Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Đánh giá năng lực (1)

Chương 17: Đánh giá năng lực (1)


Hạ Nam Học Viện có sự nghiêm khắc nhất định đối với các học viên. Mặc dù chuẩn đầu vào không tính là cao khi chỉ cần có thể tu luyện và nộp đủ học phí là có thể nhập học. Nhưng cứ một khoản thời gian sẽ lại có một bài kiểm tra đánh giá năng lực học viên, học viên nào được đánh giá không đạt hai lần thì sẽ bị trục xuất. Học viện đào tạo từ lứa 11 tuổi đến lứa 16 tuổi, hiển nhiên nội dung và độ khó bài kiểm tra sẽ thay đổi tương ứng với từng lứa tuổi, nhưng dù vậy số học viên bị trục xuất vẫn luôn có vào mỗi năm. Điển hình là khoá 124 của Ngô Trung, lúc hắn 11 tuổi thì có gần 1000 học viên nhưng đến hiện tại hắn 14 tuổi chỉ còn hơn 100 người, nhưng bất cứ ai trong hơn 100 người này nếu ở một học viện cấp thấp hơn đều là những thiên tài tuyệt đỉnh.

Ngày mai chính là ngày diễn ra kì thi đánh giá năng lực của khoá 124. Nội dung kiểm tra không cố định, các học viên vì muốn chuẩn bị tốt nhất nên đã thăm hỏi khoá trên, ai mà ngờ được mỗi người lại cho họ một câu trả lời khác nhau. Câu trả lời nhận lại luôn biến động, lúc thì đối kháng học viên khoá trên, lúc thì cầm cự trước giáo sư, lúc thì đối kháng với nhau, lúc thì kiểm tra lý thuyết,...

Mặc dù nội dung kỳ thi có thế nào đi nữa thì Ngô Trung cũng không lo lắng quá nhiều, từ rừng Tinh Lâm trở về thực lực hắn đã đại tăng, thậm chí hắn có được công pháp nên chiến lực mạnh hơn rất nhiều lần. Không chỉ Ngô Trung, bốn người đột phá Trùng Thiên trước hắn cũng không lo lắng quá nhiều. Thực lực của họ đã là mạnh nhất khoá 124, nếu họ không qua được bài kiểm tra này thì chẳng ai của khoá có thể qua được nữa cả, chỉ có những học viên chưa vào Trùng Thiên mới cuống cuồng chuẩn bị.

Vào thời gian trước ngày kiểm tra thế này, các cửa hàng của Vô Thương Thành nhộn nhịp hơn bình thường, đặc biệt cửa hàng Võ Khí và cửa hàng Y Dược. Cửa hàng Võ Khí thì còn dễ hiểu vì đây là nơi buôn bán các binh khí dành cho võ giả như đao, kiếm, thương,... và các loại giáp bảo hộ. Với cửa hàng Y Dược, sản phẩm được bán chạy nhất là thuốc trị thương, ngoài ra có một số học viên mua các loại dược liệu để đem về tự mình chế tạo loại bột như bột khói, bột hơi cay. Điểm chung của những loại này là không có tính sát thương và không làm giảm sức chiến đấu của đối thủ quá nhiều.

Vì đây là một bài đánh giá năng lực của học viên chứ không phải chiến đấu sinh tử, nên Hạ Nam Học Viện đã giới hạn các vật dụng mà học viên được phép mang theo vào. Cụ thể có vài vật cấm sử dụng như các võ khí thuộc loại 'hàng nóng' độc dược c·hết người và gây những tổn thương vĩnh viễn, các loại dược có khả năng giảm sức chiến đấu của đối thủ như gây t·ê l·iệt, gây mù,...Hiển nhiên hầu hết võ giả đều có lòng tự tôn riêng nên sẽ không sử dụng nhưng thứ này mà sẽ dùng sức mạnh bản thân mà chiến. Nhưng vẫn luôn có vài cá nhân hiểm độc vì đạt được mục đích mà bất chấp mọi thứ, trong quá khứ đã có những tiền lệ đau lòng nên Hạ Nam Học Viện mới phải đưa ra những nguyên tắc này để đưa ra giới hạn cho phép.

Ngày kiểm tra đã đến, các học viên của khoá 124 lũ lượt tiến đến võ đài, nơi diễn ra buổi kiểm tra đánh giá năng lực. Đây là một nơi nằm trong địa phận của học viện, phạm vi rộng lớn phù hợp cho việc chiến đấu. Trong dòng người di chuyển, có hai người vẫn đang đứng ở ngoài. Ở dưới một tán cây gần đó, hai thiếu niên đang đứng chờ đợi bạn mình.

