0
- Ầm...
Tử Hà Thần Quang vừa quét đến, khu vực khải giáp vốn đã bị nứt vỡ bởi công kích khi trước của Bối Bối lập tức tan tành hơn trăm mảnh, tử quang thế như chẻ tre xuyên thủng vào cơ thể Thổ Hành Trùn tạo thành 1 cái động lớn.
- Cré...
- Ầm... ầm...
Thổ Hành Trùn vô cùng đau đớn, không ngừng lăn lộn. Khiến cho mặt đất xung quanh bị dày vò mà lõm xuống từng mảng lớn.
Từ nơi vết thương, một dòng máu xanh lè vô cùng tanh tưởi bắn ra bốn phía xung quanh. Máu tươi vẩy lên mặt đất khiến nó không ngừng bị ăn mòn mà bốc lên từng cổ khói xanh. Một cỗ gay mũi vì thế cũng bắt đầu lan tràn trong không khí, ngửi vào khiến Lê Minh có chút choáng váng, nhanh chóng nhảy tránh ra ngoài hơn 10 mét.
- Cẩn thận, nhanh chóng che mũi lại, khói này có độc.
Đang nằm trong lòng Lê Minh, Hạ Yên cũng nhanh chóng bịt chặt mũi lại. Gương mặt không khỏi hiện lên nét mặt kinh hãi, dựa vào khi tức của con linh thú giun đất này, nàng có thể cảm nhận được cấp độ nó cũng chỉ ngang với nàng. Nhưng mức độ khó đối phó này, nếu là nàng đích thân ra trận, phần thắng cũng chỉ 50/50.
Nhưng nhìn dáng vẻ của người đàn ông trước mắt lại vô cùng thong dong. Từ lúc bắt đầu trận chiến hắn vẫn một mực chưa ra tay lần nào, chỉ cho 2 đầu linh thú dưới trướng quần ẩu với đầu Thổ Hành Trùn trước mắt.
Cá chép đen nàng đã chứng kiến năng lực của nó trong trận chiến với vị Hùng bang chủ kia. Cũng tương đối nắm rõ 1, 2, cứ ngỡ đây là con át chủ bài mạnh nhất của hắn. Nhưng nhìn 1 đòn Tử Hà Thần Quang trước mắt của đầu gà trống ba mắt mới xuất hiện, chỉ với 1 đòn này cũng có thể đe dọa tính mạng của bất cứ vị bang chủ nào trong An Thành, nếu như không đề phòng.
Đáng sợ hơn, là người đàn ông này vẫn chưa hoàn toàn hiển lộ hết thực lực. Ngoài cá chép đen, gà trống ba mắt,nàng không nắm chắc được. Ẩn giấu trong tay áo người đàn ông này còn có sát chiêu nào khác nữa hay không. Ánh mắt nàng nhìn về hắn ta từ đó cũng có chút thay đổi, kiêng kỵ và sợ hãi không ngừng lan tràn.
Nhìn sâu trong ánh mắt nàng ta, Lê Minh có chút hài lòng. Đây là hiệu quả mà hắn muốn đạt được trong trận chiến này. Việc hắn thả đi bác sĩ Tính, không khỏi khiến cô gái này sinh tâm đề phòng mà dẫn đến đối phó hắn trong tương lai.
Việc thể hiện ra 1 phần thực lực cũng là 1 cách cho đối phương thấy hắn không phải là quả hồng mềm để mặc người khác nhào nặn. Muốn đối phó hắn trước hết phải xem bản thân có đủ sức gánh nỗi hậu quả hay không.
Đầu thổ trùn sau khi dính đòn,đã hoàn toàn hoảng sợ, dự định thoái lui bỏ chạy trở về lòng đất. Sắc bén nhận ra điều này, Chopper lập tức dấn tới từ vòm họng thổi ra 1 đóa Huyễn Hỏa.
Ngọn lửa màu tím đen nhanh chóng bắn đến, nhìn ngọn lửa nhỏ bé, Thổ Hành Trùn thoáng chút khinh thường bỏ mặc nó tiếp cận đến cơ thể mà không chút quan tâm. Ý đồ cuộn người nhanh chóng chui sâu vào lòng đất.
