Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28: Đại Lương quốc sư - Hồng Huyền Cơ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Đại Lương quốc sư - Hồng Huyền Cơ


Lý Thần Hy đột nhiên lên tiếng nói với Mạc Kỳ Phong: “dùng thuật ngự kiếm, giúp ta bay lên trên không trung xem thử.”

Từ chuyện năm đó đến nay đã trôi qua năm mươi năm, thực lực của vị quốc sư Đại Lương ngày hôm nay rốt cuộc đã đi tới một bước nào rồi, vẫn còn là một ẩn số trong lòng rất nhiều người.

Giữa hư không, Lý Thần Hy tập trung tinh thần, quan sát kĩ càng thêm một lần nữa, hoàn toàn không nghe thấy những lời nói lảm nhảm kia của vị xa phu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đi được một lúc, cuối cùng đoàn xe ngựa của Lý Thần Hy cũng đi đến được điểm cuối cùng của phố “Quan Bích.”

Đúng vào lúc này Lý Thần Hy đột nhiên lấy từ trong ống tay áo ra một cái quân cờ trắng, sau đó dùng hai ngón tay kẹp lấy nó rồi phóng xuống mặt đất.

Thấy có điều bất thường, Lý Thần Hy liền xuống xe ngựa, cẩn thận dò xét xung quanh. Sau một hồi dùng thuật vọng khí quan sát thiên địa khí số cùng khí tượng sơn thủy của nơi này, dường như cậu đã nhìn ra được gì đó nên chợt nhíu mày lại, trong lòng âm thầm nói:

Theo mùi hương này tỏa ra, một vị thiếu niên mặc áo lông trường bào, không biết dùng cách thức gì để đi vào được vùng không gian bị phong cấm này, liền chủ động hiện thân ra ở ngay trước mặt bọn họ.

“có người tinh thông âm dương chi đạo, sử dụng một môn đạo pháp cao thâm nào đó, giăng thành một tấm lưới bao trùm toàn bộ phiến khu vực này, trong tấm lưới này càn khôn không ngừng xoay chuyển, tung hoành ngang dọc giống như kinh độ và vĩ độ, mô phỏng lại thứ gọi là thiên cơ, vốn hư vô mờ mịt kia để phác họa ra một phương đất trời mới. Trong phương đất trời mới thành hình này lấy âm dương đại đạo làm chủ, tồn tại vô vàn biến số, tồn tại vô hạn khả năng, nhưng kết cục liền đã được định sẵn từ trước, một âm và một dương, một bên trắng và một bên đen buộc phải một mất và một còn.”

Cờ trắng rơi xuống tựa như “thiên ngoại lưu tinh” tại thời điểm nó rơi xuống đất phảng phất như đụng vào mặt một hồ nước, làm dấy lên một cái dao động nhỏ trên mặt hồ.

Ngay tại thời điểm bàn cờ vừa biến mất liền có một vị lão nhân, dáng người tiên phong đạo cốt chậm rãi đi ra từ trong hư không, cười cười nhìn về phía vị bạch y thiếu niên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi một lần hai người kia ra quyền, đều tựa như nâng thần chùy đánh thiên trống, khiến cho bọn họ mặc dù đang ở chỗ này nhưng vẫn cảm thấy kinh hồn lạc phách, tâm cảnh hải vực càng là nhấp nhô, không yên, toàn thân da thịt cũng không khỏi kéo căng, tóc gáy dựng đứng.

Khi Lý Thần Hy vừa nói ra lời này xong, liền giống như bị một ai đó dùng tay đánh vào đầu nên cả người liền chao đảo, sau đó rơi thẳng xuống nốc cỗ xe ngựa.

Người đứng ở chính diện có vẻ là chủ sự, ông ta khoác lên mình một bộ quan bào màu đỏ, đầu đội mũ quan, là Lễ bộ thượng thư đương triều.

Nếu như “quân trắng” này bị quân đen ăn c·hết ván cờ này xem như là quân trắng đã bại.

“Được, người đứng cho vững vào đấy, để bị rớt xuống thì mất mặt lắm.” Nói xong, vị xa phu liền điều khiển thanh Nguyệt Dạ đưa Lý Thần Hy bay lên trên cao để tiện quan sát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Năm mười tuổi bắt đầu tu đạo, một năm phá liền năm cảnh giới, mười một tuổi thành tựu Đạo Linh, mười bốn tuổi vào Uyên Hải, bốn năm sau đó liền thành công thừa phong nhập Phù Dao, hai mươi bốn tuổi ngưng tụ một thân mênh mông như đại dương linh hải và pháp lực kết thành một viên Thần Đan.

