Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhàn Du Vấn Đạo
Unknown
Chương 245: Thần thi
Thời gian trôi thật nhẹ, chậm rãi đưa mùa xuân đi, mang mùa hạ tới.
"Long Quy, ngươi còn muốn ngồi đó bao lâu? Ta còn có việc phải sử dụng trận pháp đó."
-"Chỉ một chút thời gian nữa thôi đường chủ."
Hồng Giang Ly chống nạnh hai tay, trong mắt tràn ngập vẻ mờ mịt.
Kể từ đầu xuân, Nguyễn Long Duy đã chuyển hộ khẩu tạm trú đến tầng hầm nghiên cứu của cô ta, một mực tìm hiểu hai loại Địa Sát chi khí và âm khí. Không chỉ dừng lại ở đó, hắn vậy mà ngồi tĩnh tọa giữa Dẫn Địa Trận suốt mấy tháng nay, còn lần lượt đem hai loại tà khí này dẫn vào cơ thể.
Một lần dẫn khí nhập thể liền kéo dài mấy tháng, cơ thể Trúc Cơ tu sĩ khó mà chịu nổi áp lực cỡ này.
Nhưng Nguyễn Long Duy thì khác, hắn mang một thân Hạo Nhiên chính khí, dễ dàng áp chế hai loại tà khí này.
Dù là vậy, ở ngoài mặt thì hắn không thể lộ ra việc này. Vì thế, Duy thiết lập Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận chồng lên Dẫn Địa Trận.
Tầng hầm này của Hồng Giang Ly có thiết kế đặc biệt, dù cho ở sâu dưới lòng đất nhưng vẫn có thể hấp thu được năng lượng của bầu trời như bình thường. Lần này, Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận được sao Tử Vi chiếu rọi, tỏa ra một loại khí tức vương giả lại vừa chính khí, biến thành hình dạng một chiếc mai rùa có kích cỡ của một túp lều tranh, úp từ trên xuống ôm trọn toàn bộ chỗ ngồi của hắn.
Cũng là vì lí do này, Hồng Giang Ly mới gọi hắn là Long Quy.
Sau khi để cho âm khí và địa sát chi khí nhập thể, Nguyễn Long Duy có thể xác nhận được tác dụng của hai loại tà khí này đối với phân thân về sau.
Thần hồn, hoặc là phân thần thi, sử dụng âm khí như là nguồn năng lượng trung gian để duy trì chất lượng của phân thân. Còn địa sát chi khí sẽ bổ sung thêm cho t·hi t·hể một loại đặc tính. Đặc tính này giúp cho thiên địa giảm bớt địch ý với phân thân. (Bởi vì phân thân mượn dùng t·hi t·hể của n·gười c·hết, điều này làm trái lẽ tự nhiên.)
Điều này không phải không được ghi lại bên trong truyền thừa của Kế Bi. Nhưng nếu như Long Duy chỉ đọc mỗi ghi chép mà không tự mình trải nghiệm thì sẽ rất khó hiểu được toàn bộ ý nghĩa của việc này, từ đó dễ dàng dẫn đến thiếu sót cho các bước tiếp sau.
Sau một hồi lâu, hắn mở mắt ra, vẻ mặt không giấu được niềm vui.
Hồng Giang Ly đã sớm bỏ đi, đến một góc khác của tầng hầm tiếp tục tinh chỉnh số liệu cho phù hợp.
Sau khi thu hồi Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận, Nguyễn Long Duy đi đến chỗ vị đường chủ trung niên đầu tóc bù xù này nói lời cảm ơn:
"Đa tạ đường chủ những ngày qua đã cho ta mượn dùng trận pháp để tham ngộ. Hiện tại ta đã nghiệm ra được đáp án, bây giờ cần phải trở về nơi ở, một thời gian sau sẽ đến tìm ngài."
Hồng Giang Ly không quay đầu lại, chỉ có tiếng nói truyền ra:
"Đi đi."
