Nhân Sinh Thú Vị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Ra mắt công ty
Sáng mai, theo thói quen tôi tập vài bài quyền cơ bản nhưng lúc chuẩn bị tập thì ba tôi cũng dậy nên tôi dạy ba tôi tập luôn. Tập xong, tôi đi vòng quanh nhà xem tình hình như thế nào. Nào là mùi ô uế, nước đọng tại mặt đất sau cơn mưa, cây cối thì có một số cây khô héo chỉ còn thân cây. Tôi quyết định cải tạo nơi này một chút: thả một chút pháp bảo hút lấy khí ô uế rồi để lại nơi nào đó để duy trì lâu dài; nước tưới cây chả khắp vườn cây nên tôi tìm nơi nguồn nước thả tinh thạch vào đó cải tạo đất dần dần. Bố tôi khá yêu thích hoa nên xung quanh sân đều là chậu hoa các loài, tôi cũng đặc biệt rót vào mỗi chậu vài giọt tiên dịch để chúng đẹp hơn. Tôi cũng bày một chút trận pháp xung quanh nhằm bảo vệ ba mẹ tránh kẻ xấu.
Ăn xong thì hai đứa em tự tìm thứ chơi còn tôi thì không có gì làm nên mở tivi xem chút tin tức:
“ Đứa em dưới quên lên tôi dẫn em nó đi chơi chút. Còn ngươi?”: Tôi đáp.
Nhân Dã chỉ gật đầu một cái rồi hé miệng cười một cái như sắp đạt được mục đích của mình vậy. Chỉ có ông ta biết: Ông ta là một tôn Ma đầu nhỏ nhoi tại rừng núi vô tình nhặt được tàn quyết biến thân có thời gian nhất định nên giả dạng tiên nhân vào một nhà kinh tế đứng đầu thế giới Vương Bá truyền thụ tiên pháp nhằm bồi dưỡng khi bọn nó có tu vi lớn mạnh thì âm thầm g·iết hại để tăng cao tu vi.
Công pháp của ông ta khá đặc thù, có thể thể hiện là màu đen hoặc vàng.Ông ấy đem cho bọn kia tu luyện là phần hiển thị khí màu vàng, nhưng thực chất là màu đen, ông làm thế là tránh cho bọn chúng sợ hãi đối với ông ta là ma đạo. Mà tu vi ông ta bây giờ là ngũ ma giai tu vi tương đương với ngũ tinh chiến sĩ.
“ Được rồi, đi làm đi”: Tôi cất tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Qúa hay, tôi cũng đang định thành lập một công ty bao gồm các lĩnh vực như ý tế, công nghệ, quân sự... cần một giám đốc thay ta làm mọi việc sự vụ”: Tôi có vẻ mong ngóng đáp án từ cô ấy.
Đến đây tôi tắt TV tôi đã biết khái quát về công ty : Trụ sở công ty tọa lạc trụ sở tại Nam Hạ cạnh trụ sở của bất động sản Chu Sơn. Có độ cao 27 tầng trong đó mỗi tầng đều có cơ sở vật chất đều là loại tốt nhất hiện nay; ước chừng giá trị hiện nay công ty trên thị trường là 40 tỷ VNĐ.
Chuyến xe trở về của chung tôi khá bình yên không ồn ào như lúc đi. Ai nấy đều biết rằng đây là cuộc t·ấn c·ông của sinh vật lạ lần thứ hai trong năm nay. Lần thứ nhất là vào hồi tháng hai ở núi Tây Ninh, đó là sinh vật có hình dạng con cóc có cái lưỡi dài ngoằng có thể bắt một vật gì đó cách mười mét. Cuộc chiến đấu của q·uân đ·ội và sinh vật lạ khiến ngọn núi đó gần như bị san bằng, cuối cùng thì sinh vật lạ đó bị tiêu diệt. Dù không có t·hương v·ong về người nhưng vẫn in sâu vào tâm trí mỗi người sự khủng bố trong trận chiến đó.
