0
Trần gia, Nhiệm Vụ Đường.
Một kẻ quần áo rách rưới tiến vào Nhiệm Vụ Đường, nơi trao đổi nhiệm vụ của Trần gia. Đây là địa điểm các tộc nhân Trần gia tích luỹ điểm cống hiến để đổi công pháp, dược phẩm và võ khí từ gia tộc.
"Bẩm trưởng lão, vãn bối tên Ngô Trung, muốn báo cáo nhiệm vụ". Ngô Trung lên tiếng gây chú ý cho vị trưởng lão của Nhiệm Vụ Đường.
"Ngô Trung? Vậy ngươi là tiểu tử bị phạt phải thực hiện nhiệm vụ Nguyệt Minh Hoa đấy à".
Vị trưởng lão này chợt nhớ đây là tên hộ vệ của Trần tiểu thư bị lĩnh h·ình p·hạt của gia tộc.
"Chính là vãn bối, và đây là số lượng Nguyệt Minh Hoa theo yêu cầu".
Ngô Trung đưa ra một hộp gỗ, đây là thứ chuyên dùng để chứa thiên tài địa bảo để giúp chúng không bị hao mòn. Chiếc hộp này được gia tộc giao cho Ngô Trung trước khi hắn khởi hành.
"Để xem nào. Có tổng cộng 10 đoá, coi như đủ chỉ tiêu yêu cầu. Vận may của ngươi cũng lớn thật đấy, chắc hẳn ngươi thu thập được không chỉ có 10 đoá này. Số còn lại ngươi cứ giữ lấy, dù sao cũng là chiến lợi phẩm của ngươi, gia tộc sẽ không tham lam đến mức đoạt hết đâu. Ta xác nhận nhiệm vụ đã hoàn thành, sẽ thông báo lại cho gia chủ sau nên ngươi có thể lui". Trưởng lão mở hộp ra đếm số lượng và ghi chép lại sổ sách.
"Đa tạ trưởng lão, vãn bối xin cáo lui". Ngô Trung cáo từ, hắn muốn lui về căn nhà nhỏ của hắn để nghỉ ngơi.
Ngô Trung đi xa, vị trưởng lão kia nghĩ thầm.
"Theo thông tin thì trước khi nhận nhiệm vụ tiểu tử này có sức mạnh 9000 Mã Lực, nhưng giờ về hắn đã đột phá Ngũ Trùng Thiên, hẳn thu hoạch không chỉ có các đoá Nguyệt Minh Hoa này".
Nếu Ngô Trung chỉ đột phá Nhất Trùng Thiên thì không có gì lạ, nhưng nhảy vọt lên Ngũ Trùng Thiên thì đây không phải thứ mà vài đoá Nguyệt Minh Hoa có thể làm, điều này khiến lão chú ý.
"Mà thôi, dù sao cũng là cơ duyên của hắn, quan tâm nhiều làm gì". Vị trưởng lão lắc đầu, cuối cùng cũng không để tâm.
Ngô Trung về phòng của mình, hắn lấy ra một hộp gỗ khác, hộp này do Bạch Thiên Nam để lại cho hắn. Đây cũng coi như quà ra mắt dành cho đệ tử để hắn có thể cất giữ thiên tài địa bảo, bây giờ trong đó chứa số lượng Nguyệt Minh Hoa nhiều hơn cả số lượng nộp cho Nhiệm Vụ Đường.
"Giá trị của 20 đoá này phải nhiều hơn vài tháng thậm chí là một năm bổng lộc của ta. Đáng tiếc là trời đã tối, không tiện đi bán những thứ này, và mai ta còn phải đến học viện nên cần chỉnh đốn lại vài thứ"
Hắn sắp xếp lại hành trang, mặc dù sức mạnh đại tăng nhưng trang phục, áo choàng, võ khí đều bị hỏng. Hắn cần mua vài món tốt hơn khi bán được đống Nguyệt Minh Hoa kia.
...
Sáng hôm sau.
Hạ Nam Học Viện.
Ngô Trung đến học viện với vẻ mặt mong chờ, chờ nhận phần thưởng của học viện. Nhằm khích lệ và động viên lứa trẻ tu luyện nên học viện công bố những người đột phá Trùng Thiên sớm nhất sẽ được trao tặng một khoản tiền lớn. Trước khi đi làm nhiệm vụ, khoá của hắn vẫn chưa có ai vào Trùng Thiên, nên khả năng cao hắn là người đầu tiên, đồng nghĩa với việc sẽ nhận phần thưởng lớn nhất. Ngô Trung đến phòng Tài Chính, khai báo thông tin và bộc phát sức mạnh cho vị giáo sư ở đây.