Sau khi hắn đã rời đi, cô ta lại lẩm bẩm:
"Tìm hiểu tà khí làm gì? Muốn nghịch lí lẽ tự nhiên, dùng tà khí diễn hóa chính khí ư?"
Nguyễn Long Duy đã rời đi thật xa, không có nghe được những lời này. Mà mục đích hiện tại của hắn không phải những lời kia. Thậm chí, nếu như hắn nghe được cũng sẽ không hiểu, cùng lắm chỉ nghĩ rằng Hồng đường chủ lại đang nói linh tinh.
Bên trong động phủ, sau khi gia tăng mấy lớp cấm chế cho trận pháp chống nhìn trộm, Nguyễn Long Duy giải trừ [Ẩn Tức Thuật] để lộ ra Mộc linh lực và Phong linh lực dồi dào trong cơ thể.
"Lần này chọn Mộc đi."
Bản mệnh linh dược là dây leo rời khỏi đan điền, lơ lửng trên không trung.
Nguyễn Long Duy giơ lên một ngón, vận dụng Thừa Phong Chỉ cắt một góc nhỏ của bản mệnh dây leo.
Phần lớn của dây leo được thu về lại đan điền, còn phần bị cắt ra thì biến hóa thành hình dạng Thanh Linh Kiếm bản nhỏ.
Ở chỗ linh điền, dược lực đang đổ về dây leo, dùng làm trạm trung chuyển cho Thanh Linh Kiếm, khiến cho nó nhanh chóng khôi phục kích cỡ ban đầu.
Đồng thời, Mộc linh lực cũng ào ào rời khỏi cơ thể, không ngừng hướng vào chính xác một điểm cụ thể trên Thanh Linh Kiếm, tiến hành tẩm bổ cho nó.
Mà cái điểm này chính là linh căn của dây leo. Không sai, chính là linh căn. Phàm là những thứ có thể hấp thu linh khí đều chắc chắn sẽ có linh căn.
Dây leo là linh dược bản mệnh của Nguyễn Long Duy, khởi đầu của nó chính là linh dược cấp bậc thấp nhất, đã trải qua thời gian dài được hắn nuôi dưỡng. Vì vậy nên, dây leo cũng sẽ có linh căn.
Việc mà hắn đang làm hiện tại, chính là cung cấp Mộc linh lực vào bên trong linh căn này, khiến cho nó cảm nhận được như thế nào là linh lực, dần dần về sau chính linh căn sẽ tự mình tạo ra được linh lực.
Khái niệm này khá tương tự như đào đê, chỉ cần bắt đầu một thay đổi nhỏ nhưng chỉ cần cho nó thời gian phát triển thì sẽ có thể dẫn đến kết quả không ngờ.
Nhưng mà, linh căn của linh dược khác với linh căn của con người, không thể biết tu luyện, chỉ có thể tự động hấp thu linh khí.
Bởi vì vậy nên chúng ta mới cần đến bước tiếp theo.
Lần này đến lượt Hạo Nhiên chính khí rời khỏi cơ thể để chui vào Thanh Linh Kiếm.
"Lấy tâm làm kiếm, tâm kiếm tức tâm ta."
Thanh Linh Kiếm nhanh chóng hòa làm một thể cùng Hạo Nhiên chính khí, không xuất hiện bất cứ dấu hiệu gạt bỏ nào.
Chờ đến khi hai bên hoàn toàn dung hợp, Minh Nguyệt Kiếm bỗng xuất hiện ở bên cạnh, lập tức chém hướng Thanh Linh Kiếm. Kiếm đi như sét đánh, tới nhanh, đi cũng nhanh. Khi nhìn lại Thanh Linh Kiếm thì lại không xuất hiện bất kỳ v·ết t·hương nào.
Bởi vì kiếm này không chém phía ngoài, Hạo Nhiên chính khí của Thanh Linh Kiếm ở bên trong mới phải đón nhận đòn công kích này. Đòn này của Minh Nguyệt Kiếm trực tiếp chém rụng liên kết vô hình giữa bản thể và Hạo Nhiên chính khí bên trong Thanh Linh Kiếm, triệt để trói buộc kiếm và khí lại cùng nhau.
