

Nguyên Thủy Thế Giới
Unknown
Chương 97: Chế tạo than củi
Sau khi hiến tế xong, Lý Dương mang theo con mồi của mình trở về, chỉ là tạm thời hầm đá cũng không còn chỗ chứa, vậy nên hắn cũng chỉ có thể tạm thời vứt đó, chờ ngày mai mở rộng hầm đá ra rồi lại tính.
Đương nhiên, sau một ngày câu cá vất vả, Lý Dương cũng muốn tự thưởng cho mình một bữa no nê. Với lại hắn cũng muốn nếm thử thịt loại cá mỏ này xem hương vị như thế nào.
Cũng không muốn làm cầu kỳ, Lý Dương nấu một nồi cháo cá, loại cá này thịt rất tinh tế, nấu cháo chắc chắn ngọt. Nấu nồi cháo này Lý Dương cũng chỉ dùng thịt loại cá bình thường, không dùng thịt mãnh ngư, chủ yếu là để cho mấy thằng đệ của hắn cũng có thể ăn.
Nồi cháo này Lý Dương cũng chỉ nêm gia vị, còn lại cũng đều phân công cho mấy thằng đệ trông coi. Hắn còn bận chuẩn bị thêm một món nữa, chỉ có cháo thôi cũng quá nhạt nhẽo.
Lý Dương định cắt thịt cá thành từng khối nhỏ rồi cho lên áp chảo, vừa nhanh lại giữ được hương vị của cá tươi.
Từng miếng cá trong suốt như là thủy tinh được cắt ra, Lý Dương cảm thấy nếu như có tín đồ cá sống ở đây chắc chắn sẽ rất ưa thích. Chỉ tiếc hắn cũng chỉ thích những món ăn được chế biến chín thôi.
Sau khi đã cắt xong thịt cá, Lý Dương cũng không hề tẩm ướp gia vị gì, mà giữ nguyên thịt cá như vậy. Hắn đặt một cái chảo đá có đáy phẳng lên bếp.
Đun một lúc cho chảo nóng lên thì Lý Dương quết một lượt mỡ lên chảo, sau đó thì cho từng khối thịt cá vào. Liên tục lật từng miếng cá để cho chúng chín đều, đồng thời cũng để thịt cá không bị quá lửa.
Những miếng cá nhanh chóng biến đổi màu sắc, từ trong suốt chuyển thành trắng tinh. Sau vài lượt lật thì bề ngoài miếng thịt cá cũng đã ám vàng, tiếng mỡ xèo xèo và hương thơm cũng đã truyền ra.
Mấy thằng đệ đang trông chừng nồi cháo ở bên cạnh ngửi thấy mùi thơm thì không nhịn được, mon men qua bếp của Lý Dương. Bọn chúng nhìn những miếng cá trong chảo không ngừng nuốt nước bọt.
Lý Dương cũng chỉ áp chảo cho cá chín tới thì lập tức gắp ra chứ không để lâu, chín quá thì thịt sẽ bị khô và mất hết vị tươi ngon.
Đám tiểu đệ thấy Lý Dương gắp thịt ra thì không nhịn được hỏi Lý Dương muốn nếm thử.
Lý Dương cũng không từ chối, dù sao cái này cũng không nên để lâu, chỉ là chờ tới lúc cháo chín sợ rằng cũng chỉ có thể ăn cháo không.
Để chúng nó nếm thử trước, Lý Dương lại cho vào chảo một lượt thịt mới. Chờ chúng nó nếm xong Lý Dương liền hỏi.
" Hương vị thế nào?"
Mấy thằng này theo hắn cũng không ngắn thời gian, thưởng thức món ăn cũng không ít, mặc dù bây giờ gặp phải món ngon vẫn là không kiềm chế được, nhưng đánh giá món ăn vẫn rất chuyên nghiệp.
Chỉ thấy chúng nó thi nhau khen.
" Ừm... Ngon!!! Thịt này tinh tế, lại thơm ngọt tự nhiên.
Chỉ là thiếu chút gì đó."
Nhưng có lẽ là do quen ăn những món đậm đà, vậy nên Lý Dương cũng lập tức hiểu được bọn chúng nói thiếu, đó là thiếu cái gì. Thế là Lý Dương lập tức nói với a Mãnh.
