

Nguyên Thủy Thế Giới
Unknown
Chương 99: Tế tổ
Ngày hôm sau gặp nhau, tộc trưởng và Lý Chiến đều có vẻ như rất tinh thần, nhưng hai người lại dùng ánh mắt kỳ quái dò xét nhau.
Sau một hồi, tộc trưởng trước tiên dò hỏi.
" A Chiến, ngày hôm qua trở về có hay không chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra?"
Lý Chiến khó hiểu hỏi.
" Cái gì ngoài ý muốn?"
Nghe thấy Lý Chiến hỏi lại, tộc trưởng cũng rất là nghi hoặc tự lẩm bẩm.
" Không lẽ tối qua cũng chỉ có ta thấy được thế giới cực lạc hay sao?"
Lý Chiến không nghe rõ tộc trưởng lẩm bẩm cái gì, vậy nên liền hỏi.
" Tộc trưởng ngươi đang nói cái gì?"
Tộc trưởng giật mình vội lắc đầu, xua tay nói.
" Không... Không có gì! Thế hôm qua ngươi ngủ ở đâu?"
Lý Chiến tỉnh bơ trả lời.
" Đương nhiên là ngủ ở nhà.
Thế tộc trưởng ngươi không lẽ ngủ ở ngoài đường hay sao mà hỏi vậy?"
Tộc trưởng cũng không yếu thế, ngửa mặt lên trời đĩnh đạc trả lời.
" Ta đó là quan tâm ngươi nên mới hỏi vậy, chứ còn bản thân ta đương nhiên là cũng ngủ ở trong nhà rồi."
Hai người mặc dù lời nói rất là cứng rắn, nhưng trong lòng chột dạ không thôi, bởi vì tộc trưởng thì đúng là ngủ trong nhà, nhưng là nhà của cha mình. Tế sư hôm qua cõng tộc trưởng trở về cũng chịu không nổi, thế nên vứt luôn tộc trưởng trong nhà mình mặc kệ, bản thân thì bò lên giường ngủ.
Về phần Lý Chiến thì cũng đúng là ngủ trong nhà, nhưng không có vợ kéo vào thì đã phải ngủ ngoài cửa rồi. Ông ta cùng lão hắc dìu nhau về được đến cửa nhà mình thì cả hai cùng đổ xuống đó. Bà vợ chạy ra thấy vậy còn tưởng là bị làm sao, kết quả lại phát hiện hai người ngáy như sấm, vậy nên đã kéo hai người vào trong nhà. Nhưng cũng chỉ vậy thôi, kéo được vào trong nhà cũng đã đủ hết hơi, giường chiếu gì thì cũng đừng nghĩ, miễn cưỡng đắp cho họ tấm da thú rồi mặc kệ.
Những người khác nghe thấy hai người trò chuyện như vậy thì rất là khó hiểu, không biết bọn họ vì sao lại hỏi nhau kỳ quái như vậy.
Trần Thiên Quân lập tức tiến lại thắc mắc.
" Tộc trưởng, a Chiến, các ngươi như thế nào lại hỏi nhau kỳ quái như thế?"
Tộc trưởng và Lý Chiến thấy vậy thì đồng thời chột dạ hỏi lại.
" Có sao? Chúng ta hỏi thăm bình thường mà?!!!"
Không đợi Trần Thiên Quân tiếp tục nói gì nữa, tộc trưởng lập tức chuyển chủ đề bằng cách quay sang Lý Chiến hỏi.
" A Chiến, a Dương như thế nào còn chưa có tới?"
Lý Chiến cũng hiểu ý, mặc kệ Trần Thiên Quân, cùng tộc trưởng quay sang một bên nói chuyện.
" A Dương dù sao cũng còn nhỏ, không thể tỉnh lại sớm như chúng ta cũng là bình thường. Tộc trưởng, ngươi vẫn là để mọi người chuẩn bị trước đi, chờ a Dương đến làm cho nhanh."
Tộc trưởng nghe vậy cũng gật gù đồng ý, phân phó mọi người chuẩn bị than củi và giá để quay thịt.