"Ngô Trung, ngươi đã chuẩn bị gì chưa?". Diệp Phong quay qua hỏi Ngô Trung.

Diệp Phong lúc này có mang theo theo một thanh kiếm ở bên hông, mang theo những loại võ khí phòng ngực như giáp ngực và giáp tay, sẵn sàng cho một trận đấu.

"Ta chưa chuẩn bị gì cả, lúc kiểm tra thì tới đâu hay tới đó thôi". Ngô Trung trả lời bình thản.

Hắn không khác mọi khi là mấy, vẫn độc một bộ đồng phục mà thôi, không có thêm loại võ khí nào bổ sung.

"Ngươi không có câu khác sao? Mỗi lần ta hỏi thì ngươi đều nói không chuẩn bị gì, và mỗi lần như thế ngươi toàn đứng hạng cao trong buổi kiểm tra". Diệp Phong có chút cạn lời.

Dù hắn đột phá Trùng Thiên trước Ngô Trung, nhưng không có nghĩa hắn đánh giá thấp người bạn này. Với xuất thân thấp kém, không có sự hỗ trợ từ gia tộc mà cậu ta vẫn có thể vươn lên vị trí những đầu giữa những trâm anh thế kiệt khác. Tư chất là một phần, nhưng nghị lực mới thật sự là thứ đáng ngưỡng mộ.

"Thì ta không chuẩn bị gì hết thật mà". Ngô Trung cười nói, hắn cũng lười giải thích.

"Thôi, ta cũng lười đôi co với ngươi". Diệp Phong chán không muốn nói nữa, hắn quay mặt qua hướng khác thì thấy một thiếu tử đang tiến đến.

"Liễu Cầm, bên này!". Diệp Phong hô to.

Ở đó, một cô bé xin xăn với mái tóc được buộc gọn gàng chạy đến.

"Ngươi lại đến trễ, nếu không phải Ngô Trung muốn chờ ngươi thì hai bọn ta đã vào trước rồi". Cậu thiếu niên cằn nhằn với nữ tử kia, thật sự nàng luôn là người đến muộn trong bất cứ sự kiện nào mà ba người đi chung.

Không thể trách Diệp Phong, hôm nay là kỳ thi quan trọng của mọi người, hắn cũng muốn vào trong sớm để ổn định lại tinh thần trước khi bắt đầu. Ai ngờ Ngô Trung lại muốn chờ đợi Liễu Cầm để cùng vào chung, hắn cũng đành chờ đợi cùng.

"Có loại bằng hữu nào chờ một chút cũng than như ngươi không, tâm tính như thế hèn như không bao giờ được thứ hạng cao như Ngô Trung". Liễu Cầm xéo sắc đáp trả.

"Cảm ơn vì đã chờ nhé". Nàng ta không quên quay sang vỗ vai Ngô Trung vài cái, khi nghe câu vừa rồi thì tâm trạng của Liễu Cầm đã thoải mái hơn hẳn.

"Chúng ta vào thôi, cũng gần đến giờ rồi". Ngô Trung không muốn tranh cãi gì về vấn đề này nên nhắc nhở hai người kia.

Ba người tiến vào, cũng là những học viên cuối cùng của khoá 124 vào võ đài, lối vào dành cho học viên đóng mạnh lại.

Lúc này, tất cả học viên đứng quanh khán đài, hiện tại sẽ phải chờ các giáo sư đến. Cũng không phải chờ quá dài, lối vào dành cho giáo sư đã có động tĩnh, những thân ảnh xuất hiện cùng với các lồng lớn kèm theo âm thanh gầm gừ của thú vật.

"Hoá ra nội dung thi là vậy". Khi nhìn vào những lồng giam kia, Ngô Trung đã đoán được nội dung lần kiểm tra này.

Một vị giáo sư tiến lên đứng giữa võ đài, nhìn quanh các học viên và lên tiếng phát biểu phát biểu.

