Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 200: Bạch Sư và Kim Giác.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Bạch Sư và Kim Giác.


“Ta hiểu!”.

Thương Lan sơn mạch, lúc trăng treo cao.

Lục Bàn và cả Trương Dã cũng điều vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng Lý Thiên Vũ lại có tốc độ kinh khủng như vậy! Thoạt nhìn tốc độ này cũng không hề thua kém Tạo hóa cảnh là bao nhiêu.

Bên dưới, Bạch Ngọc Yêu Sư thân hình tu cường tráng, vạm vở nhìn như vậy không những không hề chậm chạp mà ngược lại nó cực kỳ nhanh, tốc độ vô cùng khủng bố, thân hình uyển chuyển rất nhanh liền tránh thoát được công kích của Kim Giác Cự Tích.

Xung quanh mười dặm điều bị khí lãng dư ba đánh nát, đại thụ cự sơn cũng điều nổ tung, nơi này tràng ngập một mảnh hủy diệt khí tức, nơi này hiện tại đã b·ị đ·ánh thành bình địa, không còn lại một thứ gì, bên ngoài phong bạo.

Từ trong miệng Cự Tích phát ra một thanh âm khàn khàn, như là cười lạnh lên tiếng.

Tử Linh Cơ lười biến nói.

“Đuổi cũng không đuổi kịp, nếu có kịp với tốc độ của hắn muốn trốn cũng khó giữ hắn lại. Tại sao không ở đây bày ra trận pháp đợi hắn sa lưới!”.

Lục Bàn và Trương Dã đang đuổi theo ở phía sau, khi hắn còn đnag dưng dưng đắc ý thì bổng thấy sau lưng Lý Thiên Vũ mộc ra một đôi Hắc Kim Yêu Dực thân hình thoáng một cái liền biến mất tại chân trời.

“Ngươi dám nhắc lại chuyện đó!”.

...

Sau khi Lý Thiên Vũ rời đi, ngay phía ngoài trận pháp hộ Tông một trận không gian rung động màn cách giới hộ Tông liền rách ra một mảng lớn bên trong hai thân ảnh đi ra bên ngoài, trên miệng liền nở nụ cười lạnh lùng, rồi cả hai thân hình biến mất hướng về phía Lý Thiên Vũ rời đi, theo sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kim Giác cười to lên tiếng.

Hắn hiện tại đang hoài nghi, một lát khi cả hai kiệt sức, hắn có thể hay không thành công hạ sát hai con yêu thú này, dù thoát lực nhưng vẫn chân chính là một tôn Niết bàn cảnh yêu thú, chân chân chính chính hai tôn yêu vương a.

Bạch Sư quát lớn, thân thể bach sắc yêu khí tạo thành một cơn lốc phóng thẳng trời, làm cho thiên khung lốc xoáy ngưng tụ, từ trung tâm một cái cự trảo xuất hiện.

Với độ kinh người hiện tại của Lý Thiên Vũ đến từ Thiên Lý Đằng Vân, Long dực, Chu Tước Lăng Thiên và cả Chu Tước Kim Dực tốc độ hiện tại là vô cùng khủng bố, nhìn kỹ lại đôi cánh này trong rất yêu dị, màu Hắc Kim sắc của Long dực cộng thêm màu Kim sắc chói lọi của Chu Tước Kim dực làm cho đôi cánh này màu sắc vô cùng rực rở và bắt mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thiên Vũ khẽ cười và gật đầu.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ là mất gần nữa ngày trời hắn liền đã đi đến biên giới của Thương Lan sơn mạch, hắn liền dừng lại thân hình, nhíu chặt chân mài, bởi vì nơi này huyết tinh chi khí quá nồng đậm, bên trong không khí còn có thể dễ dàng cảm nhận được mùi máu tanh truyền đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thiên Vũ cười nhạt một cái, phía sau lưng một đôi Hắc Kim sắc Yêu dực đạp mạnh thân hình hóa thành một đạo hắc kim quang bay v·út mà đi.

Trong lúc Lý Thiên Vũ dự định nghĩ ngơi tu luyện, liền trong Thiên La Đồng phát hiện hai con Yêu thú Niết bàn cấp đang điên cuồng đánh với nhau, nếu như là cấp thấp yêu thú thì hắn có thể bỏ qua, còn cái này là Niết bàn cấp a.