Vùng không gian bị phong cấm quanh chỗ của cỗ xe ngựa thực chất là một quân cờ, hơn nữa còn là nút thắt quan trọng nhát của ván cờ này.

Ở phía xa xa, sau khi Lữ Trung Quan không cẩn thận bị trúng phải huyễn thuật của Lý Thần Hy, vị xa phu kiếm tu trẻ tuổi liền tranh thủ cơ hội này, lập tức đánh xe rời khỏi.

“mạch thượng nhan như ngọc, công tử thế vô song.” Hai câu thơ này chắc chắn là dùng để miêu tả những người có phong thái như vậy.

“Quả nhiên là thế, tại loại này từ trên cao nhìn xuống, chưởng khống càn khôn hết thảy, nhìn thấu rõ ràng mọi biến hóa, chiều hướng phát triển của thiên cơ hư vô mịt, như có thần trợ này, chỉ có ở hai cái kỳ thủ sử dụng hai quân cờ hắc bạch, đối chiến với nhau trên bàn cờ không ngừng tính toán, bố cục để chiến thắng đối phương là lúc mới xuất hiện mà thôi.”

Đứng lùi về phía sau một bước, thân cận hai bên cạnh, lần lượt là Hồng Lư Tự khanh và Thái Thưòng Tự khanh, hai chức vụ đứng đầu của hai tự, trong số tam tự trực thuộc Lễ bộ quản lý.

Ngay phía trước mặt bọn họ là một khoảng sân trống rộng lớn, đường lát đá xanh, xung quanh không hề có một ngôi nhà nào cả.

Đại Lương tân lịch năm thứ mười thành công phá vỡ kim đan, tễ thân vào cảnh giới Khởi Nguyên, dẫn động trên trời vô số dị tượng, từ đó sáng lập nên Thiên Thánh giáo, còn được Đạo môn thánh địa người đến ban cho đạo hiệu Chân Nhân.

Chương 28: Đại Lương quốc sư - Hồng Huyền Cơ

Vị quốc sư chứng kiến một màn này, cũng cảm thấy rất thú vị, khẽ vuốt râu cười nhẹ. Một màn này nhìn như bình thường nhưng lại ẩn chứa bên trong rất nhiều thâm ý.

Cũng vào một năm này tới Ngọc Kinh thành gặp được hoàng đế Đại Lương thời niên khiếu, trở thành một trong những nhân vật chủ chốt đi đầu trong trận “thay triều hoán đại”năm xưa, sau trận chiến này liền trở thành quốc sư của Đại Lương, còn được xướng tên trở thành một trong hai mươi cái người trẻ tuổi được liệt vào “Cửu Châu Thiên Kiêu Bảng” do các chủ của Thiên Cơ Các lập ra.

Trong lúc rơi xuống, cậu đã dùng hạo nhiên khí bao quanh thân thể nên chỉ thấy hơi ê ẩm một tí. Đối với chuyện này vị thiếu niên không những không thấy xấu hổ, mà còn làm ra vẻ rất vui vẻ, kỳ quái.

Đại Lương quốc sư lúc này đột nhiên lên tiếng, mở lời nói trước: “lấy niên kỷ của ngươi, có thể chỉ bằng một cái liếc mắt mà đã có thể phá giải được cục cờ Ma Tước Thôn Long mà ta bày ra, chứng tỏ kỳ đạo tạo nghệ của ngươi không tầm thường chút nào. Làm cho lão phu không khỏi tò mò người dạy ngươi chơi cờ rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Người này mặc một kiện pháp bào tỏa ra bừng bừng tiên khí, phía trên đầu còn có một búi tóc nhỏ được cố định lại bằng một chiếc vòng ngọc bích, trên chiếc vòng nếu để ý kĩ thì sẽ thấy, nó có khắc lấy hai chữ “Bát Thần” không biết mang ý nghĩa đặc biệt nào đó?

Nhưng điều không ngờ đến là một nước cờ vừa hạ xuống kia của Lý Thần Hy, đã có thể xoay chuyển được cục diện của ván cờ, khiến cho quân đen không thể tiến công “quân trắng” kia được nữa.

Mạc Kỳ Phong đã vài lần thử thúc ngựa tiến về phía trước xem thử nhưng đi được nửa đường liền phát hiện bản thân đã quay lại ngay chính chỗ này, tựa như thể trong vùng không gian năm dặm quanh đây, đã bị ai đó có tu vi thông thiên, cưỡng ép tách ra, tạo thành một tòa không gian lồng giam, lấy vị trí của đám người bọn hắn đang đứng làm trung tâm, một nửa khoảng sân kia làm ranh giới, vây nhốt đám người bọn hắn lại như một con chim bị nhốt trong lồng, tìm cách dẫy dụa thoát ra ngoài nhưng không thành, nên chỉ đành bất lực quay về đậu lại chỗ cũ.

