Nhật Ký Sát Nhân
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Cục An Ninh Quỷ Dị.
Bà chủ tiệm trợn mắt, bất giác bước lùi một bước. Dù là người bình thường, nhưng tin tức mấy hôm nay phát sóng không ngừng về Quỷ Vực, bà cũng từng thấy cảnh đó.
“Cho một tô mì thịt bò, nhiều hành.”
Mặc Bạch lẩm bẩm, um vẫn nên ăn sáng bằng thứ khác thì tốt hơn, ăn thanh dinh dưỡng miết hắn sẽ ngán tới c·hết mất.
Cô đứng dậy, để tạ lỗi thì coi như món ăn này để tôi trả giúp cho cậu.
Người phụ nữ kế bên không trả lời ngay cô ra hiệu hai người đàn ông phía sau ngồi xuống,cử chỉ của người phụ nữ tuy nhẹ nhàng nhưng có trọng lượng như mệnh lệnh.
Mặc Bạch gật đầu nhẹ, như xác nhận chính điều mình vừa suy nghĩ.
Cô vừa nói vừa ra hiệu, hai người đàn ông phía sao liền đi lên dùng một loại còng tay đặc biệt còng lấy tay hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người còn lại mở thiết bị cầm tay, lập tức chiếu lên hình ảnh thông tin đầy đủ, tên, tuổi,... đồng thời lấy ra một cái còng tay.
Vậy để đích thân một đội trưởng như tôi giải thích cho cậu một chút nhé, tôi vẫn chưa xác định được cậu có gia nhập Cục An Ninh Quỷ Dị hay không nên tôi không thể nói sâu được.
Hắn đẩy cửa bước vào tiệm mì, tiếng chuông nhỏ trên khung cửa kêu leng keng một tiếng khẽ, báo hiệu sự có mặt của một vị khách. Bà chủ tiệm một người phụ nữ trung niên tóc búi cao, tay vẫn đang thoăn thoắt thái hàng ngẩng đầu nhìn lên.
Họ bước về phía Mặc Bạch, ánh mắt lạnh băng như đang soi xét một mối nguy tiềm tàng. Người phụ nữ áo đen ngồi kế hắn vẫn chưa nhúc nhích, chỉ khẽ nghiêng đầu, đôi mắt đen như mực liếc qua trong mắt léo lên một tia tò mò.
Bên ngoài, một chiếc xe màu đen đã đợi sẵn. Cửa xe bật mở theo một cơ chế tự động, trong xe không có ai ngoài ghế lái trống trơn và màn hình hiển thị đang sáng nhè nhẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng vẫn phải cân nhắc một chút.
Vì sao hắn nói thế thì phải bắt đầu lại từ việc sao hắn phải giữ lại đám học sinh kia.
Người phụ nữ mỉm cười, nụ cười nhàn nhạt như thể vừa nghe một câu hỏi thú vị từ một đứa trẻ thông minh.
Người phụ nữ áo đen quay đầu, bước trước ra khỏi tiệm, hai người đàn ông áp giải Mặc Bạch đi sau. Trước khi khuất hẳn, Mặc Bạch ngoái đầu lại, mắt nhìn tiệm mì một lần cuối không phải lưu luyến, mà để xác nhận lối thoát, nếu cần thiết.
Chưa lúc đó tôi bị kéo vào Quỷ vực nên chưa kịp nghe hết.
Cô khẽ gật đầu, đúng vậy nhưng tôi vẫn phải làm theo trình tự cơ bản để tránh mấy lão già cấp trên kia nói, cậu hiểu phải không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc Bạch bị đẩy vào ghế sau, hai tay vẫn bị còng. Cô gái ngồi kế bên, hai tên đàn ông lên ghế trước.
Hắn không đáp chỉ gọi một món có trên menu.
"Vậy thì cũng hợp lý," cô nói, chống tay lên cằm, mắt vẫn không rời khỏi hắn. "Cậu bị kéo vào trước cả buổi định hướng chính thức… có vẻ như Quỷ Vực cũng đặc biệt ưu ái cậu đấy."
Cả tiệm mì trong khoảnh khắc chợt trầm xuống. Hai người đàn ông áo đen đứng dậy, động tác tuy không nhanh nhưng mang theo áp lực vô hình khiến bà chủ ngẩng lên cảnh giác.
Chiêu mộ? Thành viên? Mặc Bạch thắc mắc.
Mặc Bạch bước lộ, cơn mưa đêm qua đã để lại vũng nước loang lổ trên vỉa hè. Chiếc xe đen vẫn đậu bên tiệm mì. Nhưng người bên trong thì đã không có, hắn liếc nhìn qua tiệm mì thì thấy bà người đang ngồi bên trong.
Vì sao người khác không thấy con rái cá này à, rất đơn giản vì nó biết thuật tàn hình vậy thôi.
Mặc Bạch ngồi kế người phụ nữ áo đen, ba người áo đen nhìn Mặc Bạch đột nhiên hai người đàn ông đứng dậy nhìn về phía Mặc Bạch.
Người phụ nữ bật cười, tiếng cười khẽ như tiếng ly chạm vào nhau trong đêm khuya, vang lên một cách kỳ dị và khó nắm bắt.
