Ngôi Sao Hi Vọng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 184: Gặp Gỡ (2)
Đương nhiên với quỹ thời gian eo hẹp của mình, Riedl cũng không thể ở đây đợi lâu thêm được, dù sao việc tập huấn của đội cũng cần một tay ông lo lắng, nên đương nhiên, ông sẽ ưu tiên việc này trước. Còn với Tùng, thời gian dài sau này sẽ có thể gặp mặt lại, không cần phải gấp rút thu ngắn khoảng cách như thế.
Đương nhiên, với những người có khả năng tự hạn chế tốt, thì kì nghỉ mùa hè là lúc họ rèn luyện và bổ túc lại nhược điểm trong thời gian thi đấu trước, mà bản thân không thể rút ra được tí khoảng khắc nào để sửa chữa, vì lịch thi đấu dày đặc.
Dù có là chim ưng con, nhưng cũng không thể ở mãi dưới cánh chim che chở của ưng mẹ, cũng cần tự do bay lượn, chờ một ngày hóa thân thành sát thủ bầu trời, lúc đó, ưng kích trường không, mới là điều mà Tùng hướng tới.
Chương 184: Gặp Gỡ (2)
Kết thúc buổi phỏng vấn với Long Vũ và Quang Minh, cũng vừa khớp với thời gian kết thúc của kì nghỉ mà Tùng đã lên kế hoạch. Dù vẫn luyến tiếc thời gian thảnh thơi này, nhưng nghĩ đến còn vô số vấn đề đang chờ mình ở Bồ Đào Nha, nhất là kết quả của thị trường chuyển nhượng mới, khiến Tùng cũng không khỏi lâm vào trạng thái lo âu.
Ông dường như nhìn thấy sự bay lên từ từ của một tân tinh, nhưng đáng tiếc, không biết ông còn có cơ hội được dẫn dắt cậu chinh phục những đỉnh cao mới không nữa.
Tùng cũng gật gật đầu, biểu thị hiểu rõ. Ánh mắt của Tùng càng lúc càng kiên định hơn. Dù thế nào đi nữa, thời gian dành cho cậu cũng không quá nhiều. Ít nhất, cậu cũng cần tăng tốc kế hoạch của mình, đứng vững gót chân ở châu Âu, đồng thời cấp tốc trưởng thành.
Những cầu thủ này, vô cùng hiếm thấy, có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng những người này lại là những kẻ định hình cho trào lưu bóng đá hiện đại, những kẻ dẫn dắt, hay những gã chinh phục.
Đứng dậy sau cuộc trò chuyện, có thể thấy được nỗi lo lắng trong lòng ông đã giảm bớt phần nào, cũng như mối quan hệ thân cận của ông và Tùng cũng đã sơ bộ được xác lập, cứ nhìn vào nụ cười chân thành của ông là đủ hiểu.
Ông cũng không muốn đám người ở Liên Đoàn và người hâm mộ gây sức ép lên ông vì chuyện này, dù hiện tượng này đã sớm manh nha xuất hiện, chỉ là chưa tới mức rộng rãi mà thôi.
Có lẽ, cũng chỉ có thể trông chờ vào lần sau, khi mà Tùng có đầy đủ khả năng dẫn dắt đội tuyển Việt Nam đến những vinh quang trước mắt, khi ấy cậu mới dám trở về.
Nhất là vào dịp kì nghỉ hè, hầu hết các giải đấu đều nghỉ ngơi, đám cầu thủ như những con ngựa mất cương, liên tục lao vào các cuộc vui chơi đàn đúm, để rồi gánh hậu quả là phong độ đi xuống, số kí tăng lên, sự dẻo dai và linh hoạt không còn. Tiếp đó là dằn vặt mình vào thời gian đầu mùa giải, nhằm giảm cân về quy định, duy trì trạng thái và lấy lại phong độ.
Nhưng để trở thành một siêu sao, ngoài hai điều trên, sự thông minh, nhạy bén và khả năng thu hút những người xung quanh, hình thành một vòng trong bao quanh lấy mình, mới là điều làm nên đẳng cấp của một siêu sao chính hiệu.
Thở dài một hơi, Riedl cuối cùng cũng an tâm, bởi may mắn rằng Tùng hiểu được những khó khăn mà ông gặp phải khi đang dẫn dắt đội tuyển, cũng như cảm thấy an ủi phần nào, ít nhất thằng nhóc này cũng có lương tâm, không ở sau lưng đâm thọc ông vì đã không kêu gọi về đội tuyển.
Người hâm mộ Việt Nam đã đủ tuyệt vọng rồi, Tùng cũng không muốn mình lại một lần nữa đánh mất hi vọng của họ.
