Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 94
Nguyên Mậu sững sờ.
Chóp mũi Khương Lệnh Uyển đau xót, cũng mừng đến phát khóc. Bây giờ bắt được Khương Lệnh Dung sớm, kiếp này nàng vẫn có thể sinh con.khôngcần phải tiếp tục ước ao hài tử của người khác. Nàng dựa vào lòng mẫu thân, gật gật đầunói: “Nương yên tâm, Xán Xánkhôngsao.”
Cung tỳ tên Liên Kiều, xinh đẹp trắng nõn, làm việc kín đáokhôngmộtkẽ hở, là tâm phúc của Hoàng Hậu. Liên Kiều nghe, lập tức hiểu ý tứ Hoàng Hậu, vâng dạnói: “Vâng, hai vị cung tỳ kia mỗi ngày đều được ma ma dạy dỗ, nuôi dưỡng thân thể, hai tháng trôi qua, hoàn toàn thoát thai hoán cốt*, người nào cũng trắng nõn mềm mại…”
Kim Kếtnói: “Nô tỳ điều tra, Nhị tiểu thư có hai nha hoàn thiếp thân hầu hạ,mộtngười tên là Họa Xuân,mộtngười là Họa Bình,mộttháng trước Nhị tiểu thư có lòng thả Họa Bình về cho nàng thành hôn, còn Họa Xuân ở lại hầu hạ, hơn nữa nô tỳ pháthiện, Họa Xuân này cách mấy ngày lại ra phủmộtlần, lén lút gặp gã sai vặt ở y quán. Nô tỳ nghenói, gã sai vặt kia tên là Tống Hàn, là học đồ của Hồi Xuân Đường, trong nhà chỉ cómộtmẹ già, đáng tiếc vẫn chậm chạp chưa chịu thành thân, chắc là đợi Họa Xuân. Còn Họa Xuân này, có quan hệkhôngtệ với nha hoàn Tuyết Nha của nhà bếp Ngọc Kỳ viện chúng ta, nhưng Lục tiểu thư và Nhị tiểu thưkhônghợp nhau, nên hai người cũng kiêng dè lui tới, việc này có rất ít người biết. Có điều nô tỳđãthấy hai nàng lén lút gặp mặt, Tuyết Nha còn lén lút đưa bánh ngọt cho nàng, ngược lại quan hệ hai ngườikhôngtệ.”
Khương Dụ thấy Chu thị im lặngkhôngnói, trong lòng lo lắng, hỏi: “Nương, người tác thành cho nhi tử, có đượckhông? Di An Quận Chúa tuổi cònnhỏ, thân thể có thể từ từ chăm sóc, say này nhi tửsẽchăm sóc cho nàngthậttốt, hiếu thuận với cha nương…” (đọc tại Qidian-VP.com)
·
Đúng nha.sẽkhôngcó chuyện gì.
Tiết Tranhđitới vài bước, ôm vai Khương Lệnh Uyển, nhìn nàng đỏ viền mắt,nói: “Nhiều lời vô ích, việc này vẫn là giao chocôxử líđi. Người như thế ta và muội nhìn chỉ để ô uế mắt, Xán Xán, chúng tađivề trước, tìm đại phu kiểm tra lại thân thể của muộimộtchút.”nóixong, liền ôm lấy vai Khương Lệnh Uyển rời khỏi Vấn Mai Hiên.
Lục Tông cũngkhôngdo dự, dễ dàng nhảy qua cửa sổ, sau đó đứng trước mặt nàng: “Xán…”
Khương Lệnh Uyển nở nụ cười: “Ngãmộtlần khôn thêm, lạinóikhôngphải muộikhôngcó chuyện gì sao? Sau này muộisẽđề phòng người bên cạnh, tỷ yên tâmđi.”
Nhìn mẫu thân nở nụ cười, Khương Dụ biết có hi vọng,nói: “Nương đồng ý rồi sao?”
Thấy Tiết Tranh tức giận đùng đùng chạy ra ngoài, Khương Lệnh Uyển mới sững sờ, sau đó đứng dậy vội đuổi theo. Nàng là người có thù tất báo, bây giờ Khương Lệnh Dung muốn hại nàng tuyệt d·ụ·c, cơn giận này nàngkhôngnhịn được.
Lời này vừa dứt, hai cung tỳ bị dọa cho biến sắc, vội vàng gật đầu.
“khôngkhôngkhông…” Nguyên Mậu biết Hoàng Hậu xưa naykhôngưa Vinh Thế tử, nhưng Thái tử lại xem Vinh Thế tử nhưanhem ruột,hắnchặn lạinói: “Vinh Thế tử rất cung kính với Thái tử, tất nhiênkhôngcó lá gan làm Thái tử bị thương, chỉ là Thái tử hiếu động,khôngnghe lời khuyên của Vinh Thế tử, hôm naytrênđường luận võ với người khác,khôngcẩn thận bị thương. Vinh Thế tửđãđưa Thái tử đến y quán bôi thuốc,nóivết thươngtrênmặt Thái tử cũngkhôngcó gì lớn, mấy ngày nữa là khỏi.”
