Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tương Dạ Mộng Nhai
Unknown
Chương 21: Bí pháp đo ma lực
Mặc gia.
''Hai tặc tử to gan đáng c·hết. Coi Mặc gia ta không người sao? Tiếp tục lên cho ta, không thể để cho hai tên tặc tử này chạy thoát được!!'' Mặc giả chủ toàn thân v·ết t·hương nhìn tộc nhân tử thương vô số mà trong lòng đau quắt, lớn tiếng nói ra.
''Nhị trưởng lão, có tin gì chưa?'' Đối phương ra lệnh xong liền quay sang hỏi nhị trưởng lão, người được phái đi truyền tin tức cho các đại gia tộc và hoàng thất Thiên Phương.
''Các gia tộc khác có truyền lại. Chuyện xảy ra quá đột ngột, bọn họ còn chưa kịp chuẩn bị. Bảo ngài chờ thêm một chút, họ sẽ nhanh chóng tập hợp cao thủ trong Tộc lại.'' Nhị trưởng lão nhanh chóng đáp lại.
''Chỗ tốt ta cho bọn họ. Ngươi nói lại rồi chứ?''
''Gia chủ yên tâm. Ta đã truyền đạt hết cho bọn họ. Với đống chỗ tốt kia, chắc chắn bọn họ sẽ động tâm mà đến giúp chúng ta thôi!''
''Ừ, rất tốt. Chỉ cần Bí pháp không lộ ra ngoài, tổn thất một vài thứ cũng không sao!'' Nói đến đây, đối phương khuân mặt giật giật vài cái cùng vết thương trên người đau xót làm khuôn mặt trở nên dữ tợn.
Mặc dù bản thân nói là không sao nhưng để lấp đầy cái miệng tham lam của mấy nhà kia, Mặc gia hắn cũng phải xuất huyết một hồi lớn!
Trong khi đó, Phi Tuyết một thân Băng chi lực, tạo ra màn sương, hóa băng gai, đi khắp chiến trường như đi dạo phố làm cho các cường giả Mặc gia nhìn thấy, đầu to như cái hố lớn!
''Các ngươi không ăn cơm sao. Đánh mạnh lên cho ta!''
Thấy người bên mình bị đánh đến mức không thể hoàn thủ, Mặc gia chủ hỏa khí lại xông lên đỉnh đầu làm cho đối phương tức điên lên hét toáng, nhưng điều đó căn bản không thể kiềm chế được tiếng ai oán đang không ngừng vang vọng.
Bọn họ không phải là chưa ăn cơm mà là hai người kia quá hung hãn, mỗi lần ra chiêu đều có người bên cạnh thân ngã xuống. Chưa kể... mặc dù bọn hắn có thể thề với trời là không sợ c·h·ế·t nhưng.... nhìn nhiều tộc nhân bên cạnh lần lượt ngã xuống như vậy, cũng đủ để làm cho bọn họ đạo tâm lung lay, sụp đổ à!
Trên đời, hào kiệt không sợ một kích vong mang, nhưng lại sợ nỗi đau gặm nhấm bản thân từng giây phút một đến lúc c·h·ế·t đi. Đặc biệt còn là về tinh thần, đó thế nhưng là thử thách lớn nhất trong đời người của các ma giả tự xưng bản thân rất gan dạ!
''Điện chủ, cứ như vậy không phải là cách hay. Người đi phá Mặc gia đại trận, ta cản lũ giun dế này lại!'' Hai người không phải ai khác, chính là Ảnh Nguyệt và Phi Tuyết.
Hai người họ từ khi đặt chân vào Thiên Phương Đế Quốc đã nhìn trúng Bí pháp của Mặc gia Đo Lường Ma Lực. Chính ra, hai người vẫn chưa định ra tay đâu, định chờ giải quyết chuyện của Băng gia rồi làm một vố lớn luôn, chỉ là nhân tính không bằng trời tính. Tụ Bảo Lâu mở đấu giá hội, Phi Tuyết lại g·i·ế·t Nhị hoàng tử của Thiên Phương, rất nhanh họ sẽ bị cả Đế Quốc truy nã, cho nên cũng chỉ có thể ra tay luôn trong đêm nay, cũng vì thế mà họ gặp hai người Dạ Trần và Lân Diễm trên đường đến đây!
