Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 53: Nhật Ký (1)

CHƯƠNG 53: Nhật Ký (1)


Đường phố về đêm chìm trong sự vắng lặng tối tăm, ánh đèn đường hiu hắt không đủ sức xua tan bóng tối sâu thẳm. Những ánh sáng nhợt nhạt chỉ làm nổi bật những khoảng không gian mờ mịt và những góc tối hun hút. Sương đêm lặng lẽ giăng kín, phủ lên mọi thứ một lớp màn trắng xóa, làm không khí thêm lạnh lẽo và ẩm ướt.

Trên vỉa hè vắng vẻ, một người bộ hành đơn độc bước đi, từng bước chân dường như vang vọng trong không gian yên ắng. Bóng người ấy hiện lên mờ ảo qua lớp sương, với chiếc áo khoác xù xì và bước đi chậm rãi, như đang lạc lõng trong biển tối tăm. Cảm giác cô đơn và tĩnh lặng bao trùm, chỉ có tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua và tiếng bước chân lẻ loi làm r·ối l·oạn sự tĩnh lặng của đêm khuya.

Thỉnh thoảng lại có vài nhóm người tuần tra ngược xuôi qua từng dãy phố, nhưng đã có sự chuẩn bị trước. Thông qua những con mắt của lũ quạ mà hắn giăng ra khắp các ngõ ngách trong thành phố. Lê Minh dể dàng tránh đi mọi phương hướng tuần tra của họ.

Mất chừng thời gian 30 phút, Lê Minh đã đến địa điểm mục tiêu. Đây là 1 căn biệt thự 3 tầng tương trên tuyến đường số 5. Căn biệt thự giờ phút này đã tắt hết đèn, có chút tối tăm và im ắng.

Với năng lực của mình, Lê Minh dể dàng dột nhập vào căn biệt thự thông qua cửa sổ giếng trời. Mọi thứ trong căn biệt thự cực kỳ sạch sẽ và ngăn nắp. Với nội thất được thiết kế 1 cách tỉ mỉ và hài hòa, phần nào cũng thể hiện được tính cách của chủ nhân ngôi nhà này.

Chẳng mất bao lâu, Lê Minh dạo quanh 1 vòng ngôi nhà mà không phát hiện có sự kỳ lạ nào. Cho đến khi hắn dừng ở 1 căn phòng nơi giang trái căn biệt thự.

Đây là 1 căn phòng làm việc, chính xác hơn là 1 căn phòng đọc sách. Phòng đọc sách nằm yên bình ở một góc của ngôi nhà, được trang trí với những kệ sách cao sát tường, chứa đầy những cuốn sách từ các thể loại khác nhau. Ghế bành êm ái được đặt gần cửa sổ lớn, nơi ánh sáng tự nhiên chiếu qua, cùng với một bàn trà nhỏ bên cạnh tạo ra một góc đọc lý tưởng. Những bức tranh nghệ thuật treo trên tường và các cây cảnh xanh mướt đặt trong góc phòng làm tăng thêm vẻ duyên dáng và sự sống động cho không gian.

Trên chiếc bàn lớn đọc sách, đặt 1 chiếc hộp được thiết kế cực kỳ tinh xảo trông vô cùng bắt mắt. Lê Minh tiến đến b·ạo l·ực bẻ cong ổ khóa của chiếc hộp rồi mở ra.

Bên trong chiếc hộp đắt tiền vậy mà chỉ bày vẻ đầy đồ đạt lỉnh kỉnh có phần không bắt mắt. Có dây chuyền, vòng tay thâm chí là búp bê gỗ, số lượng hơn trăm món. Nhưng đa số không chút đáng tiền, có chăng chỉ là giá trị tinh thần đối với người lưu giữ.

Lục lọi trong đống đồ, Lê Minh bất chợt phát hiện 1 quyển sách dầy có phần cũ kỹ. Tò mò khiến hắn mở ra

Ngày 26/8/3XXX

Hôm nay, tôi chính thức bắt đầu hành trình mới của mình với sự quyết tâm mãnh liệt. Sau nhiều tháng suy nghĩ và chuẩn bị, tôi đã quyết định thành lập một quỹ thiện nguyện nhằm cung cấp dịch vụ y tế miễn phí cho những người có hoàn cảnh khó khăn. Cảm giác hồi hộp và háo hức lẫn lộn, nhưng tôi biết rằng đây là bước đi cần thiết để thực hiện sứ mệnh cứu giúp nhiều người hơn.

Ngày 4/9/3XXX

Đã qua một tuần, và tôi cùng nhóm cộng sự đang tập trung vào việc xây dựng kế hoạch chi tiết cho quỹ. Chúng tôi đã gặp gỡ các bác sĩ, y tá và nhân viên y tế để thu thập ý kiến và đánh giá nguồn lực cần thiết. Chúng tôi cũng đang làm việc với các nhà tài trợ tiềm năng để gây quỹ khởi đầu.

Ngày 14/9/3XXX

Hôm nay là một cột mốc quan trọng. Chúng tôi đã tổ chức một buổi họp báo để công bố sự ra đời của quỹ thiện nguyện. Những phản hồi từ cộng đồng rất tích cực, và nhiều người đã bày tỏ sự ủng hộ nhiệt tình. Đã có một số nhà tài trợ đồng ý hỗ trợ về tài chính cũng như nguồn lực.

