0
Bản thân hắn hẳn là đã quá tuổi để rèn luyện độ mềm dẻo mới đúng, điểm này hắn vẫn luôn suy nghĩ mà không tìm ra được lời giải đáp.
Mười tám động tác trong bài thể dục, hắn đặc biệt thích rèn luyện những động tác của hai tay. Nhất là ngón tay, vì sự linh hoạt của ngón tay rất quan trọng trong việc chế tạo thẻ bài.
Khang Huy rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Trong một thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng về tiền bạc, có kiến thức để học tập, có tài liệu để thực tập chế tạo thẻ bài, cơ thể của bản thân ngày càng khỏe mạnh, còn gì mà không hài lòng chứ?
Chế tạo thẻ năng lượng cấp hai hoàn toàn không thành vấn đề, cứ nghĩ phải luyện tập vài lần, ai ngờ lần đầu tiên đã thành công mỹ mãn.
Tào Hồng tình cờ gặp Tống Đình Uy và Vũ Trọng trong sân trường. Anh gật đầu chào Vũ Trọng, rồi ánh mắt lại dán chặt lên người Tống Đình Uy, không nhịn được cười lớn: "Cậu không đi tham gia cái hành động phá giải kia sao?"
Hành động phá giải ở Đại Học Đông Phương được triển khai rầm rộ, sớm đã trở thành đề tài nóng bỏng nhất trong trường. Tống Đình Uy là người học về chế tạo thẻ bài, nên Tào Hồng mới hỏi như vậy, nhưng trong giọng nói lại mang theo ý trêu chọc nhiều hơn.
Vẻ mặt Tống Đình Uy không hề thay đổi. "Mình còn bận nhiều việc."
Thật sự hắn rất bận rộn. Trong thời gian này, nhiệm vụ chính của hắn là phụ trách giao lưu với các học viên Tinh Hoa, mấy ngày nay hắn đều dồn hết thời gian cho Vũ Trọng. Đương nhiên, với cái hung danh của hắn thì tự nhiên cũng không ai dám đến làm phiền hắn nữa.
Vũ Trọng đứng bên cạnh khẽ cười. "Mình cũng có nghe qua hành động phá giải, không biết tiến triển đến đâu rồi."
Đáng tiếc đoàn giao lưu lần này đều là thẻ bài chiến sĩ, nếu không hắn nhất định sẽ kéo cả các học viên hệ chế tạo thẻ bài tham gia vào hoạt động này, có gì có thể giúp bọn họ xích lại gần hơn với học viên Đại Học Đông Phương bằng những hoạt động như này chứ?
Tào Hồng lắc đầu. "Nghe nói chả có tiến triển gì đáng kể."
Tống Đình Uy lạnh lùng nói: "Với thực lực của bọn họ, khả năng thành công cơ bản là bằng không."
"Sao cậu lại nói vậy?" Vũ Trọng không nhịn được hỏi. Mấy ngày ở chung này, hắn cũng đã hiểu rõ tính cách của Tống Đình Uy, biết hắn có thái độ cực kỳ nghiêm khắc với các vấn đề liên quan đến chế tạo thẻ bài.
Tào Hồng thì lại càng quen thuộc Tống Đình Uy hơn, cũng rất ngạc nhiên khi nghe Tống Đình Uy nói vậy.
Tống Đình Uy không biết đang suy nghĩ điều gì, sắc mặt có chút kỳ quái nói: "Mình đã nghiên cứu qua bộ thẻ bài đó rồi. Nó không đơn giản như vẻ bề ngoài."
Tào Hồng và Vũ Trọng nhìn nhau, sau đó cả hai lại đồng thời chuyển hướng nhìn Tống Đình Uy, chờ đợi lời giải thích tiếp theo của hắn.
"Người chế tạo bộ thẻ bài này rất thông minh. Hắn đã tạo ra một vài thay đổi nhỏ ở cấu trúc của thẻ ảo ảnh. Mình vẫn chưa hiểu rõ những thay đổi này có tác dụng gì. Nhưng mình đoán, rất có thể là để ngăn không cho người khác bắt chước."
Tống Đình Uy do dự một chút, rồi nói tiếp: "Mình chỉ nói là có thể, nhưng cũng không loại trừ những khả năng khác. Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa, trình độ của người chế tạo thẻ bài này rất cao."
Hắn dừng lại một chút, rồi nhấn mạnh thêm một lần nữa: "Phi thường cao!"
Trong đầu hắn chợt hiện lên một cái tên: Tiểu Huy!
Tào Hồng và Vũ Trọng đều kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên họ nghe thấy Tống Đình Uy đánh giá một ai đó cao đến vậy.
Tào Hồng lắp bắp: "Cũng không đến mức đó chứ. Chẳng phải bộ thẻ bài đó toàn là thẻ ảo ảnh cấp một sao? Hắn dù có lợi hại đến đâu, thì cũng lợi hại ở chỗ nào?"