" A Mãnh, mày đi làm một bát nước chấm, cảm thấy thiếu thì tự giác một chút, không thể cái gì cũng tới tay ta được."
A Mãnh mặc dù nhỏ tuổi nhất, nhưng chính là đệ ruột của Lý Dương, xét về cái khác thì không nói, chứ nói về khoản ăn uống, nó vẫn luôn đạt được sự công nhận từ hắn.
Nghe thấy Lý Dương sai đi pha nước chấm, A Mãnh như là bừng tỉnh, lập tức đi làm. Pha nước chấm việc này nó cũng rất quen thuộc, vậy nên chỉ một thoáng a Mãnh liền mang tới một bát nước chấm.
Lý Dương cũng tiện tay nếm thử một miếng cá, hương vị này đúng là ngon nhất trong những loại thủy quái mà hắn từng bắt được. Thịt mềm mịn nhưng không hề nhão, thịt cá rất tươi, nhưng thơm ngọt chứ không hề tanh. Chấm thêm một chút gia vị nữa đúng là hoàn hảo.
Ăn xong một miếng, Lý Dương lập tức than thở.
" Hây!!! Mỹ vị trên đời này đúng là rất nhiều, chỉ có thứ càng mỹ vị, không có thứ càng dở, nếu như dở chắc chắn là vì ngươi chưa chế biến đúng cách."
Mấy thằng đệ nghe thấy thế thì lập tức nịnh nọt.
" Lão đại nói thật hay!!!"
Mấy thằng này mặc dù khen hắn, nhưng tay cũng không ngừng gắp thịt nhét vào miệng.
Lý Dương thấy vậy thì cười vui vẻ nói.
" Ha ha ha!!! Nịnh nọt cũng vô dụng, muốn ăn tự mình làm lấy."
Nhìn bọn nó ăn, Lý Dương cũng không nhịn được, nhưng mới gắp ra được miếng nào thì mấy thằng này đã tranh nhau hết, làm gì còn lượt của hắn. Vậy nên Lý Dương đưa một đĩa nguyên liệu cho bọn hắn, đây là đĩa thịt loại bình thường, hắn cũng lấy ra đĩa thịt loại mãnh ngư bắt đầu làm cho bản thân.
Mấy thằng đệ đang chỉ việc gắp ăn, đột nhiên lại phải tự túc khiến chúng không mấy tình nguyện. Nhưng cũng không có cách nào, lão đại đã bắt đầu chuyển qua làm loại thịt mãnh ngư, bọn nó cũng không thể ăn, không tự mình động tay vậy cũng chỉ có nhịn mà thôi.
Thế là năm thằng bọn hắn, mỗi thằng chiếm một góc chảo, bắt đầu làm như nướng thịt, hết lật lại gắp. Cũng không để ý thịt vừa gắp ra nóng, bọn hắn cũng chỉ nhúng qua nước chấm rồi bỏ vào miệng nhai.
Được một lúc, Lý Dương cảm thấy cháo đã chín, thế là đi ra cho vào một chút muối tiêu rồi múc một bát quay trở lại chỗ chảo. Đám tiểu đệ thấy Lý Dương lấy cháo cũng đi lấy cho mình một bát.
Trong lúc chờ đợi cháo nguội bớt, Lý Dương lại tiếp tục gắp thịt bỏ vào chảo. Chờ cháo đã nguội hắn liền húp thử một ngụm, thịt cá cùng với nước cháo hòa quyện trực tiếp trôi thẳng vào họng, để lại cảm giác tươi ngọt ở khoang miệng làm hắn không kiềm chế được tiếp tục húp.
Lý Dương cảm thấy, nếu như cho thịt cá càng nhiều chút, hoặc là nấu thành súp thịt cá chắc chắn sẽ càng ngon hơn. Nhưng thế này cũng đã rất ngon, Lý Dương và đám tiểu đệ trực tiếp giải quyết hết nồi cháo và chỗ thịt cá thì đi nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Lý Dương lại làm một nồi cháo để lót dạ, rồi bắt đầu công việc ngày hôm nay.
Việc đầu tiên cần phải làm đó chính là mở rộng hầm đá để có thể cất hết được thịt con mồi đi vào.
