Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1596
Cậu ta mặc kệ sự can ngăn của quản gia và người giúp việc, tự ý vọt vào phòng khách, đỏ mắt hỏi: "Anh Cả tôi đâu?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lôi Duệ Tu nghe vậy, dù muốn giữ lại cũng chỉ có thể nén lại.
Chú Tư và Tiểu Thất tới Nam Hải hoàn toàn vì muốn giúp đỡ anh.
Giờ mới hơn một rưỡi chiều, ngoài cửa bỗng có bóng người xông vào.
Nghe xong, Tần Bách Duật gật đầu, "Vậy không tiễn hai người được rồi, nếu không có gì ngoài dự kiến thì chắc ngày mai tôi với Tiểu Thất sẽ về Lệ Thành."
"Vâng!" Mục Nghi đáp lời rồi rời khỏi phòng sách.
Lôi Tiểu Ngũ như một đứa trẻ bị oan ức, tức giận chất vấn Lôi Duệ Tu.
Nét mặt Lôi Duệ Tu lập tức thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tiểu Ngũ, có chuyện gì vậy?"
Lôi Duệ Tu thầm thở dài, nhìn góc nghiêng sắc nét của Tần Bách Duật, trong lòng dâng lên sự cảm kích tràn ngập.
Trước lời khen của Lôi Duệ Tu, vẻ mặt Tần Bách Duật vẫn ung dung bình thản, anh nhả một ngụm khói, đổi chủ đề hỏi: "Bao giờ anh với Ôn Tranh ra nước ngoài?"
Đến nay mọi chuyện gần như đã xử lí xong hết, bọn họ cũng không có lí do gì để tiếp tục ở lại đây nữa.
Không ngờ, cuối cùng anh vẫn đánh giá cao lòng khoan dung của Hoắc Tâm Liên!
Chương 1596
Anh nheo mắt, mặt méo xệch vì tức giận, "Ai nói với em?"
Tần Bách Duật hút thuốc không nói, mà Mục Nghi thì nói tiếp: "Nghe ý của hắn ta thì có vẻ buổi thưởng rượu tối nay được chuẩn bị riêng cho cậu Tư."
Ôn Tranh và Nghiên Thời Thất cùng nhìn lên, vừa định trả lời thì Lôi Duệ Tu và Tần Bách Duật đã xuất hiện ở cầu thang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông chủ Lôi muốn ly dị với Hoắc Tâm Liên?!
CHƯƠNG 1596: MẸ EM NÓI ANH KHÔNG PHẢI ANH RUỘT CỦA EM
"Ừ, có việc."
Mục Nghi gật đầu: "Hẳn là như vậy, chỉ gửi đến một tấm thiệp mời."
Lôi Duệ Tu kinh ngạc nhướng mày, "Nhanh vậy sao?"
Nghe vậy, Lôi Duệ Tu quay sang nhìn Tần Bách Duật, giọng kiên định: "Tôi đi với cậu."
Có một số việc anh không muốn để Tiểu Ngũ biết, cũng không phải vì giấu giếm, đơn giản vì không muốn để Tiểu Ngũ phải mang gánh nặng tâm lí thôi.
Mẹ kiếp!
Mục Nghi chậm rãi bước đến đưa thiệp mời cho anh, "Tay chân của hắn đưa tới, nói tối nay sẽ có một buổi thưởng rượu tại Shangri-La, Nam Hải, mời anh đến tham dự."
"Anh Cả, chuyện ba mẹ muốn ly dị, anh có biết không?"
"Ngày mùng 5 tháng 6."
Nhìn cánh cửa đóng lại, Lôi Duệ Tu quay đầu nói đầy khâm phục, "Chú Tư, quá cừ! Quả nhiên hắn ta chủ động tìm đến cửa!"
"Cùng đi đi." Tần Bách Duật mang ánh mắt sâu thẳm nói, sau đó nhìn về phía Mục Nghi, "Nhắn lại cho họ, tối nay tôi sẽ đến đúng hẹn."
Vừa nghe xong, Lôi Duệ Tu liền muốn chửi thề!
Lôi Duệ Tu liếc mắt nhìn thẳng vào Mục Nghi rồi mím môi cười lạnh, "Tề Cảnh này định bày trò gì?! Chú Tư, cậu nghĩ sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lôi Duệ Tu chậm rãi bước xuống cầu thang, khi nhìn thấy đôi mắt đỏ rực của Lôi Tiểu Ngũ thì khẽ nhíu mày.
Cậu ta vừa nói xong, Ôn Tranh và Nghiên Thời Thất liền kinh ngạc nhìn nhau.
Buổi chiều, Ôn Tranh và Nghiên Thời Thất cũng nghe tin về buổi thưởng rượu, hai chị em ngồi ở phòng khách trong Quan Hồ Uyển, nghiêm túc suy đoán ý đồ của Tề Kim Gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lôi Duệ Tu đi đến trước mặt Lôi Tiểu Ngũ, trên gương mặt bình tĩnh thoáng vẻ bất lực, "Anh biết."
Nghe thế, Lôi Tiểu Ngũ bỗng thở hổn hển, không buồn quan tâm đ ến mọi người xung quanh mà nghẹn ngào há miệng, "Vậy anh có biết chuyện anh không phải là anh ruột em không?"
"Mẹ nói. Mẹ nói anh không phải anh ruột em, nên ba chúng ta mới vì anh mà ly hôn với bà ấy!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.