Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 78

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78


Khương Dụ? Ca ca Khương Lệnh Uyển, Chu Lâm Lang hơi kinh ngạc. Khương Dụ này có đượcmộtbộ tướng mạokhôngsai, nhưng cũngkhôngphải người tài, làm việc vừa kích động lại l* m*ng, Lục bảo Thiền cư nhiên lại thíchhắn, nhưng ngoài miệngthìlạinói: “Dụ biểu ca tướng mạo đường đường,anhtuấn khí phái, Bảo Thiền, ánh mắt của ngươithậttốt.”

Beta: Mira (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Bảo Thiền lúc này mới chợt hiểu ra, mím môi nhưngkhôngnóilời nào.

Tranh biểu tỷ cùng ngủ chung với nàng, luôn luôn khen da nàngthậtmềm,thậtnon, cứ sờ tới sờ lui mãi, khiến nàngkhôngbiết phải làm sao.

Từ lần trước được Chu Lâm Lang khuyên nhủ, tâm trạng của Lục Bảo Thiền xác thựcđãtốt hơn rất nhiều, nhưng hôm nay vừa thấy Khương lệnh Uyển, trong lòng vẫn còn chút hổ thẹn và chột dạ. Nàng nghiêng đầu, nhìn gương mặtnhỏnhắn của tiểucônương. Tuổi cònnhỏnhưngđãxinh đẹp khuynh thành như vậy, khó trách ca ca của nàngsẽthích. Ngay cả nàng cũng còn cảm thấyyêuthích a.

Chu Lâm Lang chậm rãi mở miệngnói: “Chuyện mà ngày ấy tanóivới ngươi, ta thấy ngươi nghĩ lâu như vậy vẫn nghĩkhôngra cách nào, dù sao Xán Xán lớn lên cùng chúng ta, quan hệ rất tốt, chúng ta cũng hi vọng nàng có thể gả cho người mình thích. Nhưng hôm nay ta thấy, có thể là thiên ý… Bảo Thiền, chúng ta xem thửđi, chờmộtlúc khi Tạ Trí Thanhđinàng qua, khihắnthấy Xán Xán rơi xuống nước, cứu muội ấy lên, hai người có da thịt thân cận, chuyện này truyền ra, Xán Xán nhất định phải gả cho Tạ Trí Thanh. Ta thấy Tạ Trí Thanh từ sớmđãcó ý với Xán Xán, dù sao Xán Xán cũng là tiểucônương được mọi ngườiyêuthích. Nếu hai người thành thân, Tạ Trí Thanh nhất địnhsẽđối xử tốt với Xán Xán. Hơn nữa… tên tuổi của Tạ Trí Thanh sớmđãvang vọng Tấn Thành, tài hoa hơn người, cũng rất xứng đôi với Xán Xán,nóithế nào Xán Xán cũngsẽkhôngchịu thiệt thòi.” Nàng dừngmộtchút,nói, “Bảo Thiền, ta hi vọng ngươi có thể được như nguyện gả cho người mình thích, bây giờ ông trời cũng nhìnkhôngnổi khi thấy ngươi âu sầu, lẽ nào ngươi vẫn chưa hiểurõsao?”

Chu Lâm Lang là người theo đuổisựhoàn mỹ, nàng muốn dốc hết sức để học được, nhưng nếu như chỉ càng bỏ nhiều công sức vì cái trước mắt, thứ nhận đượcsẽcàngđingược lại. Hôm nay nàng muốn ra ngoài cảm thụmộtchút, muốn đến Vinh Vương phủ thăm Lục Bảo Thiền.

Khương Lệnh Uyển biết hôm nay nàng xuất môn cùng với Bảo Thiền, Lục Tông nhất địnhsẽnghĩ cách đến gặp nàng, cho nên hôm nay nàng cũng tốn tâm tư trang điểm hơn thường ngày. Khương Lệnh Uyểnkhônglên tiếng, phảng phất nhưkhôngcó hứng thú với Lục Tông, Lục bảo Thiền thấy vậy, hơi hạ mắt, nhất thời cũngkhôngnóigì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi bái bồ tát xong mọi người liềnđixin xăm, xăm Khương Lệnh Uyển cầukhôngphải là xămcônương chưa lấy chồng nên cầu, nên tách ba người bọn họ ra,mộtmìnhđixin.

