Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35: Tổ Tông tức giận (4)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Tổ Tông tức giận (4)


Giá: 100Đ

Rồi—bốp!

Bóng tối ngừng chuyển động một thoáng. Một trong những gương mặt méo mó trên không trung cứng lại như bị đóng băng.

ừ xa, một âm thanh "cộc cộc cộc" vang lên như tiếng móng vuốt cào vào bề mặt gương, nhưng vang vọng từ… bên trong đầu.

Phần Thưởng: 500 Điểm Hệ Thống.

Nhưng Mặc Bạch vẫn giữ nét mặt như thường.

Con rái cá quay đầu lại, đôi mắt tròn xoe vốn ngây thơ chợt tối sầm. Nụ cười trên miệng nó vẫn giữ nguyên, nhưng không còn vẻ vui vẻ mà giống như được vẽ lên đầy giả tạo.

Tên: [RÀO CHẮN ABV] (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngài quá mạnh… nhưng lại tự trói mình vào một không gian nhỏ hẹp, và điều đó không hợp lý. Không phải vì ngài muốn vậy, mà là ngài phải như vậy.”

Chương 35: Tổ Tông tức giận (4)

Mặc Bạch không né tránh ánh mắt ấy, dù toàn thân vẫn chưa thể cử động. Hắn biết, hắn vừa chạm đến một điều cấm kỵ nhưng đồng thời, cũng là cơ hội.

“ Làm sao ngươi biết được."

Mục tiêu: Khám phá, và đều tra toàn bộ bí mật nơi này.

Giá: 200Đ (đọc tại Qidian-VP.com)

“…Ngươi nói gì cơ?” Giọng nó vẫn nhẹ nhàng, nhưng từng âm tiết như va vào xương tủy Mặc Bạch, rét buốt.

Mặc Bạch nhẹ nhàng đặt quả bom lên lòng bàn tay, ánh mắt lạnh lẽo như thể hắn vừa định giá sinh mệnh của toàn bộ không gian này.

Mặc Bạch lấy thêm một đạo cụ nữa ra.

Mặc Bạch khẽ cất lời, kí khế ước với ta hoặc ta sẽ hủy diệt nơi này, Mặc Bạch vẻ mặt lạnh nhạt lên tiếng.

Một vài cái run rẩy, nhỏ nước, một vài cái lại mở ra như miệng sinh vật chưa được đặt tên, nhóp nhép những tiếng rên không lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiệu lực: Một ngày

Cho nên ngây từ đầu Hắn đã chuẩn bị cho lúc này rồi,từ trong rào chắn còn vương ánh sáng lạnh nhàn nhạt, Mặc Bạch chậm rãi dứng dậy, phủi nhẹ lớp bụi vô hình trên vai áo, động tác chậm rãi như đang đứng giữa một buổi trà chiều yên bình, hoàn toàn không để tâm đến bàn tay đen kịt to bằng một tòa nhà vừa suýt nghiền nát hắn.

[BẢN NHIỆM VỤ]

Năng lực: Xóa sổ toàn bộ vật chất trong bán kính 50m

“Ngài không thể rời đi. Không phải do yếu, mà do bị trói buộc bởi một thứ quy tắc nào đó… một điều khoản, một khế ước, hoặc… ngài đang b·ị t·hương."

_____

Một khoảng lặng nguy hiểm.

“Ngươi quả là… thú vị.” Con rái cá ngẩng đầu, ánh nhìn rọi thẳng vào Mặc Bạch, như muốn lột trần từng tầng ý nghĩ đang giấu dưới vỏ não hắn. “Không nhiều kẻ dám nói kiểu đó với ta...và sống sót để nói lần hai.” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ầm!'

Với sự kiêu ngạo của hắn Mặc Bạch không tin hắn sẽ chia cái quỷ vực này Trần Dực, cho nên chỉ còn khả năng hắn bị phong ấn, hoặc hắn không thể rời khỏi đây. Dựa trên phản ứng lúc này thì suy đoán của hắn đại khái là đúng, vậy thì dễ làm hơn rồi.

Tiến độ: 100%

Hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh băng như nước giếng cổ, lặng lẽ nhìn con rái cá đã im lặng từ lúc rào chắn xuất hiện. Không ai nói gì, nhưng một luồng khí áp vô hình dần lan ra giữa hai bên, như hai mảnh đá mài sắp v·a c·hạm.

Nhưng một rào chắn xuất hiện cản lại đòn t·ấn c·ông đấy Mặc Bạch lúc này nở một nụ cười nhạt.

Quả bom “Boom C9 ATR” phát ra ánh sáng âm u, đỏ rực như máu đông đặc, từng đường vân trên vỏ kim loại tạo nên một cảm giác nguy hiểm cực độ.

Lưu ý: Đạo cụ sử dụng một lần.

Lưu ý: Đạo cụ sử dụng một lần

”Một tiếng cười khàn khàn bật ra từ miệng con rái cá, vang vọng như gỗ mục rạn nứt dưới lòng đất sâu. Không còn vẻ gì là sinh vật nhỏ bé đáng yêu nữa nó như một lớp mặt nạ phủ lên một khối ý chí cổ xưa, bốc mùi thời gian đã mục rữa.

Một bàn tay khổng lồ đen kịt như mực tràn từ vết nứt trên không trung, đập thẳng xuống trước mặt Mặc Bạch.