Huyễn Hỏa vừa lây dính vào cơ thể giun đất, lập tức như ngọn lửa gặp xăng, nhanh chóng bừng bừng cháy mạnh. Điều kỳ lạ là mặc cho ngọn lửa không ngừng thiêu đốt lên cơ thể, vậy mà đầu giun đất lại hoàn toàn bất động, không chút phản ứng. Ý đồ bỏ trốn chở vào lòng đất cũng lập tức đình chỉ. Chỉ đứng lặng yên nơi đó mặc cho cơ thể không ngừng đốt lên từng cổ lửa nóng màu tím đen cực kỳ bắt mắt.
Nhìn thấy một màn này, Bối Bối cũng không có chút kỳ lạ, chỉ lặng lẽ vận lực. Xung quanh cơ thể nó nhộn nhạo liên tiếp 3 vầng Nguyệt Nhận. Nguyệt Nhận tích tụ cực đại, liên tiếp quét thẳng về hướng cơ thể to lớn của Thổ Trùn. Khiến cơ thể trơn tuột không có khải giáp bảo vệ lập tức phân thành 3 đoạn. Rơi xuống đất chết không kịp ngáp.
Nhìn cơ thể Thổ Hành Trùn vô lực té ngã trên mặt đất. Chopper không khỏi bước tới tức giận mà đá đá vào cơ thể đang bất động của nó, Bối Bối gương mặt cũng có chút không vui, hậm hực tiến đến mà đào móc linh thạch tinh huyết của đầu Thổ Trùn.
- Vừa chiến thắng đối thủ nhưng hình như bọn chúng có vẻ không vui.
Hạ Yên có chút bối rối ngước đầu lên hỏi han, Lê Minh bĩnh tĩnh nhún nhún vai giải thích
- Con Trùn này có độc không ăn được, vì thế bọn chúng có hơi tức giận.
- Wào... bọn chúng thật trâu bò...
Cô nàng nhìn về cả 2 không khỏi giương ngón tay cái lên ra chiều cảm thán. Lê Minh lắc lắc đầu
- Nhà đông con, luôn luôn thiếu ăn, không còn cách nào khác nha...
Vừa nói hắn vừa nhìn đầu tê tê bên cạnh đang lặng lẽ thu mình rút đi.
- Bộp...
Bất chợt cái đuôi của nó bị hắn giẫm lấy trên mặt đất, đầu tê tê nhỏ giật thót mình quay đầu nhìn sang đã thấy gương mặt như cười mà không phải cười của hắn
- Kéo phiền toái đến cho ta, lại muốn rời đi đâu có dể dàng như vậy. Theo ta trở về, hoặc là hạ tràng như con trùn kia, cho ngươi lựa chọn.
Tê tê gương mặt trở nên nhân tính hóa vô cùng, nhẹ nhàng tươi cười lấy lòng rồi ngoan ngoãn đứng lặng yên nơi đó không dám nhúc nhích. Nhìn dáng vẻ của nó, Hạ Yên không khỏi phì cười.
Chẳng mất bao lâu, Bối Bối và Chopper nhanh chóng bước đến bên cạnh hắn. Cá chép đen 2 vây chụm lại đưa về phía trước 1 quả cầu tròn màu nâu đất như nắm tay em bé cho hắn.
Cầm lên quả cầu Hạ Yên không khỏi hâm mộ.
- Đây là yêu đan của yêu thú, đem về luyện chế thành dược dẫn uống vào có thể giúp cho võ giả nâng cấp thực lực, năng cao chiến lực. Trên thị trường giá của nó không thấp...
Lê Minh gật đầu đáp lời, cũng không trì hoãn thêm. Hắn tiếp tục bế Hạ Yên cùng linh thú đi theo lộ tuyến đã định trở về An Thành.
Tốc độ di chuyển cũng đã nhanh chóng hơn, ước chừng tầm 1 giờ đồng hồ, cả 2 cuối cùng cũng đến trước cửa tuyến phòng thủ An Thành. Bàn giao cô nàng cho những thủ vệ canh gác, hắn lững thững bước trở vào trong nội thành.
Nhìn bóng dáng Lê Minh rời đi, ánh mắt Lý Hạ Yên có phần chăm chú, rồi quay sang nhìn những thủ vệ bên cạnh hạ lệnh
- Cho mời 3 vị bang chủ khác đến đây, ta có vài chuyện cận bàn luận.
...
- Xoạch...
Mở cửa bước vào căn hộ chung cư quen thuộc, Lê Minh vươn vai có chút cảm giác mệt mỏi. Liên tục di chuyển cả 1 đêm dài, dù mang cơ thể của 1 võ giả 2 sao nhưng mệt mỏi là không tránh khỏi.