Vốn dĩ Lý Dương định làm xong của mình rồi mới qua giúp lão hắc. Nhưng nghĩ lại đằng nào cũng phải qua chỗ lão hắc để lấy nước bọt sâu đá khổng lồ, thế là hắn lại đổi ý chuyển qua giúp lão trước rồi trở về làm của mình sau.
Khi Lý Dương dẫn mấy thằng đệ qua nhà lão hắc thì lão rất là kinh ngạc, lão không nghĩ Lý Dương bọn hắn lại có tâm như vậy, mới sáng sớm đã qua giúp mình xây dựng hầm đá rồi.
Lý Dương cũng không dài dòng, hỏi lão muốn làm ở vị trí nào, rồi trực tiếp dẫn mấy thằng đệ nhanh chóng móc ra cho lão một cái hầm đá. Chỉ có một mình lão nên yêu cầu cái hầm cũng không quá lớn. Sau khi đã khoét cho lão một cái hầm vuông vắn, Lý Dương cũng đắp cho lão một cái cầu thang lên xuống và một cái cửa bằng đá.
Xong xuôi, Lý Dương mang theo nước bọt sâu đá khổng lồ trở về, còn những việc còn lại thì cần lão tự đi làm. Muốn lấy nước đá thì lão cũng tự qua nhà hắn để lấy.
Trở về nhà, Lý Dương lập tức tiến hành mở rộng hầm đá của mình, lần này hắn mở rộng ra rất nhiều, trực tiếp biến nó thành một cái kho lạnh lớn, tránh lần sau lại phải mở rộng một lần nữa.
Tiện thể Lý Dương cũng xây dựng thêm hai cái nhà kho nữa, một cái chuyên dùng để chứa các loại tạp vật, ví dụ như các loại vật liệu thu được từ hung thú chưa có dùng tới, hoặc là sau này có thể thu được các loại vật liệu khác.
Một cái nhà kho thì hắn định dùng làm hầm rượu, cũng không thể cứ để các vại rượu ở trong phòng của hắn được. Chỉ vì những vại rượu đó mà phòng của hắn vốn dĩ rộng rãi bây giờ lại biến thành chật hẹp.
Hai cái nhà kho này mặc dù bây giờ chưa có dùng nhiều, nhưng tương lai chắc chắn cần chứa đựng rất nhiều, vậy nên Lý Dương trực tiếp làm rất rộng, tránh như hầm đá lại phải sửa lại lần nữa.
Chỉ mấy cái nhà kho này đã chiếm của hắn hết gần một ngày. Xong xuôi, Lý Dương cũng không có thời gian chuyển đồ đạc đi vào, mà để mấy thằng đệ chuyển. Còn hắn thì phải đi xem một chút chuyện chuẩn bị cho tộc hội như thế nào rồi, nguyên liệu nấu ăn đã xử lý hết chưa.
Hắn muốn ngày mai chỉ việc chế biến thôi, bằng không chỉ sợ còn không kịp. Dù sao đồ đằng chiến sĩ đều là những cái dạ dày vương, lượng thức ăn cần thiết rất nhiều.
Cũng may hắn đã sớm nói với tộc trưởng cần phải sử lý các loại nguyên liệu đó như thế nào, để tộc trưởng phân phó người đi làm, bây giờ hắn cũng chỉ là đến để kiểm tra kết quả.
Về phần nguyên liệu nấu ăn thì cũng không có gì, cũng chính là sơ chế qua, không quá quan trọng, vậy nên Lý Dương chỉ kiểm tra một lượt, thấy không có vấn đề gì là được. Cái hắn để ý chính là nguyên liệu đốt, cũng chính là than củi để ngày mai quay thịt.
Nếu như chỉ có ít, trực tiếp dùng củi đốt cháy sau đó lấy than đỏ quay thịt là được. Nhưng lần này số lượng khá nhiều, nếu như đốt nhiều như vậy củi chẳng khác nào tự hun mình cả.
Vậy nên ngày hôm qua Lý Dương đã để người ta chế tạo một cái lò để làm than củi. Cái này cũng không có gì khó khăn, chính là quá trình đốt củi gỗ trong điều kiện thiếu khí mà thôi. Vì là còn bận câu cá, vậy nên Lý Dương chỉ chỉ dẫn bọn họ chế tạo lò đốt và phương pháp đốt gỗ tạo thành than củi. Sau đó để họ ra phía ngoài gần cửa hang xây dựng lò.
