Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 59: Thiện Ác Nhược Vô Báo - Càn Khôn Tất Hữu Tư

CHƯƠNG 59: Thiện Ác Nhược Vô Báo - Càn Khôn Tất Hữu Tư


Cao Trung Tính ngồi bệch xuống mặt đất, đôi tay ôm lấy đầu không ngừng run rẩy. Ánh mắt thất thần hoàn toàn không có chút tiêu cự, dường như tâm hồn hắn không ở đây mà đang ở 1 chiều không gian ký ức xa xăm nào đó.

- Ta... xin lỗi... ta không cố ý hại c·hết cô.

Đứng 1 góc của cánh rừng mờ tối, quan sát nhất cử nhất động của bác sĩ Tính, Lê Minh từ đằng đằng sát khí hắn ẩn ẩn có chút cảm thông cho số phận người đàn ông tội nghiệp này.

Cả 1 đời tài hoa, có 1 trái tim thiện lương ấm áp, đã cứu giúp hơn trăm ngàn sinh mạng con dân trong đất nước Lạc Quốc. Tưởng đâu cuộc sống của con người vĩ đại này sẽ tươi sáng hanh thông, thì biến cố ập đến. Những người mà hắn từng cứu mạng lại c·ướp đi mạng sống của người thân duy nhất còn lại của mình.

Nhìn thấy đòn đánh lao đến, bác sĩ Tính hoàn toàn không chút hoảng loạn. Hắn chỉ ngửa đầu nhìn trời, ánh mắt như muốn khắc ghi thực sâu cảnh tượng cuối cùng của thế giới này vào trong mắt.

Tia sét như có định vị, hoàn hảo đánh trúng vào đòn nguyệt nhận đang lao tới. Khiến nó vở tan thành trăm mảnh, tan biến vào không trung. Bên cạnh Cao Trung Tính, là 1 cái hố to sâu hoắm từ tia sét để lại, đang không ngừng bốc lên từng cổ khói xám, mang theo cái mùi gay mũi của cây cỏ và mặt đất bị cháy xém.

- Được... ta giúp ngươi...

-Cô gái này là người thân của anh?

Đến khi hắn lấy lại tinh thần, bước chân đã bước đến phạm vi 1 ngọn núi lớn lúc nào không hay. Các vì sao trên bầu trời đêm như những viên kim cương lấp lánh, chiếu sáng những con đường nhỏ hẹp uốn lượn quanh co dưới chân núi, làm nổi bật sự tĩnh lặng và sự xa xăm của cảnh vật.

Núi Cô Tô cao 914 m, dài 7.800 m, rộng 3.400 m. Vì ở một vùng bán sơn địa và vì do cấu tạo địa chất đặc biệt, nên nhiều nơi bên trong núi là một hệ thống hang động ngầm như tổ ong lớn, rất kiên cố và vững chắc.

- Vù... vù... xào... xạc...

Cứ thế hắn cứ bước, cứ bước đi mặc kệ hoàn cảnh chung quanh. Từng bước chân cô độc, nặng nề chỉ có ánh trăng sáng rọi và những cơn gió thổi vi vu qua nhành cây kẽ lá là người bạn đồng hành duy nhất.

- Aizzz... Lê Minh, ta đã mệt mỏi rồi... anh giúp ta... tiễn ta 1 đoạn đường còn lại nhé. Sau đó mang thủ cấp của ta về, kể sự thật này, gửi lời xin lỗi đến người thân cô gái kia. Ta hy vọng cái c·h·ế·t của ta phần nào mang đến công đạo cho người đã khuất, an ủi cho người ở lại.

Là 1 người con của An Thành, Cao Trung Tính hoàn toàn không xa lạ với ngọn núi này.

- Ta không tin vào nghiệp báo, ta tin vào bản tâm của mình. Chỉ cần không trái với bản tâm, với ta không có thiện ác, nhân quả.

Phẫn nộ điên cuồng trả thù, tự biến bản thân thành dị loại. Bị cơn khát máu điên cuồng dẫn dắt mà trở thành kẻ ăn thịt uống máu đồng loại. Đến hiện tại, bị chính đồng loại của mình quay lưng, thiên địa không dung.

Mở rộng đôi cánh chim màu đỏ máu sau lưng, bác sĩ Tính phi thân lao vào không trung, bay về hướng đỉnh núi. Tại đỉnh núi, gió nhẹ nhàng xào xạc qua những cây cối, tạo ra một bản nhạc nhẹ nhàng và thư giãn, hòa quyện với ánh sáng của đêm và không khí trong lành. Cảnh vật tại núi Cô Tô trong đêm tối với ánh trăng sao như một bức tranh tuyệt đẹp, mang lại cảm giác vừa bí ẩn, vừa thanh bình, như một cõi thiên nhiên thanh tịnh đang chờ đợi những người lữ khách dừng chân và chiêm ngưỡng.

- Thiện ác nhược vô báo - Càn khôn tất hữu tư. Cao Trung Tính, nếu ý trời hôm nay đã không muốn ngươi c·h·ế·t. Ngươi hãy đi đi, ta tin với sự lương thiện luôn ẩn chứa trong bản tâm của ngươi, ngươi sẽ hiểu con đường sắp tới sẽ phải làm gì để không hổ thẹn với bản thân mình. Ngươi cũng đã thấy, việc ngươi làm ông trời đang nhìn.