''Đừng làm ra kinh động quá lớn!'' Ảnh Nguyệt gật đầu chấp thuận nhưng trước khi làm, đối phương nhíu mày nhắc nhở thân ảnh trước mắt một câu.
''Người yên tâm, ta sẽ thật nhẹ nhàng chơi với bọn chúng!!'' Phi Tuyết chậm nói ra, ánh mắt ẩn sâu trong mũ áo thì thay đổi liên tục.
Ảnh Nguyệt thấy vậy cũng không dài dòng nữa, liền lắc mình bay lên cao, đi đối diện với Trấn Tộc Đại Trận của Mặc gia đã trường tồn hàng trăm năm qua!
''Cho ta một chút thời gian!'' Thanh âm vong lại bên tai Phi Tuyết, chỉ thấy đối phương cười nhẹ một tiếng, chắp tay khoan thoai, thân ảnh thì như gió lướt xiêu xuống dưới coi như đáp lại.
Rất nhanh, Phong chi lực nồng đậm tụ về bão tố nổi lên phía sau lưng Phi Tuyết mà sính uy cùng trời, Ảnh Nguyệt nhìn chăm chú đại trận phía trước, thứ mà Mặc gia đặt hết lòng tin tưởng nhờ vả, để chờ đợi quân tiếp viện đến vây g·i·ế·t hai người!
''Hừm!''
''ẦM..!!''
Sau tiếng khẽ than, phong vân chớp hiện, lôi đình đỉnh thiên, hợp với tay phải đối phương giơ cao lên không, tập trung ma lực mạnh mẽ tỏa ra tứ phương làm cho nhật nguyệt ám sắc, cuồng phong hiện, phong chi lực thì khuếch tán bừa bãi, điên cuồng tăng trưởng, hình thành ra tầng tầng gió lốc mang theo sát khí thổi bay cát bụi và cắt đứt mọi chướng ngại vật nơi phong thổi đến quét ngang qua.
Chúng nhân Mặc gia ngây người như phỗng nhìn lên trời cao. Cuộc đời của họ chưa từng được nhìn thấy ma giả nào lại có sức mạnh kinh khủng như thân ảnh ngạo nghễ đằng không kia.
''ẦM..!!''
''XOẸT...!!''
Tử quang đột nhiên chớp hiện, mây theo đó bị đánh tan từ lúc nào không hay, chúng nhân chỉ còn nghe thấy tiếng sớm chớp xoẹt ngang trời, phá tan sự yên lặng về đêm vốn có của Thánh thành Thiên Phương. Đêm nay, ngày Thiên Phạt xuất thế, Mặc gia đón nhận đại kiếp phong vân mạnh nhất từ trước cho đến nay. Lúc này, tử khí quấn thân, dị tượng hiện trên đầu, quần áo họ Mặc tung bay phấp phới theo gió lớn tạt qua như muốn hất bay chúng nhân ra phía sau, cũng làm cho những đôi chân đang run rẩy in xuống mặt đất không được vững, mà đôi mắt quan sát cảnh tượng xé trời còn trở nên đau rát khi vẫn gắng sức nhìn kẻ giáng xuống đại kiếp đang hiện hữu ngày một lớn hơn trong lòng mỗi người!
''Nguyên tố chi lực thật là khủng khiếp. Không biết ma lực đã đạt đến con số bao nhiêu đây?'' Mặc gia chủ mặc kệ trên thân vết thương đang chảy máu mà dùng ánh mắt chăm chú, xen lẫn ngưỡng vọng có cả hận thù nhìn lên trời cao mà khẽ than.