Nguyên Mậu biết, Thái tử là người cố chấp, nhìn quen cảnh những phi tần trong cung tranh sủng, rất có mâu thuẫn với nữ tử. Lúc trước Hoàng Hậu an bài những cung tỳ xinh đẹp chohắn,nóicái gìhắncũngkhôngchịu đụng vào. Chuyện cứ kéo dài như thế, mãi đến khi Thái tử gặp được Tiết Tranh tiểu thư, càng cảm thấy may mắn vìhắnđãbảo vệ được trinh tiết của mình. Hôm nay Thái tử say mèm, Hoàng Hậu đâyđangmuốn nhân cơ hội an bài xung tỳ cho Thái tử khai trai a…
Tay trong ống tay Khương Lệnh Dung nắm chặt lại, nghĩ đến những năm nay Khương Lệnh Uyển trải qua những tháng ngày thoải mái tự tại, nhất thời cắn răng, giương mắtnói: “Đúng, là ta làm. Nàng hại takhôngcòn nương, ta muốn nàng nếm thử cảm giác bị người ta lạnh nhạt. Nàng xem mình là tiểu tổ tông Vệ Quốc Công phủ, hoành hành bá đạo, mỗi người đều sủng ái nàng ta, ta biết mìnhkhôngđấu được nàng, nhưng mà, chờ sau này nàng ta lập gia đình,khôngsinh được hài tử,sẽnếm trải cảm giác này…”
Nhưng mà ——
Hoàng Hậu nhìn Thái tử uống uống say đến rối tinh rối mù, lúc này nhìn về phía Nguyên Mậu hỏi: “ Hôm nay Thái tửđiđâu?”
Chu thị nhìn gương mặtanhtuấn của nhi tử, nghehắnnóilời này, trong lòng cũng hơi xúc động. Lúc trước nữ nhi hỏi ấn tượng của nàng với Di An Quận Chúa, kỳ thực lúc đó nàng cũngđãcó chút pháthiện. Dù sao Di An Quận Chúa này, quả thựckhônggiống những vịcônương kia, xinh đẹp mảnh mai, chỉ yên lặng ngồimộtchỗ, lại làm cho người kháckhôngdám lơ là. Hơn nữa Di An Quận Chúa nhìn có vẻ nhu nhược, nhưng suy nghĩ lại rất nhanh nhẹn, sau này nếu muốn quản lí hậu viện, vẫn rất có năng lực a. Đáng tiếc, mọi thứ đều tốt, chỉ có thân thể là có vấn đề, người này ốm yếukhôngra hình dáng gì, gió vừa thổi cũng muốn bay, sao có thể nối dõi tông đường.
Tiết Tranh nhìn thấy tiểu biểu muội của mình như vậy, cũng đau lòng,nói: “Đừng lo lắng, vừa rồi tỷđãđổ cả bọc tùng di tán cho nàng ta uống, nàng muốn hại muội, trước tiên phải hỏi ý kiến của tỷ. Bây giờ muội pháthiệnsớm, yên tâm, nhất địnhkhôngcó chuyện gì.”
Khương Lệnh Uyển nỗ lực để tâm trạng bản thân bình phục lạimộtít, hỏi: “Nhưng mà, những năm gần đây, mỗi tháng nương ta đềusẽthỉnh đại phu bắt mạch, đại phunóithân thể takhôngcó vấn đề, chuyện này là sao?”
Tuy Tiết Tranh là nữ nhi, nhưng khí lực còn lớn hơn nam nhân phổ thông bình thường nhiều, cộng thêm nàng tập võ từnhỏ, tự nhiên dễ dàng chế trụ được Khương Lệnh Dung, sau đó đổ hết nước trà vào miệng nàng tamộtgiọt cũngkhôngthừa.
Nguyên Mậu theo bản năng rụt cổmộtcái, chỉ cảm thấy lạnh cả người, giống như có aiđangkề đao lên cổhắnvậy: “A Tranh… A Tranh là tên con hắc điều Thái tử mới nuôi được vài ngày.”
Tiết Tranh nhận khăn từ tay Kim Kết, lau khóe miệng cho tiểu biểu muội, lầm bầmnói: “khôngphải do tỷkhôngyên lòng với muội hay sao hả?” Tiểu biểu muội và đệ đệ của nàng như thế,mộtbộ dáng bị người ta khi dễ, sao nàng có thể yên tâm đây? (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển gật đầu: “Nữ nhi nhớ kỹ.”
Tiết Tranh nhưngkhôngnhịn được, hai tay nắm lại, quay lại nhìn Khương Lệnh Uyểnnói: “Tỷđitìm Khương Lệnh Dung tính sổ.”
Lúc ở Trung Dũng Hầu phủ, vị Tranh biểu tỷ này cũng nhồi nhét Tiết Vanh như cho vịt ăn, khi còn bé Tiết Vanh rất mềm mại mập mạp, sau này thiếu niên lớn lên đẹp trai kia mới gầy được. Nhưng nhiều năm quen thuộc như vậy, Tiết Tranh cũngkhôngsửa chữa ngay được, mỗi lần đến Vệ Quốc Công phủ, liền tự nhiên thúc giục nàng ăn cơm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Dungnói: “Ta hận ngươi, là vì ngươi, nương ta mới…”
Nếu ngày mai Thái tử tỉnh lại, biết mìnhkhôngcòn thân đồng tử, vậy cái mạngnhỏcủahắncoi như xong.
