đến đây.

Con cháu quý tộc nên bộ dáng bọn họ cũngkhôngtệ, chí ít nếuđãcó thể hợp ý Chu Quý Hành, tính tình cũngsẽkhôngxấu, lúc này cũng chỉ là trẻ con ham chơi mà thôi.

Lục Tông thấy sắc mặt bánh baonhỏcó chútkhôngthoải mái, khẽ gật đầu, sau đó nắm tay nàng dẫnđitiểu viện.

trênmặt Khương Lệnh Uyển cũng nhuộm ý cười: “Hành biểu ca thích là tốt rồi.”

Bằng thái độ của hoàng thượng đối với Vinh Vương, sao có khả năngsẽcoi trọng con trai củahắn?

trênxe ngựa, gương mặt bánh bao của Khương Lệnh Uyển vô cùng nghiêm túc, thấy mông của Tiết Vanh lại muốn nhích lại, liền nhanh chóng lên tiếng.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẫn quay lưng về phía nàng.

Lục tiểu thư tuy rằng tuổi cònnhỏ, nhưng phu quânđãsớm chọn xong, thực là quákhôngbiết xấu hổ rồi. Chỉ là ba người đều biết Lục tiểu thư luôn treo vị Tông biểu ca này bên miệng, nhưng tiểu nữ oa nha, sao có thể hiểu cái lập gia đình vàkhônglập gia đình có nghĩa như thế nào, đồng ngôn vô kỵ a.

Nhưng cuối cùng Chu Lâm Langđãgả cho ca ca của nàng, vậy tại sao còn làm chuyệnkhôngbiết xấu hổ kia cũng với Lục Lễ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạ Tinh Tinh thấy Khương Lệnh Uyển, lập tức nở nụ cười cán lạn, thân thiết gọi: “Bé mập, muội đến rồi.”

Thấy gương mặt trắng trẻo non nớt hơi ngẩng lên, đôi mắt to lay động chớp chớp nhìnhắn.hắncảm thấy bộ dáng này của tiểu nữ oathậtcó chút buồn cười,hắnnhớ lại, lần trước nàng trốn thoát khoải bọn buôn người, hẳn là bò ra khỏi cửa sổ, ngoài cửa sổ lại làmộtcái hồ sâu như vậy, quả làkhôngdám côi thường lòng can đảm của nàng, hẳn ngồi xổm xuống, trừng phạt, vỗnhẹmấy cái lên môngnhỏcủa nàng, nghiêm giọngnói: “Gan lớn như vậy, nếu như lần trước muội bị rơi xuống hồ, mạngnhỏcũngsẽkhôngcòn.”

Tiết Vanh đương nhiên biết lập gia đình là có nghĩ gì, vừa nghe lập tứckhôngnhịn được hét lên: “khôngđược đâu, huynhkhôngcho phép.”

Khương Lệnh Uyển nắm bàn tay của Lục Tông, đột nhiên dừng bước chân lại.

Quan hệ của hai người rất tốt,nóichuyện cũngkhôngcần gò bó.

Nhìn xemđi, tuổi cònnhỏnhưng lại rất biết tính toán.

Kiếp trước sau khi nàng gả cho Lục Tông, tuy rằng chưa làm tròn trách nhiệm của thể tử, nhưng làm thê tử nhà người ta cũngkhôngthể quá xuề xòa. Nàng xinh đẹp, bên người đương nhiên cũngkhôngthiếu ong bướm, chỉ là nàng vô cùng coi trọng danh tiết. Mọi chuyệntrênnguyên tắc nàng tự nhận bản thân cũng làm rất tốt,khônggiống Chu Lâm Lang, trước mặt bưng bộ dạng quý nữ cao cao tại thượng nhưng sau lưng lại làm ra loại chuyện mất mặt như vậy.

Thanhâmmuội muội vừa mềm mại vừa ôn hòa, nghe nàngnói, khóe miệng Chu Quý Hànhkhôngngừng giương lên.

Bên này, Khương Lệnh Uyểnđangmuốnđitiểu viện cùng chơi với Tiết Vanh, nhưng chớp mắt liền thấy Lục Tôngđitới, nhất thời cũngkhôngđể ý rụt rè, hùng hục chạy tới, ôm lấy cánh táy củahắn, gương mặtnhỏnâng lên, ngọt ngào gọi: "Tông biểu ca."

Khương Lệnh Uyển cười cười, ôm lấy cổ của Lục Tông, ngoan ngoãnnói: “sẽkhôngcó lần sau.”

Thiếu niên này hai má mang cười, dung mạo xuất chúng, giữa hàng lông mày cũng có mấy phần khí khái giống Lục Tông. Khương Lệnh Uyển hạ mắt xuống, nhớ tới Chu Quý Hành lúc trước có gọihắn, hình như tên là "Lục Lễ ".

Lương vương phi nâng mắt liếc nhìn người người bên cạnh.

Lương vương phi cảm thán.

Lục Tông nhìn thấy bánh baonhỏ, mặt mày liền trở nên ôn hòa, nhàn nhạt “Ừm”mộttiếng.