Lý Thiên Vũ trầm ngâm, hồi lâu rồi nói.

Cả hai liền không nói thêm gì, Lý Thiên Vũ cũng nhanh chân rời đi, khi đi ra Tử Linh Điện thân hình phóng lên cao rồi bay đi, hướng về phía Nam của Huyền Cực Tông, vì nơi đó chính là Thương Lan Sơn Mạch.

Đúng là rừng rậm chính thiên đường của yêu thú nhất là vào ban đêm chính là lúc bọn chúng đi săn, cũng là lúc tàn bạo nhất của bọn chúng, nơi này quả thật là một địa phương đào thải cực lớn mạnh được yếu thua, nơi này không có chổ dung thứ cho kẻ yếu.

“Ngươi tùy ý!”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Sư sắc mặt trở nên điên cuồng, ánh mắt càng thêm đỏ, nhìn chầm chầm Kim Giác như muốn bâm hắn ra làm trăm mảnh.

Một tiếng hừ lạnh, từ phía Bạch Sư vang lên, Bạch Sư thân thể nhẹ chuyển phóng như bay về phía Kim Giác Cự Tích, Sư trảo vun lên từng đường trảo sắc lẹm vun ra, rạch nát hư không đánh về phía Kim Giác Cự Tích.

Lục Bàn lạnh lùng lời nói, sau đó nở một nụ cười âm trầm, nhìn về phía Lý Thiên Vũ rời đi sát khí chợt lộ.

Lý Thiên Vũ thái âm chi lực mở ra, sau đó toàn khí tức điều thu liễm đến cực hạn, thân thể hóa như là u linh xuyên qua từng tầng đại thụ to lớn hướng về hai con Niết bàn cấp yêu thú kia, chạy như bay đến.

Và Lý Thiên Vũ cũng vậy, cũng không dám trực tiếp thâm nhập quá sâu bên trong Thương Lan sơn mạch, hắn cũng chỉ dám ở ngoại vi bồi hồi mà thôi, tiến sâu bên trong nếu gặp phải Niết bàn cấp yêu thú nhất định cửu tử nhất sinh.

Hắn hiện tại cường giả bán bộ Niết bàn cảnh hắn không lo lắng, vốn lúc trước chỉ là Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ hắn liền có thể đánh ngang tay với bán bộ Niết bàn cảnh bây giờ đã là Thiên Nguyên đỉnh phong thì nhằm nhò gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

Cự trảo như là sư, như là hổ, cự trảo màu bạch ngọc to lớn khí thế mạnh mẻ, hư không chấn động, khí lãng quét sạch bát phương, không gian dường như cũng muốn động lại.

Nghĩ đến đây Lục Bàn ngay lập tức dừng lại thân hình, hắn cũng không tiếp tục đuổi theo, có đuổi theo thì cũng có đuổi kịp người ta đâu như vậy thì đuổi theo làm chi.

“Bạch Sư, ngươi về tu luyện thêm vạn năm nửa đi!”.

Sư trảo sắc bén đánh lên thân thể Cự Tích, làm cho trên thân thể để lại từng đường v·ết t·hương sâu hoái.

“Bạch Sư, đừng quá phận”.

“Cái gì! Nhanh như vậy?”.

Trong lúc Lý Thiên Vũ suy nghĩ, cự trảo kia như là kình thiên chi trụ từ thiên khung áp xuống, chấn động thiên địa, cự trảo khí hung hăng đánh xuống Kim Giác.

Ầm, ầm!

Kim Giác cố che đậy lại cơn đau đớn trên thân thể, hướng về Bạch Sư sắc lạnh ánh mắt, quát lạnh một tiếng.

Lục Bàn lạnh lùng nói.

Một kích này hẳn là bất kỳ một gả nào có tu vi bán bộ Niết bàn nếu đụng phải nhất định tan xương nát thịt.

Chương 200: Bạch Sư và Kim Giác.

Phía Đông cách Huyền Cực Tông khoảng vạn dặm có một dãi Sơn Mạch tên là Thương Lan, nơi đây cũng chính là thiên đường của yêu thú, nơi này yêu thú phải lấy số lượng hàng chục vạn để ước tính, bởi vì đây chỉ là hung địa cấp 5 của Bắc Vực bởi vì trong đó có cả Niết bàn cấp yêu thú nếu như không cẩn thận kể cả Tạo hóa cảnh cường giả cũng phải gặp bất trắc.

