Nhân Sinh Thú Vị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5:Tai nạn trên biển
Tất cả chúng tôi dạo chơi toàn bộ khu du lịch trên đất liền đến tận giữa đêm thì kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tiên chúng tôi tập hợp tại Vinpearl Resort & Spa Long Nam để nghĩ ngơi và vui chơi trên đất liền. Vì không có ai bị vấn đề sức khỏe đột ngột nên công tác chọn phòng khá nhanh. Tôi thì chọn cho mình phòng ở cuối hành lang cùng với Vương Tử. Đồng thời mọi người cũng chợp mắt một lúc do chuyến đi dài. Còn em tôi thì xin phép tôi cho ở cùng phòng với Mục Vân, cô ấy cũng từng là hoa khôi nhất nhì trường của khóa đấy nên em tôi như thế cũng không có gì lạ, dù gì nó mới tám tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đột nhiên Vương Tử hỏi tôi:"Ngươi lại kiếm đâu bộ đồ thế này đây? Giấu sâu không lường a hắc hắc".
Còn ở phía tôi, ngay khi có sinh vật lạ kia thì quân đội đã tổ chức sơ tán người dân xung quanh khu vực nguy hiểm đồng thời tấn công sinh vật kia nhưng có vẻ như không hiệu quả cho lắm. Tôi cũng âm thầm khống chế một chút “yêu thú” kia nhằm không cho nó đụng đến con người đồng thời làm chậm bước đi của nó không chạm đến gần bờ ; còn công trình nó muốn sao thì theo ý muốn của nó. Tôi làm thế là muốn xem hành động của chính quyền sẽ đối phó như thế nào cho trọn vẹn. Còn không giải quyết được thì tôi sẽ ra tay tiêu diệt.
"Oa, đây chẳng phải quần áo Superlative Luxury được thiết kế vào năm nay đang rao bán trên thị trường với giá gần 10 tỷ sao? "
Sau một hồi xả s·ú·n·g không ổn nên chuyển thêm xe tăng chinh chiến và máy bay không người lái kèm bom loại mini. Chiến đấu ba bốn phút thì thấy không có tác dụng thì phía chính phủ lại chuẩn bị kế hoạch “ Tên lửa ” tôi cũng dự đoán được mấy cái kế hoạch đó nên sau đó tôi thả một thần niệm xuống đáy nước chỗ con “yêu thú” kia kéo nó xuống rồi tiêu diệt để mình không bị phiền phức sau này.
Đứa em tôi khá vui vẻ khi được nhìn cảnh sắc mới mẻ ngoài ô cửa sổ, nó cứ nhìn mãi chưa thấy chán. Còn mọi người thì cười đùa nói chuyện vui vẻ. Đôi khi cũng tự tổ chức một số game nhỏ nhỏ giải trí hoặc thể hiện tài năng hát của bản thân. Mười triệu năm tu luyện thì tôi cũng học được vô số bài hát, tinh thông đủ loại nhạc cụ ; mỗi lời hát ra đều dẫn thiên địa cộng hưởng trời đất dung hòa. Sau đó tôi cũng tự thể hiện một bài hát của bản thân trước mọi người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một người ngồi dưới nói:” Có lẽ trên đất liền phát sinh cái gì mới hấp dẫn các sinh vật trên biển đến như thế. Từ tháng trước, chúng tôi dò xét được dư chấn tại sâu trong lòng biển, sinh vật này có lẽ là một trong số chúng “.
Đột nhiên, phía xa xa hiện lên hình bóng của một con vật gần to bằng chiếc thuyền của chúng tôi đang tiến về phía bờ . Nó có hình dáng của bạch tuộc nhưng có bộ răng nanh phía trước lồi ra sắc bén mỗi chiếc răng. Sau khi nghe tín hiệu sơ tán từ tháp canh thì mọi người bắt đầu nháo nhào chạy thoát .Nhóm chung tôi đang ở vùng nước nông nên công tác lên bờ khá thuận tiện, nhưng một số người đang chèo thuyền ở vùng phía xa kia thì khả hoảng loạn không biết nên chạy về hướng nào.
