Người Kể Chuyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Mời khách
Thử nghiệm một chút khiến cho những người ăn xin xung quanh đều cảm thấy sợ hãi nghĩ rằng hắn biết yêu thuật mà từng bước lùi ra. Việc này khiến hắn cũng cảm thấy buồn cười nhưng ánh mắt lại càng trở nên thâm thúy, cảm nhận những tên ám tử xung quanh nơi này.
Dẫn đầu đoàn người này là một người đàn ông trung niên với gương mặt thô kệch và làn gia đen, giọng nói có vẻ khá là khô khan. Hắn ta là người đứng đầu của sứ đoàn Thượng Quốc.
Hơn một tháng trước Vũ Nghiệp Đã nhận lệnh công đánh Thượng Quốc. Một tháng qua đi thượng Quốc mất hai thành, nghe đâu còn tổn thất mất một vị tông sư . Cũng vì vậy Thượng quốc lần này cử sứ giả đến đây không cần nghĩ cũng biết là để hòa làm.
Nghe Vũ Nghiệp nói vậy Lê Vũ Văn lúc này mỉm cười dùng một ánh mắt tràn đầy sự rực rỡ và nhớ thương, mang theo một chút tiếc nuối mà lên tiếng.
Đối với việc này hắn cũng đã hiểu hệ thống cũng không phải tùy ý ban thưởng. Nó có thể là dựa vào vận khí của người xin chuyện mà ban thưởng cho hắn. Dù sao vận khí thứ này sờ không thấy, nhìn không nổi, thậm chí tính toán sẽ gặp phản phệ thật sự là một thứ vô cùng kỳ quái. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vũ nghiệp ngươi trung thành với quốc gia, ta tất nhiên là biết. Nhưng thế giới này cũng cần sự cân bằng, ta không thể quá rõ ràng thiên vị ngươi được, vậy nên chỉ cần ngươi vẫn trung thành với ta thì thứ ngươi đáng được nhận ta đều sẽ cho ngươi. Có thể là mặt ngoài không đưa được nhưng trong bóng tối tuyệt đối là có.
Vũ khí : nhẫn không gian
Tuổi: 18
Nghe Hạ Ân nói vậy Tào Hồng lúc này lại lắc đầu không hiểu. Thấy vậy Hạ Ân lúc này cũng không lên tiếng mà chỉ cười nhạt một tiếng, vẫy tay cho Tào Hồng rời đi mà thôi.
Một ngày này Lê Vũ Văn vẫn như cũ ngồi tại một con ngõ nhỏ, cùng một đám ăn xin đón những trận tuyết đầu tiên, trong sự âm u bởi lạnh giá. Có điều hắn ta lúc này một thân võ giả cũng không sợ cái lạnh, chẳng qua là cùng mọi người vui niềm vui khổ sở mà thôi.
Đợi khi trong phòng chỉ còn mình hắn lúc này sắc mặt của hắn mới trở nên bình tĩnh rất nhiều. Nụ cười thì càng trở nên đậm hơn trên môi của mình. Bởi vì hắn hiểu Vũ nghiệp đã lựa chọn trung thành với hắn. Nếu không Vũ Nghiệp sẽ không dùng một thư sinh kể chuyện để dò xét hắn lần cuối cùng trước khi xuất trinh.
- Bệ hạ hộ quốc đại tướng quân vậy mà dám ngang nhiên yêu cầu một kế sách bình thiên hạ. Đây thật sự so với hành động mưu phản đúng không khác gì.
Chương 9: Mời khách
Trải qua phút giây đùa nghịch thì hắn lúc này cũng thôi dừng lại động tác của mình. Hắn làm như vậy không phải vì hắn ngốc khoe gia tài của mình, kích động lòng tham của người khác . Mà là hắn biết mình đã dính dáng đến vấn đề của quốc gia này, một bên là Hoàng Tộc một bên là hộ quốc tướng quân. Lúc này hắn nếu không thể hiện ra một chút sự bí ẩn của hắn, vậy thì e rằng những ngày vui vẻ của hắn cũng không kéo dài được lâu.
- Thư sinh người kể chuyện kế sách bình thiên hạ của ngươi nếu như có thể thực hiện được, vậy khung cảnh quốc gia đó là gì.
Võ kỹ: Hổ quyền (hoàng giai trung phẩm) liễm tức thuật( tiên cấp)
Âm thanh của hệ thống vừa kết thúc, một dòng nước ấm trong cơ thể của Lê Vũ Văn không ngừng xuất hiện. Dựa theo hệ thống ban thưởng 10 năm tu vi, cảnh giới của hắn đã đột phá lên ám kình hậu kỳ. Đối với việc này Lê Vũ Văn vô cùng vui vẻ, hắn vội vàng nhìn về phía bảng thông tin của mình muốn tra xét một chút.
Điểm hệ thống: 570
- Đất nước của dân, do dân và vì dân, đất nước độc lập và tự cường. Đất nước vinh quang đời đời bất diệt.
