Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 82

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82


Khương Lệnh Uyển lầm bầunói: “khôngai chọc ta cả, ta tự mình tức giận trong lòng.”

"Ừm."

Lần này trong lòng Khương Lệnh Uyển vô cùng thoải mái, nhớ tớihắnvừa cầu hôn, trong lòng nàng vẫn vô cùng vui mừng. Kiếp trước hai người cứ ngơ ngơ ngác ngác thành thân, nàng lại ôm tâm thái “ Gả gà theo gà, gả c·h·ó theo c·h·ó.”, bây giờ loại cảm giác người tình ta nguyện này, khiến nàng thấy rát tốt.

Khương Lệnh Uyển trầm giọngnói: “Muội còn chưa cập kê, bêntrêncòn mấy vị đường tỷ vẫn còn chưa định thân, sợ là huynh phải đợi thêmmộtchút.”

Vừa vào trong phòng,hắnđãlập tức hỏi Khinh La: “Quận chúa đâu?”

“Ca ca…” Lục Bảo Thiền vừa nghe thấy thanhâmcủa Lục Tông liền bước ra.

Lục Tông cúi người hônmộtcái lên gương mặt của nàng, hơi thở củahắnphảtrênmặt nàng,nói: “Giống như vậy.”hắnlà nam nhân, những chuyện này vốn nên làhắnlàm, tính cách của nàng tuy hoạt bát, nhưng đến cùng vẫn làmộttiểucônương.hắnôm sát người vào trong lòng, để nàng tựa đầu lên ngựchắn,nói, “Chuyện hôm nay là ta khiến cho muội chịu oan ức, nếu muội đồng ý, tasẽlập tức tời nhà cầu hôn, định xuống chuyện hôn nhân này.”

Nàngthậtsựbiết sai rồi. Đừngnóilà Khương Dụ có thích nàng, cho dù Khương Dụ và nàng hai bên đều tình nguyện,thìcũngkhôngnên ích kỷ như vậy.

Gương mặt của Lục Tôngkhônghề có cảm xúcmộttay đỡtrêntường,mộttay kéo cằm của nàng lên.

Lại nhớ lại chuyện hôm nay của Chu Lâm Lang, Khương Lệnh Uyển cảm thấy mũi có chút nghẹn lại, nhìn Lục Tông nàng liền cảm thấy oan ức, lời cũng nổi giậnnói: “Hiểu lầm gì chứ, muội thấy toàn bộ Vinh Vương phủ này đều rấtyêuthích nàng, cưới vào củakhôngphải quá tốt rồi hay sao?”

Kinh La thấy sắc mặt thế tử giakhôngđược tốt, vội vàng trả lời: “Quận chúađangtrò chuyện với Chu tiểu thư, Thế tử gia có chuyện…”

Lục Tông khẽ vuốt cằm. Đểmộtnam nhân nhưhắnđimua son phấn mệt nàng có thể nghĩ ra được.

Những năm nay Vinh Vương tuy rằng đối đãi với nàng rất tốt, nhưng cũng chỉ bởi vì nàng là tiểu bối, chưa từng coi nàng là con dâu. Kiếp trước, Vinh Vươngkhônghài lòng nàng khả năng bởi vì nàng vẫn chưa có thai, Vinh Vương cũng bởi vì chuyện này mà từng tranh chấp với Lục Tông. Nếu kiếp này nàng lại tiếp tục dính lên Lục Tông,nóitrắng ra cũng chỉ bởi vì lưu luyến tình cảm củahắnđối với nàng, nàng là người chỉ biết hưởng thụkhôngbiết hồi báo, đặc biệt là về phần tình cảm, ích kỷ vô cùng. Nhưng kiếp này nàngđangcố gắng thay đổi, nàngsẽđối xử tốt với Lục Tông.

Khuông Lệnh Uyển lườmhắnmộtcái, giơ tay đâm đâm ngựchắn: “Nhớ rồi chứ?”

