Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nhật Ký Của Tôi Trong Thế Giới Pokemon

Unknown

Chương 5: Đối Đầu Đội Hỏa Tiễn, Gia Nhập Nhóm Satoshi.

Chương 5: Đối Đầu Đội Hỏa Tiễn, Gia Nhập Nhóm Satoshi.


Đối Đầu Đội Hỏa Tiễn, Gia Nhập Nhóm Satoshi

Sảy ra chuyện gì vậy?" Haruka còn chưa kịp hiểu chuyện gì sảy ra thì nghe thấy lời dạo đầu quen thuộc.

"Nếu các người thành tâm muốn biết, thì chúng ta vui lòng trả lời, để đề phòng thế giới bị p·há h·oại, để bảo vệ nền hòa bình cho thế giới, chúng tôi đại diện cho những nhân vật phản diện, đầy khả ái và ngây ngất lòng người, Musashi, Kojirou, chúng tôi là đội hỏa tiễn bảo vệ giải ngân hà, 1 tương lai tươi sáng đang chờ đợi chúng tôi, chuyện là thế đấy." Musashi, Kojirou, Meowth.

"Đội hỏa tiễn." Hasuka to tiếng.

"Ồ bạn con à, thế thì cảm ơn mấy đứa đã giúp đỡ Haruka nhé." Mitsuko gật đầu nói.

"Không phải đâu mẹ, bọn chúng là người xấu đấy." Haruka vội nói.

"Phải, chúng tôi là người xấu đấy." Musashi. "Là những người xấu có lối đi riêng." Kojirou nói tiếp. "Đúng thế, đúng thế." Meowth gật đầu tán thành.

"Này, bọn họ có chắc là người xấu không" Masato nghi ngờ.

"Nói nhảm nhiều quá rồi đấy, ra đi Arbok" Musashi.

"Ngươi cũng ra đi, Weezing" Kojirou tiếp tục nói:" mau dùng Smokescreen."

"Tấn công bọn chúng đi Arbok" Musashi ra lệnh. Arbok lao thẳng tới đánh vào pikachu, thấy thế ông Norman ra lệnh cho Vigoroth tấn công Arbok nhưng bị ảnh hưởng bởi Smokescreen nên đã đánh hụt.

Ở 1 bên Masato nhắc nhở chị mình thả ra Torchic để chiến đấu, nhưng còn chưa kịp ra lệnh thì Torchic đã bị Arbok đánh bay.

Musashi thừa cơ hội này ra lệnh cho Arbok bắt Pikachu và Vigoroth, Satoshi nghe thế ra lệnh cho Pikachu dùng Thunder Shock nhưng lại lệch hướng đánh trúng vào Masato.

Sau khi làn khói tan đi thì đội hỏa tiễn đã biến mất, Haruka hỏi Norman bảo rằng đã đuổi họ đi. Haruka nhìn quanh không thấy Torchic đâu, làm cho cô lo lắng.

Đuổi ra ngoài thấy khinh khí cầu của đội hỏa tiễn đã bay cao, Musashi thì đang giữ chặt một cái túi đang động đậy, Musashi cười chế nhạo:"Cho chúng tôi xin con Pokemon này nhé."

"Torchic của tôi." Haruka cảm thấy tuyệt vọng. Satoshi tiếng lên an ủi:" đừng lo tớ sẻ tìm lại nó cho cậu."

Đúng lúc này ba mẹ tôi chạy tới.

"Tôi nghe thấy tiếng nổ lớn bên này, có chuyện gì à." Farley.

"Chuyện dài lắm, theo chúng tôi, trên đường tôi sẻ kể rõ cho hai người nghe." Norman vội vã nói.

Ông Farley và Bà Oralie nhìn nhau rồi gật đầu đuổi theo. Trên đường đi ông Norman kể lại chuyện đã xảy ra cho ba mẹ tôi nghe, sắc mặt ba mẹ tôi cũng trở nên trầm trọng.

Đến ngã rẽ chúng tôi chia nhau ra, ai thấy được khinh khí cầu thì báo cho đội còn lại. Sau một hồi tìm kiếm, chúng tôi đã phát hiện ra khinh khí cầu của bọn họ, cái lồng sắt nhốt Torchic được để ở trước mặt, Haruka và Masato vì lo lắng cho Torchic mà không để phòng chạy thẳng tới.

