Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 168: Chúng Ta Còn Gì Để Lo Lắng ? (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Chúng Ta Còn Gì Để Lo Lắng ? (2)


Mendes cười nói :"Đến xem hai bảo bối của tôi hôm nay thể hiện như thế nào."

Tại khu ghế VIP của khán đài, nơi có thể phát hiện ra hàng loạt các tên tuổi lớn của bóng đá Bồ Đào Nha: Henrique của Porto, Tell·es của Sporting Lisbon, Rui Costa, Figo,... toàn là những cái tên cộm cán.

Ta là đường phân cách

Thời gian gần đến, khán giả của cả hai đội cũng lục tục vào sân, hơn 37000 ghế ngồi hầu như được lấp kín hoàn toàn. Hai nhóm cổ động viên giơ lên những biểu ngữ và hát vang đội ca. Không khí nóng hơn bao giờ hết.

Trụ sở của Liên Đoàn Bóng Đá Bồ Đào Nha nằm trong một khuôn viên khu phức hợp sân vận động Estádio Nacional do Jamor, nơi thường xuyên tổ chức các sự kiện bóng đá, cũng là nơi tổ chức các trận chung kết cúp Liên Đoàn Bồ Đào Nha.

Thế nên, dù có là chủ tịch Liên Đoàn, Madail cũng không thể không nể mặt mũi Mendes. Khi biết hắn có nhã ý đến xem trận chung kết này, Madail cũng vô cùng quyết đoán đồng ý, cũng như mời cả Jose Mourinho về để làm khách mời trao giải cho đội vô địch.

Mourinho nhíu mày nói :"Ngoài Nani ra, còn ai nữa?" ông cũng hiếu kì vô cùng. Dù sao, ánh mắt của Mendes cũng không phải bình thường độc đáo. Người mà ông ta chọn chắc chắn cũng không hề đơn giản chút nào.

"Hôm nay, nghe đồn có cả tên Mendes đến nữa. Thật không biết hắn ta làm thế nào có thể đào được ra nhiều cầu thủ tiềm năng đến như vậy." Madail vô cùng khó hiểu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đó cũng có lẽ là đêm cuối cùng chúng ta sát cánh cùng nhau" Jesus lại nói ra thêm một câu khiến các cầu thủ sững sờ nhìn ông, rồi lại gật đầu hiểu ra. Jesus gần như đã từ bỏ việc tiếp tục dẫn dắt Belenenses mùa giải năm sau, dù đội bóng đã có một vị trí ở vòng bảng Europa League năm sau.

Nhưng ánh mắt của mọi người lơ đãng vẫn chú ý hai thân ảnh đang đứng nhìn xuống khán đài chính, nơi bên ngoài là hàng vạn cổ động viên của Belenenses, thấp thoáng còn nghe những tiếng hô vang khẩu hiệu tràn ngập khán đài.

"Hôm nay là buổi tập luyện cuối cùng, trước khi chúng ta đến sân Jamor cho trận đấu cuối cùng này"

Mendes cười cười :"Muốn ở vị trí mà không phải ai cũng có thể ở được, thì phải chịu đựng được những thứ mà không phải ai cũng có thể chịu đựng. Tôi nghĩ ông đã quá rõ chuyện này rồi chứ."

Mourinho cười gằn nói :"Đó là ông chưa cảm thụ được sự khốc liệt đó thôi. Fan bóng đá làm một đám người vô cùng táo bạo, họ có thể một phút trước còn yêu quý cậu, nhưng chỉ cần một lần sai lầm, đều sẽ bị phóng lên làm v·ũ k·hí công kích."

Khác với Bento, Jesus chỉ cười cười nói một cách ngắn gọn :"Belenenses chỉ là một đội nhỏ, có thể vào đến đây, đã là vượt quá sự trông chờ của mọi người. Do đó, chúng tôi không còn gì phải lo lắng trong hôm nay nữa cả. Kẻ cần lo lắng là họ, họ sẽ đối mặt với một Belenenses khát máu hơn, cẩn trọng hơn, nhưng cũng nguy hiểm hơn" nói rồi, ông đứng dậy bỏ về lại phòng thay đồ.

"Do đó, tôi không muốn mình lưu lại bất kì tiếc nuối nào. Kể cả trận đấu có thua đi chăng nữa, các cậu cũng có thể ngẩng cao đầu ra khỏi sân." ông càng nói càng kích động.

Jesus có vẻ khá bình tĩnh khi nói, nhưng nếu nhìn từ phía sau, ai cũng có thể thấy đôi tay ông đang siết chặt, biểu thị cho việc bình tính này chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi

Chương 168: Chúng Ta Còn Gì Để Lo Lắng ? (2) (đọc tại Qidian-VP.com)

"Do đó, thỏa thích mà thể hiện đi. Chỉ cần các cậu phát huy đầy đủ sức mạnh của mình, chúng ta sẽ có thể đánh bại Sporting Lisbon" ông nói xong, quét mắt nhìn toàn phòng thay đồ. Đám cầu thủ vỗ tay rần rần, không quên chuyền cho nhau ánh mắt cổ vũ. Lúc này, Belenenses trở nên đoàn kết hơn bao giờ hết.