Nguyên tố chi lực chính là tiêu chí của Siêu cấp Ma giả. Nó càng mạnh, ma giả càng cường đại bấy nhiêu!
Ánh mắt Mặc gia chủ lóe lên tinh quang, tròng mắt bên phải đối phương xuất hiện một hình trận pháp đặc thù, đây chính là Bí pháp Đo Lường Ma lực mà hai người Ảnh Nguyệt muốn lấy về!
Nhưng đột nhiên, thanh âm kinh hô vang bên tai chúng nhân: ''Không thể nào.... phụt...!!'' Vừa nhìn thấy con số xuất hiện trong tâm khảm, Mặc gia chủ liền hít một hơi lạnh mà không kiềm chế được phun ra một ngụm máu tươi, quỳ hẳn một chân xuống mặt đất mà hai mắt vẫn còn rung động kịch liệt đến mức chảy ra huyết lệ.
''Gia chủ..!!'' Mọi người xung quanh thấy vậy không khỏi hãi nhiên, nhanh chóng đi lên dìu đối phương dậy.
''Nhị trưởng lão, nhanh thông báo cho hai vị lão tổ, nhanh lên...nhanh...'' Đối phương mặc kệ đám đệ tử xung quanh mà bỏ đi tiết khí, mở ra miệng còn dính máu thét lớn với người bên cạnh.
''Nhưng mà gia chủ...''
''Câm miệng, còn không mau đi gọi người. Chậm trễ nữa, Mặc gia ta... nhất định sẽ bị tên điên kia đánh tan nhà nát cửa mất!''
''Ta sẽ đi ngay!'' Qua thần sắc của đối phương thể hiện trên gương mặt, đó không phải là một trò đùa vui gì, Nhị trưởng lão biết sự tình không ổn liền nhanh chóng phi thân đi mất trong màn đêm đen như số phận của người Mặc gia bây giờ.
Mặc gia chủ vẫn luôn chăm chú nhìn vào Ảnh Nguyệt mà thầm hô:
''53200...53400...54000... Khốn kiếp ma lực của hắn vẫn không ngừng tăng nhanh. Cứ tiếp tục như vậy, cả Mặc gia cơ đồ ngàn năm sẽ biến mất khỏi bản đồ Thiên Phương, trở thành lịch sử của quá khứ mất!''
''Gia chủ... vừa nói nhẩm gì vậy?'' Mọi người xung quanh nghe đối phương thanh âm thì thào liền ngây người ra như phỗng. Bọn hắn nghe thấy điều gì? ''54000 ma lực lại còn vẫn tiếp tục tăng lên. Đó còn là người sao? Muốn bọn họ sống tiếp thế nào đây?''
''Còn ngây ra đó, cùng ta lên chặn hắn lại!!'' Câu được càng nhiều thời gian, Mặc gia tỉ lệ sống sót càng tăng, Mặc gia chủ không tiếc thân mình, xé gió lao vào trường không đón địch.
''RÕ..!!'' Mọi người tỉnh táo lại, liền cắn răng liền c·h·ế·t xông lên cùng Gia chủ của mình. Mặc gia mà mất, bọn họ sẽ thành c·h·ó nhà có tang, điều này ai cũng hiểu, cũng rất sợ hãi nhưng càng không muốn, hóa thành thành phẫn nộ. Bởi bọn họ rất rõ, điều đó mà xảy ra, đối diện với bọn họ dù có sống qua trường chiến trước mắt cũng chỉ là sự sỉ nhục của người đời mang lại, đã vậy... liều c·h·ế·t đi!
Chiến khí hừng hực như muốn phá trời xanh, Mặc gia chúng giả như đàn kiến lửa không sợ c·h·ế·t, cho dù phải c·h·ế·t cũng muốn kéo Ảnh Nguyệt từ trên chín tầng mây xuống dưới trần gian để làm người thường như bọn họ!