Chúng tôi còn chưa kịp khuyên bảo thì "Ầm" bọn họ bị rơi vào một cái hố bên trong, Norman và Mitsuko cũng lo lắng cho an nguy của con mình, đành phải chạy ra. Chưa chạy được mấy bước thì lại một tiếng "Ầm" nữa phát ra, Ông Norman và Bà Mitsuko bị rơi vào trong một cái hố khác.

Đội hỏa tiễn từ sau khinh khí cầu nhảy ra, bọn họ cười ha hả, và không quá đề phòng, chắc bọn chúng nghĩ chỉ còn tôi và Satoshi, mà không biết chúng tôi có viện quân. Chúng tôi đến chỗ cái hố mặc kệ bọn họ, khi biết rằng mọi người không có việc gì thì ba tôi bảo Satoshi cầm chân đội hỏa tiễn, ông sẽ kéo bọn họ lên.

Satoshi gật đầu, phái ra Pikachu cùng đội hỏa tiễn đánh lên, ba tôi thì thả ra Tangela dùng Vine Whip kéo bọn người lên. Ông Norman cũng phái ra Vigoroth cùng ba tôi tham gia vào cuộc chiến.

Trong khoản thời gian ba tôi cứu người thì mẹ tôi bà Oralie đã phái ra Clefairy để loảng ra sau lấy đi lòng sắt. Còn bà thì quan sát Satoshi, vì khi nãy bà đã biết con mình muốn đi du hành với cậu bé này. Đến bây giờ bà vẫn tương đối hài lòng khi chỉ với Pikachu mà cậu vẫn cầm cự lâu như vậy.

Sau khi ba tôi và Norman tham gia vào thì cuộc chiến dần nghiêng về phía chúng tôi.

"Tangela dùng Vine Whip trói bọn chúng lại, dùng Sleep Powder ru ngủ nó." Farley ra lệnh.

"Vigoroth đánh văng bọn nó đi." Norman ra lệnh.

Sau khi Arbok và Weezing bị đánh văng vào đội hỏa tiễn thì Satoshi ra lệnh:" kết thúc trận chiến nào Thunder Shock."

Khinh Khí cầu của đội hỏa tiễn bị nổ tung văng bọn chúng lên trời, tôi còn nghe loáng thoáng câu khẩu hiệu của bọn chúng nữa. Sau đó chúng tôi trở về thành phố, ba mẹ tôi phải trở về trông tiệm, trước khi đi hai người còn nói chuyện du hành, bọn họ đã đồng ý.

Khi đến Hội quán Petalburg chúng tôi dừng lại, Haruka muốn tiếp tục đi cùng Satoshi, tôi và Masato xin đi cùng và cũng được đồng ý, lý do của Masato là Haruka không biết gì về pokemon cả nên cậu muốn đi cùng để giúp chị mình.

Còn tôi thì xin vào với lý do tôi muốn tiếp xúc nhiều pokemon hơn và việc tôi biết kiến thức về chăm sóc pokemon có thể giúp đỡ mọi người. Norman tặng cho Satosshi và Haruka hai chiếc hộp đựng huy hiệu của hội quán, đưa cho Masato một cái PokeNav có thể dùng để định vị và dẫn đường.

Trời đã gần tối, tôi mời Satoshi đến nhà tôi qua đêm, sáng mai mới đi du hành vì đi vào ban đêm sẽ rất nguy hiểm. Satoshi cũng đồng ý, cho mọi người có thời gian tạm biệt gia đình. Khi đến nhà tôi, Satoshi sáng mắt lên khi thấy nhiều pokemon mới lạ ở vùng này, đến tối chúng tôi ăn cơm, Satoshi kể về các cuộc hành trình của mình khi được ba mẹ tôi hỏi tới.

Đêm đó Satoshi và tôi ngủ chung phòng, Satoshi đang cùng Pikachu nằm trên giường thì bỗng cậu cảm giác Pikachu có hành vi khác thường, cậu ta hỏi:"Pikachu, có chuyện gì à?"

"Pika, pika." Pikachu gật đầu nói gì đó rồi đưa tay chỉ tôi. Satoshi nhìn sang tôi, hiện tại đang ngồi xếp bằng ở một bên.

