Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Rắc rối

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Rắc rối


- Ngươi có biết mình sẽ gánh lấy hậu quả gì hay không.

- Thành chủ không biết có việc gì mà đến đây tìm ta.

Mà nhìn thấy người đàn ông trung niên trước mặt đang nhìn về phía mình, Lê Vũ Văn lúc này lại nở một nụ cười điềm tĩnh, rồi thông qua hệ thống để tra xét thông tin của tên này.

Lê Vũ Văn nói đến đây hắn lại thở ra một hơi nhìn về phía Hạ Mạch vẫn đang nghiêm túc lắng nghe mà cười nhạt nói rằng.

Âm thanh của Lê Vũ Văn vừa vang lên, hắn lúc này lại không quan tâm đến việc này nữa mà trở về tiểu viện của mình nằm ngủ.

Chương 12: Rắc rối

Thở dài một hơi, kẻ này lập tức lấy ra chuyền tin lệnh báo cáo việc này với Vũ Hoàng. Đồng thời tự mình đi tìm gặp Lê Vũ Văn để hiểu tình hình.

Tại ngoài cửa sau âm thanh của tiếng gõ cửa, một giọng nói trẻ trung vang lên . Nghe thấy âm thanh này thành chủ Hạ Thành vẫn mỉm cười đứng nơi đó, không ai biết trong lòng hắn đang nghĩ những gì. Đợi khi cánh cửa mở ra hắn lại ngây người một lúc. Theo sự đánh giá của hắn kẻ này rõ ràng là một phàm nhân, hắn tại sao có thể một kiếm g·iết c·hết tên tiên thiên hậu kỳ kia cơ chứ.

Một lúc sau Lê Vũ Văn theo thường ngày lại đến căn ngõ nhỏ không tên của mình. Lần này đám ăn mày nhìn thấy hắn vội vàng tránh xa, thấy cảnh này hắn chỉ lắc đầu một chút, sau đó đặt một chiếc bàn từ trong nhẫn không gian, rồi lại bắt đầu chờ đợi người có duyên với mình ngày hôm nay.

- Đây không chỉ là sự chênh lệch vì võ lực, đây càng là thể hiện sức mạnh của đế quốc với tiểu vương triều.

Hoàng, võ đế không phải số ít.

- Hi vọng là ngươi biết mình đang làm gì. Vũ Quốc to lớn, Thượng Quốc vậy mà có thể cùng vũ quốc tranh đấu nhiều năm, lẽ nào ngươi một kẻ kể chuyện lại không hiểu điều này.

Lê Vũ Văn nói đến đây Hạ Mạch lúc này sắc mặt lập tức biến đổi. Có điều hắn vẫn luôn Không nói gì, thấy vậy Lê Vũ Văn nhìn hắn mỉm cười rồi tiếp tục lên tiếng.

- Hậu quả, ta phải gánh hậu quả gì đây. Đêm qua hắn đã cử người đến g·iết ta, lẽ nào ta lại không được quyền phản kích hay sao.

Đợi đến khi chập tối thành chủ Hạ Thành đã rốt cuộc xuất hiện tại ngôi nhà nhỏ của Lê Vũ Văn. Nhìn về phía nơi này hắn hơi nhíu mày một chút, cuối cùng vẫn mạnh dạn đi đến gõ cửa.

- Hoang vực rộng lớn như thế nào có rất ít người biết. Nhưng kẻ thống trị hoang vực phân chia từng thế lực lại mấy ai có thể nắm rõ.

- Nhưng mỗi một đế quốc không hoàn toàn chia cắt hết hoang vực, vẫn có rất nhiều hoàng triều và vương triều cùng tồn tại. Họ như là các thế lực phụ thuộc quản lý đến những vùng nghèo nàn mà đế quốc không cần đến. Hàng năm cung phụng giúp cho đế quốc vừa tăng cường sự trưởng khống của mình, lại không cần lo quá nhiều cho những vùng đất này. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Thân phận: thành chủ hạ thành.

- Mà Vũ Quốc hay Thượng Quốc bất quá chỉ là các tiểu vương triều phía nam, phụ thuộc vào đế quốc Đại Tần mà thôi. Hoàng đế của Vũ Quốc tại Vũ Quốc có thể nói uy nghiêm vạn trượng, nhưng so với thành chủ của một thành tại Đại Tần thì cũng chẳng đáng là gì. Bởi vì cường giả chỉ huy một thành của Đại Tần đã đạt đến cảnh giới Võ Vương.

Âm thanh mang theo sự cao ngạo và trầm tĩnh của Lê Vũ Văn, khiến cho Trịnh Hùng thật sâu nhìn về phía hắn, qua một lúc ông ta cười lạnh nói rằng.

Trịnh Hùng nói xong thì quay người rời đi, nhìn về phía ông ta rời đi Lê Vũ Văn lúc này từ từ đóng cửa lại . Sau đó hắn lại ngồi xuống gốc Liễu nhỏ của mình nhìn lên bầu trời rồi không ngừng trầm tư.

Khi xác định được thân phận của tên này, Lê Vũ Văn lúc này mỉm cười sau đó nói rằng.

- 50 viên Linh Thạch.