Sau 10 giây, người máy kia hai chân quỳ xuống đất hướng phía tôi: “Đạ tạ tiền bối ân hồi sinh, ân này tiểu bối nhớ c·hết không quên” . Vương Uyên ngắm nhìn vị tiền bối có thực lực như nào mà có thể “nhất niệm tạo người” như thế này?
Ngay tại khi dừng xe ở chân núi thì em tôi hỏi với vẻ mặt háo hức được đi vào : “ Phía trên kia là nhà chúng ta ở ư?”
“ Đảm.. đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”: Đối mặt với số vốn 100 tỷ VNĐ chỉ là mua sắm thì cô ấy ấp ấp úng úng đáp.
Ngày mai là nhập học nên buổi chiều tôi dẫn em tôi đăng kí học trường mới, đương nhiên tôi dặn dò cho em tôi và Vương Uyên học cùng lớp cho an tâm. Rời trường chúng tôi ghé qua tiệm sách mua đồ dùng học tập, sách viết cho hai đứa me tôi. Rồi đưa bọn chúng đi xung quanh thành phố bằng xe buýt.Đên chiều tối thì ghé qua rạp phim xem đến tận 19 giờ 30 phút mới chịu về. Về đến nhà thì trời đã tối ùm nhưng bữa ăn vẫn thịnh soạn trên bàn khiến chúng tôi quên đi mệt mỏi.
Ba mẹ tôi cũng khá đắn đo nhưng khi thấy em tôi lại nói chuyện vui vẻ với Vương Uyên nên bố mẹ tôi cũng đồng ý nhận nuôi. Còn chuyện thủ tục nhận nuôi thì tôi đã can thiệp vào thông tin vệ tinh dữ liệu rồi.
Ngày thứ 8, buổi sáng sớm anh em tôi tạm biệt ba mẹ rồi bắt xe đi lên thành phố. Chúng tôi đi xe đến thẳng biệt thự Linh Sơn.
“ Sao hai anh em về sớm thế? Mẹ tưởng 3 ngày 2 đêm kia mà.”: Mẹ tôi hỏi
Còn tôi thì qua ghế đá gần đó ngồi. Đột nhiên xuất hiện bên cạnh một cô gái chạc tuổi tôi.
“Thưa, đứa thấp nhất là nhị giai chiến sĩ tu vi ”: Vương Bá đáp.
“Có phải Mai Loan không vậy?” :Tôi quay qua nhìn kĩ thốt lên.
Tôi cũng khá bất ngờ với tốc độ làm việc với nửa ngày mà đã đem nền móng công ty làm xong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bốn ngày nghĩ còn lại thì ba anh em chúng tôi đến thăm anh em với bạn bè gần một chút.
Cả nhà tôi đều vệ sinh cá nhân một lượt rồi ngồi vào bàn ăn cơm. Ăn xong thì anh em tôi đều có phần quà tặng cho bố mẹ, em tôi thì mỗi người một chiếc ốc biển- loại mà áp vào tai có thể nghe được tiếng sóng biển; còn tôi tặng cho mỗi người chiếc vòng cổ nhưng nó là pháp bảo nhằm người đeo luôn luôn thanh tịnh cơ thể và có tác dụng phòng hộ vô số lần đều khiến ba me rất vui. Sau đó cả nhà có hứng ngồi xem tivi cùng nhau lúc đó tôi cũng nhân tiện xin phép ba mẹ cho em của tôi lên chỗ trường tiểu học Thanh Nam trên thành phố học cho gần tôi tiện chăm sóc hơn. Bố mẹ tôi cũng khá lo lắng về vấn đề tiền bạc nhưng tôi giải thích rằng tôi trên đó làm một ít việc vẫn nuôi sống được hai anh em thế là bố mẹ tôi cũng đồng ý. Trò chuyện xong thì cũng gần mười giờ đêm thì cả nhà lên giường đi ngủ.