Trần Thiên Quân thấy hai người họ không để ý đến mình thì khá là bực tức, quay lại trò chuyện với mấy ông đội trưởng khác.
" Ta cảm thấy hai người bọn họ chắc chắn có chuyện gì giấu giếm mọi người!!!"
Những người khác nghe vậy thì cũng rất tán đồng, nhưng bọn họ cũng không có bằng chứng nào, càng không biết là chuyện gì, vậy nên cũng chỉ có thể lẫn nhau suy đoán.
Về phần Lý Dương, ngày hôm qua hắn cũng không hơn người khác chỗ nào, còn may là ăn uống ở chính nhà mình, vậy nên cũng không phải lo ngủ gục ở ngoài đường.
Với lại còn may loại rượu này mặc dù rất thấm, nhưng ngủ một giấc sau đó cũng không còn di chứng gì, cũng không b·ị đ·au đầu, thậm chí còn khá là tinh thần, bằng không có lẽ về sau hắn cũng không dám uống nhiều.
Đương nhiên hắn cũng không có quên mất nhiệm vụ quan trọng ngày hôm nay. Vậy nên sau khi ăn một chút lót dạ, thì Lý Dương sắp xếp những vại rượu chuẩn bị cho bữa tiệc ra ngoài, để sau đó người ta vận chuyển tới nơi tổ chức tiệc, còn hắn thì mang theo gia vị cần thiết đi tới chỗ nấu nướng.
Đến nơi, mọi người đều đã tập trung đông đủ, cũng chỉ có Lý Dương là vì say rượu dậy muộn nên đến hơi trễ. Tộc trưởng cũng đã cho người sắp xếp những đống than củi và giá đỡ để sau đó tiến hành quay thịt.
Lý Dương thấy vậy cũng không lãng phí thời gian nữa, sau khi nói với tộc trưởng, để ông ta phân phó người tới vận chuyển mấy vại rượu mà hắn chuẩn bị sẵn, thì lập tức bắt tay vào phối chế gia vị để tẩm ướp thịt.
Nghe Lý Dương để mình phân phó người đi vận chuyển rượu, tộc trưởng lập tức gọi tới con trai là Vân Vũ.
" A Vũ, mày gọi thêm mấy người đi tới nhà a Dương vận chuyển mấy cái vại mà hắn để ở cửa, nhớ cẩn thận không được sơ sẩy làm đổ vỡ."
Vân Vũ nghe cha mình phân phó như vậy thì tò mò hỏi.
" Cha, đó là cái gì mà cần phải cẩn thận như vậy?"
Tộc trưởng cũng không định trả lời Vân Vũ, vậy nên chỉ bâng quơ nói.
" Mau đi đi, là cái gì thì sau đó ngươi khác biết."
Vân Vũ thấy cha mình thần thần bí bí, ngay cả là cái gì cũng không cho biết thì rất là tò mò, chỉ là lệnh cha khó cãi vậy nên cũng chỉ đành đi thực hiện.
Tộc trưởng thấy Vân Vũ định đi làm thì lần nữa dặn dò.
" Nhớ không được mở ra xem, cũng không được cho ai xem, đậy kĩ rồi mang tới đây."
Phân phó xong, tộc trưởng lập tức đi tới bên cạnh Lý Dương xem hắn chuẩn bị gia vị tẩm ướp thịt. Đây chính là mục đích chủ yếu của ông ta và Lý Chiến, khi đề nghị chọn món thổ trư quay cho buổi tộc hội ngày hôm nay.
Lý Dương vẫn giống như khi quay thổ trư lần trước, phối chế hai loại hỗn hợp gia vị để dùng cho món thổ trư quay này. Một loại dùng để tẩm ướp bên trong, còn một loại hắn dùng để quét ở bên ngoài.
Loại quét bên ngoài vẫn không có gì thay đổi, nó chủ yếu là dùng để tạo độ giòn và màu sắc bắt mắt cho món ăn. Lý Dương vẫn dùng mật của mật đằng và dấm hòa cùng với nước.