Mặc Bạch thản nhiên nhìn tất cả, nhưng thứ này quá vô vị cảnh tượng kinh khủng hơn hắn còn đã thấy qua cái này để mà nói thì những thứ kỳ dị mới làm hắn thấy chút hứng thú.

Không khí quanh con rái cá vặn xoắn, như một lớp kính đang nứt rạn từng đường chân tóc. Mặc Bạch không nghe thấy tiếng gió, cũng chẳng còn cảm giác thời gian đang trôi tất cả mọi thứ đều bị ánh nhìn của sinh vật đó áp chế đến mức tuyệt đối.

Nhiệm Vụ Chính Tuyến: "Bí Ẩn của Trường Học Quỷ Dị"

Những khối thịt trên không ngừng co giật, đồng loạt vang lên tiếng “thịch” như nhịp tim đập lộn xộn. Một cái trong số chúng nứt ra, để lộ một con mắt dọc đỏ như máu, chằm chằm nhìn vào Mặc Bạch.

“Vậy thì,” hắn nói, giọng trầm ổn, “Ngài b·ị t·hương, bị phản bội hay bị phong ấn cũng vậy, đều chứng minh một điều ngài không thể ra khỏi đây.”

Con rái cá : nhưng vậy thì có nghĩa lý gì, thứ đó không thể tổn hại ta.

Con rái cá không phản ứng ngay. Nhưng trong không khí, có thứ gì đó thay đổi. Như một nhịp thở rất lớn, trầm và xa xăm, vừa dội lên từ dưới lòng Quỷ Vực. Không phải của rái cá… mà là thứ gì đó khác, đang thức giấc.

_____

Con rái cá vẫn đứng đó, tay không còn cầm ly trà sữa nữa. Nó cúi đầu, để lộ hai mắt chìm sâu trong bóng tối, giọng nói lúc này không còn mang theo sự tinh nghịch hay nhẹ nhàng thường thấy, mà như vọng lên từ vực sâu của ký ức đã bị giam cầm quá lâu:

Con rái cá hớp một ngụm trà sữa dài, ngẫm nghĩ như thể đang cân nhắc giá trị.

“Câm miệng.” Con rái cá gằn giọng, lần đầu để lộ sự mất khống chế. “Ngươi đang dẫm lên xương của những kẻ từng cho là mình thông minh.”

Mặc Bạch chậm rãi nói tiếp, giọng lạnh nhạt:

Ngây từ đầu Mặc Bạch đã chú ý đến "Nhiệm Vụ Hệ thống" rồi.

Nếu dựa theo hướng này thì rất dễ rồi, sương mù còn một đặc tính nữa là hấp thụ năng lượng máu tươi... Đại khái vậy thì mọi chuyện rất rõ rồi, Con rái cá này đang bị Thương.

+ Phần thưởng ẩn.[ Hoán Vị]

Khung cảnh bây giờ rất chi là kỳ dị khó mà miêu tả thành lời, nếu mà để nói thì nó còn kinh khủng hơn cả địa ngục.

Chậc nếu đi được tới đây và dựa vào từ nãy đến giờ hắn suy đoán ra nhiều thứ rồi, không lầm thì sương mù kia là của tên rái cá này, dựa vào Đặc tính ăn mòn lý trí, và trải nghiệm lúc nãy khi vừa vào không gian kỳ dị khá giống nên hắn suy đoán đại khái.

Con rái cá vẫn im lặng, đôi mắt dõi theo chuyển động của hắn, không còn chút cảm xúc nào. Nó đã hiểu: Mặc Bạch là loại sinh vật nếu không thể thương lượng, thì phải g·iết ngay từ lần đầu gặp mặt. Chỉ tiếc, nó không g·iết được.

“Không,” Mặc Bạch nhíu mày, “ta đang đứng trên sự thật. Và ngài biết điều đó.”

không khí bắt đầu vặn vẹo dưới áp lực, lúc này trên khung trung vô số gương mặt rào thét những gương mặt không có mắt, không có mũi, chỉ có những cái miệng há hốc gào thét trong vô thanh, như được xé ra từ chính chiều sâu của ký ức bị phong ấn, trôi nổi trong không khí như khói đặc.

Mặc Bạch lạnh nhạt cất giọng “Ta không biết,” hắn thản nhiên thừa nhận. “Nhưng ta suy luận.”

Xung quanh là vô số những thứ kỳ dị, những khối thịt lầy nhầy đang đập nhịp như tim còn sống, treo lơ lửng trong không gian vặn xoắn.

Tên: [ Boom C9 ATR] (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc Bạch khẽ cất giọng" Ngài bị nhốt ở đây phải không!" Sau khi câu nói vang lên không khí liền chìm vào tĩnh lặng, không trở nên lạnh lẽo đến thực chất.

"Chắc ngài vì một lý do nào đó mà không thể rời khỏi đây hoặc ngài không thể rời khỏi đây phải không?" Mặc Bạch nheo mắt suy đoán thôi, qua cuộc nói chuyện hắn nhận thấy con rái cá này khá kiêu ngạo. Dựa vào đặc điểm này hắn đại khái suy đoán ra một vài thứ.

Mặc Bạch khẽ cười nhạt, thì đã sao? Chẳng phải những thứ đó sẽ bị hủy diệt theo hy vọng của ngươi sẽ bị dập tắt sao.?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Tổ Tông tức giận (4)