Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhàn Du Vấn Đạo
Unknown
Chương 242: Nhiệm vụ của Hồng đường chủ
"Đây, ngươi nhìn nhé." Hồng Giang vung tay về trước, pháp lực theo đó bắn ra xung quanh, lập tức giải trừ toàn bộ cấm chế.
Giờ phút này, trước mắt Nguyễn Long Duy hiện ra một mảnh khuôn viên rộng lớn, bên trên bề mặt bố trí lít nhít đủ loại trận văn. Trong đó, có một vài chỗ khiến cho hắn cảm thấy rất quen thuộc.
Hắn nhìn về phía Hồng Giang Ly, cẩn thận hỏi: "Đường chủ, xin hỏi đây là Dẫn Nguyệt Trận?"
Hồng Giang Ly không có nhìn hắn, tiếp tục vung tay về trước, dùng linh lực vẽ ra mười cái bản vẽ trận pháp khác nhau trên không trung. Mà trong đó, có một cái có quy luật tương tự với Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận mà hắn nắm giữ đến ba phần.
"Có phải rất giống không?"
"Đây là Tinh Thần Dẫn Nguyệt Trận của Ẩn Nguyệt Giáo."
"Khi đó ta không có ở hiện trường, chỉ nhìn qua báo cáo nhưng đại khái nhìn ra được trận pháp của ngươi cũng là Dẫn Nguyệt Trận nhưng có vẻ như không cùng thời với cái này. Đại khái chỉ giống được bảy tám phần đúng không?"
Nguyễn Long Duy nghe vậy thì âm thầm cân nhắc, sau đó hắn cảm thấy không cần thiết giấu giếm việc này, bèn lắc đầu trả lời:
"Đường chủ đoán sai rồi. Không phải bảy, tám phần, mà là chưa đến ba phần."
-"Ồ, còn có thể sai?"
Long Duy không vội trả lời, hắn lấy ra một cái ngọc giản trống, dùng thần thức viết ra chi tiết của Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận rồi đưa lên trước.
Hồng Giang Ly cầm ngọc giản, bắt đầu lướt nhanh nội dung bên trong. Vừa mới đầu, cô ta còn không quá coi trọng nhưng càng đọc thì vẻ mặt lại càng nghiêm túc, thỉnh thoảng cặp mắt còn liên tục chớp nháy.
"Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận này của ngươi rất không tầm thường. Biết nguồn gốc chứ?"
Nguyễn Long Duy khẽ lắc đầu, nói ra lời nói đã chuẩn bị sẵn:
"Cái này ta cũng không rõ. Trước đây tiện tay đánh g·iết một t·ên c·ướp tu, vô tình nhặt được trận này."
Hồng Giang Ly híp mắt lại nhìn hắn, hỏi:
"Còn vô tình tìm được trận nào khác không?"
Nguyễn Long Duy gật đầu, lấy ra một cái ống trúc dâng lên:
"Thưa có, toàn bộ đều ở đây."
Hồng Giang Ly phát hiện được nét cổ xưa trên ống trúc, hỏi lại:
"Nghĩ kỹ rồi?"
Nguyễn Long Duy gật đầu nói:
"Quyển này ta đã đọc qua, mức độ huyền diệu khó có thể tin nổi. Tạm thời chỉ mới giải mã được Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận. Hiện tại cảm thấy đường chủ và nó hữu duyên, việc ta làm chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi."
Ống trúc này là thư quyển bằng linh trúc mà Nguyễn Long Duy từng được Quy Huệ Vương tặng cho khi còn ở Vạn Niên Đông Uyên. Hắn khi trước phải nhờ đến Dương Quang Minh Ngộ hỗ trợ mới có thể giải mã được đầy đủ nội dung, từ đó khắc sâu vào trong trí nhớ.
Bây giờ đối với hắn mà nói, ống trúc có cũng như không. Hồng đường chủ trước giờ không bạc đãi hắn, đưa tặng cô ta cũng xem như kết một thiện duyên.
Hồng Giang Ly gật đầu đồng tình: "Ừm."
Nhưng sau khi cô ta đem thần thức đi vào ống trúc thì biểu hiện trên mặt lại là cực kỳ kỳ quái, so với khi đọc qua ngọc giản thì trước đó chẳng thấm vào đâu. Không qua bao lâu, Hồng Giang Ly thu hồi thần thức, nhìn chằm chằm người đối diện, nghiêm túc hỏi:
"Ngươi... đọc được văn tự thời đại cũ?"
-"Vâng đường chủ, ta may mắn đạt được một ít cơ duyên, từ đó có thể hiểu một ít."
Hồng Giang Ly vẫn nhìn hắn chằm chằm, trong lòng đăm chiêu suy nghĩ, rất lâu sau mới hỏi:
"Không sợ ta g·iết ngươi?"