Lục Bảo Thiền suy nghĩmộtchút, do dựmộtlúc mớinói: “Muội chỉnóicho mỗi Lâm Lang, muội cũng cảm thấy có với nàng ấy…”

Lục Tông mỉm cười nhìn theo nàng rờiđi, mãi cho đến khikhôngcòn thấy bóng người. (đọc tại Qidian-VP.com)

nóirõràng chuyện gì?nóingườihắnthích là nàng sao? Câu “hiểu lầm” nàynóithậtlànhẹ, nhưng trong lòng Vinh Vươngsẽđồng ý sao?rõràng là Vinh Vương cũng vừa ý nếu Chu Lâm Lang trở thành con dâu, dù sao Chu Lâm Lang cũng là khuê nữ xuất chúng trong toàn Tấn Thành. Đối với việc này, nàng coi như giả vờikhôngbiết, nhưng trong lòng cũngkhôngquá thoải mái.

Lục Tông dần dần thu liễm nụ cười, sau đó xuất môn,mộtđườngđithẳng tới sân viện của Lục bảo Thiền.

Lúc này nàng mới nhớ ra,đãđếnmộtkhắc, nhanh chóngnóivới Lục Tông: “Muộikhôngthể ở lâu. Muội về trước.” Nàng rời khỏi ngực Lục Tông,đira bên ngoài, đến cửa bỗng quay đầu lại, gương mặtnhỏđỏ bừng,nói: “Cha muội thích nhất là trà ngon, nương muội thích nhất là trang sức xinh đẹp, ca ca muội thích múa đao múa kiếm, nếu huynh luận bàn võ nghe với ca ca, cho dù đánh ngã cũng đừng nhường, ca cahắncực kỳ sĩ diện… Ai, nhớ kỹ, muộiđitrước.”

Hai ngườinóichuyện đến đây, bên tai liền truyền đến tiếng gõ cửa “Cốc Cốc Cốc”. Khương Lệnh Uyển ngẩn ra, sau đó nghe thấy tiếng của Kim Kết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy rằng trong lòng Lục Tông có cảm thấy gấp gáp mỗi ngày, nhưng tiểucônương đến cùng vẫn cònnhỏ, cho dù bây giờ có định thân,thìmuốn kết hôn cũng phải chờ sang năm.

Khinh La bị điệu bộ củahắndọa sợ, cố gắng trả lời: “Nhưng mà…”

Khương Lệnh Uyển liếc nhìn Lục Tôngmộtchút, sau đónóivới hai nha hoàn: “Các ngươi đợi ở chỗ này.” Sau đónóithêm, “... Nếumộtkhắc ta vẫn chưa ra,thìđivào tìm ta.”

hắnđưa tay xoa xao khuôn mặtnhỏmềm mềm của nàng, hỏi: “Sao vậy? Ai chọc muội giận?”

Lục Tôngkhônglên tiếng.

Nghe lời nàngnói, ngoại trừ tức giận ra,thìhắnlại suy nghĩ càng nhiều. Nàng chỉ mới mười ba tuổi, vẫn còn làmộttiểucônương, cómộtsố việc đối với nàng mànói,thậtsựcó chút quá sức. Lục Tông hiểurõ, liền nắm lấy trọng điểm trong lời của nàng để trả lời: “Vậy sau này tasẽchủ độngmộtchút, có đượckhông?”

Lục Tông để nha hoàn trong phòng lui ra, lúc này mới tiến lên nhìn nàng.

Tính khí tiểucônương chính là như vậy, Lục Tông cũng hiểu đượcmộtchút, vị muội muội kia củahắncũng vậy,rõràng trong lòng có tâmsự, nhưng lúc hỏi, cũngkhôngchịunói. Lục Tông cũngkhôngmuốn nàng giữ khư khư chuyện trong lòng,hắncũng muốn biết nguyên nhân nàng tức giận là gì mà lại lan đếnhắn. Còn câu “Ăn trong bát còn nhìn trong nồi” vừa rồi có nghĩa là gì,hắnthậtlà oan uổng a. Trước đến giờhắnăn trong bát, cũng chỉ nhìn trong bát,đãkhi nào từng nhìn qua nồi khác? Lục Tông cũngkhôngphải người tính tình hiền lành gì, nếu như là người ngoàinóihắn,hắnđương nhiên làkhôngcần để ý đến, nhưng hôm nay ngườinóilại là tiểucônương trước mắt,hắnsao có thể đành lòng để nàng cứ như vậy tức giận trong lòng.hắnthích nhất là thấy nàng cười.hắncòn nhớrõnăm ấy khihắnrời khỏi Tấn thành, nàng tuy rằng vẫn còn làmộtcục bộtnhỏ,nhỏnhư vậy nhưng lại còn vô cùng sĩ diện, thiếu mấtmộtcái răng liềnkhôngchịu nhìn thấyhắn…