"Ý cậu nói là Ace có gì đó quái lạ hả?" Satoshi hỏi lại Pikachu. Pikachu gật đầu, thấy thế Satoshi cũng bất đầu tò mò lên, cậu ta đi xung quanh nhìn tôi. Dù tôi đang tu luyện cũng cảm nhận được ánh mắt của cậu ta.

"Anh đang làm gì thế?" tôi mở mắt ra nhìn xem Satoshi, Satoshi có chút chột dạ khi nhìn tôi chằm chằm.

"Khục, khục không có gì chỉ là Pikachu cảm thấy em có chút khác thường, nên anh xem thử thôi." Satoshi nói xong cười cười.

"À, nếu là chuyện này thì em có thể giải thích cho anh." tôi nói.

"Thật chứ?" Satoshi có vẻ hứng thú với chuyện này nên áp sát vào người tôi, Pikachu máu bát quái cũng nổi lên đưa mặt sát vào.

"Satoshi, anh có thể tránh xa chút được không? Này có hơi gần quá rồi." tôi nói.

"Ha ha, xin lỗi, xin lỗi, giờ em kể đi." Satoshi lùi lại nói.

"Vào vài ngày trước em thức tỉnh siêu năng lực, nó làm em có thể cảm giác được cảm xúc của pokemon." Tôi nói.

"Ồ." Satoshi ngạc nhiên, rồi cậu nhớ ra điều gì đó cậu hỏi:"Như Sabrina á hả?"

"Phải, cũng không phải, Sabrina có thể nói là trời sinh đã sở hữu siêu năng rồi, còn em là do gặp nguy hiểm nên thức tỉnh. Với lại là siêu năng lực cũng chưa chắc giống nhau, có người sẻ thiên về dùng nó để tăng sức mạnh pokemon, có người dùng nó để giao tiếp hay cảm nhận cảm xúc của pokemon, em là loại thứ 2." tôi nói.

"Thì ra là thế." Satoshi có cái hiểu cái không gật đầu.

"Mà sao em biết nhiều thế." Satoshi có chút nghi ngờ dù gì tôi mới chỉ có 6 tuổi.

"À, từ khi em thức tỉnh siêu năng lực, em tình hiểu trên máy tính, rồi cộng với việc em khai phá sức mạnh của mình, nên rút ra được đấy." Tôi tùy tiện biện ra 1 cái lý do.

"Tính ra em cũng giỏi nhỉ." Satoshi đánh giá cao tôi.

"Đúng rồi, khi nãy em có chút đột phá, em từ nay có thể nghe thấy tiếng nói của pokemon trong thời gian ngắn rồi, sau này có thể sẻ dài hơn." tôi tiếp tục nói, dù gì chuyện này cũng chưa chắc dấu được, với lại càng cường đại hơn thì càng có thể tiếp xúc với nhiều thứ hơn mà.

Satoshi và Pikachu giật mình, thì ra Pikachu cảm thấy khác thường là chuyện này.

"Nghe đỉnh phết đấy chứ, anh thật hâm mộ em đấy, anh cũng muốn biết các pokemon của mình đang nghĩ gì." Satoshi nói với giọng ước ao.

"Pika, Pika." (Đúng thế, như vậy thì sẽ tốt biết bao, không cần phải diễn tả, đau hết cả đầu) Pikachu khoanh tay gặt đầu nói.

"Khục, khục." tôi nghe thế xém chút không nhịn được cười, khi tôi nhớ lại những lần Pikachu cố gắng diễn tả thứ gì đó thì Pikachu kéo mặt mình tạo thành đủ kiểu, nghĩ thôi tôi cũng cảm thấy đau đầu.

"Chuyện gì thế?" Satoshi thấy tôi thế thì hỏi tôi.

"Không có gì, ngủ thôi, mai chúng ta còn lên đường nữa." tôi đánh trống lãng sang chuyện khác.

"Được rồi." Satoshi nghe thế cũng gật đầu lên giường ngủ đi.

Nhật ký ngày thứ 11 của tôi trong thế giới Pokemon - Hùng(Ace)

Chương 5: Đối Đầu Đội Hỏa Tiễn, Gia Nhập Nhóm Satoshi.