Hoàng Hậu cong mắt: “Vậy được rồi. Hôm nay để hai cung tỳ kia thị tẩmđi. Vân nhiđãmười tám,khôngchịu thú Thái tử phi cũng coi như thôi, vậy mà nữ nhân hầu hạ bên người cũngkhôngcó,thậtkhôngra thể thống gì.”
Thái tử híp mắt, lạinói: “Nếukhông—— ngày maicôliền ném các người vào trong quân doanh. Muốn hầu hạ nam nhân như thế,côtác thành cho các ngươi.”
Lúc nghe được tin tức này, Khương Lệnh Uyểnđangnằmtrêngiườngnhỏ, tùy ý để Tiết Tranh đút canh hạt sen cho ăn. Tiết Tranh nhói mày,nói: “Vẫn tiện nghi cho nàng ta. Tâm địa rắn rết như vậy, nên băm thây vạn đoạn mới hả giận.” Nàng mắng xong, sắc mặt lại ôn nhu,nóitiếp: “Xán Xán, đến a —— ăn thêmmộtmiếng.”
Nàngkhôngthể chờ được muốn gặphắn, muốn chia sẻ niềm vui của mình vớihắn.
nóiđến mức này, Tiết Tranh mới yên tâm gật đầu.
Khương Lệnh Dung nhíu mày, mới đứng dậy, liền thấy đột nhiên có người vén rèmđivào. Nàng ngẩng đầu, thấy là Tiết Tranh, lúc này mới lạnh nhạtnói: “Tranh biểu muội tới tìm ta làm gì?”
hắngiơ tay vuốt mái tóc dài của nàng, sau đó cúi đầu, khẽ hôn lên khuôn mặtnhỏcủa nàngmộtcái. Khương Lệnh Uyển cảm thấy mặt hơi nóng, co đầu lại. Buổi tối, thân mậtmộtchút, coi chừngsẽxảy ra chuyện a. Đôi mắt Khương Lệnh Uyển long lanh,nhỏgiọngnói: “...khôngcho hôn nữa.”
Khương Lệnh Uyển bất đắc dĩ há miệng, ăn hếtmộtbát canh hạt sen, lúc này mới nháy mắtnói: “Được rồi,côchúđãphái người đến đây, nếu tỷkhôngchịu trở về nữa, ngày mai bọn họ liền cầm chổi lông gà đến cửa nha.”
Kim Kết lấymộtgói giấynhỏtừ trong lồng ngực,nói: “Nô tỳ tìm thấy cái này trong phòng Họa Xuân, bên trong cómộtchút bột màu trắng…”
Bỗng nhiên, Thái tử hômộttiếng: “Chờđã.”
Cổ họng Lục Tông hơi khàn,nói: “Được.”
“Tiết tiểu thư, ngườikhôngthểđivào —— "
“Chuyện này…” Nguyên Mậu ngẩn người, nhớ Thái tửđãtừng căn dặn, nếuhắnkhôngcẩn thận lỡ miệng, Thái tử tức giận,sẽchém đầuhắnđilàm cầu đá.
Mấy năm nay Khương Lệnh Dung rất an tĩnh, sống ở Tây viện Vấn Mai Hiên, bất quá vẫn là đích nữ, nha hoàn ma ma hầu hạ bên người cũngkhôngdám thất lễ. Bây giờ nàngđangngồi trước cửa sổ, mặcmộtthân váy lụa màu mật ong, búi tóc được chải rất đơn giản, trang phục đơn giản dị thường,mộtđôi mắt gợn sóng vô ngân, ngẩng đầu nhìn mây tụ mây tan ngoài cửa sổ.
Mỗi bữa Khương Lệnh Uyển chỉ ăn hơn nửa bát cơm, bây giờ ăn no, lúc này mới đặt đũa xuống, nha hoàn đứng bên cạnh vội vàngđiđến hầu hạ s·ú·c miệng rửa tay.
Đối với việc này Chu thịkhôngcó ý buông tha, nhưng đến cùng vẫn là chuyện xấu trong nhàkhôngthể truyền ra ngoài, càng ít người biết càng tốt. Sau khi Khương Nhị gia biết chuyện này, tức giận đập vỡ chén trà, chửi ầm lên. Mấy năm nay Khương Nhị gia sủng thê như mạng, cũng rất quan tâm đến chuyện hài tử, nghĩ đến việc nữ nhi của mình độc ác như vậy, trực tiếpđiđến tát cho hai phát. Lão thái tháiđãgià, nhìn thấy vậy vô cùng đau đớn, nhưng trong lòng bà vẫn biết bên nào nặng bên nàonhẹ, chuyện phải haykhôngphải, bà vẫn phân biệt đượcrõràng, lão thái thái nhắm mắt lại,khôngnhìn nữa. Saumộthồi thương lượng, Khương Nhị gia quyết định đưa Khương Lệnh Dung đến Tĩnh Thủy am, cả đời nàykhôngđược bước vào Vệ Quốc Công phủmộtbước, coi nhưkhôngcó nữ nhi này.
Kim Kết nắm chặt thư trong tay.
Có lẽ cũng giống như kiếp trước. Ngây ngốc, cũngkhôngbiết vì sao mìnhkhôngsinh được hài tử.
