Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Tính Thế Gian
Unknown
Chương 18: Đánh giá năng lực (2)
Số lượng học viên dưới Trùng Thiên thật sự rất đông nên đến khi đến lượt học viên Trùng Thiên thì đã chạng vạng. Lúc này trừ 5 người hạng đầu là đám Ngô Trung ra còn có 3 người khác, số lượng võ giả Trùng Thiên của khoá 124 đã đạt đến 8 người. Có một điều thú vị là, ba người này đột phá có thể nói là cùng một ngày, và nghe nói rằng họ đột phá nhờ mua được Nguyệt Minh Hoa trong buổi hội chợ do Cổ Vân Thương Đoàn tổ chức trước đây. Do đó, khả năng cao những đoá mà ba người kia dùng chính là những đoá do Ngô Trung bán, nên khi nói rằng ba người kia đột phá Trùng Thiên nhờ Ngô Trung cũng không sai. Đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà không ai ngờ được.
Còn việc tại sao chỉ có ba người trong khi hắn đã bán 20 đoá thì Ngô Trung đoán rằng, có lẽ thương đoàn muốn đẩy giá trị của Nguyệt Minh Hoa trên thị trường. Theo nguyên tắc cơ bản của thị trường thì cung càng nhỏ hơn cầu thì giá trị của vật chất đó sẽ tăng mạnh. Cổ Vân Thương Đoàn chắc chắn không chỉ buôn bán ở vùng phía nam của Vũ Lan Quốc này. Phải biết rằng vùng đất phía Nam này có rừng Tinh Lâm nổi tiếng rộng lớn, bạc ngàn vật quý và chỉ có vài sản vật chỉ có thể tìm thấy ở đây. Chẳng hạn như Nguyệt Minh Hoa là một ví dụ trong số đó. Nếu mang những Nguyệt Minh hoa kia đến những nơi khác thì giá trị của những đoá hoa này càng cao hơn, thậm chí 100 kim tệ cũng chưa chắc mua được một đoá.
Nghĩ đến đây thì Ngô Trung tự nhiên có chút tiếc hụt, hắn nghĩ rằng nếu lúc đó chịu khó kì kèo thêm chút nữa thì đã có được giá cao hơn. Nhưng cơ hội đã trôi qua nên hắn chỉ có thể thở dài, thậm tự trách bản thân không biết buôn bán.
"Học viên tiếp theo, Diệp Phong". Giáo sư ở trên võ đài hô to.
Diệp Phong lập tức xuất hiện, hắn đang vô cùng hồi hộp vì dù sao cũng là người đầu tiên trong đám học viên Trùng Thiên bước lên võ đài.
Các giáo sư quan sát Diệp Phong rồi thảo luận gì đó, rồi họ lựa chọn lồng giam và ném nó lên võ đài. Lồng giam mở ra, Yêu Thú của lồng giam này là một con vật thuộc loại Xà Yêu.
"Giáo sư, con Xà Yêu này có độc gây c·hết người, không lẽ các vị muốn khoá chúng ta mất đi một võ giả Trùng Thiên sao ?". Diệp Phong lo lắng.
Hắn cũng có chút kiến thức về đám sinh vật, lập tức nhận ra đối thủ của mình đáng sợ như thế nào. Theo lời dạy, nọc độc của loại rắn kia có thể làm tan chảy cả kim loại, bất cứ ai chạm vào thì chỉ có đường c·hết.
"Học viện đã dung hoà độc tính của yêu thú kia rồi, giờ nếu bị cắn thì trò cũng chỉ b·ất t·ỉnh vài ngày thôi. Cho nên cứ đánh đi". Một vị giáo sư lạnh nhạt trả lời, họ đương nhiên sẽ không để học viên của minh nguy hiểm đến tính mạng. Tất cả công đoạn đều đã được chuẩn bị kỹ càng, để không có gì ngoài ý muốn xảy ra.
Diệp Phong nghe đến đây đã bớt lo, nhưng như vậy nghĩa là hắn không được để bị cắn, nếu không sẽ lập tức xử thua. Các học viên khác có thể nhận vài đòn của yêu thú nhưng vẫn còn lực chiến, còn hắn chỉ cần chạm vào độc của con rắn kia thì sẽ lập tức b·ất t·ỉnh.
Xà Yêu này toàn thân xanh như ngọc bích, chiều dài thân thể đạt gần đến 10 thước, lớp vảy trên thân nó nhìn mỏng như rất cứng chắc. Khí tức của nó bộc phát ra sức mạnh Cửu Trùng Thiên, cao hơn Diệp Phong 3 bậc như giáo sư đã nói.
Xà Yêu không lập tức t·ấn c·ông mà chỉ quan sát, Diệp Phong không dám động thủ trước vì dù gì hắn cũng là kẻ yếu hơn, hắn cũng quan sát con rắn kia chờ đợi phản kích.
Có lẽ quan sát đã đủ, Xà Yêu cảm thấy Diệp Phong không đáng ngại nên lập tức vận dụng sức mạnh phóng về phía hắn.