“Rồi, tin rồi” : Cô ấy trả lời .
Sau đó cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt hoảng loạn, không tin được đứa bạn sát phòng trọ thời THPT bây giờ lại có một bút tài phú kếch xù như này.
Chương 6: Ra mắt công ty
Về đến nhà thì cũng vừa kịp buổi trưa nên tôi bảo em tôi cùng Vương Uyên lên phòng tùy chọn nghĩ ngơi đồng thời tôi ra lệnh siêu máy tính tạo vài cỗ người nhân tạo đầu bếp để nấu ăn. Tầm 10 phút thì mâm cơm thịnh soạn đã bày lên bàn ăn.
Làm xong mọi việc tôi mới nhớ đến tia linh hồn Nữ Đế chuyển thế kia đang trong không gian. Sau đó tôi ra lệnh máy tính tạo một cỗ người máy nhân tạo có thân hình một bé gái cùng tuổi với em tôi với ngoại hình xinh xắn, nhỏ nhắn. Lập tức một thân hình người máy hiện lên trước mắt tôi, đồng thời tôi cũng lấy tia linh hồn kia truyền vào người máy trước mặt rồi vận dụng pháp quyết để hòa hợp cơ thể.
“Ngươi sao, ý tưởng xa vời quá nhỉ ?”: Cô ấy vừa cười vừa đáp nhưng.... (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi nấu ăn với dọn nhà xong thì kịp lúc ba mẹ đi làm đồng về. Tôi nhanh chóng cầm quạt ra quạt mát cho bố mẹ từ ngoài cổng vào đến nhà.
Tôi lên gọi hai đứa em xuống ăn cơm. Em tôi ăn rất ngon lành vì lần đầu được ăn những món đấy nhưng Vương Uyển thì phát hiện đây là thịt yêu thú Cửu giai như gà Phượng Hoàng, cá Chân Long... mà nghĩ đến Đế Thú ngoài kia thì bình thản ăn chậm từ từ lỡ ảnh hưởng không tốt tới vị đại lão kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai đứa me gái bồi chơi với nhau ở phòng riêng rồi ôm nhau ngủ th·iếp lúc nào không hay. Tôi thì ra trước nhà ở một bể cá có một vài con Đế Thú tu vi đang bơi tung tăng, tối liền thả vài con khôi lỗi cá kèm theo mấy linh hồn con cá góp được ở hôm cắm trại bên bờ sông ở quê thả vào bể cá xem trình độ tu luyện của bọn nó phát triển như thế nào?
“ Tiên sư,người nào đây mà đầu tư ra thủ bút lớn như vậy? Có phải kẻ địch của chúng ta hay không còn chưa rõ?: Người đỉnh cấp kinh tế thế giới đăm chiêu suy nghĩ.
Xe đến điểm hẹn thì chúng tôi tạm biệt nhau ai về nhà đó. Tôi cũng cùng em dắt tay nhau về nhà trên con đường làng. Hai anh em chúng tôi về lúc trời cuối chiều nên cảnh nhộn nhịp làng quê hiện lên trước mắt tôi. Tiếng bà bán hàng rong, những trái bóng lăn trên sân bóng gần đó.....và rất nhiều, nhiều nữa. Đi tầm 15 phút anh em tôi về đến nhà thì thấy ba mẹ thấy ba mẹ chưa về nên tôi nhờ em tôi quét nhà còn tôi làm việc nhà còn lại.
Tôi cũng biết suy nghĩ của cô ta nhưng không thèm để ý, bỏ ngoài tai. Sau đó chuẩn bi cho cô ta một bồ đồ hợp với người bình thường rồi dắt vào nhà gặp bố mẹ tôi đang ăn sáng.
“ Tôi làm ở công ty cổ phần IPAX làm về quản lý các bộ phận, mà công việc cứ đổ lên đầu tôi quá nhiều nên tôi gửi đơn xin nghĩ . Ra đây khuây khỏa chút rồi tìm việc làm mới.”: Cô ấy buồn rầu trả lời.