Do đó, cậu mới quyết định, nhanh chóng trở lại Bồ Đào Nha, theo dõi tiến độ của Mendes, thúc đẩy lão già này nhanh chóng giải quyết vấn đề, để cậu có thể an tâm tập hợp cùng đội bóng mới, hòa nhập và cạnh tranh một vị trí chủ lực của đội bóng.
Dù sao họ cũng cần phải cám ơn ông, ít ra thái độ của ông với Tùng là nghiêng về phần bảo vệ nhiều hơn. Một cầu thủ trẻ, dù nổi tiếng cách mấy, nếu thi đấu ở đội tuyển Quốc gia mà không đạt được thành tích tốt, thể nào cũng bị mắng chửi không thương tiếc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đưa tiễn Riedl ra tận cửa sân vận động, chú Hưng cũng cảm khái nói :”So sánh với các huấn luyện viên khác, ít nhất Riedl cũng có sự quan tâm nhất định đến cầu thủ, chứ không xem họ như những công cụ. Có lẽ vì vậy mà ông ta lại thành công hơn những người khác, ít nhất là trên cương vị huấn luyện viên đội tuyển Việt Nam”
Dù sao kết quả sắp tới cũng sẽ ảnh hưởng đến gần như một nửa sự nghiệp sau này của cậu, vì một bước khởi đầu tốt ở năm giải đấu lớn sẽ là hành trang vô cùng quan trọng để cậu có thể bước lên những võ đài cao cấp hơn, đối mặt với những khiêu chiến mới hơn, cũng như thu hoạch về thực lực và kinh nghiệm sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Không do dự chút nào, Tùng nhanh chóng quay lại thời gian luyện tập, thuận tiện quy hoạch lại kế hoạch huấn luyện của mình, trọng tâm vào thiên hướng t·ấn c·ông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một phần nữa, đã qua hơn hai tuần lễ, mà Mendes vẫn chưa có bất kì thông tin tốt lành nào mang đến cho cậu. Điều này khiến cho cậu càng thêm lo âu, nhất là lời cam kết lúc trước của Mendes về bến đỗ mới, khiến cho Tùng mặc dù đã vô cùng cố gắng, nhưng đôi lúc cũng bị mất tập trung, không thể dễ dàng huấn luyện nghiêm túc được.
Quang Minh và Long Vũ cũng đúng hẹn có mặt ở sân Thành Long. Với tư cách là người phỏng vấn đầu tiên của Tùng ở Việt Nam, Long Vũ cũng vô cùng vui vẻ vì thành tựu mà cậu đạt được, đồng thời cũng kinh ngạc vì ngay cả trong ngày nghỉ, tên này vẫn một bộ dáng luyện tập như thường, không có chút nào lười biếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đã về là phải về trong vinh quang, trong tiếng hò reo chiến thắng, trong sự hân hoan của cả nước khi thắp sáng lên hi vọng về một nền bóng đá tươi sáng hơn bức trang u ám hiện tại.
Riedl nhìn Tùng một lúc, dường như cũng hiểu được hàm nghĩ sâu bên trong lời nói của Tùng. Ông cũng vô cùng hài lòng vì sự thông minh và nhạy bén của cậu. Để trở thành một cầu thủ tốt, đòi hỏi thiên phú và nỗ lực hết mình trong huấn luyện và thi đấu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù nhìn tên nhóc này có vẻ không yếu đuối như thế, nhưng ai biết đâu được, lỡ cậu ta không chịu nổi sức ép mà bị phá hủy đi, ông sẽ cảm thấy cắn rứt lương tâm đến mức nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Là một người làm chuyên mục thể thao, nhất là về bóng đá, hiểu biết của Long Vũ cũng không giới hạn ở chiến thuật, cầu thủ và huấn luyện viên, còn có cả những thông tin bên lề nữa. Anh cũng hiểu rằng, với một nghề áp lực cao như cầu thủ chuyên nghiệp, sau những thời gian thi đấu, họ thường xuyên tìm đến những thú vui tiêu khiển, có đôi khi là hơi độc hại, nhằm mục đích giải tỏa đi áp lực cho bản thân.
Ít nhất, Long Vũ cũng có thể nhìn thấy, sự cố gắng của Tùng thể hiện ra không hề giả tạo chút nào, mặc dù hiện tại đánh đồng cậu với những ngôi sao mới nổi trên thế giới, là một điều khá xa vời. Nhưng với sự chuyên nghiệp mà cậu đang thể hiện, thì anh tin chắc rằng, ít nhất, cậu cũng sẽ đứng vững được bước chân của mình ở trời Âu, đem lại niềm tự hào vô hạn cho nước nhà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.