Thực ra đối với bọn hắn sống ở trong hang mà nói, sử dụng than củi càng thêm phù hợp. Vốn dĩ Lý Dương cũng từng có suy nghĩ chế tạo than củi, nhưng không nghĩ tới đến khi hắn muốn chế tạo lại là để nướng thịt.
Thấy Lý Dương muốn đi kiểm tra việc chế tạo than củi, tộc trưởng cũng muốn đi theo. Ngày hôm qua, biết việc Lý Dương muốn để người ta đi chế tạo than củi, tộc trưởng đã rất kinh ngạc. Ông ta cũng không hiểu Lý Dương muốn chế tạo than củi là làm cái gì, không phải củi đốt xong thì thành tro sao. Đừng nói là tộc trưởng, ngay cả hai người Lý Dương phân phó công việc cũng giống vậy, bọn họ cũng rất nghi hoặc, không biết làm vậy là để làm gì.
Đi tới cửa hang, Lý Dương gặp được Vân Lương và một người họ Vân nữa tên là Vân Thành, đây chính là hai người được Lý Dương giao cho nhiệm vụ chế tạo than củi này.
Thấy bọn hắn đến, hai người họ lập tức chào hỏi.
" Tộc trưởng, a Dương, các ngươi đến để kiểm tra sao?"
Nói thật, sau khi giao công việc cho hai người này, Lý Dương cũng chưa tới kiểm tra một lần, vậy nên cũng rất là lo lắng. Việc đốt củi để chế tạo than củi này quan trọng nhất là độ kín và thời gian. Độ kín ở đây thì khỏi phải nói, còn về thời gian thì ngay cả hắn cũng không nắm chắc được, huống chi là hai người này. Vậy nên hắn chỉ cầu mong là bọn họ đừng có đốt quá lâu mà cháy sạch hết củi thì phí công.
Cũng không nhiều lời, Lý Dương lập tức đi lên kiểm tra cái lò xem tình hình thế nào. Củi đã được đốt từ ngày hôm qua, bây giờ chắc chắn đã xong.
Lý Dương kiểm tra phần cửa lò được đắp chặt bằng đất. Vì là ở đây cũng không có bùn, cũng không thể chạy ra bờ sông để lấy bùn, vậy nên Lý Dương đã để họ lấy đất trộn với nước để đắp kín cửa.
Lý Dương thấy đúng là họ đã đắp rất kín, đất bị nung đều đã cứng rắn lại, sờ lên thì vẫn còn ấm, chứng tỏ bên trong vẫn còn chưa có nguội hẳn. Nhưng bây giờ mở ra cũng đã không sao, chỉ cần lửa tắt là đã được rồi.
Thế là Lý Dương rút đao ra trực tiếp bổ nát phần cửa đất. Cửa đất vỡ vụn rồi rụng xuống để lộ ra cảnh tượng bên trong.
Trời đã không còn sớm, lại ở trong hang thế nên trong lò đều là đen kịt, Lý Dương cho dù thị giác từng được cường hóa tốt hơn một chút cũng chẳng thấy được gì.
Chỉ là thấy hay không cũng không quan trọng, Lý Dương trực tiếp thò tay vào trong sờ soạng lấy ra một khúc than. Vừa mới cầm vào tay, Lý Dương đã cảm thấy cảm giác nhẹ nhàng, than cũng không hề bị vỡ vụn, điều này chứng tỏ việc đốt than củi đã thành công.
Sau khi cầm ra ngoài, Lý Dương lấy tay bẻ khúc than ra, khúc than trực tiếp gãy ra thành mấy khúc, độ giòn rất cao chứng tỏ khúc than này đã cháy hoàn toàn, không phải chỉ mới cháy một phần bên ngoài, bên trong vẫn còn ruột.
Tộc trưởng và hai người kia thấy Lý Dương lấy ra khúc than thì ngạc nhiên, bọn họ không nghĩ thành phẩm lại là cái dạng này.
