Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 95

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95


Lục Tông chưa bao giờ đượcmộttiểucônươngnhỏgiọngnhẹnhàng quan tâm như thế, nhất thời trong lòng cảm thấy ấm áp, hai người cũng chưa hứa hôn, nhưngthậtgiốngđãthành thân.hắnnắm cổ tay nàng, tinh tế, dường như chỉ cần gập lạisẽgãy mất,hắnvuốt bàn tay có chút lạnh, liền nhét hai tay nàng vào chăn: “khôngcó chuyện gì. Huynhsẽchú ý đúng mực.”

Đột nhiên Khương Lệnh Uyển cảm thấy có chút buồn cười, cũngkhôngquan tâm đến tột cùng là thuận đường haykhôngthuận đường, ngược lại đối vớihắnmànói, phía đông thành hay tây thành đều là tiện đường. Nàng cong khóe môi,nhẹnhàng lầm bầmmộttiếng: “Muội lạikhôngphải tiểu hài tử.” Khi còn bé Lục Tông đối xử với nàng rất tốt, mỗi lần nàng đến Vinh Vương phủ,hắnđều chuẩn bị cho nàngmộtít đồ ăn vặt, cụ thể là bánh ngọt, mứt hoa quả và đủ mọi loại kẹo.

Lục Tông thở hổn hển, thoáng giương mắt, nhìn nàngđangmỉm cười,khôngnhịn được liền ôm trọn tiểucônương vào lòng.

Khương Lệnh Uyển ôm chăn mỏng, cúi đầu, khuôn mặtnhỏnhắn đỏ chót. Khi tình nồng ý mật đến, khó tráchkhôngthể kìm lòng được, những thứ này nàng hiểu. Hôm nay nàng vui mừng,khôngđể ý lễ nghi hẹnhắn, cũng xem nhưkhôngcòn mặt mũi, buổi tối,cônam quả nữ cùng chungmộtphòng, lại là hai bên tình nguyện, nếu chỉnóichuyện phiếm đơn thuần, bàn luận cuộc sống, đó mới là điều kỳ quái. Trong nội tâm của nàngđãkhôngphải tiểucônương chưa lấy chồng, hơn nữa nàng và Lục Tông cũng coi như định hôn ước rồi, cho nên nàngkhôngxấu hổ tựnóivới mình: Mình chỉ thân mật với Lục Tôngmộtchút, chỉ cầnkhôngđiđến bước cuối cùng là được, chắc cũngkhôngxảy ra chuyện gì. Nhưng mà… nhưng mà nàng để ý… (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 95

Khương Lệnh Uyển bĩu môi: “Chuyện của Vệ Quốc Công phủ, huynh làm sao quản được?” Coi như Lục Tông có năng lực, ngón tay cũngkhôngthể vươn dài đến hậu viện Vệ Quốc Công phủ a. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Tông giương mắt nhìn tường viện cao cao phía sau, khuôn mặt xưa nay lạnh lùng giờthậtôn hòa, quay về phía Đỗ Ngônnói: “Ngày mai muamộtít bánh chưng đường cho Lục tiểu thưđi.”hắnđimấy bước, lại nhíu màynói: “Thôikhôngcần mua.”

Nàng vừa mới giơ tay nhận lấy,đãthấy Lục Tông thu về.

Bây giờ nàngđãmười ba, tuy nguyệtsựđãđến rồi, nhưng thân thểnhỏbé này còn chưa hoàn toàn nảy nở, hai bánh bao trước ngực như trái cây non, so với mật đào căng phồng kiếp trước còn xa lắm.nóitới Lục Tông, kiếp trướchắnmộttay khó có thể khống chế, bây giờmộttay liền có thể dễ dàng nắm cả hai, đối vớimộtcônương nội tâm thành thục, lại theo đuổi hoàn mỹ mànói,khôngthể nghi ngờ làmộtsựđả kích nặng nề.

Bánh chưng đường này nhìnthậtngon a, hình tam giác, giống như bánh chưng. Bánh chưng đường do kẹo mạch nha ngưng kết mà thành, nhìn óng ánh long lanh, chưng vị riêng, bêntrênđiểm xuyếtmộtít nhân hạt thông trắng ngà, nhân quả, hoa hồng, vị cam nhuận, mùi thơm ngát, rất được tiểu hài tửyêuthích. Thường ngày, buổi tối sau khi Khương Lệnh Uyển rửa mặt xongsẽkhôngăn gì nữa, vừa để bảo vệ hàm răng, thứ hai nàng losẽbị béo phì, hôm nay nhìn bánh chưng đường, thôithìngoại lệ chút cũngkhôngsao.

Lục Tông là người thông minh, từ lờinóicủa Khương Lệnh Uyển cũng hiểu được bảy tám phần, thấp giọng hỏi: “Nàng muốn hại muội?”

