Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 79

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79


Chu Lâm Lang thầm cười nhạo, khuôn mặt lạnh nhạtnói: “đãnhư vậy, tasẽtôn trọng lựa chọn của ngươi. Ngày sau nếu như có chuyện gì khó xử, cứ việcnóicho ta, ta nhất địnhsẽthay ngươi nghĩ cách.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển thấy bộ dáng này của Lục Bảo Thiền, liền tươi cườinói: “Thiền tỷ tỷkhôngcần quá lo lắng,khôngphải muộiđãkhôngcó chuyện gì rồi sao? Chỉ là mấy năm qua thân thể của muội, muội luôn chú ý chăm sóc, bây giờ lớn hơn, càng thêm cẩn thận từng li từng tímột, chỉ lo bản thânsẽcảm lạnh. Hôm naykhôngcẩn thận bị rơi xuống nước, chắc chắnsẽkhôngbị ảnh hưởng gì.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc Lục Tông mới đến, liền thấy Khương Lệnh Uyển ngồitrênghế dài lót nệm bông, mái tóc dài rối tung, đôi mắt ướt nhẹp, thấyhắnđến liền sáng lên. Lục Tông gật đầu chào hỏi các vịcônương khác trong phòng, sau đó mới xoải bướcđitới, liếc mắt nhìn Khương Lệnh Uyển nằm bên cạnh Lục Bảo Thiền. Lục Bảo Thiền có chút chột dạ, giương mắt gọi: “Ca ca.”

Bên ngoài, Lục Bảo Thiền vừa ra ngoài liền nhìn thấy Chu Lâm Lang. Nàng nhìn Chu Lâm Lang, sau đó mới chậm rìđitới,nói: “Lâm Lang, ta..."

Lục Bảo Thiền chỉ làmộttiểucônương, tay mềm lực yếu làm sao đủ sức để kéo Khương Lệnh Uyển lên?

Lục Bảo Thiền xoay người, hiểu được ca ca có lời muốnnói, vô cùng thức thời: “Ca ca, muộiđixem canh gừng của Xán Xán nấu xong chưa.”

Hương hỏa của Tương Nguyên tự vô cùng cường thịnh, cho nên cũng xây thêm nhiều phòng cho khách hành hương xa ở lại, Khương Lệnh Uyển được đỡ đến phòngnhỏ, cởi áp bào ra, tìmmộtbộ xiêm y sạchsẽthay ra. Chỉ là da của nàng vô cùng mềm mại, xưa nay chỉ mặc xiêm y của Cẩm Tú phường, bây giờ vừa mặc xiêm y này vào, cả người liền cảm thấy khó chịu. Lục Bảo Thiền vô cùng lo lắng, thấy gương mặtnhỏcủa Khương Lệnh Uyển trở nên trắng xám lại, môi cũng bị lạnh tím, vành mắt liền đỏ lên.

Chu Lâm Langnhẹnhàng cắn môi, sau đó mới thở dài, liếc nhìn Lục Tôngmộtcái, ung dungđira ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển thấy nàng sốt ruột, nhanh chóng động viên: “Muộikhôngsao, cảm ơn Thiền tỷ tỷ.”

Lúc này Tạ Trí Thanh mới nhìn thấy,đangmuốn tiến lại, Lục Bảo Thiền nhanh chóng che chở người trong lòng, nhìn Tạ Trí Thanhnói: “Bây giờ Xán Xán có chút bất tiện, Tạ đại ca đừng lại gần.”

Lục Bảo Thiền chặn lại: “Ta biết, tasẽkhôngnóivới Xán Xán. Ngươi là vì tốt cho ra, ta hiểu. Chỉ là nếu như lúc nãy takhôngđiqua, Xán Xán được Tạ Trí Thanh cứu, vậy cả đời này tasẽsốngkhôngan. Ca ca rất để ý Xán Xán, ta cũng rấtyêuthích Xán Xán, Tạ Trí Thanh dù tốt, nhưng Xán Xánkhôngthích, vậy chẳng phải chúng tađãhại nàng cả đời. Ta… Takhôngthể ích kỷ như vậy.” Huống hồ, Xán Xán còn là muội muội ruột của Khương Dụ, từnhỏđến lớn muội ấy là đại bảo bối trong nhà, nàng luôn miệngnóiyêuthích Khương Dụ, cho dùkhôngquen biết Xán Xán,thìbởi vì Khương Dụ, nàng cũng nên che chở Xán Xán. Huống chi, nàng và Xán Xán còn có nhiều năm tình nghĩa như vậy.

Vừa mới rời khỏi ao, Lục Bảo Thiền liền ôm người vào trong lòng, thanhâmmang theo tiếng khóc nức nở: “Xán Xán, muộikhôngsao chứ?”

Khương Lệnh Uyểnnói: “Là của Tạ đại ca. Muội bị rơi xuống nước, xiêm y bị ướt hết, may mà cóhắn.”

Sắc mặt Lục Tông cũngkhôngthay đổi, nghenóinàng rơi xuống nước, trong lònghắnvô cùng lo lắng, bây giờ thấy nàngkhôngcó việc gì,hắncoi như yên tâm.hắnnói: “Hôm naykhôngsao, lần sau phải chút ý.”

Dứt lời, Tạ Trí Thanh mới tỉnh táo lại.

Khương Lệnh Uyển đưa tay ra, thấy đôi mắt nàng mông lung, khóe mắt hơi nhiễm lệ, gương mặt trướng đỏ bừng, liều mạng đưa tay kéo nàng lên. Trong lòng Khương Lệnh Uyển cảm thấy ấm áp, dựa vào lực của nàng, chậm rãi bò lêntrên. Nước trong aokhôngsâu, cũng coi như sạchsẽ, khí trời lúc nàykhôngtính là quá lạnh, nhưng thân thể tiểucônương có chút mảnh mai, dáng người cũng thấp, khiến nàng bị lạnh đến run lên.