Tộc trưởng thấy Lý Dương bẻ khúc than đó vỡ ra thành mấy mảnh thì cũng cầm lấy một mảnh xem thử. Vừa xem tộc trưởng vừa lên tiếng hỏi.
" Như này là đã thành công rồi sao? Đây chính là than củi mà ngươi nói? Thứ này thực sự có thể đốt cháy, lại còn cháy càng lâu và không có khói?"
Lý Dương mỉm cười trả lời.
" Đúng là thành công, chỉ là không biết có phải tất cả được như thế này không, nếu như tất cả đều như vậy thì tốt rồi. Bây giờ vẫn là phải lấy hết ra để xem kết quả như thế nào.
Còn về phần hiệu quả, vậy thì thử một chút không phải sẽ biết sao."
Lý Dương cũng không chờ người khác, hắn trực tiếp chuyển những khúc than củi bên trong lò đi ra. Vân Lương và Vân Thành thấy vậy thì tiến lên đón những khúc than Lý Dương lấy ra, rồi sắp xếp gọn vào một chỗ.
Lý Dương cũng không cần kiểm tra nhiều, chỉ cần cảm nhận trọng lượng của những khúc than thì liền có thể biết được khúc than đó có được hay không.
Ban đầu thì chất lượng than còn rất ổn, chỉ là đến phần bên trong của lò, thì Lý Dương phát hiện trọng lượng của những khúc than trong này có vẻ nặng hơn một chút. Thế là Lý Dương liền bẻ thử những khúc than này.
Mặc dù chúng vẫn có thể bẻ gãy, nhưng rõ ràng phần lõi bên trong những khúc than này còn chưa có cháy hết hoàn toàn. Nhưng dù vậy, những khúc than này vẫn có thể miễn cưỡng dùng được. Có lẽ là khi đốt sẽ sinh ra nhiều khói hơn thôi, không ảnh hưởng gì lớn.
Thấy Lý Dương lại lần nữa kiểm tra những khúc than, vẻ mặt còn không được hài lòng cho lắm, Vân Lương lập tức lo lắng hỏi.
" A Dương, như thế nào? Là không được sao?"
Lý Dương thấy vậy thì lắc đầu.
" Có lẽ là các ngươi đã phong cửa lò hơi sớm, vậy nên bên trong than vẫn chưa đốt cháy hoàn toàn. Nhưng lần đầu đốt được như này đã rất tốt rồi, vẫn có thể dùng được, chỉ là chất lượng kém chút, có thể sẽ tạo ra một chút khói mà thôi.
Chờ dọn hết đám củi này ra, thì tiếp tục đốt một lò nữa, hai người các ngươi đi gọi thêm mấy người bình thường, để bọn họ cũng học được cách đốt than củi. Chúng ta ở trong hang như này, sử dụng than củi càng thêm tiện lợi, chứ trực tiếp sử dụng củi để đốt, khói quá nhiều.
Chờ những người khác cũng học được cách chế tạo than củi thì làm thêm lò đốt, chế tạo càng nhiều than củi để mọi người cũng có thể sử dụng."
Hai người nghe vậy thì lập tức đồng ý. Lý Dương cũng không tiếp tục dọn than nữa mà để lại cho bọn họ làm, hắn muốn đi thử một chút đám than củi này xem chất lượng như thế nào, lỡ như không thể cháy được, vậy thì còn phải tìm cách khác để ngày mai quay thịt.
Thế là Lý Dương chọn lấy một đám than củi buộc vào chuẩn bị mang về nhà mình để thử.
Thấy tộc trưởng còn đứng đó, Lý Dương mỉm cười nói.
" Tộc trưởng, không phải ngươi muốn biết than củi này có như lời ta nói hay không sao?
Đi! Đi theo ta! Chúng ta đi đốt thử xem."
Vừa nói, Lý Dương vừa mang theo đám than củi đi trước.
Thấy vậy tộc trưởng lập tức đuổi theo. Vừa đuổi theo còn vừa thắc mắc.
" A Dương, muốn thử thì trực tiếp đốt thử ở đây là được, còn phải đi đâu nữa?!!!"
Lý Dương nghe vậy thì mỉm cười trả lời.