Nàng quay đầu nhìn lại, thấymộtvị thiếu niên tuấn tú cao gầy, mặcmộtthân xiêm y màu xanh ngọc, dáng người như trúc, diện mạo bất phàm, lúc này nhất thời liền lộ ra vẻ thưởng thức,nóivới An vương phi: “Nhìn xem, vị này chính là Thế tử Lục Tông của Vinh vương phủ, nghenóilàmộtnhân tài xuất chúng, hài tử tầm tuổihắncònđanglàm nũng với cha mẹ, người tathìđãtheo Phùng tướng quân mang binh ra trận, học tập binh pháp đánh giặc, thêm hai năm nữa là hoàn toàn có thể nắm giữ chiến trường. Cũng coi nhưanhhùng xuất thiếu niên.”

Đúng rồi, chẳng trách sao nàng lại thấyhắnquen mắt như vậy.

Beta: Kye

Thứ may mắn này, ước ao cũng chỉ là ước ao,khôngphải mỗimộtngười nữ nhân nào cũng có.

Với tính khí của Tạ Tinh Tinh chắc làkhôngít lần cãi nhau với Tiết Vanh, cho dù mỗi lần Tiết Tranh đềusẽtrả thù lại, nhưng Tạ Tinh Tinh cũng chưa từng sợ.đãnhư thế, hai người đương nhiên là ghét nhau khỏi phải bàn.

Tiết vanh lẻ loi đứng tại chỗ, gương mặt mập mạp thanh tú oan ức vô cùng, chỉ là lúc nàyhắnlạikhôngđuổi theo như mọi khi.

An vương phi lạinói: “Vậythìnhư thế nào? Cho dù có tiền đồ, có năng lực, mọi thứ cònkhôngphải nắm trong tay hoàng thượng?”

Lục Tông “Ừ”mộttiếng, đương nhiên làkhôngtin.

Nghe xem xem, lời này là có ý gì đây a?

Ngay vào lúc này, đám bạn tốt của Chu Quý Hành cũng kéo đến,khôngbiết là hỗn tiểu tử nào huýt sáo, hô lênmộttiếng “Tiểu nương tử của Chu Quý Hành đến.”

Sau đó mới liếc mắt nhìn về phía sau Chu Quý hành.

Khương Lệnh Uyển nằm nhoàitrênlưng Lục Tông, đôi mắt to chăm chú nhìn sau gáy củahắn, có chút vẫn đề nàng vẫn nghĩkhôngra. Kiếp trước tại sao Lục Tông lại thích nàng? Nàng có chỗ gì tốt?mộtthê tửkhôngsinh được hài tử, hẳn lại sủng nàng như trân như bảo, có mưu đồ gì đây?

An Vương phủ trước đến nay ra tay rất mạnh, hôm nay lại là sinh nhật của Thế tử, còn cố ý mời gánh hát nổi danh nhất Tấn Thành về, dựngmộtsân khấu trong sân để mọi người cùng coi. Mấy vị quý phụ Vương phi cũng đến,khôngngười nào màkhôngngưỡng mộ An vương phi, vì nàng có thể khiến cho An vương ngoan ngoãn như vậy, tháng ngày trôi qua cũng nhàn nhã vô cùng.

Nàng nhìn gương mặt thanh tú của Tiết Vanh, dáng vẻcôdâunhỏoan ức đáng thương khiến người ta đau lòng vô cùng, nếu như là nàng của kiếp trước chắc chắnsẽnhẹdạ, nhưng lúc này Khương Lệnh Uyển lạikhôngthèm nhúc nhíchmộtchút. Khương Lệnh Uyển sờ sờ gương mặt của mình, tuy rằng bây giờ Tiết Vanh chỉ làmộttiểu nam oa, nhưng từnhỏnàngđãdán cho mình cái mác của Lục Tông, sao có thể để cho Tiết Vanh hôn được chứ?

Khương Lệnh Uyển dính sát lại, cọ cọ gò má Lục Tông, thanhâmmềm mạinói: “Tông biểu ca cõng Xán Xánđi, có đượckhông? Xán Xánkhôngmuốnđi.”

Mắt nàng bỗng nhiên sáng lên, lập tức hỏi An vương phi: “Ai nha, tiểu nữ oa bụ bẫm nhìnthậtlà đángyêunha. Hẳn là Lục tiểu thư của Vệ Quốc Công phủ,đãđãgặp mấy lần,khôngcần phảinóinhiều, bộ dáng khả ái tròn trịa như vậy, nhìn ra ngày sau cũng làmộtngười có phúc khí.”

"Ai,khôngcho tiếp tục dựa vào nữa."

An vương phi nhìn nhóc con mập mạp mặcmộtthân xiêm y màu hồng nhạt, tóc chải thành hai nụ hoa nhonhỏ, khóe miệng tươi cười, sau đó mới chầm chậmnói: “Cho dù có tốt, cũngkhôngthể sánh bằng Lâm Lang nhà ta.”

Khương Lệnh Uyểnnói: “Vanh biểu ca, sau này Xán Xán muốn gả cho Tông biểu ca, cho nên hônmộtchút cũngkhôngsao.”

Khương Lệnh Uyển lườmhắnmộtcái,nói: “Huynhkhôngcho phép cũngkhôngsao. Muội thích, cha và nương của muội cũng thích là được.”nóixong, khóe miệng nàng cong lên, vô cùng tán thưởng ánh mắt nhìn người của mình.

Khương Lệnh Uyển cong môi cười, “Hoan hô”mộtcái liền nhào tới, bàn chânnhỏkẹp lấy lưng, vừa vặn được Lục tông đỡ lấy, tay vòng qua cố định vững, sau đónhẹnhàng cõng lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57