Nếu nàng đồng ýnóichuyện này vớihắn, liềnkhôngxemhắnnhư người ngoài. Lục Tông nhéo nhéo mặt nàng,nói: “khôngsao rồi. Sau này người bên cạnh muội có cái gìkhôngđúng, muội phảinóicho huynh…”

Bánh chưng đường trong miệng chậm rãi tanđi, vị ngọt tràn ngập khoang miệng, Khương Lệnh Uyển thoáng giương mắt, bị ánh mặt Lục Tông làm cho sợ hãi, thầm nghĩ: Coi như dung mạo của nàng xinh đẹp, cũngkhôngthể nhìn người ta như thế nha.khôngcó tiết tháo làkhôngcó tiết tháo.

Kiếp trước nàng thân cận với Lục Tông quen rồi, nên lúc này hônmộtcái cũngkhôngcó chuyện gì, nhưng sau khi Khương Lệnh Uyển nhận ra thân thể nóng bỏng của Lục Tông cùng cái tay xấu xa, lập tức tỉnh lại. Lúc này Lục Tôngđangdo dựkhôngquyết định, rồi lạikhôngáp chế được lòng hiếu kỳ, lấy tay che kín, vậy mà lúc vừa đụng tới, lại bị tiểucônương trong ngực dùng sức đẩy ra.

Bây giờ nàngđãmười ba, là đạicônương,hắnlại vẫn dùng chiêu này để dỗ dành nàng. Nếu nàngkhôngcó chủ ý gả chohắn, lấy thủ đoạn của Lục Tông như vậy, cònkhôngdỗ dành tiểucônương khác được sao?

Nàng dựa người vào lồng ngựchắn,nhẹnhàng cọ cọ mấy cái, thấy thân thểhắnđột nhiên căng lên,khôngnhịn được cười cười, nàngkhôngdi chuyển nữa,nói: “Hôm nay Nhị tỷ tỷ phạm lỗi, bị đưa đến Tĩnh Thủy am…”

Lục Tông hít sâumộthơi, sau đó nửa ôm lấy nàng, thấy nàngkhôngcó phản kháng,hắnthở phàonhẹnhõm, ôn nhunói: “Huynhkhônglàm gì, muội đừng giận.”

Lục Tông lưu loát leo tường ra khỏi phủ, bên ngoài Đỗ Ngôn đợiđãlâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Tông thấy tóc nàng hơi rối, liền giơ tay lên v**t v* trán của nàng, chờ đến khi đụng phải làn da non mềm, liềnkhôngnhịn đượcnhẹnhàng v**t v* thêm. Khương Lệnh Uyển giương mắt, thấy bộ dạng Lục Tông muốn hôn nàng, vừa địnhnóichờ ăn xong hẵng hôn, nhưng người nào đókhôngnhịn được, liền ôm lấy gáy nàng, lập tức ép xuống. Trời tối người yên, vốn là thời gian thích hợp để làm loạn, hơn nữa Lục Tông là nam tử trẻ tuổi máu nóng, đối mặt với người ngồitrêngiườngnhỏ,cônương xinh đẹp quần áo xốc xếch, hơn nữacônương này còn sắp là vị hôn thê củahắn, là nam nhân tất nhiênkhôngnhịn được.hắnthở hổn hển, chỉ lo mình quá dùng sức làm đau nàng, chỉ hôn sâumộtchút, sau đó hônnhẹtrênmôi nàng. Vì nàng ăn đường, đôi môi tiểucônương đặc biệt thơm ngọt,hắnkhôngnhịn được l**m l**m môi. Khương Lệnh Uyển khẽ cười thành tiếng, cảm thấy lúc này Lục Tông như con c·h·ó lớn dính người. Nàngkhôngnhịn được, giơ tay lên xoa đầu củahắn. Tóc Lục Tông hơi cứng,khôngmềm mại như của nàng, vuốtkhôngthoải mái.

Khương Lệnh Uyểnkhôngnóithẳng, chỉnói: “Lúc muội bốn tuổi gặp chuyện ở Tương Nguyên tự, nếukhôngphải Tông biểu ca tìm được muội, có lẽ muộiđãmất mạng. Sau đó tra ra được, chuyện đó là Từ thị gây ra, cũng chính là thê tử trước đây của Nhị thúc muội, mẫu thân của Nhị tỷ tỷ.khôngngờ tỷ tỷ vẫn còn nhớ chuyện đó, cho nên mới…”

Hóa ra thựcsựxem nàng là tiểu hài tử? Đây là dỗ khuê nữ hay dỗ tức phụ a? Chờ sau này có khuê nữ,hắnlại dỗ dành như thế cho xem.

Đỗ Ngôn nhìn vẻ mặt hờ hững của Thế tử nhà mình, dáng dấp quân tử đó, đổi lại ai cũngsẽkhôngtin tưởng người này vừa lén lút gặp giai nhân, vừa mới từ khuê phòng của tiểucônương nhà người tađira.

Lục Tôngnói: “Tiện đường mua.”

Đỗ Ngôn tiến lên, khom người gọi: “Thế tử.”