" Mất không ít công mới chế tạo ra được ít than này, vậy nên cũng không thể lãng phí được. Đã đốt thử thì cũng phải tận dụng chứ, ta cảm thấy vừa đốt thử vừa nướng thịt chắc chắn sẽ không lãng phí.
Nhân tiện ta cũng muốn kiểm nghiệm một chút món mới ta chế biến ra, xem có hợp khẩu vị của mọi người không."
Nghe thấy Lý Dương nói vậy, tộc trưởng làm sao sẽ còn thắc mắc, ngoan ngoãn đi theo Lý Dương trở về.
Nhân tiện đi qua nhà Lý Chiến, Lý Dương cũng không thể bỏ quên ông ta được, vậy nên vào gọi Lý Chiến.
Nghe nói có đồ ăn ngon, Lý Chiến cũng không hề từ chối, lập tức đi theo.
Trở về nhà, Lý Dương cũng để mấy thằng đệ đi mời tế sư, lão hắc và nhị thúc qua đây. Còn hắn thì đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Vì là muốn nướng, vậy nên Lý Dương cũng không tốn bao nhiêu công sức, chuẩn bị mỗi loại thịt một chút, sau đó thái thành từng miếng đều nhau.
Trong đó, mấy loại thịt thú Lý Dương đều tẩm ướp gia vị, còn thịt thủy quái thì Lý Dương vẫn để nguyên, không có tẩm ướp cái gì. Mấy loại thịt thủy quái này Lý Dương cảm thấy giữ nguyên hương vị tươi ngon của chúng vẫn tốt hơn.
Chuẩn bị xong nguyên liệu thì mọi người cũng đều đã tới, thế là Lý Dương châm lửa đống than củi. Cũng không có gì ngoài ý muốn, than củi rất dễ bắt lửa, chỉ một thoáng thì một ngọn lửa đỏ hồng đã bốc lên.
Mọi người thấy Lý Dương châm lửa than củi còn tưởng là hắn thật sự thử nghiệm đốt than củi đâu, bọn họ thi nhau ngó xem.
Thấy than củi thực sự có thể cháy được, lại còn không hề có khói thì rất là kinh ngạc. Thực ra cũng không phải không có chút khói nào, chỉ là so với bình thường đốt lửa bằng củi thì thực sự có thể nói là không hề có khói rồi.
Kinh ngạc qua đi, tế sư khuôn mặt đầy là vẻ thán phục hỏi.
" A Dương a, ngươi như thế nào lại có thể nghĩ được cách tạo ra thứ này."
Lý Dương nghe tế sư hỏi vậy thì phẩy phẩy tay, tỏ vẻ đây cũng không phải chuyện to tát gì, nói.
" Cũng không phải chuyện gì khó khăn, chẳng qua trước đây nấu cơm, có lần nấu xong rồi nhưng củi còn chưa có cháy hết, thế là ta liền bịt kín bếp lại để giữ củi không bị cháy sạch.
Ai ngờ sau đó phát hiện củi đều biến thành than, chỉ là than này vẫn còn dùng đốt được, thậm chí còn không có bao nhiêu khói.
Nhưng lúc đó ta cũng không hiểu được lợi ích của loại than này, vậy nên cũng không để tâm.
May mắn ta còn chưa có quên mất, hôm qua đột nhiên nhớ ra, thế là để mấy người đi làm thử, hiệu quả này còn thật sự rất tốt."
Đương nhiên, cái này chính là Lý Dương bịa ra, được cái hắn kể còn như là có thật như vậy, thế nên mọi người đều tin tưởng không nghi ngờ.
Đốt được đống lửa, Lý Dương đi lấy cái bếp nướng hắn làm để lên trên đống lửa than. Cái bếp nướng này được hắn làm bằng đá, có hình chữ nhật. Nhìn nó cùng với một cái bàn cũng không khác nhau lắm. Chỉ là bốn chân hơi thấp, phần mặt bàn thì được hắn tạo ra nhiều khe nhỏ để lửa than có thể xuyên qua.
Thực ra không tạo ra các khe như vậy mà để nguyên mặt phẳng như là cái chảo cũng không sao. Chỉ là Lý Dương cảm thấy, nướng thịt nếu như có thêm hương vị của lửa than sẽ càng thêm thơm ngon.
...
Cách chương.