Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 54: Nhật Ký (2)

CHƯƠNG 54: Nhật Ký (2)


Ngày 1/4/3XXY

Mạt thế đã ập đến. Thế giới giờ đây đầy rẫy những sinh vật ghê tởm, những zombie đi lang thang khắp nơi. Bệnh viện nơi tôi làm việc giờ trở thành một cái bẫy, tôi bị kẹt tại đây vì những con đường ra vào đã bị chặn bởi sự hỗn loạn và nguy hiểm. Nhiều đồng nghiệp và bệnh nhân đã mất, và tôi sống sót chỉ nhờ vào sự khéo léo và lòng dũng cảm.

Ngày 10/5/3XXY

Cuối cùng, tôi đã tìm được một con đường để thoát khỏi bệnh viện. Đó là một hành trình đầy rẫy nguy hiểm và đau đớn. Tôi đã bị t·ấn c·ông vài lần, phải tránh né zombie và tìm nguồn nước uống. Nhưng tất cả đều không thể ngăn cản tôi. Mục tiêu của tôi là tìm được gia đình đã nuôi dưỡng con gái tôi, và tôi không thể bỏ cuộc.

Ngày 5/6/3XXY

Sau bao khó khăn, tôi đã đến gần nơi gia đình đang sống. Tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực khi tôi nhìn thấy ngôi nhà mà họ đã ở. Tôi hy vọng rằng họ và con gái tôi vẫn an toàn. Nhưng khi tôi bước vào ngôi nhà, tôi thấy cảnh tượng mà suốt cuộc đời tôi không bao giờ quên.

Bọn họ, những người được tôi cứu giúp từ quỹ thiện nguyện của mình...

...

Khép trang sách lại, Lê Minh ngồi xuống chiếc ghế bành đọc sách, bàn tay không ngừng xoa lên vầng trán. Đôi mắt nhắm, hàm răng cắn chặt lấy môi.

Vì nhứng lời viết tiếp trong sách, hắn không tày nào đọc tiếp được nữa. Gia đình kia, vì trong cơn bỉ cực đã ăn thịt cả đồng loại của mình để sinh tồn.

Người bác sĩ, trong lúc tức giận, đã xuống tay với cả nhà của họ. Tâm lý đau đớn và vặn vẹo, khiến hắn tươi sống ăn thịt những người này để trả thù. Và từ đó cơ thể cũng biến đổi, khiến hắn trở thành 1 quái vật sống như hiện tại.

Dị Loại

[ Hấp Huyết Dị Nhân ]

Nhân loại ăn thịt uống máu chính đồng loại của mình, oán khí chất chồng mà biến dị. Mang hình dáng người, nhưng cơ thể và lực lượng không khác chi Dị Thú.

Đặc Tính: Thao Thiết

Hấp thu máu thịt càng nhiều, lực lượng và sức chiến đấu càng mạnh.

Trạng Thái: Đói Khát

Phân Loại: Dị Loại

Giới tính: Đực

Chiều dài: 1m75

Cân nặng: 70kg

Kỹ Năng: Huyết Vĩ, Huyết Dực, Huyết Thủ, Huyết Đ·ạ·n Thuật, Bất Tử Huyết Thân ( Trên người vẫn còn máu huyết, sẽ nhanh chóng hồi phục từ các tổn thương nhận vào. Tổn thương càng lớn, máu huyết tiêu hao càng lớn.)

Đẳng Cấp: Lv31 (6000 / 107374182400 )

Độ Thân Mât: 10 /100 ( Trên 70 có thể ký kết khê ước, Trên 90 có thể Ký Thể)

Đây là bảng thông tin hiện ra ngay khi lần đầu hắn gặp gở bác sĩ Tính. Cũng là lý do hắn cho quạ đen của mình theo dõi hành tung của người này.

Đến hiện tại, vô tình phát hiện được toàn bộ sự thật. Hắn có chút không biết đối diện với thực tại này như thế nào. Phẫn nộ chỉ trích hắn lạm sát người vô tội, uống máu ăn thịt đồng loại. Hắn cảm thấy mình không có tư cách đó trước quá khứ của người kia.

Nhưng bỏ mặc tất cả xem như chưa có chuyện gì. Hắn tự vấn bản thân mình không thể làm được. Tâm trạng có chút ngổn ngang, khiến hắn vô thức lục lọi trong đống đồ của chiếc rương trên bàn, bất chợt 1 mặt dây chuyền hình ngôi sao làm hắn có chút chú tâm.

Nhẹ nhàng cầm lên, đôi mắt hắn không khỏi co rụt lại. Ngôi sao này có chất liệu và hình thể vừa như in với điểm khuyết mặt dây chuyền mà Gia Linh đang đeo.

Vội vàng lật mở quyển nhật ký 1 lần nữa, sau vài lần tìm tòi trên 1 trang nhật ký có viết

Ngày 10/6/3XXY

Tôi không nhớ chính xác khi nào mọi thứ bắt đầu thay đổi. Tôi chỉ biết rằng tôi không còn là chính mình nữa. Cảm giác thèm ăn không thể kiềm chế được, và tôi không còn khả năng kiểm soát cơ thể của mình. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng đây chỉ là một cơn ác mộng, nhưng mọi thứ chỉ trở nên tồi tệ hơn.