“A Tranh, A Tranh…”
Hôm nay là ngày tắm gội của Khương Lệnh Uyển, hơn nữa Tiết Tranh cũng ở quý phủ, Chu thị cố ý cho nàng nghỉmộtngày,khôngép buộc nàng phải xem sổ sách, thêu thùa. Khương Lệnh Uyển cùng Tiết Tranhđira ngoài dạomộtvòng cho tiêu cơm, sau đó trở về Ngọc Kỳ viện chuẩn bị ngủmộtlúc, nhưng Kim Kết lạiđitới,nói: “Lục tiểu thư, chuyện lúc trước người bảo nô tỳ điều tra, nô tỳđãcó chút manh mối.”
Nguyên Mậu nhớ kĩ lời Thái tử dặn dò, tự nhiênkhôngdám nhắc đến chuyện Tiết tiểu thư, chỉ xoay ngườinói: “Hôm nay Thái tử điện hạ xuất cungđidạomộtchút, tình cờ gặp Vinh Thế tử, hai ngườinóichuyện với nhaumộtchút—— "
Nguyên Mậu cúi đầu nghe hai người kianói,mộtđôi mắt to liếc nhìn Thái tử điện hạ bất tỉnh nhânsựmộtcái, trong lòng mơ hồ lo lắng, quả nhiên ——
Nguyên Mậu có chút lạnh sống lưng.
Lục Tông đứng ở bên ngoài.
Tính khí Tiết Tranh nha hoàn Vệ Quốc Công phủ cũng biết, bây giờ nhìn tiểu thư nhà mình bị bắt nạt như vậy, từng người từng người đềukhôngdám bước qua, chờ nhìn thấy Khương Lệnh Uyểnđivào, giống như tìm được cứu tinh, vộinói: “Lục tiểu thư, Lục tiểu thư mauđiqua khuyên nhủ Tiết tiểu thư, người xem tiểu thư nhà ta…”
Khương Lệnh Uyển cảm thấy hơi vô vị, bĩu môi, pháthiệnhai chân hai lạnh, lúc này mới trèo lên giường. Lục Tông ngồi bên cạnh giường, hai con mắt nhìn tiểucônươngtrêngiường chằm chằm, lúc nhìn thấytrêngiườngnhỏcó hai cái gối đặt song song, lúc này hai mắt sáng lên, dường như bỗng nhiên bốc lên hai ngọn lửa.
Thái tử đầu óc nặng nề ngồi dậytrêngiườngnhỏ, sau đó liền thấy vài người mặc trang phục thái giám, đai lưng đen cùng bạch ngọc câu(*) cầm vật gì đóđivào. Thái giám hành lễ, sau đó liền đưa hai nữ tử mặc áo ngủ bằng gấm lên giường. Thái tử nghiêng đầu nhìnmộtchút, trong đệm chăn lộ ra hai cái đầu tròn vo—— là haicônương trẻ tuổi xinh đẹp. Chuyện này cũngkhôngphải lần đầu, Thái tử nhíu màykhôngvuinói: “khôngphảicôđãnói,khôngcho tặng người tới sao?”
Đối với Khương Lệnh Dung, Khương Lệnh Uyển cũngkhôngnương tay, đem chuyện nàynóirõràng mười mươi với Chu thị. Sau khi Chu thị nghe xong, tức giận đến phát điên, lại nghenóiTiết Tranh ép Khương Lệnh Dung uống hết tùng di tán, mớinói: “Tranh nhi làm rất đúng.” Đối phó với loại người tâm địa ác độc như Khương Lệnh Dung,thìkhôngnên mềm lòng.
Chu thị nhìn dáng vẻ kích động của nhi tử, cũng hítmộthơi. Nhi tử coi trọng Di An Quận Chúa, cũng coi như tinh mắt, so với vịcônương ngổn ngang kia,khôngbiết tốt hơn bao nhiêu lần. Còn thân thể kia… Xác thực, có thể từ từ chăm sóc. Khi còn bé Di An Quận Chúa ốm yếu như con mèonhỏ,khôngđứng được trước gió, bây giờ có Minh Hoa Trưởng Công Chúa che chở, thần thể từng ngày từng ngày khởi sắc, dòng dõi này, dù hơi gian nanmộtchút, nhưngkhôngphải là vấn đề lớn. Hơn nữa, Di An Quận chúa nếu nhiều năm còn chưa mang thai, chỉ sợ bọn họ cũngkhôngcầnnóilời nào, bản thân nàng cũngsẽcó dự định…
Chu thị là người thấu tình đạt lý, chính nàng và phu quân cũng là hai bên tình nguyện, tất nhiên cũng hi vọng nhi nữ cưới gả cho người mình thích. Đối với vị Trần Nhị tiểu thư kia, Chu thị cũng chọnkhôngsai, là người biết quy củ tự nhiên hào phóng, hơn nữa lão thái thái cũng rất vừa lòng. Nhưng chuyện cưới vợ này, tốt nhất là phải vừa ý con trai của nàng, nhi tửkhôngthích, vậythìcho dù là thiên tiên, cũngkhônglọt nổi mắt xanh củahắna. Chu thị mặt nhuộm ý cười, hỏi: “Làcônương nhà ai? Nương từng gặp mặt qua chưa?”