Trong quá trình chèo thuyền thì chúng tôi chọn ra vài tay lái tổ chức đua thuyền và xếp thuyền thành các hình thù để chụp hình kỉ niệm.
Cuối cùng thì sinh vật lạ kia đã bị tiêu diệt một cách bất thường khiến mọi người được một phen thở phào . Các bộ ngành cũng có mặt tại hiện trường để xử lý sự vụ còn lại. Phía chính phủ cũng suy nghĩ rằng ai có thể đánh bại được con sinh vật to lớn như thế kia và không biết đó là bạn hay địch.
Tôi cũng nghĩ quá: “Hay là em tôi lại muốn chị dâu Mục Vân đây? Thôi không nghĩ nữa”
Chúng tôi cùng trở về khách sạn nghĩ ngơi cho chuyến đi thuyền ngày mai. Một số người không ngủ thì rủ nhau ra mạn thuyền câu mực.
Kế tiếp người khác:”Thế nên chúng ta cần công tác chuẩn bị cho tình huống xấu nhất với thế giới hiện nay. Măc dù chúng ta có vũ khí tiên tiến có sức tiêu diệt nhưng sử dụng lại ảnh hưởng đến loài người nên cần có biện pháp hợp lý ”.
Khi tôi cất tiếng hát, chim chóc xung quanh đều quanh quẩn xung quanh chiếc xe, bầu trời cũng thoe nhịp điệu lời hát mà biến sắc, lúc thì ôn hòa lúc thì băng giá hoặc ấm áp. Cảnh tượng đó khiến đám người trong xe lẫn người đi ngoài đường đều há hốc mồm với chim chóc tụ hội tại.
"Phá gia nhà ai lại mang quần áo như thế này tụ họp ở đây thế này? " (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba mươi phút sau thì chúng tôi chuyển qua trò chơi lặn . Hầu hết mọi người đều tham gia, em tôi cũng tập qua lớp bơi trẻ nên thích ứng được lặn nước. Tôi hướng dẫn em tôi trang bị dụng cụ lặn để tránh trường hợp xấu xảy ra mặc dù tôi có tu luyện bảo hộ em được nhưng để đời sống bình thường thì vẫn nghiêm túc thực hiện. Tôi cùng em tôi và Mục Vân vẫn tụ lại một chỗ lặn xuống vùng nước nông cách tầm hai đến 3 mét nơi có các tụ san hộ lâu năm. Em tôi cũng khá thích thú, chạm tay vào từng nhánh san hô nhưng nâng niu một con thú cưng vậy.
....
Kế tiếp:” Lần trước là sinh vật nhỏ gần bằng ô tô thông thường nhưng chúng ta cũng phải huy động gần như tất cả các vũ khí có sức ảnh hưởng nhỏ mới tiêu diệt được; còn lần này không biết tiêu diệt nó như thế nào ?”
Tầm 5 phút thì hết bài. Sau khi kết thúc, xung quanh mọi người đều tặng tôi tiếng vỗ tay tràng liệt; có một số bạn trong lớp yêu thích âm nhạc cũng ghé qua chỗ tôi xin chữ ký, tôi cũng vui vẻ kí tên. Đặc biệt ở ngoài kia nếu có tu sĩ ở đây sẽ phát hiện các con chim nghe trọn vẹn lời hát thì đều bước vào linh thú nhất phẩm. Với số lượng vài trăm con như thế cũng đủ gây ra một hồi bạo loạn.
Ba phút sau thì xe đến bọn tôi cũng thu thập ổn định hành lý rồi lên xe cho kịp chuyến. Xe chúng tôi di chuyển là xe giường nằm, mỗi giường đều có các chức năng cơ bản như xem phim, chơi game, nghe nhạc, đọc sách; đặc biệt thêm giường có chế độ mát-xa, có thể thấy được chi phí đắt đỏ thế nào cho một chiếc xe như thế này. Xe này đều được phía công ty du lịch hợp đồng cung cấp cho chúng tôi đi lại.