Lúc này Lục Tông mới hơi đổi sắc, vầng trán nhướng lên, hỏi: “Tạ đại ca?”

nóiramộthơi, trong lòng nàngđãdể chịu hơn nhiều, bây giờ thấy Chu Lâm Langkhôngtrách tội, trong lòng càng vui mừng. Nàng mỉm cườinói: “Cảm ơn ngươi, Lâm Lang.”

Tạ Trí Thanh gật đầu,khôngcó chuyện gì là tốt rồi.

Lục Tôngnói: “Cầu được quẻ gì?”

Tạ Trí Thanh suy nghĩmộtchút, cởi áo bào bản thân ra, thả quamộtbên,nói: “Khương Lục tiểu thư bị nhiễm nước, vẫn nên phủ thêm áo choàng vào, sau đó trở về hậu viện nghỉ ngơimộtchút.” Lờiđãnóixong, tuy rằng trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng vẫn phải xoay người rờiđi.

Trong lòng Chu Lâm Lang có chút tức giận, nhưng đến cùng vẫnkhôngthể phát tác, chỉ cau mày lạinói: “Ngươi làm đúng, hôm nay là ta quá sốt ruột,mộtlòng luôn nghĩ cho ngươi, nhưng dù sao, chung quythìtrong lòng ta, ngươi quan trọng hơn Xán Xán, cho nên… cho nên khó tránh khỏi có chút thiên vị. Bảo Thiền, chuyện này..."

Lục Tông nghe nàngnói, hất áo bào ngôi xuống bên cạnh nàng, giơ tay v**t v* tóc nàng. Khương Lệnh Uyển nhìn Lục Tông, nhịnkhôngđược cười cợt, hôm nay vốn dĩ nàngđãtốn công tỉ mỉ chuẩn bị trang phục, nhưng lại bị rơi xuống nước, mọi công sức đều mất hết, sắc mặt nàng bây giờ hẳn là rất tái nhợt. Nàng cắn cắn môi, thấy khăn bông đặt ở bên, lúc này mới cầm lên, đưa cho Lục Tông, tươi cười xinh đẹpnói: “Tông biểu ca, giúp muội lau tócđi.”

Tạ Tinh Tinh tuy rằng ngày thường thích trêu đùa nghịch ngợm, nhưng cũng là người rất có nhãn lực, nhanh chóng kéo lấy ống tay áo Chu Lâm Lang,nói: “Lâm Lang, chúng tađira ngoài trướcđi.”

Trong phòng, Khương Lệnh Uyển nhìn Lục Tông, cười tươinói: “khôngphải Tông biểu canóibuổi chiều mới tới sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển giương mắt nhìnhắn, lầm bầmmộtcâu: “Tâm nguyện của nữ nhi, sao có thểnóichomộtđại nam nhân như huynh.”

Lục Bảo Thiền gật gù: “Hừm,khôngcó chuyện gì là tốt rồi.” Trong lòng nàng cảm thấy bất an, bây giờ bình yên vôsự, mới coi như thở phàonhẹnhõm.

Hai người vừa ra khỏi cửa, Tạ Tinh Tinh liền thấy Tạ Trí Thanh cách đókhôngxa, nhanh chóng chạy tới, Tạ Trí Thanh hỏi: “Khương Lụccônương như thế nào rồi?”

Chương 79

Gương mặt Khương Lệnh Uyển đỏ lên, hơi mím môi,khônglên tiếng, chỉ lắc đầu. Sau mớinói: “Kỳ thực cũngkhôngcó gì, nước trong ao cũngkhônglạnh, Thiền tỷ tỷ tới kịp, nên chẳng có chuyện gì xảy ra. Còn nữa, hôm nay muội cầu đượcmộtquẻ xăm tốt, vô cùng hài lòng.”

Lục Tông nghe nàngnói, mặt mày trở nên ôn hòa, cũng biết hôm nay nàng cầu được gì.

Beta: Mira

“Ai, Thiền tỷ tỷ…” Khương Lệnh Uyển thấy sắc mặt Lục Bảo Thiềnkhôngđược tốt, có chút lo lắng, nàng bất mãn nhìn Lục Tông, hơi giận dỗinói: “Hôm nay muộikhôngcẩn thận bị rơi xuống nước, là Thiền tỷ tỷ giúp muội lên, muội thấy cổ tay tỷ ấyđãbị xước đỏ…”

Edit: Tiểu Huân (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy ca ca của mình quan tâmcônương người ta như thế, Tạ Tinh Tinh giơ lên khóe miệng,nói: “Ca cakhôngcần lo lắng, Xán Xánkhôngsao.”

c*̃ng đúng, phi lễ chớ nhìn.

Khương Lệnh Uyển nhìnhắnvài lần, thấy sắc mặt của Lục Tông hơi tốt hơn, lúc này mới thảnh thơi lắc hai chân, chờ Kim Kết đưa canh gừng vào.

Chờ đến khi Chu Lâm Lang và Tạ Tinh Tinh đến, cả hai chỉ có thể đứngmộtbên nhìn,trênmặt đều lộ vẻ sầu lo.

Lục Tông “Ân”mộttiếng, giống như rất tình nguyện làm việc này.hắnđỡ lấy đầu nàng, để nàng nằm xuống, đặt đầu lên bắp đùi của mình, thay nàng lau tóc.

Lục Tông quét mắt nhìnmộtvòng, ánh mắt đột nhiên rơi xuống cẩm bào màu trắng đặttrênghế dựa,khôngkhỏi ngẩn ra, hỏi: “Áo choàng này, là của người nào?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79