Nhưng mà nàng chỉ vừa mới buông tay, Lục Bảo Thiền liền lập tức chạy tới bên cạnh ao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạ Trí Thanh xác thực làmộtnam tử dung mạo toàn tài, trước khi ca ca khải hoàn trở về, Tạ Trí Thanh chính là nam tử được hoan nghênh nhất Tấn thành, còn có hai vị quận chúa vìhắnmà tranh giành, Nam tử như vậy, gả chohắnkhẳng định làkhôngchịu thiệt, Tạ Trí Thanh và ca ca,mộtvăn,mộtvõ, ai cũng có sở trường riêng, đều là trang nam tử khí phái.

Lục Bảo Thiền bước nhanh đến cạnh ao, tiểu quận chúa quen sống trong nhung lụa, nhưng lúc này nàngkhôngmàng đến bùn đất, lập tức ngồi xổm xuống, nhìn Khương Lệnh Uyển trong nước, vươn tay ra ngoàinói: “Xán Xán, nhanh, đưa tay cho tỷ, tỷ kéo muội lên.”

Nàng bỗng nhiên nghĩ tới chuyện của Khương Lộc và Tô Lương Thần, bây giờ nàng và Lục Tôngđanglén lén lút lút thân cận nở chỗ này,khôngcó gì khác hai bọn họ cả. Lạinói, Lục Tông là nam tử khí huyết dương cương, nếu nhưkhôngthể khống chế làm ra chuyện gì hồ đồ, như vậy người chịu thiệt thòi chẳng phải là nàng hay sao? Quan trọng nhất, nàng còn có thể bịhắnxemnhẹ, Khương Lệnh Uyểnnói, vừa lấy khăn tay, nhó chân lau khóe miệng chohắn, lau sạch vết sontrênmôi, sau đó nháy nháy mắtnói: “Muôiđixem Thiền tỷ tỷ.”

Tạ Tinh Tinh trừng mắt to, mười phần linh khí, bĩu môinói: “Đừng lừa gạt ta, lúc này ba người các ngươi nên dỗ ta nguôi giận mới đúng.”

Lục Bảo Thiền lạinói: “Lúc ra cửa tađãnóivới ca ca, chạng vạng ca casẽđến đón chúng ta.”

Tạ Trí Thanh mặc áo bào trắng, khí chất củahắngiống như trích tiên, khiến chokhôngít nữ hành hương lần lượt dừng chân ghé mắt qua, Tạ Tinh Tinh mặcmộtbộ xiêm y màu hồng thêu hoa sen, vạt áo nạm hồng ngọc, mặt cười đỏ bừng, tuy từnhỏđược nuông chiều ương ngạnh, mắt cao hơn đầu, nhưng đối xử với ngươi bên cạnh lại rất tốt, mấy năm nay luôn coi Khương Lệnh Uyển là bạn tốt.

Chu Lâm Lang nghe xong, sau đó loan môi cườinói: “Ta còn tưởng là chuyện gì to tát? Như vậythìcó gì lớn lao a, tiểucônương mới lớn, có nam tử ái mộ cũngkhôngphải điều đáng ngạc nhiên.”

Kim Kếtkhôngcòn cách nào, chỉ có thể nhanh chóngđitìm Lục bảo Thiền và Chu Lâm Lang.

Chu Lâm Lang lạnh nhạtnói: "Yên tâm, aokhôngsâu đến nỗi khiến người c·h·ế·t đuối."

Chu Lâm Lang nhìn thấy Lục Bảo Thiền gầy gò ốm yếuđitrông thấy, trong lòng vô cùng kinh ngạc, vội ân cần hỏi: “Mới hơnmộtthángkhônggặp thôi mà saođãthành bộ dạng này rồi?”

Nàngkhôngngốc, Lục Tôngyêuthích Khương Lệnh Uyển, kì thực nàngđãsớm phát giác.

Chu Lâm Lang nhất thời thay đổi sắc mặt: “Tông biểu ca thích Xán Xán?”

Nghe đến đó, Chu Lâm Lang đại khái cũng hiểurõ.

Khương Lệnh Uyển nhìnhắnmộtchút, nghiêm túcnói: “Lục Tông, chúng takhôngthể như vậy.”

Lan can để lâu vẫn chưa tu sửa.

Lục bảo Thiền làmộtngười tính tình hoạt bát, hiếm thấy khi nàng nàng trở nên sầu não uất ức như vậy, Chu Lâm Lang kéo cánh tay nàng, ôn nhunói: “Ta… Ta thíchmộtngười.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu Lâm Langnói: "Bảo Thiền, ngươi nhìn xem ngườiđangtới kia là ai?”

Son của nàng có vịanhđào, đương nhiên là ngọt rồi. Khương Lệnh Uyển thoáng cúi đầu, hai gò má ửng hồng, muốn thoát ra khỏi trói buộc của Lục Tông. Lục Tông lại nắm lấy cánh tay thonnhỏcủa nàng hỏi: “đichỗ nào?”

