0
Sáu giờ sáng, 1 khu vực ngoài rìa phạm vi cư trú An Thành
- Qụa... quạ...
Một con quạ từ trên bầu trời nhanh chóng đáp xuống đậu vào bờ vai Lê Minh. Thông qua chia sẻ góc nhìn từ Trành Qủy, Lê Minh đại khái nắm được kết cấu sơ bộ của khu cư trú An Thành.
Khu cư trú bao gồm 2 lớp, ngoại thành là 1 hàng phòng vệ có tường thành cao hơn 3 mét được dựng lên từ gỗ cứng và các vật liệu tái chế từ xe hơi cũ và container, để tăng cường độ bền.
Trên tường thành bao bọc chi chít các vật liệu chống chọi như lưới thép, dây kẽm gai, hoặc các loại đinh và kim loại nhọn để ngăn chặn zombie tiếp cận gần. Quanh tường thành là 1 hào nước được đào thủ công, mặc dù tương đối sơ sài nhưng mang lại hiệu quả làm chậm tốc độ di chuyển của xác sống nếu chúng có ý đồ tiếp cận đến tường thành.
Cổng tường thành được làm từ thép vô cùng chắc chắn, với hệ thống dây kéo chỉ có thể mở ra từ bên trong. Với 2 tháp canh đứng hơn chục người được trang bị đầy đủ v·ũ k·hí, luôn luôn cảnh giác trực chờ bắn rụng bất cứ sinh vật nào xâm nhập trái phép.
Nếu có thể cậy mạnh vượt qua lớp phòng vệ kiên cố này, sẽ tiến thẳng vào hàng phòng ngự thứ 2 với đầy các chướng ngại vật được dựng lên từ hàng rào gỗ gai, các hố chông đầy gai thép sắt nhọn và hàng tá lớp mìn ẩn dưới lá cây đặt ở mọi ngóc ngách.
Bên trong nội thành còn có vài tháp canh cao hơn 5 mét, luôn có vài tay súng bắn tỉa trực chờ con mồi rơi vào phạm vị công kích
Có thể thấy, để vượt qua 2 phòng tuyến này mà tiến vào nội thành có dân cư trú ngụ hoàn toàn không phải chuyện đơn giản.
Thu lại quạ đen trên vai, Lê Minh quay sang nhìn về hướng cô gái xinh đẹp bên cạnh gương mặt có chút đăm chiêu
- Phòng thủ kiên cố như thế, âm thầm lẻn vào là chuyện không thể nào. Cô có cách nào để vào thành không?
Trái với dáng vẻ sầu my khổ kiểm của Lê Minh, Gia Linh lại có phần thoải mái nhẹ nhàng.
- Anh đừng căng thẳng quá, đây là thực tế không giống trên phim ảnh, tiểu thuyết tận thế mà anh xem. Các khu cư trú không phải nơi nào cũng bài xích người bên ngoài, đi theo tôi...
Nói rồi cô gái vui vẻ cất bước về phía trước dẫn đường, Lê Minh chỉ đành ngơ ngác nhanh chóng vôi bước theo sau.
- Người đến là ai... nhanh chóng dừng lại, không được bước thêm nữa...
Vừa bước đến cách chân thành hơn trăm mét đã nghe tiếng thét của 1 nam từ trên tháp canh, hàng loạt khẩu súng trường giương lên chỉa về hướng hai người, dáng vẻ cảnh giác cao độ.
- Chúng tôi là nạn dân từ thành phố khác chạy đến đây, muốn nhập nội thành để được bảo vệ.
Nam tử vừa thét lên với cả 2, nhìn về phía đồng đội xung quanh trao đổi điều gì đó, rồi nhanh chóng gật gật đầu. Từ bên hông cổng thành cao lớn, 1 cái cửa nhỏ được mở ra, 3 nam tử với vũ trang súng ống đầy đủ chậm rãi bước ra, nhanh chóng tiến về 2 người.
- Giơ 2 tay lên cao... không được phản kháng.
Khi khoảng cách còn hơn 30 mét, 1 nam tử trong đó thét lên, 3 khẩu súng không chút nương tình chỉa vào cả 2. Lê Minh nhíu mày có chút không vui, như trước ánh mắt ra hiệu của Gia Linh chỉ có thể miễn cưỡng làm theo.
Ba nam tử vừa tiếng sát lại, một người trong đó hạ xuống v·ũ k·hí từ bên trong người móc ra 1 ống tiêm dáng vẻ có chút kỳ lạ tiến đến bắt lấy cánh tay Gia Linh cắm vào rồi rút 1 lượng máu nhỏ từ cánh tay cô gái.
Chẳng mất bao lâu, ống tiêm nhấp nháy lên 1 luồng sáng màu xanh lá, thanh niên lúc này mới có chút gật đầu.
- Kiểm tra máu huyết không có dị dạng, là nhân loại không bị nhiễm bệnh.
Đến khi ống tiêm được đưa đến người Lê Minh khiến hắn có chút khó chịu nhíu mày, nhưng trước ánh mắt liên tục ra hiệu của Gia Linh. Hắn gật đầu, rồi chìa cánh tay ra ngoài.