Nếuđãbị pháthiện, nàng ta cũngkhôngcó gì phải giấu giếm.
Thái tử nhìn Nguyên Mậumộtchút, trong lòng sáng tỏ,nói: “Việc hôm nay,sẽghi công ngươi.”
Được Di An Quận Chúa đáp lại, Khương Dụ liền có dũng khí. Chu thị vừa nghe nhi tử có người trong lòng, giờ mới hiểu vì saohắnkhôngvừa ý Trần Nhị tiểu thư. Chu thị dung nhan xinh đẹp, vừa nghe những lời của nhi tử, mặt đầy ý cườinói: “Con đứanhỏnày, saokhôngnóinương sớm hơnmộtchút.
“khôngphải. Đều là ngươi, đều do ngươi…” Khương Lệnh Dung thần tríkhôngrõ, lẩm bẩmnói: “Đều là ngươi, đều là ngươi…”
Khương Lệnh Uyển nghe mẫu thân mình, lúc nàykhôngnhịn được đỏ vành mắt, chui vào lòng Chu thị. Chu thị ôm nữ nhithậtchặt,nói: “Nương nhất định đòi lại công đạo cho con, bất kểnóithế nào, Khương Lệnh Dung này cũngkhôngthể ở lại trong phủ. Lúc trước nương còn tưởng rằng nàng nhát gan,khôngthể bày ra trò gian gì, bây giờ xem ra là nương quá xemnhẹnàng ta.thậtlàkhôngcó lương tâm, đến tỷ muội mình cũng dám hạ độc thủ!” Chu thị càngnóicàng tức, trong lòng nhiều hơn là đau lòng, chờ đại phu khám xong,nóithân thể nữ nhikhôngsao, tùng di tán được dùng rất ít, pháthiệnsóm, nếu chăm sóc thân thể kĩ càng,sẽkhôngảnh hưởng đến vấn đề dòng dõi, lúc này mới thở phàonhẹnhõm.
Kiếp này, nàng đặc biệt để ý đến thân thể của mình. Trước lúc chưa hành kinh, liền tỉ mỉ chăm sóc, tận lực kỵ lạnh. Tuy nàng lười biếng, nhưng mỗi tháng đều kiên trì bắt mạch, đại phu sau khi làm xong, mỗi lần đều để Kim Kết nghe nhớ kĩ. Nàng thích ngủ nướng, nhưng mỗi sáng đềusẽchạy quanh việnmộtvòng, buổi tối trước khi ngủ cũng vận độngmộtphen, chính là vì muốn thân thể khỏe mạnh, sau này sinh con dưỡng cái cho Lục Tông. Đối với nàng mànói, kiếp trước đáng tiếc nhất là hai việc,mộtlàkhôngđáp lại tình cảm của Lục Tông, hai là chưa sinh chohắnmộttraimộtgáinào.
Nguyên Mậu gấp gấp, khi nghe có động tĩnh bên ngoài, mới cắn răng,khôngthèm đếm xỉa.hắnđưa tay lên đùi Thái tử, nhéo mạnhmộtcái.
Khương Dụ tính trẻ con gật đầu, bảo đảmnói: “sẽkhông.”
*thoát thai hoán cốt: thay đổi xương thịt
Beta: Twins
ThanhâmKhương Lệnh Uyển mềm mạinói: “Chỉ là muội có chút nhớ huynh.”
hắncưới thê tử, nhất định coi nàng như trân bảo,khôngđể nàng chịu bất kì oan ức nào.
“Đứa con trai nàysẽtự mình thỉnh cầu nãi nãi.” Khương Dụ lập tức đáp.
trênđườngđi, Khương Lệnh Uyển mớinói: “Tranh biểu tỷ, trong lòng muội rất khó chịu.”
Chu thịnói: “Được, nếu con coi trọng Di An Quận Chúa, vậy chờ nương thương lượng với cha conmộtchút. Cha con a, đúng làkhôngcó vấn đề gì, mấu chốt chính là chỗ lão tổ tông, nếu lão tổ tông phản đối —— "
Edit: Kye
Hoàng Hậu vừa nghe xong, nhất thời ánh mắt sắc như dao lia tới, Nguyên Mậu nhìn tới nỗi tim gan run rẩy, nàngnói: “Vết thươngtrênmặt Thái tử là sao? Là Vinh Thế tử làm?”
Nếu Tuyết Nha là cơ sở ngầm Khương Lệnh Dung sắp xếp vào chỗ của nàng, nếu muốn gây bất lợi cho nàngthìchuyện này dễ như trở bàn tay…
thậttốt.
Hai cung tỳ mờ mịt.
“Nhi tử đảm bảo, sau khi cưới Di An Quận Chúa, nhất địnhsẽcố gắng đọc sách, sửa cái tật l* m*ng của mình, vì cha nương cùng với Vệ Quốc Công phủ chúng ta tranh sĩ diện."
Thái tử xoa đầu, cảm thấy hơi lâng lâng, nhíu mày lầm bầm: “côchỉ say rượu, có phải ngủ mãikhôngtỉnh đâu…”
Hai cung tỳ thị tẩm sắp bị mangđinhất thời vui vẻ,đãthấy Thái tửđitới trước mặt hai người, gương mặt tuấn tú nở nụ cười: “Nếu mẫu hậu có hỏi đến, liềnnóicôkhôngnâng… Khụ,khôngcứng lên được, nghekhông?”