cônương gia giống như đềuyêuthích loại hình nam tử có hơi chút bá đạo, nàng cũngkhôngngoài lệ. Nghe lờihắnnói, gương mặt giấu trong ngựchắnkhôngnhịn được cong khóe miệng, nhưng lời ra khỏi miệng lạikhôngchịu thua: “Muội còn chưanóilà muốn gả cho huynh nha.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ta biết.”

Lục Tông ngẩn ramộtchút, sau đó lạnh nhạtnói: “Ta chưa bao giờnóirằng ta vừa ý Chu Lâm Lang, có thể là cha ta hiểu lầm,mộtlát nữa tasẽnóirõràng với cha.”

Edit: Tiểu Huân (đọc tại Qidian-VP.com)

“... Nhưng mà… muội chỉ nghĩ cho chính muội, nghĩ rằng nếu ca cakhôngcưới Xán Xán, vậythìmuội có thể gả cho Dụ biểu ca. Cho nên khi cha hỏi muội, muội liềnnóidối. Ca ca, xin lỗi.”

Chỉ là ——

Lục Tông bất đắc dĩ, gương mặt tuấn lãng mỉm cười sủng nịnh mà bất đắc dĩ, hóa ra là xemhắnnhư người xấu mà đề phòng?mộtkhắc liềnmộtkhắc, trong lòng nàng nghĩ cái gì vậy,nóirõlà được rồi. Lục Tôngkhôngnóivới nàng, chỉ dẫn nàng vào viện, dọc đườngđihai ngườikhôngainóimộtlời, cho đến khi vào trong Long Ngọc viện, Lục Tông mới kéo người vào trong, khép cửa lại.

Thấy nàng tuổi cònnhỏđãhọc đại nhân nhíu nhíu lông mày, Lục Tông liên tục xoanhẹlên mấy lần, nó: “Vậy ta để muội sờ.”

hắntiến tới, nàng lui về sau, mãi cho đến khikhôngcó đường thối lui.

Chuyện nàythìcó liên quan gì đến Tiết Vanh?

Lục Tông thường ngày tuy rằng lạnh nhạt, nhưng vẫn rất hữu lễ, chưa bào giờhắnkhôngnể mặt nàng như vậy. Tâm trạng Chu Lâm Langhiệntại vô cùng xấu hổ, nhưng nhìn điệu bộ này củahắn, lòng nàng cũng đoán được mấy phần, liền nở nụ cười khéo léonói: “Được rồi, nếu Tông biểu ca có chuyện muốnnóivới Bảo Thiền, vậy ngày khác tasẽtrở lại thăm Bảo Thiền.”nóixong, nàng giơ tay khẽ vỗ vỗ tay Lục Bảo Thiền,nói, “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, đừng suy nghĩ lung tung.”

Khương Lệnh Uyển thầm ảo não, nhắc tay lên vỗ vỗ tayhắn, nhưnghắnlạikhôngphản ứng, lòng bàn tay nàng lại đau.

Lục Tông nhìn mặt nàng,nói: “thậtnghĩ như vậy?”, người này cứ nhất địnhkhôngchịu dỗ nàng sao?

“Ừm.” Lục Bảo Thiền gật đầu, để Khinh La đưa nàng ra ngoài.