Ngày 21/9/3XXX

Quỹ chính thức bắt đầu hoạt động. Chúng tôi đã tổ chức một đợt khám chữa bệnh miễn phí cho các gia đình nghèo tại một khu vực ngoại ô. Hình ảnh những nụ cười hạnh phúc và lời cảm ơn từ các bệnh nhân đã khiến mọi khó khăn trở nên đáng giá. Đây chính là động lực lớn lao cho chúng tôi tiếp tục công việc.

Ngày 28/9/3XXX

Hôm nay là ngày trọng đại khi vợ tôi nhập viện để sinh con gái đầu lòng. Niềm hạnh phúc và hồi hộp lẫn lộn khi nghĩ đến khoảnh khắc gặp gỡ đứa con bé nhỏ. Tuy nhiên, công việc không ngừng đòi hỏi tôi, và tôi cảm thấy mình đang phải lựa chọn giữa công việc và gia đình, giữa trách nhiệm và tình yêu.

Ngày 29/9/3XXX

Tôi vừa nhận được tin vợ tôi gặp phải biến chứng nghiêm trọng trong lúc sinh. Cảm giác lo lắng và bất lực bao trùm lấy tôi. Tôi cố gắng hoàn thành công việc nhưng tâm trí tôi hoàn toàn không yên. Những giờ phút chờ đợi kéo dài và căng thẳng khiến tôi cảm thấy kiệt quệ.

Tôi đã có một đứa con gái khỏe mạnh, nhưng niềm vui này bị phủ mờ bởi tin vợ tôi q·ua đ·ời trong lúc sinh. Cảm giác đau đớn và hụt hẫng như một cơn bão tồi tệ cuốn trôi tất cả. Tôi cảm thấy mình đang phải đối mặt với nỗi đau không thể diễn tả và sự thiếu vắng mà không gì có thể bù đắp.

Ngày 6/10/3XXX

Khi vợ tôi ra đi, tôi buộc phải đưa ra quyết định khó khăn nhất trong đời: gửi con gái cho một gia đình từng được tôi cứu giúp. Đây là một gia đình đã nhận sự hỗ trợ từ quỹ thiện nguyện của tôi, và tôi tin rằng họ sẽ chăm sóc con gái tốt hơn trong lúc tôi bận rộn với lý tưởng của mình. Cảm giác như trái tim tôi đang bị xé nát, nhưng tôi biết đây là quyết định thực tế trong hoàn cảnh hiện tại.

Ngày 15/10/3XXX

Việc chuẩn bị cho con gái về với gia đình mới và duy trì hoạt động của quỹ thiện nguyện là một nhiệm vụ không hề dễ dàng. Mỗi ngày, khi tôi rời khỏi công việc, hình ảnh con gái bé bỏng nằm trong vòng tay người khác luôn hiện rõ trong tâm trí tôi. Tôi cố gắng tập trung vào công việc thiện nguyện, nhưng nỗi nhớ con gái luôn hiện hữu, là một gánh nặng không thể nhẹ bớt.

Ngày 10/11/3XXX

Sự bận rộn với quỹ thiện nguyện đang chiếm hết thời gian và tâm trí của tôi. Công việc này là lý tưởng của tôi, nhưng giờ đây tôi cảm thấy mình đang sống trong một trạng thái nửa vời. Từng ngày trôi qua, tôi tìm kiếm sự cân bằng giữa trách nhiệm với lý tưởng và nỗi đau cá nhân. Những giây phút ngắn ngủi khi tôi có thể nghĩ đến con gái là lúc tôi cảm thấy mình đang sống trong một thế giới khác.

Ngày 5/12/3XXX

Mỗi tối khi trở về từ công việc, tôi cảm thấy nỗi nhớ con gái càng thêm mãnh liệt. Mặc dù tôi biết rằng cô bé đang được chăm sóc bởi một gia đình tốt, nhưng hình ảnh cô bé trong vòng tay tôi, nụ cười đầu tiên, tất cả những điều đó luôn ám ảnh tâm trí tôi. Tôi phải kìm nén cảm xúc để tiếp tục công việc của mình, nhưng đôi khi cảm giác như tôi đang sống trong hai thế giới song song - một thế giới của lý tưởng và một thế giới của nỗi đau.

Ngày 7/1/3XXY

Tôi đã cố gắng xây dựng lại cuộc sống của mình và tiếp tục công việc thiện nguyện, nhưng không thể không cảm thấy một khoảng trống khổng lồ trong trái tim. Những hoạt động của quỹ, những nụ cười từ những người mà chúng tôi đã giúp đỡ, tất cả đều không thể lấp đầy khoảng trống do sự ra đi của vợ và sự thiếu vắng của con gái.

Ngày 6/2/3XXY

Vài tháng đã trôi qua, và tôi bắt đầu cảm thấy mình cần phải tìm cách để hòa hợp giữa trách nhiệm và cảm xúc. Tôi tiếp tục điều hành quỹ với quyết tâm cao, nhưng tôi cũng bắt đầu tìm kiếm những cách để giữ liên lạc với gia đình nhận nuôi con gái, để cảm thấy yên tâm hơn về tình trạng của cô bé. Mặc dù nỗi đau vẫn hiện hữu, nhưng tôi nhận ra rằng tôi cần phải làm việc và tiếp tục hành trình để giữ cho lý tưởng của mình sống mãi.

CHƯƠNG 53: Nhật Ký (1)