Còn hỗn hợp gia vị để tẩm ướp bên trong thì có thêm một chút thay đổi. Dù sao lần này làm ở nhà, nguyên liệu cũng nhiều hơn, vậy nên ngoại trừ những nguyên liệu lần trước, Lý Dương còn cho thêm rất nhiều quả mọng tươi và lá hương đằng.
Lá hương đằng chính là một loại rau yêu thích của người dân trong bộ lạc, chúng không chỉ có mùi thơm hấp dẫn, mà còn có vị ngọt tự nhiên.
Mặc dù mùa này lá hương đằng cũng đều đã già, ăn khá là xơ. Nhưng Lý Dương chủ yếu là cần hương vị của nó, chứ còn có ăn hay không cũng không trọng yếu.
Ngoài ra, Lý Dương còn cho thêm vào hỗn hợp một chút rượu trái cây mà hắn mới ủ được. Nhưng cũng không phải loại rượu hắn lựa ra để uống kia, mà chỉ là loại rượu bị hắn loại ra dùng để làm rượu nấu. Loại rượu này vẫn có hương thơm rất tốt, vị mặc dù không quá ngon nhưng còn có thể chấp nhận được.
Chứ còn cái loại rượu ngay cả vị cũng rất kém không thể chấp nhận được thì hắn đã cho vào làm giấm hết rồi.
Cho thêm rượu vào là vì để cho hương vị càng thêm nổi bật, đồng thời cũng sẽ giúp cho gia vị càng ngấm vào thịt hơn.
Trong cả quá trình phối trộn gia vị, tộc trưởng và Lý Chiến cũng chỉ nhìn xem, không có hỏi một câu nào. Nhưng tới khi nhìn thấy Lý Dương đổ rượu vào thì bọn họ rất là kinh ngạc. Đồng thời tộc trưởng cũng không tiếp tục kiềm chế được mà tò mò hỏi.
" A Dương, ngươi là đang đổ rượu vào đó sao?"
Lý Chiến thấy thế cũng theo sau hỏi.
" Như thế nào lãng phí như vậy? Chúng ta còn không có mà uống đâu!!!"
Lý Dương thấy thế thì mỉm cười trả lời.
" Loại này cũng chỉ là ta ủ chế thất bại, hương vị cũng không được tốt lắm, vậy nên ta dùng làm gia vị."
Hai người nghe vậy thì lập tức được mở mang tầm mắt, không ngờ rượu cũng có thể được dùng làm gia vị.
Nhưng hai người vẫn tỏ ra rất là tiếc nuối tự lẩm bẩm.
" Loại thất bại nhưng ta ngửi cũng rất thơm nha.
-Đúng vậy, vẫn rất thơm! Không muốn cũng có thể cho ta, ta sẽ không chê."
Chỉ là cũng không chỉ có hai người họ quây lại quanh Lý Dương để xem hắn chế biến thức ăn, vậy nên bọn họ cũng phát hiện Lý Dương cho rượu vào trộn gia vị. Bọn họ cũng không biết rượu là thứ gì, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thứ này. Nhưng rượu tỏa ra mùi hương rất là hấp dẫn khiến cho bọn họ rất tò mò.
Thấy tộc trưởng và Lý Chiến nhận ra chất lỏng Lý Dương dùng làm gia vị kia, bọn họ lập tức xúm lại hỏi thăm. Chỉ là hai người này giấu giếm không chịu nói, cũng chỉ chốt một câu.
" Chờ sau đó các ngươi sẽ biết."
Mọi người thấy vậy thì cũng không có cách nào, đành nhẫn nhịn chờ đợi.
Lý Dương thấy bọn họ như vậy thì cũng chỉ mỉm cười, mấy người này cũng thật là, đâu phải thứ gì quý giá, cũng chỉ là quả dại chế biến thành, bọn họ cứ làm như là bảo vật hiếm thấy vậy. Đây là lượt ủ chế thứ hai còn chưa có hoàn thành, chứ không thì hắn sẽ để cho bọn họ uống no.