Ngày 11/6/3XXY

Tôi đã ra ngoài khỏi thành phố với 1 cơn đói khát tột độ. Tôi không thể tìm thấy thức ăn phù hợp với bản năng của mình, chỉ có những cơn đau đớn và cơn thèm khát không thể tắt. Lúc này, tôi đã bắt đầu hành động theo bản năng của một con quỷ khát máu. Chẳng biết qua bao lâu, tôi lê bước chân của mình vào 1 huyện thành cách thành phố An Thành khá xa.

Hôm nay, tôi đã b·ắ·t· ·c·ó·c một cô gái trước sự chứng kiến của gia đình cô ấy. Trong một khoảnh khắc, tôi nhận ra rằng cô ấy là một trong những bệnh nhân mà tôi từng chăm sóc. Nhìn cô gái lạnh lẽo ngã xuống, cơ thể hoàn toàn không còn 1 chút dấu hiệu của sự sống nào.

Cảm giác tội lỗi và đau khổ tràn ngập trong tâm trí tôi, nhưng bản năng của tôi không thể chống lại được. Cầm sợi dây chuyền từ thi thể cô gái tội nghiệp kia trên tay, lòng tôi cảm thấy hối hận vô cùng. Tối quyết định cất giữ nó, để tự nhắc nhở bản thân mình phải chiến đấu với bản năng đói khát của mình, không thể tiếp tục làm hại đến những người vô tội 1 lần nào nữa.

...

Đọc từng dòng chữ được viết trên trang nhật ký, Lê Minh không khỏi ngở ngàng rồi lại cúi xuống nhìn chằm chằm vào mặt dây chuyền nhỏ bẻ trong lòng bàn tay. Nhớ đến cô gái xinh đẹp những ngày qua luôn đồng hành với mình với 1 nụ cười vui vẻ tươi tắn, nhớ đến dáng vẻ lần đầu gặp gở trò chuyện với ánh mắt thất lạc của cô nàng. Bất giác cảm xúc của hắn có chút ngỗn ngang.

- Cạch... lộp cộp... lộp cộp...

Bất giác phía ngoài phòng khách, tiếng mở cửa và tiếng bước chân kéo hắn trở về với thực tại. Mặc dù âm thanh rất khẽ, nhưng với thính lực của 1 võ giả 2 sao không khó khiến hắn nhận ra bên người có 1 người vừa bước vào.

Bác sĩ Tính, giờ phút này đang bước chậm rãi bên trong căn phòng khách quen thuộc với cơ thể dính đầy máu tươi, trên vai hắn là thi thể của 1 người đàn ông cao lớn với dáng vẻ thô kệch và những hình xăm chi chích trên thân. Vị bác sĩ điển trai vừa bước vừa huýt sao, gương mặt lộ vẻ thư thái vô cùng.

Bất chợt bước chân của hắn khựng lại, cửa chính đang đóng chặt mở ra 1 lần nữa. Lại có 2 bóng người lục tục tiến vào, người đến là thanh niên cao gầy bang chủ Thanh Mộc bang và 1 người với dáng vẻ có chút mảnh mai mặc 1 chiếc áo Hoddie màu đen trùm kín đầu.

- Trăm tính vạn tính, không ngờ người gây ra hàng loạt vụ án mất tích An Thành ta lại là bác sĩ Tính.

Thanh niên cao gầy là người đầu tiên mở miệng phá tan bầu không khí im ắng. Gương mặt vị Lạc bang chủ nhìn về phía bác sĩ Tính có vài phần căm giận và ngưng trọng. Bên cạnh hắn, bóng người mảnh mai im lặng không nói 1 lời nào, nhưng dáng vẻ cực kỳ đề phòng trùn người thủ thế, như 1 đầu báo đen sẵn sàng công kích bất cứ lúc nào nếu con mồi có dấu hiệu hành động.

Gương mặt Cao Trung Tính vô cùng bình tĩnh, hắn quẳng cái xác xuống dưới chân rồi lặng lẻ xoay đầu, gương mặt tươi cười vô cùng bình thản

- Hai vị từ lúc nào thì phát hiện ra ta...

Ánh mắt thanh niên cao gầy có chút lóe lên ánh sáng màu xanh lá

-Ta có 1 dị năng gọi là Thanh Mộc Chân Nhãn, có thể nhìn rõ sâu cạn của người đối diện. Ban đầu cứ ngở ngươi là 1 võ giả bình thường thích che giấu thực lực. Nhưng càng về sau, với số lượng người mất tích càng nhiều, thực lực của ngươi không ngừng nâng cao 1 cách rõ rệt, khiến ta dần dần hoài nghi lên ngươi...

- Ha... ha... ha

Bác sĩ Tính 2 tay bắt lại nắm phía sau gáy, ngửa mặt lên trời cười to

- Là ta sơ suất... là ta sơ suất... vậy hiện tại hai vị dự tính thế nào...

- Rầm...

Bất ngờ từ bên hông ngôi nhà, 1 dáng người cao lớn 2 mét có hơn phá tung cửa sổ lướt vào. Đôi bàn tay to lớn đầy vuốt nhọn vung tới chộp về phía đầu lâu bác sĩ Tính.

- Đương nhiên là... bắt ngươi về xử tử.

CHƯƠNG 54: Nhật Ký (2)