Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Nhất kiếm g·i·ế·t ngươi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Nhất kiếm g·i·ế·t ngươi


- Câu chuyện của ngài khá là thú vị. Có điều quy tắc của ta chính là ngài phải trả giá cho câu chuyện mà mình muốn nghe, không biết ngài định đưa cho ta bao nhiêu tiền đây.

Sứ giả Thượng Quốc nghe Lê Vũ Văn nói vậy hắn lúc này cười lạnh một tiếng, lấy từ trong người ra 5 viên Linh Thạch rồi nói rằng.

- Như vậy đủ không.

- Đủ

- Thế thì ngươi hãy kể đi.

Sau khi âm thanh của tên sứ giả này vang lên, Lê Vũ Văn dùng một ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía hắn. Giờ đây hắn cũng đã đoán được người hôm qua phái người g·iết hắn chính là tên này. Vậy nên hắn bắt đầu thông qua hệ thống để kiểm tra tin tức của kẻ này.

- Tên: Lô Hùng

- Tuổi: 45

- Cảnh giới: Tiên thiên hậu kỳ

- Thân phận: trưởng sứ đoàn thượng quốc

Nhìn về phía thông tin Lê Vũ Văn lúc này không ngừng suy tính, tại sao sứ giả Thượng Quốc lại muốn g·iết mình. Có điều nghĩ đến Vũ Nghiệp hắn lập tức đoán ra nguyên nhân, là vì hắn ta xóa bỏ đi hiềm khích của Vũ Nghiệp và hoàng đế Vũ Quốc, mới khiến cho người này muốn biết hắn. Nghĩ đến đây hắn lại nhìn về phía thương hành của hệ thống đổi lấy một lá bùa nhỏ, sau đó mỉm cười đối với người này lên tiếng nói rằng.

- Một người vốn có vô số ước mơ, họ có thể mong muốn sống sót để bảo vệ những thứ họ muốn truy cầu. Vậy nên câu chuyện mà ngài muốn biết khát vọng của một người sắp c·hết là gì, ta thật sự cũng khó có thể nói cho ngài hiểu. Vậy nên ngài tại sao lại không tự mình cảm nhận đây.

Nghe Lê Vũ Văn nói vậy sứ giả Thượng Quốc Lô Hùng lúc này cười lạnh nói rằng.

- Ồ ngươi nói chuyện thật là thú vị, ngươi để cho ta cảm nhận thế nào đây.

Lê Vũ Văn nghe vậy thì hắn lúc này mỉm cười, từ trên tay hắn bất ngờ xuất hiện ra tiểu lá bùa mà hắn vừa phải trao đổi với hệ thống. Lá bùa vừa xuất hiện Lô Hùng lập tức cảm thấy một luồng tim đập nhanh, trong đầu hắn những âm thanh của từ sẽ c·hết không ngừng vang lên.

Có điều không đợi hắn phản ứng, Lê Vũ Văn đã bóp nát lá bùa. Một luồng kiếm ý khủng kh·iếp từ lá bùa nhỏ bé đó bắt đầu được phóng xuất, mục tiêu chính là hướng thẳng đến Lô Hùng.

Thấy cảnh này tiên thiên cương khí trên người hắn lập tức bộc phát trở thành một lớp hộ thuẫn bảo vệ hắn. Đáng tiếc trước sức mạnh công kích của kiếm ý, cương khí bảo vệ của hắn nhanh chóng bị phá vỡ. Kiếm ý khủng kh·iếp dùng một tốc độ kinh khủng đâm xuyên qua đầu hắn, trong ánh mắt ngỡ ngàng của chính bản thân hắn. Đến khi hắn ngã xuống mặt đất hắn cũng không biết mình tại sao lại c·hết.

Nhìn về phía t·hi t·hể trước mặt, Lê Vũ Văn lúc này ánh mắt trở nên đạm bạc vô cùng. Những người xung quanh thì một mảng sợ hãi lập tức chạy tán loạn khắp nơi, không ngừng kêu vang.

- G·i·ế·t người, g·iết người rồi.

Nhìn thấy khung cảnh này Lê Vũ Văn cũng chẳng hề quan tâm. Hắn nhẹ nhàng đi đến lục soát người tên lô hùng này. Đám hộ vệ của Lô Hùng đứng xung quanh thì đang run rẩy không ai dám manh động. Bởi vì Lô Hùng là tiên thiên hậu kỳ có thể nói là một phương cao thủ của mỗi quốc gia.

Nhưng một cao thủ như vậy bây giờ lại c·hết một cách quá nhanh trước mặt người thanh niên trước mặt. Vậy nên không ai dám tự ý động thủ, bởi vì họ ngay Lô Hùng cũng không đánh lại thì làm sao có thể đánh bại người thanh niên kia đây.

Đợi khi thu nhận xong túi trữ vật của tên này, Lê Vũ Văn mới liếc mắt nhìn đám thuộc hạ của hắn sau đó nói rằng.

- Trở về chuyển lời của ta cho người sẽ thay thế hắn. Ta không muốn gây sự nhưng ta cũng không phải là kẻ hiền lành.

Nghe Lê Vũ Văn nói vậy đám thuộc hạ của lô hùng đều sợ hãi sau đó vội vàng mang t·hi t·hể của hắn kéo lên xe ngựa rồi rời khỏi đây.