"Cổ nhân lấy vạn vật làm kiếm, ta hôm nay lấy kiếm hóa vạn vật."
Nguyễn Long Duy giơ tay phải lên, dùng hai ngón kẹp chặt Thanh Linh Kiếm, bắt đầu truyền vào linh lực, vận dụng [Mộc Linh Dung] tỉ mỉ nhào nặn ra thân thể cho nó.
Nhưng đời không như mơ, hắn nói câu hôm nay nhưng lại tốn hơn một tháng để tạo hình. Lí do là vì hắn không có năng khiếu ở khía cạnh nghệ thuật, dù cho trước đó đã có kinh nghiệm làm mặt nạ. May mắn, Hạo Nhiên chính khí vẫn còn đó, hỗ trợ cho hắn rất nhiều.
Hơn một tháng sau, Nguyễn Long Duy đứng nhìn phía đối diện, tiến hành đánh giá tỉ mỉ.
Thanh Linh Kiếm sau khi được "nhào nặn" đã biến thành hình dạng thanh niên nho nhã, đẹp trai, rất ra dáng một tên công tử ca ưa thích đến Thanh Lâu.
Nguyễn Long Duy càng nhìn càng ưa thích, vỗ vỗ vai đối phương nói: "Ha ha, đúng là rất giống. Về sau ngươi tên là Cố Thanh."
Đúng vậy, phân thân Cố Thanh được tạo ra dựa trên hình dạng bằng hữu cũ của hắn thời còn ở nước Sở.
Phân thân Cố Thanh gật gật đầu, vừa vỗ vai hắn vừa vui cười:
"Được thôi bản tôn."
(Bản tôn: ám chỉ bản gốc, chân thân của phân thân)
Nguyễn Long Duy bị phân thân của mình vỗ vai, cảm thấy hơi rợn tóc gáy. Dù sao đây là lần đầu hắn trải nghiệm, có chút không kịp thích ứng.
Tiếp đến, hắn bất ngờ vung tay đấm thật mạnh về trước.
Phân thân Cố Thanh kịp thời phản xạ, giơ tay ra chặn lại đòn t·ấn c·ông.
Không dừng lại ở đó, Nguyễn Long Duy tiếp tục vận dụng chân khí trong cơ thể, tăng thêm uy lực của quyền cước, liên tục vung tay vung chân.
Ầm, ầm, ầm. Bịch.
Mặc dù Phân thân Cố Thanh phản ứng chậm hơn so với trước đó nhưng vẫn có thể đỡ được thêm ba chiêu. Mãi cho đến cú đá thứ tư thì hắn mới bị sút bay ra ngoài.
Nguyễn Long Duy nhìn phía ngoài sân, tấm tắc đánh giá:
"Tu vi giống như ta, là Trúc Cơ trung kỳ, thực lực cũng gần như tương tự. Chỉ có điều linh căn của dây leo không thể so bằng với linh căn của ta. E là về sau không thể mạnh bằng. Nhưng không sao, vẫn đủ dùng cho kế hoạch sắp tới rồi."
"Mà lại, phân thân vậy mà tự động có thể suy nghĩ giống như ta. Ừm, nói sao nhỉ? Tương tự như là hành động dựa theo quyết định của ta nhưng lại không cần ta phải tự mình quyết định. Kiểu như là không cần ta phải nhất tâm nhị dụng, vừa suy nghĩ việc này vừa làm việc kia."
"Như vậy việc dùng Hạo Nhiên chính khí thay thế cho cách cắt bỏ một phần thần hồn là quyết định đúng đắn."
"Thuật phân thân này dựa trên ý tưởng từ [Phân Thần Thi]. Thế thì gọi là thần thi đi. Không phải là thân xác lại có thể hoạt động như thân xác."
"Không tệ cho hai chữ thần thi."