Tuổi: 50 (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên sứ giả kia mặc dù khiến hắn khó chịu, nhưng dù vậy hắn cũng là sứ giả của nước địch. Đặc biệt cũng là một tiên thiên hậu kỳ cường giả, hắn vậy mà vô thanh vô thức c·hết ở đây. Bất kể nói thế nào thân là thành chủ như hắn đều phải chịu trách nhiệm. Đặc biệt trong thành của hắn vậy mà xuất hiện một vị cao thủ bí ẩn, có thể tùy ý mạt sát một vị tiên thiên hậu Kỳ. Hắn liệu có phải tông sư hay không lại càng khiến hắn lo lắng.

Tên: Trịnh Hùng

Hạ Mạch vừa nói xong Lê Vũ Văn lúc này nhìn về phía hắn mỉm cười nói rằng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Qua một lúc hắn bất chợt lại nghĩ đến gì đó bật cười nói rằng.

Nghe thấy Lê Vũ Văn nói vậy, Hạ Mạch lúc này sắc mặt cũng có chút cứng đờ. Phải biết cho dù là hộ quốc Tướng Quân bổng lộc một năm bất quá cũng chỉ có hơn 200 viên linh Thạch mà thôi. Một hoàng tử như hắn một lúc lấy ra 50 viên linh Thạch nhưng thật thực sự là thiếu máu. Bất quá vàng bạc châu báu thì hắn lại không thiếu, có điều nghĩ đến người thanh niên trước mặt có thể một kiếm g·iết một tên tiên thiên hậu kỳ, hắn lúc này cũng cắn răng lấy ra 50 viên linh Thạch để trên bàn.

Thời gian cứ vậy lại nhẹ nhàng trôi đi, không biết qua bao lâu tiếng gà gáy lại vang lên một ngày mới bắt đầu. Đợi khi Lê Vũ Văn tỉnh dậy, hắn vươn vai một chút, ngáp dài một hơi. Mặc dù cảnh giới của hắn đã không thấp, nhưng sự lười biếng khiến hắn ta vẫn duy trì theo hình thức sinh hoạt của thường nhân đó là hết ăn lại ngủ. Về phần đi làm vậy thì quá mệt mỏi rồi hắn bỏ qua đầu.

Âm thanh của lính báo tin vừa vang lên, thành chủ Hạ Thành lúc này sắc mặt cũng biến đổi khôn lường. Ánh mắt của hắn trở nên trầm tĩnh đến đáng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Khách quen người lại đến.

- Phía sau lưng hắn là cả một thượng Quốc to lớn, lần này hắn đại diện cho mặt mũi của thượng quốc. Ngươi g·iết hắn là trực tiếp đương đầu với thượng quốc, cho dù là Vũ Quốc cũng không thể bảo vệ ngươi.

- Việc này ta có thể tự mình xử lý không cần thành chủ quan tâm. Bất quá chỉ là một tiểu vương triều mà thôi vung tay lên là có thể diệt.

- Ai đấy, ra ngay.

Hạ Mạch nghe vậy thì gật đầu, lần này hắn không còn sự cao ngạo như trước nữa thay vào đó là một bộ mặt có chút nhún nhường. Dù sao người thanh niên trước mặt hắn có thể tùy ý chém g·iết một tên tiên thiên hậu kỳ cường giả, vậy thì đối với một hoàng tử như hắn đáng là gì đây. Dù sao cường giả tối đỉnh của Vũ Quốc lúc này bất quá mới là tông sư mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Âm thanh của Lê Vũ Văn vừa vang lên, phá vỡ đi mọi suy nghĩ trong đầu của Trịnh Hùng. Hắn lúc này dùng một ánh mắt trầm tư nhìn về phía kẻ này sau đó thở dài nói rằng.

- Hoang vực có bốn đại đế quốc trấn giữ, mỗi một đế quốc cương vực bao la võ H

Không biết qua bao lâu hắn lúc này mới thở dài một hơi, cho lính báo tin rời đi bản thân thì ngồi đó trầm tư.

- Cộc... cộc.

Lần này hắn ngồi từ sáng đến tận chiều tối mà không có ai hỏi thăm, thậm chí một số người khi nhìn thấy hắn đều cố tình chuyển sang hướng khác. Việc này khiến hắn cảm thấy lòng người thật là ấm lạnh, s·át n·hân có thật sự đáng sợ như vậy không.

- Đúng vậy.

Có điều đúng lúc hắn tưởng ngày hôm nay lại một thân bụng đói, thì một vị khách quen lại xuất hiện trước mặt hắn. Tam hoàng tử Hạ Mạch đã đến, nhìn về phía tên này hắn lúc này mỉm cười nói rằng.

Thấy cảnh này Lê Vũ Văn mỉm cười thu lấy Linh Thạch rồi lên tiếng nói rằng.

Nghe lời Lê Vũ Văn nói vậy Trịnh Hùng lúc này thở dài sau đó nói rằng.

- Cảnh giới: hóa kình sơ kỳ

- Tiên sinh ta muốn nghe một câu truyện khiến ta có thể mạnh lên.

- Tiểu vương triều lấy tông sư cường giả tọa trấn, ta lại có cái gì phải sợ đây. Cùng lắm tiêu hao vài nghìn điểm hệ thống đổi một chút bùa chú của tiên giả, ta không tin không làm thịt được các ngươi.

- Rất nhiều người đều cho rằng được sinh ra tại những đế quốc này là niềm kiêu hãnh của họ. Nhưng họ lại không biết những đế quốc này lại có một tương lai phấn đấu đầy máu và nước mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Rắc rối