“Nhưng mỗi lần mà ta nhắc đến vấn đề này, người lại đi hươu nói vượn cái gì mà, kiếm phổ cũng là sách, ta đọc sách rồi luyện kiếm ở trong lòng là được. Người nghĩ là ta ngốc đến nỗi đi tin chuyện đó là thật sao, chẳng lẽ trên đời này còn có người đọc sách, có thể đọc ra được một con đường thông thẳng đến kiếm tiên chi lộ sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Dẫn đầu đoàn tiếp đón này là ba vị quan lão gia, khí chất hiên ngang, chí lẫm liệt, nhìn vào làm cho người ta có cảm giác là cái nhân vật quyền cao chức trọng trong quan trường Đại lương.

Mặc dù lần đầu ngự kiếm phi hành nhưng vị thiếu niên vẫn không hề tỏ ra lúng túng, ngược lại còn bày ra một loại tư thế rất tiêu sái, hai tay chấp đằng sau lưng, hai ống tay áo bay lên phần phật, rất có phong phạm của kiếm tiên.

Bên trên bàn cờ, hai mươi ba quân đen, tính thêm vào một quân trắng mà Lý Thần Hy vừa mới hạ xuống, tổng cộng là hai mươi mốt quân trắng, đang giằng co kịch liệt, từ trận thế của ván cờ hiển lộ ra, quân đen đứng ở thế có lợi hơn đang tổng tiến công, muốn đồ sát quân trắng đang ở thế sắp sửa sụp đổ.

Lúc này, ở gần chỗ cổng thành có một đám binh lính cùng quan lại, người mặc quan phục chỉnh tề đang đứng trang nghiêm, dọc theo hai bên hông tả hữu, ở giữa chừa ra một lối đi, được trải thảm đỏ long trọng, tựa như đang tổ chức một buổi lễ tiếp đón dành cho một nhân vật lớn nào đó, chuẩn bị đi đến thành Ngọc Kinh.

Vốn tưởng sẽ nhìn thấy được trò vui nhưng chứng kiến một màn này lại khiến y thất vọng, lắc đầu nói: “đáng tiếc, thật sự quá đáng tiếc, với tư chất này của thiếu gia, hắn vốn nên chọn đi theo con đường kiếm tu mới đúng, nếu không đã không phải chịu cảnh nhốt mình mười năm trong phòng đọc sách, nhưng cảnh giới hôm nay chỉ là cái nhất cảnh - Dưỡng Khí mà thôi.

Lý Thần Hy nghe thấy vị quốc sư nói vậy, khẽ cười nói: “chỉ là một tên trạch nam mọt sách, sâu rượu, suốt ngày mơ mơ màng màng, nhìn trời nhìn đất bình thường mà thôi, quốc sư không cần phải để tâm đến.”

Ngay tại thời điểm này, không chỉ vị quốc sư mà ngay cả Lý Thần Hy cũng ngửi được, mùi thơm của hoa đào thoang thoảng trong không khí.

Theo cái dao động này lan tràn ra, một cái bàn cờ với mặt bàn được dệt nên từ một dòng nước có bảy loại màu sắc khác nhau, liền lập tức lộ ra.

Trên đường đi, Mạc Kỳ Phong cùng ba người còn lại vẫn có thể cảm nhận được dư âm của tiếng quyền cước v·a c·hạm vào nhau ầm ầm, mặt đất phía dưới đôi khi lại xuất hiện những cơn chấn động cực liệt, rung chuyển dữ dội.

Nhưng điều kỳ lạ là sau khi đám người Lý Thần Hy đến đây, không có ai trong số bọn họ nghe thấy tiếng động hay phát giác ra cả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bàn cờ này sở dĩ thiếu đi ba quân là vì người tạo ra ván cờ này muốn thử thách xem vị kỳ thủ chấp chưởng quân trắng này có bản lĩnh trong vòng ba nước liền tìm ra được đường sống cho quân trắng hay không?”

Lý Thần Hy chân đạp Nguyệt Dạ kiếm đứng đó, nhìn chằm chằm vào vị lão giả thần bí mới hiện thân, trong đầu cậu ngay lập tức liền cho ra một cái tên: “giáo chủ Thiên Thánh giáo, Đại Lương vương triều đương nhiệm quốc sư Hồng Huyền Cơ. “

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Đại Lương quốc sư - Hồng Huyền Cơ