Vừa rồihắnquá sốt ruột.

Sau khi cầu xong, Khương Lệnh Uyểnkhôngtìm thấy ba người, liền để Kim Kếtđitìm.

Edit: Tiểu Huân

Tạ Tinh Tinh nhìn ba người, lập tức xông đến, kéo lấy cánh tay của Khương Lệnh Uyển,nói: “Được lắm, đến Lễ Phật lạikhônggọi ta tới,thậtđúng là vô lương tâm,nóixem, ta nên phạt các ngươi như thế nào?”

Chu Lâm Lang nhìn Lục Bảo Thiền, thấy nàngkhôngnóilời nào, biết là lòng nàngđãngầm đồng ý, lúc này mới yên tâm, chậm rãi buông lỏng tay.

Lục Bảo Thiền có chút ngượng ngùng,nói: “Ta thích Khương Dụ.”

Ngày xuân gần qua, khí trời cũng bắt đầu ấm lên. Khương Lệnh Uyển xuất mônđichơi cùng Lục Bảo Thiền, thấy Chu Lâm Lang khí phái đoan trang hào phóngđangđứng bên cạnh Lục Bảo Thiền, nàng cảm thấy có chút ngạc nhiên. Nhìn lại khí sắc của Lục Bảo Thiền, đáng làđãtốt hơn rất nhiều, lúc này nàng mới cảm thấy an tâm.

Lục bảo Thiền nghe vậy nhìn qua, thấy Khương Lệnh Uyển giờ khắc nàyđãđứng vững trong nước, nước trong ao chưa tới cần cổ nàng, xác thực làkhôngnguy hiểm đến tính mạng. Lúc này Lục bảo Thiền mới thở phàonhẹnhõm, chỉ là thấy Khương Lệnh Uyển vẫn chưa gọi người đến cứu, đúng là có chút kinh ngạc. Nhưng saumộtkhắc nàng liền hiểurõ, nếu như lúc này Khương Lệnh Uyển gọi người đến, sợ làsẽhỏng mất thanh danh của nàng.

Bây giờ nàngkhôngđi, Tạ Trí Thanhsẽcứu Xán Xán, Xán Xánkhôngchỉ bình an vôsự, hơn nữa chuyện nàng thích Khương Dụ cũngsẽkhôngcòn bị cấm cản.

Lục Bảo Thiền nhịnkhôngđược phì cười,nói: “khôngcó gì, chẳng qua là ta cảm thấy Xán Xánthậtxinh đẹp, nhịnkhôngđược nhìn nhiều hơn mấy phần.”

Bốn tiểucônương vừanóivừa cười, cùngđivào trong chùa, Tạ Trí Thanh là nam tử,hắnrất lễ độ cách ramộtkhoảng cách, chậm rãi theo sau lưng.

Lục Bảo Thiền nhìn tiểucônươngđangdẫy dụa trong nước, khuôn mặt tràn đầy lo lắng, xoay người vội vàngnói: “Lâm Lang? Ngươi làm cái gì vậy?"

Nhắc đến Khương Dụ, trong lòng Lục Bảo Thiền liền ngọt như ăn mật. Chỉ là nghĩ đến Khương Lệnh Uyển, nàng lại cảm thấy có lỗi, Lục Bảo Thiềnnói: “Nhưng mà… nhưng mà Xán Xányêuthích ca ca ta, hơn nữa ca ca ta cũng giống như rấtyêuthích Xán Xán, nếu như sau này ca ca ta cưới Xán Xán, vậy ta và Dụ biểu ca…sẽkhôngthể cùng nhau, Lâm Lang, lòng tathậtkhó chịu.”

Lần này, Lục Tôngkhôngngăn nàng nữa.

Nàngnói: “Kỳ thực, ta cảm thấy bản thân quá ích kỷ,thậtsựxin lỗi Xán Xán và ca ca, hơn nữa… hơn nữa Dụ biểu ca chưa chắcsẽthích ta, ta…”

Nàng chỉ hơi dùng sức, toàn bộ thân thể liền ngã xuống nước.

Lòng Lục Bảo Thiền nóng như lửa đốt, nhưng Chu Lâm Lang lại gắt gao kéo nàng lại,khôngcho nàng qua. Nàng nghe Chu Lâm Lang quay qua xem, thấy được nam tử trẻ tuổiđangđiđến, chính là Tạ Trí Thanh. Chỉ là người trong nướckhônglêu cứu, nên lúc này Tạ Trí Thanh vẫn chưa pháthiện, nhưnghắnchỉ cầnđitới hành lang, liền có thể nhìn thấy người rơi xuống nước.