Lý Dương cũng mặc kệ bọn họ, sau khi phân phó những người khác nhồi gia vị vào trong bụng thổ trư rồi khâu lại, hắn bắt đầu đi chế biến đám cá mỏ.
Lý Chiến cống hiến ra cá mỏ đã được chia thành hai phần, một phần là những con cá nhỏ, chưa phải mãnh ngư. Chúng đã được chia cho các chi mạch để nấu cỗ cho mọi người.
Phần còn lại đều là mãnh ngư cấp đều tập trung ở đây. Lý Dương định dùng một phần để nấu cháo, còn một phần thì cho vào hấp.
Nấu cháo cũng không khó, sau khi đặt nồi cho gia vị, công việc trông coi Lý Dương sẽ giao cho người khác.
Về phần hấp cá thì rắc rối hơn một chút, bởi vì hắn cũng không có chuẩn bị nồi hấp, vậy nên hắn cũng chỉ có thể lợi dụng những thứ có sẵn để dùng.
Lý Dương dùng nồi lớn làm nồi hấp, sau đó hắn để khoanh cá lên đĩa cho vào hấp cách thủy. Đương nhiên, trước khi hấp hắn cũng cho gia vị và một chút rượu để ướp cá.
Để cho nhanh chóng, Lý Dương để người ta cùng lúc đun nhiều cái nồi, sau khi hắn tẩm ướp xong thì cho vào đĩa, để những người khác mang đi hấp.
Lúc hấp Lý Dương cũng đổ một chút rượu vào đĩa cá, vậy nên sau một lúc hấp, mùi thơm đặc trưng lập tức lan tỏa ra khiến cho cả những người đang làm nhiệm vụ hấp cá, lẫn những người khác ở xung quanh đều bị thu hút tới.
Đương nhiên, cho dù có bị hấp dẫn khó nhịn được thì bọn họ cũng phải nhịn, chỉ là mấy ông hấp cá thỉnh thoảng lại phải lấy tay chùi miệng một cái, nhìn rất là khổ thân.
Tộc trưởng và Lý Chiến ngửi thấy mùi này thì cũng đã hiểu vì sao mà Lý Dương lại dùng rượu làm gia vị, nó đúng là có thể tạo ra mùi hương rất hấp dẫn cho món ăn.
Tẩm ướp xong cá, Lý Dương để lại công việc hấp cá cho người ta, còn hắn thì trở lại với món thổ trư quay.
Bây giờ gia vị cũng đều đã ngấm vào thịt, Lý Dương bắt đầu chỉ đạo mọi người dùng mâu xuyên qua thân thể của thổ trư, sau đó đặt bọn chúng lên giá quay.
Mấy chục con thổ trư đặt lên trên giá, Lý Dương cũng để mấy chục người phụ trách quay và mấy chục người nữa phụ trách quét gia vị lên thân thổ trư. Hắn cũng phân phối cho bọn họ mỗi người một bát nước gia vị cùng với một cây châm nhọn. Trước đó không có châm nhọn thì mới phải sử dụng mũi tên, nhưng dù sao mũi tên cho dù có nhỏ thì cũng vẫn không quá phù hợp, vậy nên lần này Lý Dương phải chuẩn bị châm nhọn để dùng.
Bọn họ một đám người thì liên tục quay cán mâu, còn một đám người thì thỉnh thoảng sẽ quét nước mật lên da thổ trư, đồng thời dùng châm nhọn chọc vào lớp da của nó.
Công việc của Lý Dương là giá·m s·át bọn họ làm việc, thỉnh thoảng sẽ điều chỉnh động tác của bọn họ, có cần thiết thì hắn cũng sẽ tự mình động tay.
Những người được hắn phân công quay thịt này cũng đều là những người tham gia thu săn, đều từng nhìn qua hắn quay thịt, vậy nên cũng không quá xa lạ với việc này.
Những người khác không phải làm cũng xúm lại quanh đó theo dõi. Nếu chưa có thấy qua món này thì hết sức tò mò, không biết món này có gì đặc biệt mà khiến tộc trưởng bọn họ bỏ qua cả thịt hung thú, mãnh thú cấp để được ăn món này.