- Không đúng, không sai. Chỉ có quyết định khiến mình thoải mái. Ta không trong hoàn cảnh của ngươi, không thể phiến diện đánh giá bằng cách nhìn của ta.

Bất chợt bầu trời im ắng xuất hiện lớp lớp mây đen dày đặc, từ trên bầu trời. Một tia sét cực kỳ thô lớn đánh xuống mà không chút dấu hiệu nào báo trước.

Lê Minh cũng cực kỳ binh tĩnh trả lời, âm điệu đã không còn gay gắt như lúc đầu.

Bất ngờ, Cao Trung Tính mở lời, hắn nhìn về Lê Minh với đôi mắt vô cùng bình tĩnh.

- Vù... vù... xào... xạc...

Trong bóng đêm tĩnh lặng của khu rừng, một cơn gió lớn bất ngờ thổi qua, phá vỡ sự yên ả của không gian. Cả khu rừng như bị đánh thức khỏi cơn ngủ đông, khi những cành cây và lá cây bắt đầu run lên không ngừng. Cơn gió mạnh mẽ cuốn theo tiếng xào xạc của lá cây, tạo ra một bản giao hưởng hỗn độn nhưng đầy quyến rũ giữa sự yên lặng của đêm.

Lê Minh gương mặt vô cùng trầm ngâm ngước nhìn lên bầu trời, từng áng mây đen cuồn cuộn cũng bắt đầu tan biến sạch sẽ, trả lại bầu trời đầy sao đêm sáng bừng lấp lánh

- Núi Cô Tô

- Vụt... phành phạch...

Vừa nói, Lê Minh vừa ôm cô gái đang bất tỉnh trong lòng rồi nhẹ nhàng xoay đi, cất bước trên con đường trở về thành phố. Bỏ lại Cao Trung Tính ngồi lại nơi đó ngẩn ngơ, gương mặt thất thần.

Lê Minh quay đầu nhìn sang cá chép đen bên cạnh, hắn gật gật đầu. Cá chép đen hiểu ý, tích tụ 1 vòng nguyệt nhận đen tuyền lấp lánh trong màn đêm u tối. Nguyệt nhận như đ·ạ·n bắn, phóng ra với 1 tốc độ kinh người về hướng đầu lâu của người đàn ông đeo kính đang ngồi bệch dưới mặt đất.

Bác sĩ Tính, không tỏ ra chút nào vui vẻ. Ngược lại điên cuồng ngửa mặt cười to, trong giọng nói mang đầy sự chua xót chán chường.

- Anh có nghĩ rằng, ta ăn thịt uống máu những kẻ làm hại con gái của ta là đúng hay sai?

- Không làm trái với bản tâm, làm những việc mình cho là đúng sao... Nếu anh đã biết về cô gái kia, chắc hẳng cũng đã xem qua nhật ký của ta có phải không?

Nghe thấy lời này, bác sĩ Tính ngước đầu nhìn trời rồi nhắm mắt thở dài

- Ngươi còn nhớ cô gái đi cùng ta đã gặp trong bệnh viện khi trước chứ? Cô gái này là người thân duy nhất còn lại của cô ấy.

Đứng trước một màn này, 2 người đàn ông nhìn nhau không khỏi nhận ra trong ánh mắt đối phương là sự kinh ngạc cùng bất khả tư nghi.

Cơn gió vẫn thổi mạnh cuốn đi những chiếc lá rơi, tạo thành những vòng xoáy lá rơi trong không khí. Mùi đất ẩm và hương của cây cối trong rừng hòa quyện với hơi lạnh của gió, tạo nên một không gian đầy cảm giác vừa tươi mới vừa ẩn chứa sự bí ẩn. Những âm thanh của gió và tiếng động của cành lá xào xạc giống như những thì thầm từ một thế giới khác, làm cho khu rừng trong đêm tối trở nên sống động và đầy sức hút.

Lê Minh im lặng gật đầu

Chẳng biết thời gian trôi qua bao lâu, bác sĩ Tính mệt mỏi ngồi dậy. Ánh mắt có chút thất hồn lạc phách, bước vô định vào màn đêm tối tắm của khu rừng.

Trước câu hỏi của bác sĩ Tính, hắn đưa ra câu trả lời 1 cách thật lòng. Không đứng trên phương diện đạo đức chỉ trích, không đứng trên phương diện cảm xúc ủng hộ, giống như 1 người qua đường lướt qua.

- Anh có tin vào thiện giả thiện báo, ác giả ác báo không?

- Ha... ha... ha... ông trời ơi. Rốt cuộc Cao Trung Tính này đã đắc tội gì với ông. Mà đến khi ta muốn 1 cái c·h·ế·t thanh thản, ông cũng không thanh toàn cho ta.

Bất chợt, Cao Trung Tính hỏi 1 câu hỏi có chút không liên quan. Lê Minh im lặng cúi đầu suy xét rồi chợt lắc lắc đầu

CHƯƠNG 59: Thiện Ác Nhược Vô Báo - Càn Khôn Tất Hữu Tư