Đúng là bàn về khai quật các đối tác cò môi giới, Mendes vẫn có mộ bộ phân tích riêng, và ít khi ông bị hớ. Thậm chí, các cầu thủ trẻ này chỉ thi đấu ở những cấp bậc thấp, hoặc các đội bóng nhỏ, ông ta đều có thể để mắt tới và đưa ra những quyết định vô cùng chính xác, thà thiếu chứ không ảu.

Văn phòng chủ tịch liên đoàn Bóng Đá Bồ Đào Nha, Madail đang rót một ly cà phê cho người ngồi đối diện, cười lớn, vẻ mặt ôn hòa. Nhìn bên ngoài, Madail mới chỉ hơn tuổi trung niên một chút, nhưng vì xuất thân là một cầu thủ bóng đá, ông vô cùng chú trọng việc giữ vững trạng thái, nên dù đã đến gần tuổi già, ông vẫn trông có vẻ cường tráng. Mới mái tóc ép sát lộ rõ sự già dặn, Madail vui vẻ nói :"Trông cậu đến thật là khó đấy, Jose." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Bồ Đào Nha đã là vô cùng hiền dịu rồi. Ở Chelsea, ông mới hiểu được sức nóng của chiếc ghế huấn luyện viên trưởng mà tôi đang mang ở đây đến mức nào. Một kẻ tự phụ như tôi còn vô cùng chật vật mới có thể đứng vững được, đừng nói là ai khác. Nếu không có một trái tim sắt thép, chắc giờ tôi đã ở bệnh viện vì bị suy tim do áp lực rồi" Mourinho cười khổ nói.

Bảy ngày thoáng chốc đã qua. Với nhiều người, bảy ngày chỉ là một con số đánh dấu một tuần làm việc không lấy gì là vui vẻ. Nhưng đối với các cầu thủ Belenenses, bảy ngày qua thực sự vô cùng khó diễn tả.

Mourinho cười cười không nói gì. Nếu không phải vì nể mặt lão già trước mặt, ông đã rời khỏi nơi đây từ lâu rồi. Kì nghỉ ngắn ngủi của ông không trọn vẹn cũng tại vì đám gia hỏa này, không để yên cho ông một phút thư giãn nào.

Trong buổi họp báo đầu trận, Bento từ chối đưa ra nhận xét về trận đấu trước đó. mặt ông cau có nhìn về phía tên kí giả, gằn từng chứ :"Lúc trước là lúc trước, hiện tại là hiện tại. Mỗi ngày chúng tôi đều thay đổi theo chiều hướng tốt hơn, nên không hề nghi ngờ gì nữa, hôm nay, kẻ chiến thắng chỉ có thể là Sporting Lisbon."

"Tôi biết có rất nhiều người có thể sẽ rời khỏi Belenenses mùa giải này. Tôi cũng không tin đám quản lý câu lạc bộ không động tâm trước những lời chào giá, thế nhưng, nếu các cậu có thể đoạt được chiếc cup này, nó cũng giúp các cậu trở nên tự tin hơn khi đến với một đội bóng mới"

"Belenenses phòng thủ rất tốt, nhưng ở lĩnh vực t·ấn c·ông, Sporting Lisbon mới là người có quyền lên tiếng nhất. Chúng tôi sẽ cho các bạn thấy, Sporting Lisbon mạnh mẽ đến mức nào" nói rồi, ông bỏ ra khỏi buổi họp báo, nhường lại chỗ cho Jesus.

Mendes cảm khái nói :"Mỗi lần tham gia một trận chung kết, tôi ít khi nào đứng từ trên cao quan sát như vậy cả. Hầu hết là tham gia trực tiếp trên khán đài, mới có thể cảm thụ được sự hưng phấn khi chứng kiến các cầu thủ thể hiện trên sân bóng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đôi khi, sống ở tâm thế của một kẻ tí hon quen rồi, họ rất khó để có được sự chuyển biến cần thiết khi trở thành tâm điểm theo dõi của rất nhiều người trong thời gian này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hết họp măt huấn luyện viên, đến trao giải cúp Liên Đoàn. Xem ông là gì chứ? Linh vật của huấn luyện viên người Bồ Đào Nha chắc. Nhưng dù sao cũng phải nể mặt lão già trước mắt này, cả Figo cũng không dám không cho ông ta mặt mũi, huống chi Mourinho hiện tại vẫn chưa đến cấp độ quốc dân như cựu đội trưởng Bồ Đào Nha.

Đó cũng là lý do, huấn luyện viên Jorge Jesus chọn việc tập luyện đóng kín, không để bất cứ gió thổi nào bên ngoài có thể ảnh hưởng đến tâm lý của các cầu thủ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Chúng Ta Còn Gì Để Lo Lắng ? (2)