Đầu óc Đỗ Ngôn mơ hồ, lại nghe Thế tử nhà mìnhnói: “Ngươiđiđiều tra xem hôm nay Vệ Quốc Công phủđãxảy ra chuyện gì, có quan hệ với Khương Nhị tiểu thư và Lục tiểu thư.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Tông bình tĩnh lại, tuy hơi thất vọng, nhưng sắc mặt cũngkhôngđổi chỉ “ân”mộttiếng, sau đó mới lấymộtbọc giấy từ trong lòng ra. Khương Lệnh Uyển nhìn nhìn, thấy bên trong là bánh chưng đường nàng thích, hài lòng cong khóe môi: “Cho muội?”

Có mấy người, nếu có lòng dạ đen tối, vẫn là nên nhổ cỏ tận gốc mới tốt.

Lục Tông đứng lên, vừa xoay người bước được hai bước, bỗng nhớ tới cái gì, đến bên giường nàngmộtlần nữa, nhìn đôi mắt long lanh đầy nước của nàng, cúi người hôn lên trán nàngmộtcái: “Ngủđi.”

Lục Tông suy nghĩmộtchút, nghiêm túcnói: “Ngày mai ănđi. Buổi tối ăn đườngkhôngtốt cho sức khỏe.”

Beta: Mira

Edit: Kye

Xưa nay Lục Tông rất dung túng nàng, tuy thời gian hai người tách ra còn dài hơn lúc ở cạnh nhau, nhưng trong mắthắn, dù nàng lớn lên cũngkhôngcó gì khác biệt. Nàng vẫn cònnhỏtuổi,hắnliền bao dung nàng, lúc tùy hứng,hắnluôn muốn nhúng tay vào việc của nàng, cùng giảng giải đạo lí với nàng, kỳ thực cũng rất tốt đẹp. Lục Tông sợ nàng ăn nhiều, cầm túi giấy lên, để lên bàn bên cạnh giường. Cuối mùa xuân đầu mùa hạ, buổi tối khá là mát mẻ, cửa sổ mở ra, gió mát thổi từng trận, phất phơ sau lưng, để khí nóng tảnđimộtchút. Đôi mắt củahắntối tăm thâm thúy, bên trong con ngươi là hình bóng của nàng, nhìn nàng mặc tẩm y rộng rãi ngồitrêngiường, thoải mái, giống nhưmộttiểu hài tử.

Nàng chớp mắtnói: “Tông biểu ca?”

Khương Lệnh Uyển suy nghĩmộtchút, vồ lấy cánh tay Lục Tông, lấymộtmiếng bánh chưng đường trong cái túi trong lòng bàn tayhắn, bỏ vào miệng, bĩu môinói: “Ănmộtlần cũngkhôngsao.”

Đêmđãkhuya, nhưng dường như hai người cũngkhôngnóivới nhau bao nhiêu. Lục Tôngkhôngđể ý đến bản thân, nhưng cũng để ý đến người trong lòng, nàngđangở tuổi lớn, phải ngủ nhiều.hắncũngkhônglàm phiền nữa, chỉ ôm nàng đặt lên giườngnhỏ, dịch dịch chăn mỏng,nói: “Huynhđiđây.”

Lục Tôngnói: “Huynh tự có biện pháp… Nếukhôngngày khác huynh tìm mấy nha hoàn có võ côngkhôngtệ đến bảo vệ cho muội đượckhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà lúc này, Khương Lệnh Uyển nhìn mà thèm.

Nam nhân mà, đều như vậy. Kiếp trước nàng thành thân vớihắnnăm năm, sao có thểkhônghiểu tính tình củahắn. Nàngkhônghi vọnghắnthanh tâm quả d·ụ·c đối với nàng, chỉ cần ngoan ngoãn, chỉ thíchmộtmình nàng là được.

đangyênđanglành, tại saokhôngcho nàng ăn?

Nàngkhôngtức giận.

Tuy vừa rồi nàng có kểhắnnghemộtchút, nhưnghắncũng biết là nàng bị ủy khuất. Nhưng nàng chưanóichohắnbiết, Khương Lệnh Dungđãlàm gì nàng. Theo lí thuyết,cônương mười lăm mười sáu tuổi, lại là tỷ muội cùng tộc, tâm địa cũngkhôngquá ác độcđi, nhưng sau đó Khương Lệnh Dung bị đưa đến Tĩnh Thủy am suốt trong đêm, chắc chắn chuyện này cũngkhôngphải chuyệnnhỏ.

Hai người còn chưa thành thân,hắncoi nàng như thê tử của mình mà che chở, Khương Lệnh Uyển rất hài lòng vớisựsăn sóc của Lục Tông, nhưng nàng lắc đầunói: “hiệntại hai takhôngdanhkhôngphận, cómộtsố việckhôngthể quản được. Nếu muội có chuyện gì,sẽnóivới nương, huynhkhôngcần lo lắng.” Nàng cúi đầu, nắm bàn tay lớn củahắn, vuốt từng đầu ngón tay củahắn, dặn dò: “Trước tiên huynh phải bảo vệ chính mìnhthậttốt, tuổi còn trẻ, lộ quá nhiều mũi nhọn, Hoàng hậu bên kiathậtlàm muội lo lắng, chỉ sợ nàngsẽhại huynh.”

Nàngkhôngmuốnnói,hắnkhôngép nàng, chỉ làhắnkhôngcó cách nào ngồi im mặc kệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95