- Một kế bình thiên hạ thực sự không tệ, đáng tiếc không thực hiện nổi. Về phần lão tướng quân Vũ Nghiệp, ngươi lẽ nào lại không biết hắn ta đã đưa gia chọn lựa của mình rồi hay sao.
- Ngài lúc này chỉ có hai lựa chọn hoặc tin tưởng hoàng đế hoặc dương cờ tạo phản.
- Thật là thú vị, một người kể chuyện. Đáng tiếc ta lại không có thời gian đi đến Hạ Thành, bằng không nhất định phải gọi hắn để nói chuyện.
Nhìn về phía hệ thống một chút Lê Vũ Văn lúc này lại mỉm cười . Sau đó hắn lại nhìn về phía chiếc nhẫn xuất hiện trên tay mình mà nụ cười lại càng trở nên nồng đậm.
Đối với việc này hắn cũng vô cùng đau đầu, có điều hôm nay một đoàn người lại đến đây mang theo sự chú ý của hắn.
Nghe Hạ Ân nói vậy tổng quản thái giám Tào hồng của hắn lúc này chắp tay nói rằng.
Nghe Tào Hồng nói vậy Hạ Ân lúc này lại cười nhạt một tiếng sau đó nói rằng.
- Keng, chúc mừng túc chủ kể được một câu chuyện cho người khác. Hệ thống ban thưởng 10 năm tu vi, 500 điểm hệ thống, nhẫn không gian một cái.
Nghe Lê Vũ Văn nói vậy Vũ Nghiệp lúc này dùng một ánh mắt thật sâu nhìn về phía hắn. Qua một lúc ông ta mỉm cười quay đầu rời đi, lúc sắp rời đi ông ta lại vén lên chiếc rèm cửa của xe ngựa nhìn về phía Lê Vũ Văn đang ngồi ở dưới đất mà nói rằng.
Cảnh giới: Ám kình hậu kỳ
Thời gian cứ vậy lại nhẹ nhàng trôi đi mấy hôm, Lê Vũ Văn vẫn có cuộc sống yên bình của mình. Hàng ngày đem bộ bàn ghế ra một con ngõ nhỏ để kể những câu chuyện cho ai muốn nghe. Có điều hắn phát hiện ra một định luật .
- Một kế bình thiên hạ mà ta đưa ra nhìn thì khó, thực ra nó rất khó. Nhưng muốn nó dễ thì lại làm không nổi, ít nhất lúc này vũ Quốc làm không nổi.
Tên: Lê Vũ Văn
Thông qua hệ thống lý giải nhẫn không gian là một vật chất chứa đồ, sau này chẳng hạn như cái bàn, quần áo hay là tiền tài của hắn đều có thể quăng ở trong đó. Nghĩ đến đây một ý niệm của hắn xuất hiện, những đồ xung quanh hắn đều biến mất, điều này cũng khiến hắn khá là vui vẻ.
Trải qua một phen nghe thái giám báo cáo Hạ Ân lúc này nở một nụ cười mỉa mai sau đó lên tiếng nói rằng.
Thở dài một hơi Hạ Ân lúc này lên tiếng thì thầm với bản thân mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cùng lúc này tại thành kinh đô của Vũ Quốc, hoàng đế Vũ Quốc Hạ Ân với một gương mặt chữ điền cùng khí thế Đế Vương rộng rãi đang ngồi trong thư phòng, nghe thái giám báo cáo tình hình của hộ quốc tướng quân Vũ Nghiệp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian cứ vậy lại nhẹ nhàng trôi đi, thu qua đông lại tới, chẳng mấy chốc những cơn gió lạnh buốt của mùa đông đã bao trùm lấy hạ thành.
Âm thanh của Lê Vũ Văn vừa vang lên thì Vũ nghiệp trong ánh mắt cũng toát ra dị sắc. Hắn không ngừng lẩm nhẩm câu nói của Lê Vũ Văn cuối cùng cười lớn sau đó rời đi.
- Lão tướng quân ngài một đời trung nghĩa, nhưng lẽ nào lại không có việc tư. Ngài lo lắng ngày mà ngài c·hết đi, con cái ngài sẽ bị thanh toán và ta tin rằng đây cũng là một chấp niệm của ngài lúc này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy tháng qua sau lần gặp gỡ hai cha con Vũ Nghiệp, hắn vậy mà không còn gặp được võ giả nào nữa . Cũng vì vậy những câu chuyện của hắn chỉ để cho tầng lớp thường dân nghe, cũng vì vậy tu vi của hắn không tiến lên được bao nhưng tiền bạc lại nhiều hơn.
Nhìn thấy cảnh này Lê Vũ Văn lúc này cũng chỉ biết mỉm cười. Hắn vẫn ngồi nơi đó chờ đợi người mua câu chuyện của mình, mà cùng lúc này âm thanh của hệ thống trong đầu hắn cũng lại vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.