Nhưng chờ tới khi món thổ trư quay hoàn thành thì bọn họ cũng ít nhiều hiểu được lý do vì sao. Chưa cần phải nếm thử, chỉ mới nhìn thấy bề ngoài bắt mắt của món ăn này bọn họ cũng đã khó mà cưỡng lại được sự hấp dẫn của nó.
Mà món thổ trư quay hoàn thành thì cũng chỉ còn việc chặt thịt rồi bày ra là bọn họ đã có thể tiến hành tộc hội.
Lúc này, Lý Dương nhìn lên tế đàn suy nghĩ một hồi, sau đó hắn tìm đến tế sư nói chuyện.
Vừa thấy tế sư, Lý Dương liền đề nghị.
" Tế sư, ta cảm thấy trước khi chúng ta tổ chức tộc hội, hẳn là cần tế tổ một lần."
Tế sư cảm thấy việc này đúng là cần thiết, tộc hội mặc dù chỉ là sự kiện mới được bọn họ tổ chức, nhưng cũng tính là sự kiện lớn của bộ lạc. Đáng lẽ ra cũng cần phải tế tổ để thể hiện sự kính trọng đối với tổ tiên. Dù sao bọn họ ăn uống cũng không thể để lão tổ tông ở trên ngồi nhìn được.
Lần trước đã không có chút lễ nào đã là thất trách, lần này cũng may có Lý Dương nhắc nhở, bằng không lão cũng không có nghĩ ra việc này.
Thế là lão cười tươi rói nói với Lý Dương.
" Ha ha! A Dương, may mà ngươi nhắc nhở, bằng không ta cũng quên mất truyện này. Chúng ta là con cháu tổ chức ăn uống cũng không thể không nghĩ tới tổ tiên được. Bây giờ ta lập tức để người đi bắt mấy đầu tế phẩm ra để tế lễ tổ tiên."
Chỉ là lão đang định rời đi thì bị Lý Dương ngăn lại.
" Tế sư ngài chờ chút, ý ta nói tế lễ cũng không phải như bình thường hiến tế tế phẩm, mà là dùng đồ ăn làm tế phẩm tế lễ."
Nói cần tế lễ tổ tiên thì tế sư cảm thấy bình thường, chứ bây giờ nghe Lý Dương nói muốn dùng đồ ăn để tế lễ thì tế sư lại cảm thấy hơi khác lạ, dù sao bộ lạc cũng chưa làm thế bao giờ.
Vậy nên tế sư tỏ ra khá là khó hiểu hỏi lại Lý Dương.
" A Dương, ý ngươi là dùng đồ ăn đã nấu chín để làm tế phẩm tế lễ tổ tiên sao? Sao ngươi lại có ý tưởng này?"
Thấy tế sư có thái độ như vậy Lý Dương cũng không ngạc nhiên, dù sao bộ lạc trước giờ cũng chưa từng có tục lệ như thế. Vậy nên Lý Dương liền mỉm cười, bắt đầu giải thích suy nghĩ của mình.
" Tế sư, ta hiểu được bình thường vì sao bộ lạc chúng ta hiến tế đều là thú huyết hoặc là hung thú còn sống.
Nhưng ta cảm thấy hiến tế mỹ thực cũng là điều cần thiết. Dù sao tổ linh vốn dĩ chính là tổ tiên của chúng ta, cũng chính là một nhân loại.
Ngài ấy trước kia cũng cần phải ăn uống bình thường, vậy nên chúng ta dùng đồ ăn làm tế phẩm cũng là chuyện nên làm. Ngài thử nghĩ xem, ngài ấy lâu ngày không được hưởng qua mùi vị thức ăn có thể hay không sẽ rất nhớ.
Mà cho dù ngài ấy bây giờ không thể thưởng thức đồ ăn thì dâng lên đồ ăn làm tế phẩm cũng là tấm lòng của chúng ta, ngài ấy nhất định sẽ ghi nhận."