''Muốn phá? Phải qua ải của ta trước!''
Trước mắt, Phi Tuyết thấy bọn họ nhắm vào Ảnh nguyệt, đối phương liền đứng ra, ma lực rung động phong tỏa mọi lối đi.
''23000 ma lực, Nhị nguyên Siêu cấp thật sự không tồi. Các ngươi thật sự có tư cách trộm đồ Mặc gia ta!'' Mặc gia chủ hai mắt chăm chú nhìn nàng ta nói ta.
''Không phải trộm mà là lấy đi!'' Phi Tuyết ngón tay chỏ lắc lắc, cải biến ngôn từ.
''Hừ, khác nhau sao? Mọi người lên cho ta!''
''Các ngươi lên được sao?'' Phi Tuyết khinh thị, một quyền cách không, làm chấn rung động không gian rạt về phía đám người.
''Sao lại không được!'' Đột nhiên, một giọng nói già nua vang lên.
Một thân ảnh từ xa đi tới, đối phương một tay quạt góc áo liền dễ dàng thu phục không gian biết đả thương người.
''Lão tổ!'' Đám người gia chủ Mặc gia trước còn muốn tử chiến một trận ra trò, sau thấy nhà mình lão nhân gia xuất quan đến liền vui mừng không thôi.
''Để hắn cho ta. Các ngươi đi ngăn kẻ kia lại!'' lão nhân liếc mắt nhìn Ảnh Nguyệt đang tụ ma lực trên không mà hạ lệnh.
''Thật mạnh! Đạt đến 58000 ma lực mà vẫn chưa dừng. Với sức mạnh đó, nàng ta thừa sức rời khỏi Mặc gia, sao vẫn còn ở lại đây?'' Lão nhân trong lòng thầm nghĩ, nhưng rất nhanh đối phương trong tâm cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo đánh đến.
''Băng Ma Trảo!'' Trước mặt, Phi tuyết hét lớn, bàn tay ngọc ngà đánh ra băng tinh hóa trảo sắc bén.
''Chỉ là tiểu xiếc!'' Lão nhân cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Tiểu nữ oa phía trước cũng không thua kém lão là bao, bản thân mà không cẩn thận ứng phó, có khi lại lật thuyền trong mương.
Lão tổ Mặc gia lật tay một cái, Hỏa nguyên tố phóng ra hình thành bàn tay lửa đỏ sậm đánh về phía đối diện.
Một băng một hỏa chạm vào nhau tức khắc nổ tung. Lực phản chấn làm cho Phi Tuyết phải lui lại hai bước, còn về phía Lão tổ Mặc gia vẫn đúng nguyên chỗ cũ, vẻ mặt già nua thể hiện rõ nét tự tin.
''Nhị nguyên đỉnh phong!'' Đánh giá thân ảnh khô gầy trước mắt một lượt, Phi Tuyết thốt ra.
''Tiểu nữ oa, ngươi cũng không tệ. Mới chỉ tầm tuổi đó đã đạt đến cấp độ mà ta mất cả đời mới đạt được!'' Đối phương nhăn mày, khí thế ẩn hiện trong không.
''Tre già măng mọc, sóng sau đập nát sóng trước mà thôi!!'' Phi Tuyết bình thản nói ra, hai mắt còn không thèm liếc nhìn đối phương dù chỉ lần nữa.
Lão tổ Mặc gia thế nhưng nghe nàng ta nói liền ngẩn ngơ một lúc!
''Không sai, sóng sau đập nát sóng trước, ha ha ha.... ha ha ha....!!'' Một lúc lâu sau phản ứng lại, Lão tổ Mặc gia cười lớn vui vẻ, nhưng trong lòng ngập tràn lửa giận.
''Tiểu bối vô tri! c·h·ế·t được rồi!''
''Đi c·h·ế·t đi, lão nhân gia!''
Hai người đồng thanh cùng một lúc nghiêm thần, đánh ra sát chiêu.