Cô ấy từng là học sinh xuất sắc ở thời THPT của tôi và được một số công ty mời chào làm thực tập sinh nên tôi yên tâm về kinh nghiệm làm việc của cô ấy.
“Ừ, sau này ba chúng ta sẽ ở đây ”: Tôi đáp và ra hiệu về phía Vương Uyên đi vào.
“ À phát sinh một số biến cố trong khi du lịch nên bị hủy giữa chừng”: Tôi đáp
“ Điều này ta không tra được. Nếu không có gì dịch chuyển thì ngấm ngầm quan sát hành động của bọn họ”: Ông kia nói.
“ Sau này ngươi bồi bạn cùng em ta trên con đường trưởng thành”: Tôi dõng dạc đạo
“Vâng”: Vương Bá.
“ Ba mẹ, lúc sáng con đi dạo gặp đứa nhỏ này cô đơn từ nhỏ từ nơi khác qua nên con đem nó về đây xem thử ba mẹ có nhận nuôi nó không?”: Tôi nói
“Hủy thì về ăn cơm với mẹ”: Mẹ vừa nói vừa cười khúc khích khiến bố tôi bên cạnh cũng cười theo.
“ Tuân mệnh tiền bối”: Vương Uyên đáp vừa nghĩ thầm nếu theo được vị đại lão này phải chăng có chỗ tốt!
“ Số tiền đó là số vốn đầu tư để mua thiết bị, vật tư cần thiết; thiếu thì bảo tôi đưa thêm. Nào hoàn thành công việc thì liên hệ với tôi nhé”: Tôi tiếp lời.
“Mở đầu bản tin ngày 08/06/2022, là tin nóng nhất : Công ty Cổ phần VPS với vốn khởi động 100 tỷ VNĐ, được gọi là công ty có vốn khởi động cao nhất hiện nay. Thông tin về công ty này thì xin mời quý vị truy câp trang web:https://congtyvps.nv” đang hiển thị trên màn hình quý vị đang xem. Công ty cũng bật mí rằng ba ngày sau sẽ tổ chức buổi lễ khánh thành và ra mắt các sản phẩm . Tiếp theo là tin...”
Vừa vào biệt thự thì đứa em tôi lập tức đi xung quanh ngắm nghía một chút từng cây hoa, ngọn cỏ với vẻ thích thú. Còn Vương Uyên kia thì suýt nữa ngã ngữa người vì phát hiện nơi đây toàn là Đế Phẩm, Đế Thú rải rác xung quanh nhà; dặn lòng mình phải ôm chặt bắp đùi này.
“ Bây giờ tin chưa? ”: Tôi nhíu mày nhìn về cô ấy.
“Đám nhóc nhà ngươi tu luyện đến đâu rồi ?”: Nhân Dã tiếp.
Dẫn em tôi khám phá ngôi nhà hết 30 phút thì tôi đưa em đi chơi trong thành phố trung tâm mặc dù trong khu nhà có khu vui chơi riêng nhưng em tôi vẫn thích chơi cùng nhiều người hơn. Do hôm nay là cuối tuần nên trẻ em vui chơi ở công viên trò chơi khá đông. Em tôi cũng không ngại ngùng gì mà tiếp chuyện với mấy bạn nhìn có vẻ cùng tuổi với bản thân.
Kế tiếp cô ấy cũng rời chỗ đi về phía cổng công viên, vừa đi vừa loạng choạng, có lúc suýt chút té . Sau đó tôi bồi em đi chơi khắp công viên tầm một tiếng thì quay về nhà.
“ A, Ngô Phàm à? Sao ngươi lại ở đây?: Cô ấy quay người lại nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ting...ting... Tài khoản của quý khách đã nhận được 100.000.000.000 VNĐ từ tài khoản....... ”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.