Tống Đình Uy liếc nhìn Tào Hồng với ánh mắt như nhìn một tên ngốc. "Mình không trao đổi về phương diện chế tạo thẻ bài với mấy tên ngốc thẻ bài chiến đấu." Hắn quay sang Vũ Trọng, ra hiệu bảo hắn nói.
Vũ Trọng trầm ngâm nói: "Về phương diện chế tạo thẻ bài mình cũng không biết nhiều, nhưng mình nghe người ta nói, trình độ của một người chế tạo thẻ bài không phải thể hiện ở việc người đó có thể chế tạo thẻ bài cấp mấy, mà là ở sự hiểu biết của người đó về quy tắc của thẻ bài và về năng lượng."
Tào Hồng chỗ hiểu chỗ không gật gù, đột nhiên hỏi: "Có phải giống như thẻ bài chiến đấu không? Không phải là xem người đó có thể sử dụng thẻ bài cao cấp, mà là xem cách người đó vận dụng thẻ bài và kiểm soát năng lượng như thế nào?"
"Chính là ý đó." Vũ Trọng gật đầu, nhìn thoáng qua Tào Hồng: "Nền tảng của Tào huynh rất vững chắc, chỉ cần vận dụng linh hoạt thêm một chút, thực hành nhiều hơn là có thể tiến thêm một bước."
Vũ Trọng và Tào Hồng đã sớm biết rõ về nhau, cũng rất quen thuộc. Thực lực của Vũ Trọng thế nào, Tào Hồng chưa từng thấy. Nhưng các học sinh Tinh Hoa ở ngoài Rừng Hoang ngày hôm đó đều vô cùng tôn kính hắn.
Vũ Trọng đã nói vậy, Tào Hồng liền ghi tạc trong lòng, dường như đã ngộ ra điều gì đó.
Khang Huy dù có nằm mơ cũng không thể ngờ, mấy tấm thẻ bài của mình lại trở thành đề tài nghiên cứu của biết bao người, hơn nữa còn được đánh giá cao ngút trời như vậy. Cái gọi là "cải biến" trên bộ thẻ ảo ảnh kia, thực ra chẳng phải là kết cấu bảo vệ cao siêu gì cả, mà chính là một phương thức sử dụng "triết" đặc biệt.
Hắn chỉ đơn giản là đem tri thức liên quan đến "triết" hòa quyện vào thẻ ảo ảnh mà thôi. Đây cũng chính là lý do tại sao bộ thẻ bài chỉ có mười tấm ảo ảnh. Nếu không, với nội dung câu chuyện phong phú kia, số lượng thẻ ảo ảnh đáng lẽ phải rơi vào khoảng ba chục tấm mới đúng.
Nhận ra được tác dụng kỳ diệu này, Khang Huy càng thêm hứng thú với tri thức "triết thẻ". Hắn không ngừng đem những hiểu biết mới về "triết thẻ" áp dụng vào quá trình chế tạo thẻ ảo ảnh.
Hắn phát hiện, cấu trúc "triết thẻ" có thể nâng cao hiệu suất của thẻ ảo ảnh động lên một tầm cao mới, nhưng với thẻ ảo ảnh tĩnh thì lại không có tác dụng đáng kể. Cùng một công thức chế tạo hai thẻ ảo ảnh, thẻ ảo ảnh có kết cấu "triết thẻ" tiêu hao nhiều năng lượng hơn hẳn so với thẻ bình thường. Đúng là "tiền nào của nấy"!
Tuy nhiên, phần lớn tinh lực của Khang Huy vẫn tập trung vào tấm thẻ bài thần bí kia.
Xong rồi sao? Vậy là hết rồi sao? Khang Huy có chút ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào huyễn tượng trước mắt. Bất tri bất giác, hắn đã "ngốn" hết mớ kiến thức nền tảng về "triết thẻ" kia rồi.
Ngay khi hắn đọc xong câu cuối cùng, huyễn cảnh đang ổn định bỗng nhiên biến đổi. Tất cả lại trở về với hư vô như lúc ban đầu. Hai tấm thẻ bài đại diện cho thẻ ảo ảnh và triết thẻ đều tan biến vào không trung.
Thay vào đó, trước mặt hắn xuất hiện mười hai tấm thẻ bài xám trắng. Những tấm thẻ này mang một màu xám nhạt, trên bề mặt mờ ảo có thể thấy vài đường vân, nhưng cố nhìn kỹ thì lại chẳng thấy gì.
Khang Huy thử chạm vào một tấm thẻ. Lần trước hắn cũng dùng cách này để kích hoạt thẻ ảo ảnh và triết thẻ.
"Thẻ ảo ảnh môi trường nước, yêu cầu cấp bậc một cấp, mô phỏng môi trường nước, có thể dùng năng lượng thẻ bài thấp hơn cấp ba kích thích, tham số cụ thể như sau..."
Mắt Khang Huy mở to hết cỡ, kinh ngạc đến nỗi suýt rớt tròng.