'Lục Trùng Thiên, Phi Vân Bộ'
Diệp Phong vận dụng võ học của mình tăng tốc độ của bản thân, né qua một bên. Khi Yêu Xà vẫn chưa còn ở trên không, hắn rút thanh kiếm dùng toàn lực t·ấn c·ông vào thân rắn.
'Lục Trùng Thiên, Tật Phong Trảm'
Thanh kiếm của hắn chém xuống, khi chỉ còn cách thân rắn chỉ còn vài phân, con yêu thú kia uốn mình né công kích.
Ầm
Kiếm chiêu của hắn chạm đất tạo ra âm thanh lớn, Xà Yêu kia khi tránh được nhát chém đã lui ra nên vẫn lành lặn. Xà Yêu tiếp tục quan sát và liên tục lè lưỡi. Nó lại tiếp tục lườn tới, tốc độ lần này còn nhanh hơn lần trước
'Lục Trùng Thiên, Toái Sơn Liên Hoàn Trảm'
Diệp Phong đánh ra rất nhiều kiếm chiêu nhằm ngăn cản thế công của Yêu Thú, do di chuyển trên mặt đất giúp Xà Yêu dễ dàng né được những kiếm chiêu kia, khi đến khoảng cách con rắn này phóng lên t·ấn c·ông. Nó quấn một vòng vào chân trái của cậu thiếu niên, sau đó cắn một phát vào cổ chân. Sau đó nó vội vàng nhả ra, hai chiếc răng nanh ngay khi chạm vào võ khi thì cảm thấy không thể xuyên qua thì lập tức tìm cách khác.
"Cút"
'Lục Trùng Thiên, Bạo Phong Liên Cước'.
Một thể mạnh hơn của Tật Phong Liên Cước, một cơn gió bao lấy đôi chân như thể vòi ròng thu nhỏ. Diệp Phong đá thẳng xuống mặt đất nhằm đẩy con rắn kia ra khỏi chân mình, sau đó lập tức lùi lại
Một âm thanh vang vọng xung quanh, khói bụi ngập khắp sàn đấu. Trong khoảnh khắc đó, Diệp Phong đã mất dấu con Xà Yêu.
"Không lẽ". Diệp Phong đặt tay xuống đất, tập trung các giác quan của mình vào mặt sàn để cảm nhận sự rung chuyển.
Sau đó, cậu thiếu niên cảm nhận được đang có gì đó tiếp cận với tốc độ rất nhanh. Diệp Phong tức khắc nhảy lùi ra sau một khoảng cách xa, ngay vị trí hắn vừa cúi xuống thì Xà Yêu đã xuất hiện từ dưới mặt đất và sẵn sàng cắn một cái vào cổ. Nhân cơ hội yêu thú vẫn còn ở trên không và chưa chạm đất, hắn lập tức phản công.
'Lục Trùng Thiên, Phi Vân Bộ - Tật Phong Trảm'
Diệp Phong sử dụng đồng thời hai chiêu thức, kiếm chiêu này kết hợp với tốc độ của bộ pháp khiến nó không thể bị tránh né.
Keng
Thanh kiếm của Diệp Phong b·ị đ·ánh bật ra khiến hắn giật mình, lớp vảy của Xà Yêu quá cứng khiến cho kiếm chiêu của hắn không thể gây ra sát thương. Mặc dù không b·ị t·hương nhưng con rắn kia vẫn b·ị đ·ánh văng ra do chiêu thức của Diệp Phong, nó vô cùng cảm thấy khó chịu, rõ ràng đối phương yếu đến thế nhưng lại không thể diệt nhanh được.
Diệp Phong thở dài, sở trường của hắn vốn không phải là dùng kiếm, không ngờ hắn tốn công học võ học về kiếm pháp để có thể vượt qua buổi đánh giá này dễ dàng nhưng cuối cùng lại tốn công vô ích. Diệp Phong cất kiếm đi, dù đã sử dụng kiếm chiêu mạnh nhất hắn có thể sử dụng nhưng vẫn không tạo ra bất cứ tổn thương nào thì cất đi cho đỡ vướng tay chân.
"Đã nửa khắc trôi qua, ta chỉ cần kéo dài thêm nửa khắc nữa là thành công vượt qua buổi đánh giá". Diệp Phong nghĩ thầm. Dù vẫn luôn trong trạng tập trung nhưng hắn không quên để ý thời gian trôi qua.
Hắn ngừng t·ấn c·ông quyết định sẽ sử dụng bộ pháp để liên tục tránh né.
Từ đó, Xà Yêu liên tục t·ấn c·ông nhưng Diệp Phong lại liên tục né được, Xà Yêu có thể nhanh nhưng Diệp Phong nhanh hơn. Nếu nói rằng Diệp Phong là một trong những người có tốc độ nhanh nhất khoá 124 cũng không sai, thậm chí có thể so với vài học viên khoá 123.