"Ngô Trung, khoá 124, hệ đào tạo Phổ Thông. Trò là người thứ 5 đột phá Trùng Thiên của khoá 124. Đây là phần thưởng của trò".
Vị nữ giáo sư lật sổ sách kiểm tra thân phận Ngô Trung và ghi lại thành tích, sau đó đưa cho Ngô Trung một cái hộp gõ mà trên nắp hộp có dòng chữ 'Hạng 5'.
"Người thứ 5? Xin hỏi giáo sư, người đột phá đầu tiên là ai và từ khi nào?".
Ngô Trung bất ngờ, hắn không phải người đầu tiền mà thậm chí còn 4 người khác đột phá trước hắn. Chuyện quái gì xảy ra vậy?
"Người đầu tiên đột phá là Khương Dã, cách đây 12 ngày. Nếu không có gì quan trọng thì trò vui lòng ra khỏi đây, ta còn nhiều việc phải làm".
Nữ giáo sư trả lời nhưng tỏ thái độ rất không kiên nhẫn, vấn đề nhận thưởng đã được giải quyết mà còn ở đây làm phiền nàng.
"Vậy xin phép không làm phiền giáo sư nữa".
Ngô Trung thấy không nên hỏi nhiều nên cũng rút lui vội.
"12 ngày trước là lúc ta làm nhiệm vụ ngày thứ 3, Khương Dã đúng là mạnh hơn mình nhưng cũng không hơn nhiều mấy, sao có thể nhanh như vậy mà đột phá được nhỉ. Không những thế mà tận 4 người, chẳng lẽ lúc mình vắng mặt có gì đó xảy ra sao?". Ngô Trung vò đầu.
Ngô Trung suy tư, không ngờ hắn chỉ đạt hạng 5. Hắn không quan tâm thứ hạng, hắn quan tâm phần thưởng của các thứ hạng đó, khi thứ hạng càng thấp thì phần thưởng kèm theo cũng giảm đi. Hắn tìm hiểu một chút thì cũng đã biết tên của 4 người kia, tất cả đều là những người đã đạt 9000 Mã Lực giống hắn trước khi hắn vào rừng Tinh Lâm và đột phá.
"Ngô Trung, bên này." Một âm thanh nữ tính phát ra.
Đó là một cô bé xinh xắn, đôi mắt bồ câu, mái tóc dài đen huyền được buộc lại gọn gàng để dễ vận động, mặc đồng phục của Hạ Nam Học Viện như Ngô Trung.
"Liễu Cầm!". Ngô Trung nhìn về phía nữ tử kia, nhận ra người quen.
Liễu Cầm là bạn học của hắn, nàng cũng là một trong 4 người đã đột phá Trùng Thiên trước hắn, là một trong hai thiếu nữ duy nhất của nhóm 5 người đột phá sớm nhất. Do hai người đều có thực lực thuộc nhóm mạnh nhất khoá nên thỉnh thoảng trao đổi với nhau để cải thiện bản thân.
Ngô Trung tiến đến nói chuyện với thiếu nữ kia, nàng hỏi thăm về 2 tuần vừa rồi hắn nghỉ học đi đâu và phát hiện hắn đã đột phá Trùng Thiên. Ngô Trung cũng chỉ nói qua loa về việc vào rừng Tinh Lâm làm nhiệm vụ chịu phạt.
Hắn hỏi thăm tình hình của Học Viện trong thời gian hắn vắng mặt, cụ thể hơn là sao lại có chuyện đồng loạt đột phá như thế này. Hoá ra khi hắn rời đi đã có một hội chợ diễn ra, hội chợ này được tổ chức bởi một đoàn thương nhân từ nước khác đến, nếu may mắn và có nhiều tiền thì sẽ mua được các vật phẩm giúp đột phá Trùng Thiên. Đây cũng là lý do tại sao những bạn học của hắn đột phá nhanh như vậy. Bọn họ đều thuộc gia tộc đủ lớn để mua các vật phẩm này, dù vài gia tộc trong đó không lớn bằng Trần gia.
"Ngô Trung, tối nay ngươi rảnh không? Nếu có thì đến nơi này cùng ta". Liễu Cầm hỏi Ngô Trung một câu.
"Liễu Cầm à, câu này nếu để người ngoài nghe được thì họ sẽ nghĩ ngươi đang rủ ta làm gì đó không trong sáng đấy" Ngô Trung trêu chọc và cười bỉ ổi.