Mũi kim sắt nhọn vừa đâm vào cánh tay bất chợt gãy vụn bởi làn da cứng như kim thiết của hắn. Khiến nam tử kia có chút bất ngờ, ánh mắt nhìn về phía Lê Minh bất giác thay đổi, rồi từ trong chiếc túi bên hông lấy ra 1 ống tiêm khác, có hình thể thô to và sắt bén hơn.
Lúc này mới có thể thành công từ trên cánh tay của hắn ta lấy ra 1 chút máu đỏ tươi. Máu đỏ vừa tiến vào, ống tiêm cũng nhanh chóng nhấp nháy lên màu xanh. Thở phào nhẹ nhõm, nam tử kia vậy mà chưa dừng lại hành động từ bên hông rút ra 1 vật dụng cổ quái có hình tròn nhỏ, phía trên có khắc lên hình ảnh 6 ngôi sao 5 cánh nhỏ bé được xếp thành 1 hàng.
Nam tử thao tác nhanh lẹ, bắt đầu nhỏ máu Gia Linh lên phía trên. Vật dụng bề ngoài có chút thô ráp căng cứng, nhưng khi nhiễm máu thì nhanh chóng hút vào bên trong. Ngôi sao đầu tiên chậm rãi sáng lên, ánh sáng có chút lờ mờ.
- Võ giả cấp độ 1 sao.
Nhìn về Gia Linh, nam tử có chút gật đầu đánh giá. Rồi tiếp tục nhỏ ống máu còn lại của Lê Minh lên vật dụng kỳ lạ kia. Lần này tốc độ thẩm thấu có phần nhanh hơn vài phần, máu tươi vừa biến mất, ngôi sao đầu tiên lập tức sáng lên, ánh sáng đậm và rõ ràng hơn nhiều lần. Chưa dừng lại ở đó, ngôi sao thứ hai cũng nhanh chóng vụt sáng một cách rực rở, nhìn thấy 1 màn này, ánh mắt 3 người nam tử không khỏi co rút lại.
Chưa dừng lại ở đó, ngôi sao thứ 3 bên cạnh cũng bắt đầu nhấp nháy có dấu hiệu bừng sáng. Khiến cả 3 nhìn vào không khỏi hồi hộp, trái tim không ngừng đập mạnh. Ánh sáng lóe lên 1 chút rồi nhanh chóng tắt ngóm, khiến cả 3 có chút thở dài thất vọng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lê Minh cũng đã thay đổi hoàn toàn, từ cảnh giác cao độ sang có chút dè dặt sợ sệt đắc tội.
- Kiểm tra phát hiện người nữ là 1 võ giả 1 sao. Nam nhân là 1 võ giả 2 sao vô hạn tiếp cận 3 sao.
Nam tử lấy từ bộ đàm trong túi, thông báo về phía thủ lĩnh nơi tháp canh.
- Cái gì... đợi ở đó, ta xuống liền...
Từ trong bộ đàm vang lên giọng nói phấn khởi. Cửa nhỏ bên hông cổng thành nhanh chóng mở ra, 1 nam tử trung niên trên gương mặt có hàng ria mép dáng vẻ gầy óm nhưng có phần đường hoàng gấp gáp bước tới. Nhìn thấy dáng vẻ Lê Minh người đàn ông trung niên cười to đi đến.
- Ha ha... ta tên Trịnh Húc. Là đội trưởng của Thanh Mộc bang, hân hạnh gặp gở, hân hạnh gặp gở...
Lê Minh cũng không hề làm dáng, khách sáo đáp lời
- Ta tên Lê Minh, rất vui được gặp ngài...
- Uây, khách sáo làm gì, khách sáo làm gì. Đã đến đây rồi thì đều là anh em 1 nhà cả. Nào mau mau vào thành, để ta dẫn đường cho anh.
Dưới sự dẫn dắt của Trịnh Húc, cả 2 thông qua cửa nhỏ nhanh chóng bước qua tường thành.
- Ở đây chờ ta dặn dò cấp dưới 1 chút, rồi sẽ cùng đi sắp xếp chổ ở cho người anh em...
Trịnh Húc vô cùng hiếu khách, vừa nói vừa cười rồi nhanh chóng chạy lên tháp canh sắp xếp.
- Ta sẽ đưa võ giả 2 sao này vào nội thành. Các ngươi ở đây canh gác, một người trong các ngươi nhanh chóng gọi điện thông báo cho thủ lĩnh sự việc.
Bất giác gương mặt hiền hòa Trịnh Húc có chút trầm lại
-Toàn bộ sự việc ngày hôm nay, tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, nếu ta nghe phong phanh chuyện gì thì các ngươi chuẩn bị chịu phạt đi... đã rõ?
- Đã rõ...
Nghe thủ hạ đáp lời, Trịnh Húc mới hài lòng quay đi. Gương mặt âm trầm nhanh chóng chuyển thành tươi cười, nhanh chóng dẫn dắt 2 người Lê Minh về phướng nội thành. Không khí chuyện trò cực kỳ vui vẻ.