"Hôm nay sẽ là buổi đánh giá năng lực thứ 10 của khoá 124, nội dung đánh giá sẽ là đối kháng với Yêu Thú. Tiêu chuẩn đánh giá sẽ phân chia ra tuỳ theo thực lực của từng học viên. Học viên Trùng Thiên sẽ phải chiến với Yêu Thú Trùng Thiên có sức mạnh cao hơn ba bậc so với bản thân học viên. Đối với học viên chưa đạt Trùng Thiên sẽ có hai trường hợp, nếu học viên chưa đạt 9000 Mã Lực sẽ chiến với Yêu Thú gần chạm mốc Nhất Trùng Thiên, nếu học viên đạt 9000 Mã Lực sẽ chiến với Yêu Thú Nhất Trùng Thiên".

Quần chúng hít một hơi sâu, các học viên đều từng đối kháng với Yêu Thú nhưng chưa bao giờ phải đối đầu với những Yêu Thú mạnh hơn mình, dù Yêu Thú có thể yếu hơn võ giả cùng cấp bậc nhưng sự hoang dại cũng chúng cũng tạo nên một áp lực đáng sợ. Theo nội dung trên, học viên Trùng Thiên cũng sẽ không có được bao nhiêu lợi thế, phải biết rằng khoảng cách 3 Trùng Thiên lớn hơn rất nhiều so với khoảng cách vài ngàn mã lực.

"Chỉ cần cầm cự không b·ị đ·ánh bại trong vòng 1 khắc thì sẽ thông qua, nếu thất bại thì sẽ đánh giá không đạt. Có ai có thắc mắc nào không?". Vị giáo sự hỏi lại theo quy định rồi nhìn xuống dưới.

Chỉ có một sự căng thẳng tràn ngập, không có một ai dám nói gì.

"Được rồi, ta tuyên bố buổi đánh giá năng lực bắt đầu". Vị giáo sư kia phổ biến nội dung xong, bắt đầu triển khai buổi đánh giá.

Các giáo sư lần lượt gọi tên học viên lên võ đài, sẽ có người phụ trách kiểm tra sức mạnh của học viên rồi từ đó đưa ra Yêu Thú phù hợp. Với vài người đầu tiên được gọi tên, do tinh thần có chút bất an và thực lực có chút kém nên họ nhanh chóng thất bại. Nhưng nhờ thất bại của những người đi đầu tiên mà những học viên tiếp theo đã có nhưng kết quả khá hơn. Yêu thú được đem ra để kiểm tra học viên có vài con vẫn còn nhiều dấu vết từ rừng rậm, chắc hẳn các giáo sư đã đến rừng Tinh Lâm để bắt về một số lượng lớn. Chủng loại của những yêu thú này cũng rất đa dạng như Hùng Yêu, Miêu Yêu, Trư Yêu, Sư Yêu, Dương Yêu.... Ngoài ra, để đưa các học viên vào một trận chiến cam go thì học viện đã cho những Yêu Thú kia một loại thuốc nào đó khiến chúng bừng lên chiến ý.

Các học viên khi có thể trụ đến nay đều không phải người phàm, võ giả chính là đối chọi với khó khăn mà mạnh lên, có người dùng sức mạnh đối kháng trực diện với yêu thú, có người thực lực không đủ đã dùng vài tiểu xảo và hiển nhiên tuân theo quy định của Hạ Nam Học Viện. Nhưng hiển nhiên tất cả đều có mục đích là kéo dài thời gian một khắc chứ không phải đánh bại. Các học viên hoàn thành đánh giá đều rời đi, mỗi buổi đánh giá năng lực đều kéo dài cả ngày thậm chí đến ngày hôm sau, do đó số lượng học viên quan sát cũng giảm dần.

Không biết có phải cố ý hay vô tình nhưng những người lên võ đài chưa có ai là võ giả Trùng Thiên, có lẽ các giáo sư có dụng ý nào đó. Và ngoài ra, những học viên có sức mạnh dưới 9000 Mã Lực đều đối đầu với những Yêu Thú có thể gọi là "ăn cỏ" dù ở ngoài tự nhiên cũng không phải là những sinh vật ham g·iết chóc. Từ khi các học viên có sức mạnh 9000 mã lực trở lên mới bắt đầu xuất ra những Yêu Thú "ăn thịt" cũng từ đây trên võ đài đã có học viên b·ị t·hương, nhưng do có các giáo sư ở đó nên những v·ết t·hương kia không nghiêm trọng. Sau nhiều canh giờ, các học viên dưới Trùng Thiên đã hoàn thành bài đánh giá, số lượng học viên không đạt có khoảng gần 20 người.

Chương 17: Đánh giá năng lực (1)