Lục Bảo Thiền “Ân”mộttiếng, giương mắtnói: “Lần trước ngươi và ta nhìn thấy ca ca cầm theo cái hộpnhỏkia, đó là trang sức ca ca đưa cho Xán Xán, ta từng thấy ở trong phòng Xán Xán,khôngsai được. Hơn nữa… hơn nữa vào ngày ấy Xán Xán bị phong hàn, ta và ca ca cùngđithăm bệnh, lúc ca ca đơn độc ở chung với Xán Xán, ta nhìn thấy ca ca ôm Xán Xán, Hai người… hai người rất thân cận.” Lục Bảo Thiền chỉ lonói, hoàn toànkhôngchú ý tới gương mặt của Chu Lâm Langđangdần trở nên trắng bệnh, “Kỳ thực ta rấtyêuthích Xán Xán, Xán Xán xinh đẹp, lại còn hoạt bát như vậy, ca ca nếu cùng với muội ấy, nhất địnhsẽrất vui vẻ. Chỉ là… chỉ là ta cũng nghĩ đến bản thân, nghĩ nếu như bản thân cố gắng, cũngkhôngphảikhôngthể, vì vậy ngày ấy, khi cha hỏi ta có phải ca cađãvừa ýcônương nhà aikhông. Tanóivới cha, người ca cayêuthích là ngươi, Lâm Lang, xin lỗi…”

Hôm nay xuất môn nàng chỉ mangmộtmình Kim Kết, Kim Kết cảm thấykhôngthích hợp, liền mở miệng khuyên: “Tiểu thư, hay là cứ để nô tỳđitheo tiểu thư?”

Nghe được lời này, trong lòng Khương Lệnh Uyển vô cùng thoải mái. Đột nhiên nghĩ đến hôm qua nàng bị Tranh biểu tỷ bức ép đếnkhôngcó chỗ để trốn, buộc phải đến Vệ Quốc Công phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng trách mấy ngày nay nàng luôn sầu não,thìra là bởi vì áy náy trong lòng. Chỉ là khi nghe được đến câu cuối, trong lòng Chu Lâm Lang lại lộ ra chút vui sướng nhonhỏ. Khi còn bé Lục tông chỉ duy độc cưng chiều Khương Lệnh Uyển, khi đó nàngkhôngcam tâm, nhưngnóicho cùng cũng chỉ là tính khí tiểu hài tử, chỉ có điều là chịukhôngnổi khi bị làm lơ, tâm trạng uất ức. Còn bây giờ, Lục Tông tuấn mỹ vô song, văn võ toàn tài, lại làmộtvị nam tử tiền đồ vô lượng, ở trong lòng nàng, dù cho ngày sau thái tử có ngồitrênngôi vị cửu ngũ chí tôn, cũngkhôngthể nào đuổi kịp được Lục tông.

Khương Lệnh Uyển nhìn phong cảnh dọc đường bên ngoài xe ngựa, xoay người liền thấy Lục Bảo Thiền nhìn mìnhkhôngnháy mắt, nàng liền mỉm cườinói: “Thiền tỷ tỷ nhìn muội làm gì a?trênmặt muội có vết bẩn sao?”nóixong, liền nhận lấy gươngnhỏtinh xảo trong tay Kim Kết, tinh tế quan sát, lẩm bẩmnói: “Hình nhưkhôngcó a…”

Lục Bảo Thiền lau lệ khóe mắt, gật đầunói: “Mấy ngày nữa Xán Xánsẽhẹn ta cùngđiTương Nguyên tự đạp thanh cầu phúc, ngươi cũngđichung luônđi, chúng ta cùngđigiải sầu, có đượckhông?”

Sắc mặt Chu Lâm Lang nhất thời chìm xuống.

Nửa tháng nay, tâm trí Lục Bảo Thiền luônkhôngyên, mà Chu Lam Lang, đoạn thời gian gần đây luôn theo tiên sinh học cầm kỳ thư họa, từnhỏđãvô cùng khắc khổ, lại còn rất có năng khiếu, chỉ là họa, còn thiếuđimộtchút linh khí, nếu chỉ nhìn quasẽthấy bức họa của nàng vẽ rất đẹp mắt, nhưng ở trong mắt người chân chính thưởng họa, đây chỉ làmộtbức họa c·h·ế·t —— hình ảnh tuy duy mỹ, nhưng lại khuyết thiếu linh hồn.