Tế sư nghe xong thì ngẫm nghĩ một hồi, lão cảm thấy Lý Dương nói rất là có lý, dùng đồ ăn làm tế phẩm cũng không có tốn kém gì, lại có thể thể hiện tấm lòng của bọn họ đối với tổ tiên, vì sao lại không làm.
Thế là tế sư lập tức gật gù đồng ý, ông ta cũng trưng cầu ý kiến của Lý Dương.
" A Dương, ta cảm thấy ý tưởng này của ngươi thực sự rất tốt, chúng ta là con cháu, hiếu thảo với tổ tiên là điều nên làm, cho dù tổ tiên chưa chắc đã cần tới, nhưng quan trọng là cái tấm lòng của chúng ta.
Chỉ là ngươi cảm thấy nên dùng món gì để làm tế phẩm thì thích hợp?"
Nghe thấy tế sư đồng ý, Lý Dương cũng mỉm cười đề nghị.
" Tế sư, như ngài nói, quan trọng là cái tấm lòng, thế nên ta cảm thấy chúng ta ăn gì thì dùng cái đó làm tế phẩm, để tổ tiên có thể trước tiên thưởng thức. Chờ tổ tiên thưởng thức qua thì chúng ta ăn sau là được."
Tế sư suy tư một hồi thì cũng gật đầu đồng ý, lão cũng giao luôn công việc chuẩn bị tế phẩm cho Lý Dương.
" A Dương, ngươi đã đề xuất như vậy thì ta cũng giao việc chuẩn bị tế phẩm này cho ngươi. Ngươi đi chuẩn bị đi, sau đó ta sẽ chủ trì lễ tế."
Lý Dương đương nhiên là không thể từ chối, nhưng trước khi đi, hắn cũng đưa ra một cái đề nghị nữa.
" Tế sư, ngài cảm thấy thêm tế phẩm chín vào dịp đại tế có được hay không?"
Không giống trước đó, lần này nghe Lý Dương đề nghị như vậy, tế sư cũng không cần suy nghĩ thì đã lập tức đồng ý.
" Tốt! Vậy từ giờ trở đi chúng ta sẽ thêm đồ ăn chín vào danh sách tế phẩm. A Dương, ngươi phụ trách việc chuẩn bị tế phẩm chín này."
Vừa nói tế sư vừa mỉm cười. Dù sao tế phẩm chín này cũng không tốn kém, a Dương tiểu tử này đã đề xuất, vậy trực tiếp giao cho nó chuẩn bị, lão cũng không mất chút công sức nào, vậy nên cần gì phải suy nghĩ.
Lý Dương thấy tế sư lập tức giao việc cho mình thì hơi sững sờ, nhưng cũng không có cách nào từ chối, ai bảo hắn chính là người đề xuất đâu. Nhưng cũng không có gì, nấu đồ ăn cũng không phải chuyện gì to tát, nấu cho cả đám người ăn hắn còn làm được, huống hồ gì chỉ là một mâm tế phẩm.
Sau khi đồng ý tiếp nhận nhiệm vụ, Lý Dương cũng lập tức đi chuẩn bị một mâm tế phẩm. Như là hắn nói, bọn họ ăn gì thì dùng thứ đó làm tế phẩm, vậy nên hôm nay có món gì thì hắn cũng chuẩn bị một phần.
Thổ trư quay một con, Lý Dương chọn con có bề ngoài bắt mắt nhất, đặt lên một cái mâm. Tiếp đó là món cá hấp, Lý Dương cũng chọn một khoanh cá đẹp mắt để ra, sau đó là một bát cháo. Cuối cùng Lý Dương đi rót một bình rượu, thế là hắn đã sắp xếp xong một mâm tế phẩm.
Lý Dương mang mâm tế phẩm đặt lên trên tế đàn, sắp xếp gọn gàng để tế sư bắt đầu tế lễ.