Kim Kết cắn môi, nhìn Lục tiểu thư mặt ngọc mày ngài mới có mười ba tuổi phía trước,nói: “Nô tỳ, vừa nãy nô tỳ cố ýđira ngoài đưa cho đại phu ở y quán nhìnmộtchút,nói…nóiđây là tùng di tán, là dùng để tuyệt d·ụ·c.”
Lời còn chưa dứt,đãthấy hai tay tiểucônương ôm chặt chẽ lấy thân thểhắn. Ngửi mùi thơmtrênngười nàng, thân thể Lục Tông lập tức căng thẳng,khôngnhịn đượcnhẹnhàng ôm nàng, cúi xuống hôn l*n đ*nh đầu của nàngmộtcái, ôn nhu hỏi: “Bị oan ức? Bị dì trách phạt sao?”
(*)tui cũngkhôngbiết nó là cái gì nữa, nguyên văn là “hệ bạch ngọc câu hắc đái”, dùng gg search ra được cái hình tuisẽup ở cuối chương.
Hoàng Hậu ngẩn ra, lần thứ hai hướng về Nguyên Mậu hỏi: “A Tranh là ai?”
Bên bàn cơm gỗ lê khắc con ly, Tiết Tranh cầm đũa gắp trứng bồ câu sang bát cơm Khương Lệnh Uyển,nói: “Ăn nhiềumộtchút, giống như khi còn bé béo trắng rất dễ nhìn a.”
Nguyên Mậu nhìn Hoàng Hậumộtchút, trong lòng càng thêm run sợ. Đối nghịch với Hoàng Hậu, cũng chỉ có con đường c·h·ế·t a.
Làm gì nghe lời như thế a…
Nguyên Mậu lập tức quỳ xuống: “Tiểu nhân tuân lệnh.”
Việc hôn nhân của nữ nhi cũng coi như định rồi, mà đứanhỏLục Tông kia lạimộtlòng say mê,nóiđời nãy tuyệt đốikhôngnạp thiếp, nhưng nếu Xán Xánkhôngsinh được hài tử, vậy Lục Tôngkhôngthểkhôngnạp thiếp. Khỏe mạnh cũng coi nhưmộtnhân duyên, suýt chút nữathìbị chôn vùi trong tay Khương Lệnh Dung.
Tiểucônương trong lòng lắc đầu.
·
Trong mắt Kim Kết dâng lên ánh lệ, nàng cũngkhôngnghĩ rằng Nhị tiểu thư lại ác độc như vậy. Nàngnói: “Đại phunói, chỉ cần mỗi ngày dùngmộtít,sẽkhôngdễ dàng pháthiện, sở dĩ..”
Nghe xong lời này, ánh mắt Lục Tông sáng ngời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển vừa nghe xong, mặt mày trắng bệch, móng tay đều cắm sâu vào lòng bàn tay. Tiết Tranh càng trợn trừng con mắt như muốn rách ra.
Hôm này đúng là nàng bị Khương Lệnh Dung chọc giận, nhưng điều làm nàng vui mừng chính làmkhôngthể nàngkhôngcó vấn đề gì, nàng vẫn có thể sinh con cho Lục Tông.
Hoàng Hậu rời khỏi cung điện, lúc này Nguyên Mậu mớiđitới,nhẹnhàng quỳ gối bên giường lắc lắc thân thể Thái tử. Thái tử lẩm bẩm trong miệng, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng. Nguyên Mậu sốt ruột, vội vàngnói: “Thái tử điện hạ, mau tỉnh dậyđi, Thái tử điện hạ…”
“Phi phi phi, Thái tử lời nàykhôngthểnóilung tung được.” Nguyên Mậu vội vàngnói.
Hai nữ tử mặc áo ngủ gấm xinh xắnnhỏnhắn, thân hình tốt, biết hôm nay đến cho Thái tử khai trai, mỗi người đềuhiệnvẻ mặt e thẹn, nghe Thái tửnóinhững lời này, nhất thời mờ mịt.
Tiết Tranh nhíu mày: “Ăn no?”
Khương Dụ cảm thấy,cônương mình thích là tốt đẹp nhất. Đôi mắthắnsáng ngời,nói: “Nương từng gặp qua, là… Là Di An Quận Chúa.”
Nguyên Mậu mừng phát khóc: “Thái tử điện ha, rốt cục người cũng tỉnh rồi.”
“Nhưng là…”
Thái tử cúi đầu nhìnmộtchút,âmthầm vì tiểu huynh đệ của mình vui mừngmộtphen.
Khương Dụnói: “Nương, nhi tử biết nương muốnnóigì. Nhưng cha và nươngkhôngphải cũng là hai bên tình nguyện sao? Nương là người hiểurõcảm thụ của nhi tử nhất, cưới người mìnhkhôngthích, đối với cả hai bên mànói, đều làmộtloại dằn vặt. Nhi tửyêuthích Di An Quận Chúa, tính tình Di An rất tốt,khôngphải cha nương cũng thường xuyên nhắc đến sao?”
Chu thị sờ mặt nữ nhi,nói: “Xán Xán,khôngsao rồi, sau này nươngsẽcố gắng bảo vệ con.”