Nguyễn Long Duy không cảm nhận được bất kỳ địch ý nào từ đối phương, chân thành phủ định:
"Đường chủ nói đùa. Ta chỉ là một tên tán tu Trúc Cơ Kỳ, may mắn lọt vào mắt xanh của ngài mới được như hôm nay. Bây giờ sợ hãi có làm được gì sao?"
Hồng Giang Ly lắc đầu, hỏi:
"Không phải ý này. Ngươi có thể giấu nó đi, không cần thiết tiết lộ ra."
Nguyễn Long Duy vẫn giữ thái độ như cũ:
"Việc này ta đã nói rồi. Ta cảm thấy đường chủ và thư quyển này hữu duyên, chỉ thuận nước đẩy thuyền."
"Hơn nữa, không phải trước đây đường chủ sinh ra thiện cảm với ta là do Dẫn Nguyệt Trận hay sao? Bí mật này ở trên thân ta không sớm thì muộn cũng không giấu được mắt ngài."
"Nếu như ngài thật là loại người sẽ g·iết ta để đoạt bảo thì sớm trước đó đã có nhiều cơ hội ra tay."
Hồng Giang Ly không hiểu cho lắm, khẽ lắc đầu:
"Thôi, ta không hiểu, cũng không cần hiểu."
"Đồ vật này đối với người không hiểu thì giá trị chỉ cỡ liên thành, văn tự trên đó cực kỳ hiếm gặp, nhiều khi có người còn tưởng đây là đồ bỏ. May mắn là ta đây từng tìm hiểu qua không ít trận pháp các thời đại trước, đối với việc đọc hiểu những văn tự này lại là không khó. Giá trị của nó đối với ta mà nói là không thể cân đo đong đếm."
"Như lời ngươi nói, chúng ta xem như hữu duyên. Sau ngày hôm nay bản đường chủ thiếu ngươi một ân tình lớn."
"Trước tiên cứ cầm lấy thứ này,ngươi dùng nó có thể tùy ý điều động nhân lực, vật tư nơi đây."
Nói xong, Hồng Giang Ly ném một cái lệnh bài về phía hắn, điệu bộ cực kỳ giống như muốn đuổi hắn đi để cho cô ta có thể tiếp tục đọc thư quyển này.
Nguyễn Long Duy nhanh chóng kiểm tra lệnh bài rồi thu hồi, sau đó nhắc nhẹ: "Đa tạ đường chủ chiếu cố. Nhưng mà ngài vẫn còn chưa nói ra nhiệm vụ quan trọng của ta."
Hồng Giang Ly bị nói vậy thì sắc mặt biến thành âm trầm, giọng nói ồ ồ không vui:
"Ngươi muốn gì?"
Sau đó không đợi cho hắn kịp trả lời, Hồng Giang Ly liền nhớ được lí do, lại gật gật đầu:
"Ừm, đúng là chuyện như vậy."
"Đây không phải là chuyện gì xấu, ngược lại xem như là cơ duyên cho ngươi."
Hóa ra, nhiệm vụ thật sự của Hồng Giang Ly khi đến Bắc Kiếm Thành là để bố trí một loại đại trận phòng thủ quy mô lớn cho nơi này.
Cô là thành viên lâu năm của Tiêu Thủy Thương Minh, chuyên gia sáng tạo và thử nghiệm trận pháp. Hơn chục năm trước, cô ta đã sáng tạo ra một loại liên hoàn trận, có tính năng phỏng thủ cực cao.
Lần bày trận ở Bắc Kiếm lần này được xem như là một lần thử nghiệm của thương minh để kiểm tra mức độ hiệu quả của trận pháp.
"Cửu Dẫn Liên Hoàn Trận?"
"Bao gồm chín loại trận pháp liên kết cùng nhau là [Dẫn Nhật Trận] [Dẫn Nguyệt Trận] [Dẫn Tinh Trận] [Dẫn Địa Trận] [Dẫn Triều Trận] [Dẫn Vận Trận] [Dẫn Hồn Trận] [Dẫn Linh Trận] [Dẫn Nguyên Trận]?
Hồng Giang Ly đắc ý đáp:
"Thế nào? Ngưỡng mộ công trình nghiên cứu của ta rồi à?"
"May mắn cho ngươi đó, lần này ngươi cũng sẽ được tham gia vào thử nghiệm này. Bởi vì ngươi có thể sử dụng thuần thục Dẫn Nguyệt Trận nên bản đường chủ mới cần đến ngươi."
Nguyễn Long Duy chỉ chính mình, hỏi:
"Vậy là ngài cần ta hỗ trợ bố trí Dẫn Nguyệt Trận, một trong chín loại này đúng không?"
Hồng Giang Ly nở ra nụ cười khó coi, thản nhiên nói:
"Không."
"Không chỉ một loại Dẫn Nguyệt Trận. Còn cần ngươi hỗ trợ bố trí Dẫn Nhật Trận, Dẫn Vận Trận cùng Dẫn Tinh Trận nữa."
"Hết thảy là bốn loại."