"Cái.... đầu óc ngươi nghĩ gì vậy!" Liễu Cầm phát cáu, vỗ mạnh vào lưng hắn. Nàng chỉ nói một câu bình thường mà qua miệng hắn thì thành ra lời mời gọi với ý đồ mờ ám.
"Ha ha ha, lỗi của ta. Thế ngươi định nói gì?". Ngô Trung dừng việc trêu chọc mà hỏi nghiêm túc.
"Tối nay những học viên Trùng Thiên của Học Viện sẽ có buổi luận đàm với nhau, ngươi có muốn đi với ta đến đó quan sát không. Hiển nhiên đây là các học viên tự ý tổ chức chứ không phải sự kiện của học viện, nếu ngươi không muốn đi thì thôi". Liễu Cầm thở dài, nói thẳng ra ý định với thái độ hầm hực.
"Luận đàm của các học viên Trùng Thiên à, nghe cũng thú vị. Thế thì quyết định như vậy đi, cho ta điểm hẹn, tối nay ta với ngươi cùng đi". Ngô Trung nghe vậy thì suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.
Dù sao từ lúc nhập học đến nay hắn chưa thấy một buổi luận đàm của các học viên Trùng Thiên bao giờ, và tiện thể đem bán các chiến lợi phẩm thu được từ rừng Tinh Lâm. Liễu Cầm cho biết về địa điểm và thời gian hẹn gặp, hai người trao đổi một chút rồi Ngô Trung và Liễu Cầm rời đi. Liễu Cầm đi ở phía sau nhìn bóng lưng của Ngô Trung, nàng nở nụ cười nhẹ rồi chạy lên vài bước để đi ngang nhau.
Ngô Trung đến phòng học, thông tin hắn trở thành người thứ 5 đột phá Trùng Thiên của khoá đã lan đến tai các bạn học đồng khoá. Mọi người đến hỏi thăm nhưng đúng lúc đó giáo sư đã vào chỉnh đốn lại lớp. Vị giáo sư này tán dương Ngô Trung một lát rồi tiến hành giảng dạy.
"Nhất Trùng Thiên mới thật sự là khởi đầu của con đường tu luyện, các bước trước đó chỉ là tạo nên cơ sở. Khi đã vào Trùng Thiên, cơ thể võ giả sẽ có sự biến đổi lớn, lúc này Nguyên Khí đã trở thành một phần của thân thể, cải tạo các bộ phận ở cấp độ tế bào. Có thể nói rằng đột phá Trùng Thiên càng sớm thì càng tiền đồ càng rộng mở".
Nói đến đây vị giáo sư thoáng nhìn về Ngô Trung và bốn người đã đột phá kia, không cần thông tin từ Phòng Tài Chính thì ông ta cũng dư sức nhìn ra được thực lực của những đứa trẻ này.
"Đến lúc này, võ giả sẽ không chỉ tu luyện cơ thể mà còn tu luyện khả nâng vận dụng Nguyên Khí, cơ thể hấp thụ càng nhiều Nguyên Khí thì cường độ cơ thể càng hùng mạnh. Từ Nhất Trùng Thiên thì sức mạnh tăng tiến thần tốc nhưng càng về sau sức mạnh tăng tiến càng chậm. Đến những cấp độ Trùng Thiên nhất định, cơ thể võ giả sẽ sinh ra khả năng đặc biệt như tăng cường phục hồi, phản trọng lực,...".
Buổi học kéo dài nửa ngày rồi kết thúc, mọi người rồi ai về nhà nấy.
Ngô Trung về phòng sau buổi học, đến giờ hắn mới có thời gian nghiên cứu về công pháp Lục Tuyệt Chi Pháp. Sau nhiều canh giờ tìm hiểu, hắn cuối cùng cũng đóng cuốn công pháp lại.
"Thật thâm sâu huyền ảo". Ngô Trung thở dài.
Như tên gọi, Lục Tuyệt Chi Pháp gồm 6 chiêu thức.
Hắn nghiên cứu hai chiêu thức đầu tiên là Phong Tuyệt - Phong Ảnh Bộ và Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền. Hắn biết nếu học tất cả cùng lúc sẽ khiến hắn phân tâm nên chỉ chọn ra chiêu thức cần thiết trước.
Một chiêu thức giúp hắn di chuyển như một cơn gió và một chiêu thức t·ấn c·ông cuồng bạo như lửa.
"Hai canh giờ nữa là đến cuộc hẹn với Liễu Cầm, mình cần chuẩn bị trước vài thứ đã".
Ngô Trung nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy trời sắp tối. Hắn đình chỉ nghiên cứu và soạn lại chiến lợi phẩm để đem bán trước khi gặp Liễu Cầm.