Mọi người thấy hành động của Lý Dương thì rất ngạc nhiên. Bọn người tộc trưởng cũng tới bên cạnh tế sư hỏi thăm tình hình. Sau khi được tế sư cho biết chuyện Lý Dương đề nghị dùng thức ăn làm tế phẩm thì mọi người cũng hết sức đồng ý. Dù sao thì tổ tiên không ăn thì vẫn còn đó, mà tổ tiên ăn thì chứng tỏ bọn họ đã làm đúng. Thế nào đi chăng nữa bọn họ cũng không thiệt thòi được.
Thấy Lý Dương đã sắp xếp tế phẩm xong, mọi người cũng chuẩn bị để tế lễ. Tế sư đi lên thực hiện nghi thức tế lễ, để cho tổ linh thức tỉnh.
Tổ linh vừa thức tỉnh, có vẻ như rất vui sướng, lập tức hút mâm tế phẩm đi vào, tốc độ nhanh chóng khiến cho đám người bên dưới không kịp phản ứng.
Trong khi mọi người còn đang ngỡ ngàng thì mâm tế phẩm đã biến mất trong ngọn lửa. Sau đó, từ trong ngọn lửa bay ra một điểm sáng, ngọn lửa cũng bắt đầu thu nhỏ lại. Điểm sáng so với điểm sáng bình thường càng lớn và sáng hơn. Nó bay thẳng tới mi tâm của Lý Dương rồi chui vào.
Lý Dương thân thể một trận thư thái, hạt giống hoả diễm cũng lớn lên một xíu. Có được chỗ tốt ngoài ý muốn đương nhiên là hắn rất vui mừng.
Những người khác thì vẫn rất bất ngờ, bọn họ không nghĩ tới là tổ linh lại có phản ứng như vậy, càng không nghĩ tới sau khi hưởng dụng tế phẩm, tổ linh lại có phần thưởng bất ngờ.
Tộc trưởng thấy thế thì đột nhiên giật mình thốt lên.
" Tổ linh vậy mà thật sự hưởng dụng tế phẩm!"
Tế sư nghe thấy vậy thì trách mắng.
" Ồn ào cái gì! Thân là tộc trưởng mà chỉ nghĩ tới ăn thôi, không nghĩ gì đến việc cúng tế tổ tiên. Nhìn thấy không, a Dương có hiếu tâm nên được tổ linh khen thưởng. Nhìn mà học tập!!!"
Trong lòng tế sư thầm nghĩ, tổ linh thực sự là thần thông quảng đại, cho dù không có thức tỉnh cũng đều biết được mọi chuyện của bọn họ.
Những người khác nghe thấy tế sư quở trách tộc trưởng thì cảm thấy giống như cũng đang quở trách mình. Bọn họ lén liếc qua Lý Dương, trong lòng rất là xấu hổ, bởi vì bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến việc phải cúng tế tổ tiên.
Trong khi đó tộc trưởng bị trách mắng như vậy thì trong lòng không phục lẩm bẩm.
" Ngài đường đường là tế sư còn chẳng nhớ tới chuyện tế lễ thì thôi còn quay ra trách mắng ta..."
Đương nhiên những lời này tế sư là không nghe thấy được, bằng không tộc trưởng cho dù có cháu nội rồi thì cũng không tránh khỏi được một trận no đòn.
Chỉ là tế sư mặc dù không có nghe thấy tộc trưởng nói gì, nhưng cũng thấy được vẻ mặt không phục của tộc trưởng. Vậy nên tế sư tức giận hỏi.
" Như thế nào? Còn không phục sao? Miệng ngươi đang lẩm bẩm cái gì đó? Muốn tạo phản à?"
Thấy tế sư có vẻ tức giận, tộc trưởng vội vàng cười làm lành, xua tay phủ nhận.
" Không! Không! Cha, ta làm gì có đâu... Ta rất phục... Ta lần sau nhất định sẽ để tâm chuyện này!!!"
Tế sư thấy vậy mới nguôi giận một chút, lập tức phân phó mọi người dọn cỗ ra.
" Được rồi, tổ tiên đã hưởng dụng tế phẩm của chúng ta, các ngươi cũng dọn tiệc ra đi, chúng ta đã có thể bắt đầu tộc hội."
...
Cách chương.