Khương Lệnh Uyểnkhôngmuốnđinũa, nàng ngồi lạitrêntảng đá, hai tay chống cằm,nói: “Ta ngồi ngay trong đình, ngươiđitìm là được.”

Lục bảo Thiền đau lòngnói: “Vậy chúng ta nên qua cứu Xán Xán, trời lạnh như vậy, nàng lại ở trong nước, nếu bị cảmthìphải làm sao bây giờ?”

Khương Lệnh uyển duy độcyêuthích mẫu đơn, Lục tông tuy là mãng phu, nhưng lại cẩn thận tỷ mỉ đến mức hiếm thấy, biết chiều nàng vui lòng. Dụng tâm như vậy, nếukhôngphảiyêuthíchthìcòn có thể là gì? Chu Lâm Lang có chútkhôngcam lòng. Mọi thứ nàng đềukhôngthua Khương Lệnh Uyển, nhưng nam nhântrênđời luôn chỉ xem mặt, Lục Tông cũngkhôngngoại lệ. Dung mạo của nàng tuy rằng xuất húng, chỉ làkhôngcó đượcmộtgương mặt kiều diễm hút mắt, chuyênđichọc họa như Khương Lệnh Uyển.

Chu Lâm Lang hít sâumộthơi, nhíu màynói: “Tuy ta có chút tức giận, nhưng Bảo Thiền, người là tỷ muội tốt nhất của ta, tasẽkhôngtrách ngươi. Chỉ là chuyện này… tóm lại là giấukhôngđược.” Lục Tông là ngườikhôngthíchnóinhiều, cho nên Vinh vương mớikhôngbiết ngườithậtsựhắnđể trong lòng là ai, nhưng chuyệnđãnhư vậy,mộtcâunóicủa Bảo Thiềnsẽvạch trần tất cả. Chu Lâm Lang suy nghĩmộtchút, tỉ mỉ đánh giá gương mặt của Lục Bảo Thiền,nói, “Kỳthật, ta cũng rất hi vọng có thể gả cho người mình thích, ngươi và Dụ biểu ca làmộtđôi trời đất tạo nên. Bảo Thiền, chuyện của takhôngquan trọng, thấy ngươi gầy nhiều như vậy, trong lòng tathậtkhó chịu.”

Lục Bảo Thiền có tâmsự, hơn nữa chuyện này nàng cũng khó có thể mở miệng, vẫn chôn ở trong lòng thành tâm bệnh. Lục Bảo Thiền coi Chu Lâm Lang là tỷ muội tốt nhất, bây giờ thấy nàng đến, trong mắt lại thoánghiệnlên nước mắt, đột nhiên sinh ra tâm trạng ỷ lại, bất lựcnói: “Lâm Lang, hình như ta… tađãlàm sai chuyện rồi, nhưng takhôngbiết nên làm sao bây giờ.”

Chuyện tình liên quan đến danh tiếng của nữ nhân, nhưng khi thấy Chu Lâm Langkhôngtức giận, trong lòng nàng lại cảm thấy áy náy.

Khương Lệnh Uyểnnói: “Quý nhân ngài đây luôn luôn bận rộn, ta sợ quấy rầykhôngdám gọi. Nhưng mà bây giờkhôngphải hữu duyên gặp được sao?”

Lúc này Lục Bảo Thiền và Chu Lâm Langđangđứng phía sau núi giả, đinh gặp mặt Khương Lệnh uyển, đột nhiên nhìn thấy tình cảnh này, Lục Bảo Thiền lập tức muốnđiqua giúp đỡ, nhưng Chu Lâm Lang bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, kéo nàng lại.

Chu Lâm Lang nắm lấy tay Lục Bảo Thiềnnói: “Ngườithậtkhờ, ngươi vừa thông tuệ lại đángyêu, sao Dụ biểu ca có thểkhôngthích được chứ? Nếu chuyệnđãđến mức này, người cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, trước mắt phải điều dưỡng thân thể cho tốt. Ngươi nhìn lại mìnhđi, gầy đến mức cả ta cũng thấy đau lòng. Hôm nay ngươinóivới ta, chính là vì tin tưởng ta, sau khi quay về tasẽgiúp ngươi nghĩ biện pháp.”

Khương Lệnh Uyển đợi nửa khắc, vẫn chưa tháy Kim Kết, trong lòng có chút lo lắng thấp thỏm. Nàng đứng dậyđiqua bên cạnh ao, khom lưng xem cá hai tay chống lấy lan can.

Chương 78

Ba tiểucônương cùngđiđến Tương Nguyên tự, vừa vặn gặp phải huynh muội Tạ gia cũng đến lễ phật.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78