Xà Yêu cảm giác như bị vờn khiến nó cảm thấy cáu, nó vận dụng toàn bộ sức mạng Cửu Trùng Thiên chỉ để di chuyển. Tốc độ Xà Yêu đạt mức tối đa, Diệp Phong như thường lệ tranh né, chỉ là lúc này khi quay lại nhìn thì hắn không còn thấy con rắn kia đâu nữa.
"Biến mất rồi?". Diệp Phong hoảng hốt, hắn lo rằng Xà Yêu đã đạt đến tốc độ mắt hắn không thể nhìn kịp.
Diệp Phong đứng tại chỗ quan sát, hắn không dám di chuyển lung tung.
Một hơi thở
Hai hơi thở
Ba hơi thở
Vẫn chưa có gì xảy ra, Diệp Phong nhìn khắp võ đài nhưng vẫn chưa có dấu vết gì của Xà Yêu. Hắn nghĩ con rắn kia lại tiếp tục chui xuống đất nên định cúi xuống do thám thêm lần nữa. Bất chợt, hắn nhìn vào bóng của mình, hắn thấy được rằng quanh bóng của hắn xuất hiện bóng có hình dạng ngoằn ngoèo khác.
"Không lẽ...". Diệp Phong nhìn lên phía trên và phát hiện ra nhận định của mình đã đúng
Xà Yêu đang ở trên cao lao thẳng xuống vị trí của hắn. Thì ra nhân lúc Diệp Phong tránh né, Yêu đã dùng toàn lực vào đuôi và bật nhảy lên không trung, do Diệp Phong cẩn thận không di chuyển nên điểm đáp của con rắn rơi thẳng vào người Diệp Phong.
Diệp Phong dùng toàn lực triển khai bộ pháp để chạy, nhưng đã quá muộn rồi, thời điểm Diệp Phong cất bước chạy đầu tiên thì hắn đã nằm trong phạm vi t·ấn c·ông của Xà Yêu. Con rắn này dùng đuôi kéo chân Diệp Phong khiến hắn bị vấp ngã, khi con mồi đã bị trói lại thì Yêu Xà nhanh chóng tiến đến nhằm cắn Diệp Phong để truyền độc vào hắn.
Bập
Hai tay Diệp Phong kịp thời nắm chặt lấy cổ Xà Yêu, nếu chỉ chậm vài giây nữa thì thắng bại đã rõ. Đương nhiên sức mạnh Lục Trùng Thiên chỉ có thể trì hoãn Yêu Thú Cửu Trùng Thiên một chút mà thôi, Diệp Phong lấy vội một túi bột bên hông và nhét vào miệng của Yêu Xà, sau đó hắn vận dụng chiêu thức
"Lục Trùng Thiên, Cuồng Phong Bá Khí - Bạo Phong Liên Cước"
Một chưởng khí từ tay của Diệp Phong bắn thẳng vào miệng của Yêu Xà và đồng thời sử dụng cước pháp để thoát khỏi phần đuôi của nó đang quấn vào chân, khiến đầu nó b·ị đ·ánh văng ra. Thứ túi bột kia đã bị khí lực bắn thẳng và bên trong của Yêu Xà, người ngoài không biết túi bột đó là gì nhưng chỉ thấy rằng sau đó Xà Yêu ho rất nhiều. Xà Yêu lúc này tạm đình chỉ công kích nên Diệp Phong đứng yên quan sát
Ngô Trung cười mỉm, túi bột kia chính là thứ hắn từng dùng để đối phó với Ngân Lang Thú. Trừ việc thứ bột kia cực kỳ cay nồng ra thì chẳng có gì đặc biệt, trước khi Diệp Phong lên võ đài thì Ngô Trung đã đưa cho hắn một túi bột để đề phòng. Nếu đối với những Yêu Thú khác thì túi bột này chỉ có tác dụng trì hoãn thời gian vài hơi thở, nhưng đối với Xà Yêu thì tác dụng lại to lớn hơn rất nhiều vì rắn là loài không có tai nên phải sử dụng lưỡi để đưa mùi vị chuyển đến các cơ quan cảm thụ. Nay thứ bột kia đã tạm thời vô hiệu hoá lưỡi nên coi như Xà Yêu mất đi một bộ phần quan trọng. Mười hơi thở trôi qua thì tác dụng của thứ bột kia đã không còn, dù sao thì Xà Yêu cũng có thực lực Cửu Trùng Thiên nên cũng không bị ảnh hưởng nhiều. Khi Diệp Phong thủ thế chuẩn bị triển khai bộ pháp thì âm thanh của giáo sư vang lên.
"Một khắc trôi qua, học viên Diệp Phong đạt".
Trận đấu vừa kết thúc, các giáo sư lập tức lao xuống chế ngự Xà Yêu, đem nhốt nó lại vào lồng giam.
Diệp Phong thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn về phía Ngô Trung gật đầu cảm tạ, nếu không có túi bột kia thì hắn không biết phải gian khổ đến mức nào. Hoàn thành buổi đánh giá, Diệp Phong chào tạm biệt Ngô Trung và Liễu cầm rồi đi về phía lối ra của võ đài để trở về gia tộc.
"Học viên tiếp theo, Khương Dã!".