Thấy cảnh này Lê Vũ Văn lúc này lại bình tĩnh thu dọn trước bàn nhỏ của mình, sau đó quay trở về nhà. Bởi vì nơi này đã loạn, hắn không thể tiếp tục sinh ý được nữa.

Vừa trở về nhà thì âm thanh trong đầu của hắn cũng vang lên.

- Keng, Chúc mừng túc chủ thành công kể một câu chuyện cho người khác. Hệ thống xét thấy câu chuyện này mang tính răn đe cực mạnh, khiến nhiều người hoảng loạn, sợ hãi, cho nên đặc biệt mở ra bạo kích ban thưởng.

- Chúc mừng túc chủ thu được 30 năm tu vi.

- Chúc mừng túc chủ thu được tiên giai pháp bào một bộ.

- Chúc mừng túc chủ thu được 1000 điểm hệ thống.

Nghe thấy liên tiếp âm thanh của hệ thống, Lê Vũ Văn lúc này cũng thở nhẹ một tiếng. 30 năm tu vi khiến cho cảnh giới của hắn như hồng thủy vỡ đê, đã đạt đến cảnh giới hóa kình hậu kỳ.

Về phần tiên phẩm pháp bào theo hệ thống giới thiệu, đây là một kiện quần áo. Nhưng bởi vì phẩm cấp đạt đến tiên cấp cho nên lực phòng ngự của nó có thể nói là trần nhà tại hạ giới.

Dựa vào bộ pháp bào này Lê Vũ Văn có thể nói tại hạ giới đã xem như nắm giữ sức phòng ngự đỉnh cao. Tất nhiên nếu gặp kẻ nào cũng sử dụng tiên giai v·ũ k·hí, vậy thì hắn thật sự chỉ có thể chạy mà thôi.

Thở dài một hơi Lê Vũ Văn lấy từ hệ thống phần thưởng của mình, sau đó mặc lên người. Vẫn như cũ một bộ áo choàng đen đỏ những lúc này lại tỏ ra vô cùng sạch sẽ. Nếu như không trực tiếp công kích thì nó sẽ giống như một bộ quần áo bình thường, không khác gì . Việc này cũng khiến Lê Vũ Văn cảm thấy tấm tác làm kỳ lạ không biết ai có thể tạo ra thứ đồ này.

Trầm tư một lúc hắn mới mở bảng hệ thống của mình, để tra xét thông tin xem sau lần này hắn đã thay đổi những gì.

Tên: Lê Vũ Văn

Tuổi: 18

Cảnh giới: Hóa kình hậu kỳ

Võ kỹ: Hổ quyền (hoàng giai trung phẩm) liễm tức thuật( tiên cấp) ám ảnh bộ( hoàng giai hạ phẩm)

Vũ khí : nhẫn không gian, thanh phong kiếm( hoàng gia hạ phẩm) pháp bào( tiên giai)

Điểm hệ thống: 1400

Nhìn về phía hệ thống lê Vũ Văn lại quay đầu nhìn về phía điểm hệ thống của mình. Đúng vậy mặc dù vừa được thêm 1000 điểm nhưng hắn cũng chỉ còn 1.400 điểm mà thôi . Nguyên nhân chính là tờ phù nhỏ bé kia, đã hao tốn của hắn đi một nghìn điểm hệ thống.

Đối với việc này Lê Vũ Văn cũng vô cùng đau tim, có điều hắn cũng không muốn bại lộ thực lực. Cho nên hắn chỉ có thể sử dụng cách này để giải quyết kẻ thù. Về phần tờ phù chú đó là gì thì đây chính là một tờ phụ lục do phù sư tạo ra mà thôi. Có điều thứ này có thể phát ra công kích của Nguyên anh cảnh, nhưng lại chỉ có thể sử dụng một lần, thật sự khiến hắn cảm thấy mệt mỏi vô cùng.

Đồng thời cũng hướng Hắn đến vấn đề Tu Tiên. Có điều hoang vực quá rộng lớn muốn rời khỏi hoang vực chỉ có thể sử dụng truyền tống trận. Mà nơi các Tu Tiên giả thống trị lại là Thanh vực. Muốn đi đến thanh vực hắn lại càng cần thêm nhiều tiền hơn, dù sao muốn mở truyền tống trận của hai vực số tiền mà các tu luyện giả phải bỏ ra cũng không thấp.

Thở dài một hơi tạm thời dẹp bỏ đi những suy nghĩ này, hắn lại bắt đầu công việc của mình. Hôm nay mặc dù về sớm nhưng hắn lại có ý thức nhà mình đã bẩn. Vậy là sau một phen lù bù dọn dẹp ngôi nhà rách nát của hắn có vẻ có thêm một chút gì đó sức sống.

Nhưng trong lúc hắn còn đang vui vẻ với cuộc sống sinh hoạt thường ngày, thì trong phủ thành chủ của Hạ Thành lúc này cũng đang trở nên r·ối l·oạn.

- Ngươi nói cái gì, ai g·iết tên sứ giả kia.

- Bẩm thành chủ là một tên thư sinh kể chuyện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Nhất kiếm g·i·ế·t ngươi