Khi phát giác yêu thú hiện thân thì tôi đã làm cho em tôi ngất tạm thời vì em tôi tuổi còn nhỏ không hợp cảnh bạo lực. Còn mọi người cùng chuyến đi với tôi rất may không có ai bị thương nên chúng tôi cũng thu xếp hành lý để trở về vì cảnh tấn công kia đã cắt đứt mọi hoạt động du lịch ở Long Nam. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày mai, tôi cùng một số người bạn dậy khá sớm thì thấy có người đang tập" Thái Cực Quyền" ở sân thuyền. Do khá hứng thú với võ thuật tại Trái Đất hiện nay nên tôi cũng tiến vào tập theo, tiếp theo vài người cũng hưởng ứng vào. Đi quyền 15 phút thì kết thúc, mọi người cũng đều thức dậy ăn sáng và ngắm hoàng hôn trên biển.
Khi tôi đến thì 1 số người có kiến thức về quần áo thì ồn áo thốt lên:
Xe chạy hết 4 tiếng thì đến nơi, mọi người xuống xe nghĩ ngơi lấy sức sau thời gian vui đùa. Hiện lên trước mắt mọi người là mặt biển màu ngọc biếc với những mõm đó to mọc lên từ đáy biển; xa xa kia là những khu vui chơi xa hoa đắt đỏ mà mọi người chưa từng nhìn qua và vô số điều thú vị khác đang chờ đợi chúng tôi khám phá và trải nghiệm.
Tần Bá nói tiếp:”Trước hết sơ tán người dân ra xa nhất để tránh thương vong nhất có thể xử lí quái vật kia bằng vũ khí hạng nhẹ trước rồi tăng cấp độ thêm. Nếu cận kề sự hủy diệt thì sử dụng hạng nặng, dù sao bây giờ là tình thế “ngàn cân treo sợi tóc” rồi ”.
Đồng thời, trong một căn cứ nào đó trong lòng đất thì diễn ra một cuộc họp khẩn cấp giữa các cấp cao quốc gia. Người tên Tần Bá ngồi ở chủ vị lên tiếng:”Các vị, đây là sinh vật thứ hai tấn công trong vòng một năm trở lại đây. Có ai có ý kiến gì về hai lần này không?”
Tôi cũng chỉ mỉm cười đáp lại mà tôi cũng không ngờ giá trị bộ này lại cao như thế; chỉ thấy vừa mắt nên tiện tay lấy nhưng đằng sau nó là vô số bộ.Có thể coi như nếu mặc mỗi bộ 1 buổi thì tốn kha khá khoảng 10 vạn năm mới mặc qua hết.
Sau đó chúng tôi chia nhau xuống thuyền nhỏ chèo thuyền khám phá. Vẫn tôi, em tôi và Mục Vân ngồi chung thuyền khiến đám bạn đi cùng trầm trồ vì thế thấy hai người khá hợp nhau.
Chương 5:Tai nạn trên biển
Chợp mắt 20 phút thì mọi người đều thức dậy ăn chút bữa ăn trưa rồi sửa soạn đồ dùng để đi du chơi. Mọi người chia tốp năm tốp bảy đi về phía xung quanh khu vui chơi nhộn nhịp trước mắt. Khổ nổi là đứa em tôi lại nằng nặc đòi tôi đi cùng em ấy và Mục Vân.Trên đường mọi người đều trầm trồ cảnh ba người nắm tay nhau như đôi uyên ương, tôi có khí chất bất phàm còn cô ấy từng là hoa khôi một thời thì tôi cũng không bất ngờ với lời bàn tán kia. Trên đường, chúng tôi ghé qua các quán ăn đồ lạ và các khu vui chơi dành cho trẻ nhỏ khiến em tôi cười tủm tỉm suốt quãng đường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.