Chương 82

Lục Tôngkhôngphải người ngốc, chỉ nhìn sắc mặt tái nhợt của muội muộihắncũng đoán ra được, liềnnói: “Chuyện này ca casẽxử lý, hôm nay tuy cakhôngtrách muội, nhưng có mấy câu ca vẫn phảinói—— Sau này Xán Xánsẽlà tẩu tẩu của muội, hi vọng muội có thể coi nàng là người của mình, Xán Xán trước tới nay rất bênh vực người nhà, rất quan tâm tới những người mà muội ấyyêuthích, muội tiếp xúc nhiều với muội ấy cũng biết. Còn nữa… Muội nên hạn chế lui tới quá nhiều với Chu Lâm Lang.”

Khương Lệnh Uyểnkhôngnhịn được cười ra tiếng, cảm thấy cũngkhôngtức giận như vừa rồi. Lục Tông thấy nàngđãnguôi giận, lúc này mớinói: “Mấy tháng nữa thôi.”hắnthấy nàng giống như lạikhôngvui, liềnnói, “Muội yên tâm, ta rất nhanhsẽquay trở lại. Đến khi đó tasẽtới nhà muội cầu hôn.”

Khương Lệnh Uyển liền giả ngốc: “Có ý gì?”

“Vậy huynh còn…”

Lục Tôngnói: “Bản thân muội hãy suy nghĩthậtkỹ, ca cakhônghy vọng muội muội của Lục Tông ta làmộtkẻ ngốc.”

“Nhưng mà sau đó muội gặp phải Phan trắc phi.” Khương Lệnh Uyển ngẩng đầu lên, cảm thấy vóc dáng Lục Tông quá cao, cổ nàngthậtmỏi, nàng chép miệng,nóitiếp, “Phan trắc phi tùy ýnóimấy câu với ta, giống nhưkhôngcoi ta là người ngoài, nàng kể cho ta chuyện huynh vừa ý Chu Lâm Lang,nóimuốn cha huynh chọn ngày đến cầu hôn, cònnóingày sau khi hai ngườiđãkết hôn, Chu Lâm Lang và Thiền tỷ tỷ hai chị em dâusẽở chung vô cùng hòa hợp —— "

Lục Tông vừa thấy Chu Lâm Lang bên cạnh Lục Bảo Thiền, sắc mặthắnlạnh nhạtnói: “Đưa Chu tiểu thư trở về.”

Tuy rằng ngày thường Lục Tôngkhôngthường xuyên ở trong phủ, nhưng đến cùnghắncũng rấtyêuthương người muội muội này.hắnhiểu tính tình của muội muội, chỉ cần nàngnóidối, trong lòng liền cảm thấy bất an, mấy ngày nay, sợ là chịukhôngít dày vò.hắnnói: “Chuyện này, muội cònnóicho ngươi nào kháckhông?”

Chờ ngườiđirồi, Lục Bảo Thiền mới giương mắt nhìn sắc mặt của ca ca mình, cũng biết là chuyệnđãvỡ lở. Nàng bỗng nhiên lại thấy thở phàonhẹnhõm, trong mắtkhôngnhịn được lại rưng rưng nước mắt, hơi hạ mắt xuống, “Ca ca, muội… muội sai rồi.”

Tính khí của tiểucônương chính là như vậy, ở trước mặt nam nhân luôn thíchnóilái như vậy, để người tađidỗ mìnhthìlòng mới có thể thoải mái được. Nếu nhưhắndámnóihùa theo lời của nàng… bằng thứ đầu óc này, vậythìđáng đờihắnbị nàng giận.

Lục Tông nâng tay, xoa xoa đầunhỏcủa nàng, giống nhưđangsờ đầumộtcon mèonhỏ, muốn ôm nàng vào trong lòng, lại thấy tiểucônương bất mãn mím môi: “khôngcho chạm vào ta, tađangtức giận đến đau hết cả đầu.”