Nhìn nữ nhi trong lòng bình phục hơnmộtchút, Chu thị mới hỏi: “Sao con pháthiệnra chuyện này?”
Đông cung.
Khương Lệnh Uyển đứng yên tại chỗ, đôi mắt lẳng lặng nhìn Khương Lệnh Dungđangkhôngngừng giãy giụa sặc nước, nhưngkhôngcóđiqua.
·
Tiết Tranhđirồi, Khương Lệnh Uyển kêu Kim Kết chuẩn bị giấy bút cho nàng, viết thư xong, giao cho Kim Kết, dặn dò: “Lén lút đem thư đến Vinh Vương phủ giao cho Tông biểu ca, nhớ kĩ đừng để người khác pháthiện.”
Nửa đời đầu trôi chảy như ý, nửa đời sau mạnh mẽ bị giáng chomộtđòn, mới làm Khương Lệnh Uyển sốngkhôngbằng c·h·ế·t.
Hoàng Hậu nghe xongkhôngcòn hoài nghi nữa. Con trai nàng thích nhất là nuôi mèo nuôi c·h·ó,nóichung tâm địa quá mức thiện lương. Nàng nhìn dáng dấp say rượu của con trai, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,trênmặt vui vẻ, quay sang nhìn nô tỳ tâm phúcnói: “Lần trước Bổn cung tuyển hai cung tỳ kia, bây giờ vẫnđangở Dật Hương Cư đúngkhông?”
Sau đóhắnnhìn về hai nữ tửtrêngiườngnhỏ, mặt đầy ghét bỏ phất tay: “Nhanh nhanhđira ngoài,cônhìn liền phiền lòng.”
Khương Lệnh Huệ với nàngkhônghợp nhau, nhưng thủ đoạn của nàng ta mỗi lần đều cực kì ấu trĩ dễ hiểu, kẻ địch như vậy, tuy nàng chán ghét, nhưngkhôngcó hận, cho nên thời điểm nàng phản kích, cũng chỉ như đùa cợt nàng ta, làm cho nàng ta xấu mặtmộtchút. Nhưng Khương Lệnh Dungthìsao? Lại muốn hại nàngkhôngthể mang thai.
hắnlàmộtnam nhân, ngay cả tiểu huynh đệ của mình cũngkhôngbảo vệ được, sau này làm sao bảo vệ được A Tranh.
“Nương ngươi là ác giả ác báo!” Khương Lệnh Uyển tức giận đến nỗi lồng ngực phập phồng, lạnh lùngnói: “Nương ngươi muốn hại mạng ta, lúc đó mới bị Nhị thúc hưu, chuyện này là nương ngươi tự làm tự chịu,khôngtrách được người ngoài.”
Khương Lệnh Uyển xoay người nhìn hai cái gối, biết Lục Tông hiểu lầm,trênmặt nóng lên, vội vàng giải thích: “Hôm qua Tranh biểu tỷ ngủ với muội, đây là gối của nàng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoàng Hậu đứng dậy nhìn Nguyên Mậunói: “Hôm nay là ngày đạisựcủa Thái tử, người canh chừng, tuyệt đốikhôngđể xảy rasựcố gì.”
Việc này nhất định là do mẫu hậu an bài. Nếukhôngcó Nguyên Mậu làmhắntỉnh lại, đêm nay sợ rằng trinh tiết cũng bị đoạt mất.
Buổi tối, Khương Lệnh Uyển rửa mặt nằmtrêngiườngnhỏ, canh hai vừa qua, lúc này mới nghe bên cửa sổ truyền đến tiếng “cốc cốc cốc”. Mặt nàng vui vẻ, vội vàng đạp giày ngủ rơi ra, để hai chân trần chạy đến trước cửa sổ, mở cửa sổ ra.
Khương Lệnh Uyển cắnmộttrái trứng bồ câu, mùi vị tươi mới ngon miệng. Khẩu vị của nàng và Tiết Tranhkhônggiống nhau, Tiết Tranh thích ăn mặn, nàng lại thích ăn ngọt. Bây giờtrênbàn cơm, tổng cộng có tám món ăn, hoành thánh nhồi đậu hũ, cút chiên giòn, cà tương, thịt heo xào rau ngải… Những món này có mặn có chay, hương vị đầy đủ, hơn nữa đầu bếp biết tính khí Lục tiểu thư, làm thức ăn tốt khá quan trọng, nhưng quan trọng nhất chính là vẻ bề ngoài—— Lục tiểu thư thích nhất đồ ăn tinh xảo.
Tiết Tranh hiểu tính tình tiểu biểu muội, cũngkhôngđốc xúc nữa, chỉ lầm lũi ngồi ăn hết bát cơm.
Khương Lệnh Uyểnkhônglên tiếng, chỉ vội vàng kéohắnvào, đỡ để người khác nhìn thấy.
Tiết Tranh và Khương Lệnh Dungkhônghay lui tới, nhưng nàng là người bao che, nhìn Khương Lệnh Dung khi dễ người khác đến mức này, cảm giác muốn b*p ch*t nàng ta cũng có. Nàng chậm rãi buông lỏng tay, hai mắt quét qua gian phòngmộtlần, tầm mắt rơi vào mấy chén trà trà sứ trắng đặttrênbàn. Nàng nhanh chân bước tới, xốc nắp trà lên, nhìn bên trong còn nửa chén trà, lúc này liền đổ hết bột phấn trong bọc giấy, sau đóđiđến trước mặt Khương Lệnh Dung,mộttay nắm cằm của nàng, khiến nàng ngửa đầu há miệng, đổ hết nước trà vào.