“Haha, Bạch Sư nếu thời gian có thể quay lại năm đó, ta nhất định cũng sẽ làm như vậy!”.

Phốc!

"Phong Chủ, ta muốn ra ngoài làm nhiệm vụ!”.

“Quả thật, thê tử của ngươi tư vị không tệ!”.

“Không cần đuổi theo, chúng ta ở đây bày trận pháp đợi hắn quay lại!”.

Tử Linh Cơ cười to nói.

“Haha, Kim Giác thì ra ngươi đang suy yếu!”.

Ầm!

Kim Giác tuy toàn thân thụ thương, v·ết t·hương cực nặng nhưng hắn cũng không phải là hạn người dầu hết đèn tắt, thân thể hắc quang đại phóng, bên ngoài cơ thể một lớp phòng ngự to lớn và vô cùng kiên cố xuất hiện.

Thân thể to lớn của Kim Giác Cự Tích xoay tròn, chiếc đuôi cứng rắn quét qua đánh nát sao băng, chiếc đuôi như là một ngọn núi nhỏ đánh tới, đánh cho thân thể Yêu Sư bay ngược về phía sau, thân thể đụng nát hơn trăm cây đại thụ.

“Từ từ mà hửi bụi đi!”.

Lý Thiên Vũ chấn động, hắn quả thật đã quá xem thường Niết bàn cảnh cường giả rồi, dù là một con ma bệnh Niết bàn cảnh sắp c·hết hắn cũng không thể đối phó, huống hồ gì là hai con Yêu vương trước mắt, cả hai con điều đang ở trạng thái toàn thịnh.

Hừ!

Trương Dã nghi hoặc nói.

Kinh thiên v·a c·hạm vang lên, không để năng lượng khếch tán, Kim Giác thét lớn một cái, xung quanh hắc sắc yêu khí chấn động bên trên không trung một cái đuôi to lớn đánh ra một tiếng kinh thiên nổ vang chấn động thiên địa, cùng một lúc hai đạo năng lượng hùng hồn cùng nhau khếch tán.

Bạch sư cảm nhận được phòng ngự của Kim Giác yếu đi rõ rệt, hắn biết Kim Giác chính là vừa mới lột xác, thân thể vẫn còn mềm yếu phòng ngự giảm mạnh, đây cũng là lúc Kim Giác yếu nhất. Nghĩ đến đây Bạch Sư càng thêm điên cuồng t·ấn c·ông, từng đạo sắc bén trảo phong cắt qua làm cho trên thân thể v·ết t·hương chồng chất, một trảo cuối cùng đánh ra tạo nên một vết sâu tới xương, để lộ bên trong xương cốt đen xì.

Đứng trên cao nhìn xuống, hắn liền nhận ra lai lịch của hai con yêu thú đang chiến đấu đằng xa, bên trong một con yêu thú to lớn, thân thể như là bạch ngọc thân sư nó chính là Bạch Ngọc Yêu Sư và con còn lại toàn thân lân phiến màu đen thân như thằn lằn trên đỉnh đầu một có một cái sừng màu kim sắc nó chính là Kim Giác Cự Tích, hai con yêu thú này tu vi đồng là nhất nguyên Niết bàn cấp, hung hãn dị thường, trong như là tử địch của nhau.

"Muốn c·hết!”.

Bạch Ngọc Yêu Sư thân thể phát sáng, vạn chiếc lông màu bạch ngọc trên bườm sư tửu phá sáng lên, từng chiếc lông bay ra ngoài như là sao băng hướng về Kim Giác Cự Tích đánh tới.

“Tại sao không đuổi theo a?”.

“Quá phận, năm đó ngươi đánh ta trọng thương, nhân cơ hội đó ngươi hãm hại thê tử của ta, tại sao ngươi không nói quá phận”.

Hiện tại thứ làm hắn nhất chính là Niết bàn tâm mà muốn ngưng tụ ra Niết bàn tâm thì phải có lượng lớn Niết bàn khí để cô động, mà Niết bàn khí dùng để cô động ra Niết bàn tâm là cực lớn, chỉ có thể c·ướp đoạt của người khác mà thôi.

Kim Giác, sắc mặt âm trầm, cười lạnh.

Bạch Sư hai mắt đỏ ngầu, trên thân sát khí lan tràng, lạnh cả không gian.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Bạch Sư và Kim Giác.