Khương Lệnh Uyển lạinói: “Hơn nữa cha mẹ chê muội tính tình quá hoạt bát, có ý muốn lưu muội nhiều hơn vài năm…” Lúcnóilời này, nàng lặng lẽ nhìn sắc mặt của Lục Tông, trong lòng vô cùng thỏa mãn với phản ứng củahắn, lúc này khóe miệng mới nhấc lên, “Có điều huynh cứ yên tâm, nhiều nhất cũng chỉ chờ thêmmộtnăm.” Nàng làmộtthê tử tốt, cũng rất đau lònghắna, tóm lại làkhôngthể đểhắnnhịn đến c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển bị ép ngẩng đầu nhìn vào mắthắn, nhìnmộtlúc, đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, mặt đỏ bừngnói: “Sao huynh lại nhìn muội như vậy?” Sau đó nàng lại nghĩ đếnmộtchút chuyện,nói, “Chuyện của hai chúng ta,nóithẳng rathìcũngkhôngcó gì, huynh mới trở về có hơn hai tháng, chúng ta gặp mặt cũngkhôngnhiều, muộikhônghi vọng huynhsẽrấtyêuthích muội. Là ta tự bản thânkhôngbiết xấu hổ…”nóiđến đây nàng liền muốn bụp mặt.hắnlàmộtngười tính tình chất phác, nàng nhớ lại những chuyện kiếp trước,nóithẳng ra là nàng luôn dựa vào chuyện của kiếp trước để khẳng định rằnghắnnhất địnhsẽyêunàng, cho nên từnhỏđãlàm nũng bướng bỉnh trước mặthắn, luôn cảm thấy rằng hấnsẽbao dung nàng, nhưng chuyện hôm nay khiến cho nàng hiểurõ—— Lục Tông của kiếp trước, và Lục Tông kiếp này, tóm lại là vẫn cómộtchútkhônggiống.

Lục Bảo Thiền sững sờ giương mắt nhìn: “Ca ca?”

“Ta muốn nghe chính muộinói.”

Khương Lệnh Uyểnnóixong liền ngừng lại, đôi mắt lườm nguýt Lục Tông, ra hiệu chohắngiải thích.

Lục Tông nhàn nhạt trả lời: “Gọi muội ấy ra.”

Chu Lâm Lang nhất thời thay đổi sắc mặt.

Nhưngmộtkhắc sau, nàng đột nhiên lại nghĩ tớimộtchuyện, đôi mắt híp lạinói: “Người kia, người mà muội hôn là Tranh biểu tỷ, tỷ ấy thích mặc nam trang, nên…”

Khương Lệnh Uyển lạinói: “Muộikhôngnghĩ chuyện này, chỉ là…” Nàng ngẩng đầu lên, đáy mắt có chút hưng phấn, “Son phấn của Lạc Châu rất tốt, khi nào huynh trở về, nhớ mua hai hộp cho muội, đừng quên.”

Lục Tông cúi đầu, cắnmộtcái lên mặt nàng, “Vậy muội muốn gả cho ai? Tiết Vanh?"

Khương Lệnh Uyển buông mắt xuống,khôngthèm nhìnhắn, chơi đùa hai tay của mình, ngón trỏ đảo quanh,khôngtrả lời.

Khương Lệnh Uyển cảm thấy cơn giận của nàng dường nhưđãbớt đượcmộtchút, lập tức tố cáo: “Lúc nãy, muội muốnđigặp Thiền tỷ tỷ.”

Tuy rằnghắnkhôngnóigì, nhưng hôm nay nàng tình nguyện để ca ca mắng nàng, Lục Bảo Thiền nức nở rơi lệ, trong lòng thựcsựrất khó chịu,nói: “Muội biết, muội biết người ca cathậtsựyêuthích chính là Xán Xán, muội cũng rấtyêuthích Xán Xán, nhưng mà ca ca.... Muội cũng thích Dụ biểu ca, muộithậtsựrất thích Dụ biểu ca.” Nàng cũngkhôngbiếtđãxảy ra chuyện gì, từ sau khi kết thúc tết Nguyên Tiêu, nàng liền tâm tâm niệm niệm Khương Dụ, nhắm mắt lại liền nhớ tới nụ cười hòa sảng ôn hòa củahắn,mộtchàng trai như vậy, hoàn toàn trái ngược với ca ca lạnh như băng của nàng.

Beta: Mira

Tiểucônương vô cùng xinh đẹp khiến ngườikhôngthể rời mắt, trong đôi mắt to trònẩnhiệnvết nước khiếnhắnnhìn cũng cảm thấy đau lòng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82