- Anh đã về rồi...
- Buuu... Blúp...
Vừa bước vào phòng là tiếng hò reo vui mừng của 1 người 1 thú chào đón hắn, khiến Lê Minh có chút ngạc nhiên.
-Sao cả 2 không đi ngủ đi. Giờ này vẫn còn thức.
Nhìn lên đồng hồ đã điểm 3 giờ, Lê Minh không khỏi có chút bất ngờ
- Ùm lúc nãy có uống nhiều cà phê nên có chút không ngủ được...
Gia Linh trả lời, ánh mắt có chút lãng tránh. Nàng không muốn thú thật về việc lo lắng cả đêm cho hắn nên không tày nào ngủ được. Nhìn dáng vẻ của cô nàng, khiến hắn có chút vui vẻ rồi chợt nhớ đến gì đó, hắn cùi người nắm lấy cái cổ đầu tê tê dưới chân mà đưa về phía cô nàng.
- Ta đi ra ngoài, săn cho cô 1 đầu linh thú làm thủ hộ đây.
Đầu tê tê rất thông minh, đã khai linh trí từ lâu, hiểu được ý hắn, nhìn về Gia Linh không khỏi kêu lên bất mãn. Thực lực của Lê Minh cao, nếu làm linh thú của hắn mặc dù có chút không tình nguyện nhưng nó vẫn sẽ miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nhân loại trước mắt còn nhỏ yếu hơn nó, khiến nó cực kỳ không vui.
Nhìn dáng vẻ tê tê có chút đáng yêu, cô nàng đưa bàn tay về phía trước ý đồ ôm lấy bất chợt bị tê tê khè lên đe dọa khiến nàng rụt tay về sợ hãi.
- Khè...
- Bốp...
Lê Minh dùng bàn tay vả vào đầu tê tê, khiến nó đang lộ ra gương mặt đe dọa phải rụt cái cổ lại, 2 bàn tay nhỏ bé không ngừng ôm lấy đầu. Hắn quẳng tê tê xuống đất, rồi móc trong túi vải ra 1 chiếc vòng đeo cổ thú có gắn 1 xợi xích ngắn rồi đưa sang cho Gia Linh.
- Đeo nó vào cho tê tê, nó sẽ nghe lời cô.
Nhận lấy chiếc vòng Gia Linh có chút rụt rè đi về phía tê tê. Mặc dù muốn phản kháng nhưng trước cái nhìn như hung thần ác sát của Lê Minh tê tê chỉ có thể ngoan ngoãn bị đeo chiếc vòng cổ vào.
- Bây giờ cô nhỏ máu vào chiếc vòng, vòng cổ sẽ nhận chủ, cô có thể thoải mái ra lệnh cho nó như là linh thú của mình.
Cô nàng gật đầu làm theo, từ giây phút nhỏ máu vào chiếc vòng. Cô ẩn ẩn cảm giác được có 1 sợi dây liên kết với linh thú. Liên kết này theo dạng chủ tớ, khiến đối phương không cách nào có thể chống lại lời cô.
Có được 1 linh thú cấp độ 2 sao là bạn đồng hành. Gia Linh không khỏi vui vẻ, trong tâm trạng hưng phấn cô nàng liền sà vào lòng của hắn mà ôm chầm lấy, gương mặt không khỏi rút vào ngực hắn.
Đang có chút không cảnh giác, Lê Minh cũng bị bất ngờ, đứng như trời trồng 2 tay vung vẩy không biết làm gì. Bất chợt cô nàng ngước mặt lên nhìn hắn, bờ môi mở hé
'' Uây... hôm nay còn có chuyện tốt này...''
Nhìn cô gái trong lòng khiến tim hắn có chút đập thình thịch, không khỏi cúi đầu dự tính đưa môi mình sang. Bất chợt trong thấy ánh mắt cô nàng đanh lại đằng đằng sát khí.
- Mùi hương này là sao, tại sao anh có mùi hương của con gái trên người.
Nghe lời nói đó, bất chợt hắn sượng cứng người, miệng không ngừng lắp bắp ý đồ giải thích.
- Rầm...
Chẳng đợi hắn mở lời cô nàng đã vùng ra khỏi cánh tay hắn, đóng sầm cửa phòng lại. Bỏ mặc hắn, Kim Hổ và đầu tê tê đứng nơi đó 6 mắt nhìn nhau, không khí im lặng đến vi diệu.