Khương Lệnh Uyển dừngmộtchút,nói: “Con cảm thấy thái độ Nhị tỷ tỷ đối với con rất kì quái, nên lúc trước mới gọi Kim Kếtđiđiều tramộtchút,khôngngờ…khôngngờ lại pháthiệnra việc này. Cũng coi như may mắn, nếu nữ nhi trì độn, bây giờ chắcđã…”
Khương Lệnh Uyển nhìn Tiết Tranh bên cạnh, suy nghĩmộtchút thấy cũngkhôngcó gì cần giấu giếm, liền ngồi vào ghế thêu,nói: “Ngươinóita nghe xem.”
Hôm nayhắnnhận được thư của nàng, hơi kinh ngạc, lúc nhìn thấy người truyền thư là nha hoàn thiếp thân của nàng, mới tin tưởng. Giờ khắc nàyhắnvẫn chưađivào, chỉ đứng bên ngoài cửa sổ, đánh giá nàngtrêndướimộtphen: “Làm sao?” Tuy rằng nàng hay hồ đồ, có điều vẫn rất để ý đến thanh danh của mình. Lần trước nửa đêmhắnđến, là bởi chuyện khẩn cấp, mới vượt mứcmộtchút. Nhưng hôm quahắnmới gặp nàng ở Nhất Phẩm cư, nàng vẫn rất khỏe mạnh.
Nụ cườitrênmặt Chu thị dần thu lại, sau đó rũ mắtnói: “Dụ nhi a, Di An Quận Chúa… Quảthậtlàcônương tốt, những ngày gần đâyđicùng với Xán Xán, rất hợp ý nhau. Chỉ là —— "
Tiết Tranh tức giận đến đỏ mắt,đitới tóm chặt lấy xiêm y của Khương Lệnh Dung, mở bọc giấy trong tay ra cho nàng ta xem: “Cái này là do ngươi làm? Ngươi muốn hại Xán Xán?”
“Đau…” Thái tửđangsay khướt bị đau tỉnh lại,mộtđôi mắt đẹp dâng lên ánh nước, mờ mịt mông lung, oan ức vô tội.hắnnghiêng người nhìn Nguyên Mậuđangquỳ gối bên giường, giơ tay mạnh mẽ cốc đầu Nguyên Mậumộtcái: “Ngươikhôngmuốn sống hả!”
Chương 94
·
Chu thị cười cười: “Lời này của con, giống như Di An Quận Chúasẽchờ con cưới người ta vậy.”khôngnóiđến thân thể Di An Quận Chúa ốm yếu, Minh Hoa Trưởng Công Chúa thuởnhỏcũng thươngyêunữ nhi rất nhiều, bêntrênlại có ba vị ca ca bảo vệ, tức phụ này, sao có thể dễ dàng cười vào cửa?
Hoàng Hậu trang dung tinh xảo, càng nghe càng nhíu mày lại. nhấc tay vỗ vỗ gò má nhi tử của mình, nhìn gương mắt tuấn tú bị thương, đau lòngkhôngra hình thù gì. Mà Tháo tử say khướt nằmtrêngiường, mím mím miệng, lúc này mới lẩm bẩm: “A Tranh, A Tranh…”
“Tiết tiểu thư—— "
Nhãn tử Nguyên Mậu đảo qua đảo lại,đangnghĩ biện pháp,đãthấy Hoàng Hậu sai ngườiđigọi người.
Chu thị cũngkhônghỏi thêm nữa, chỉnói: “Có tầm nhìn là chuyện tốt.”
Nàng biết chuyện nàysẽcó ảnh hưởng lớn đến thanh danh của tiểu thư nhà mình, nhưng hôm nay tiểu thư chịu oan ức lớn như vậy, trong lòng chắc chắn nhớ đến Vinh Thế tử. Nàngnói: “Lục tiểu thư yên tâm, nô tỳ nhất định hoàn thành tốt.”
...Lục Tông đây là muốn làm gì a.
Khương Lệnh Uyển gật đầu. Mặt nàng a, so với mười ba tuổi kiếp trước mập hơnmộtvòng, hai bên vẫn còn chút thịt, nhìn sao cũng giống như tiểu hài tử,khôngcó chút hương vị nữ nhân nào cả. Khương Lệnh Uyểnđãnhìn qua dáng dấp tuyệt đại phong hoa của mình, bây giờ tuy dung mạo nàng cũng coi như vừa lòng, nhưng thựcsựnàngkhôngthể chịu được bản thân nàng mập hơn nữa. Chỗ nên mậpthìmập, nhưng chỗkhôngcần thịt, nàngkhôngcho phép xuấthiệnbất kì sơ suất gì.
Tiết Tranh vừa nghe việc này, nhanh chóng đứng dậy, cầm lấy gói giấy trong tay Kim Kết, cúi đầu ngửimộtcái, nhíu mày hỏi: “Đây là cái gì?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.