Nhưng thấy hắn không kháng cự, lại còn bình thản như đang tham gia một buổi phỏng vấn việc làm, bà chỉ thở dài, im lặng dọn bàn.
" Vậy các người là người của Cục an ninh quỷ dị gì à?"
“Cậu bình tĩnh thật đấy. Không phải ai bị nhận diện giữa chốn đông người cũng có thể tiếp tục ăn mì như không có chuyện gì.”
“Dĩ nhiên, tôi không nghĩ cậu là loại thứ hai,” cô liếc nhìn Mặc Bạch, ánh mắt hơi cong như mỉm cười, “nhưng mạnh đến đâu thì cũng cần nền tảng. cậu hiểu mà, là loại tài nguyên chỉ chia cho người nhà.”
Nếu không có thông tin từ Hệ thống đừng nói là tính kế, tới việc giao tiếp được với nó là đã một việc khó khăn rồi.
Người phụ nữ dụi nhẹ điếu thuốc vào gạt tàn đặt trên bàn, động tác có phần tao nhã lẫn thờ ơ, như thể toàn bộ cuộc đối thoại này chỉ là một đoạn thư giãn giữa giờ làm việc.
Nhưng nếu thật sự phải đánh thật thì với con rái cá này hắn vẫn có thể trốn được. Mặc Bạch liếc qua con rái cá đang nằm trên vai hắn một cánh lười biến.
Nhưng tôi sẽ giải thích sơ qua một chút, hiểu đơn giản là cậu sao khi gia nhập Cục An Ninh Quỷ Dị sẽ phải chọn một tổ đội để thực hiện nhiệm vụ, nếu cậu muốn solo cũng được nhưng như cậu biết đấy.
Vậy ra đám người phổ cập kiến thức chưa nói hết cho cậu à?
Mặc Bạch không ý kiến gì dù sao nếu đánh thật hắn còn chưa chắc đánh lại cái nữ nhân này đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô rút một điếu cô khẽ châm lửa sao đó nhả ra một hơi.
Vì sao hắn phải làm nhiều thứ phiền phức như vậy thì cũng chỉ vì Thông Tin, Mặc Bạch biết rất rõ tầm quan trọng của thông tin, nếu hắn có đủ thông tin hắn có thể dễ dàng tín kế bất kì một cái tồn tại nào như con rái cá chẳng hạn.
Chương 40: Cục An Ninh Quỷ Dị.
Đơn giản hắn muốn ngủ, ngoài ra còn là một lý do nữa coi đám người Cục An Ninh Quỷ dị này có đáng để hắn phải để ý, hay phải tìm cách gia nhập hay không.
Người phụ nữ nghiên đầu, cười nhạt.
Đúng vậy, tôi không cần thiết đích thân tới đây để bắt cậu chỉ cần hai tên kia là đủ, nhưng cậu biết đấy với tư cánh là một đội trưởng tôi phải đi chiêu mộ thêm thành viên chứ.
Hai người đàn ông lập tức thu lại đồ dùng, không nói một lời mà chậm rãi ngồi xuống ghế cũ, ánh mắt vẫn không rời khỏi Mặc Bạch.
Mặc Bạch hơi nheo mắt " đám người này thật sự không đơn giản, có thể truy ra dấu vết hắn nhanh như vậy, và chỉ cần qua một lần nói chuyện thì hắn đã xác định nữ nhân này cực kỳ nguy hiểm."
Vậy nên tôi nghĩ cậu sẽ biết nên chọn ra sao, tất nhiên tôi sẽ không ép cậu gia nhập đội của tôi nhưng nếu cậu gia nhập tôi cũng sẽ không bạc đãi cậu.
Bà chủ cười cười: “Thế mới giống người sống chứ. Ngồi đó đợi chút.”
Mặc Bạch vừa ăn vừa nói vẻ mặt bình thản không một rợn sóng.
Một trong hai người đàn ông dừng lại cách bàn Mặc Bạch đúng ba bước, lên tiếng bằng giọng trầm thấp:
Hắn bước xuống cầu thang, người chủ nhà cũ đang lúi húi chuẩn bị cà phê sáng. Ngẩng lên nhìn thấy thiếu niên tóc đen, ông khựng lại một giây, mày khẽ nhíu như có gì đó không đúng… nhưng rồi lại thở dài, lắc đầu coi như mình nhìn nhầm.
PS: tác sẽ đẩy nhanh cốt truyện, kéo art một 39 chương vl:))
Cho nên Mặc Bạch chắc sẽ gia nhập cái tổ chức này, theo lời cô ta thì chắc cô ta cũng sẽ chiêu mộ Mặc Bạch.
Vậy chắc cô tới đây cũng không phải để bắt tôi về không nhỉ, Mặc Bạch nói.
Mặc Bạch đặc đôi đũa xuống, được rồi tôi hiểu vậy giờ chúng ta đến Cục An Ninh Quỷ Dị phải không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giờ tôi hiểu tại sao cậu có thể đi ra khỏi Quỷ Vực rồi, chắc cậu cũng là người Phá huỷ cái quỷ vực kia nhỉ.
Bà chủ tiệm có chút ngập ngừng khi thấy tay Mặc Bạch bị còng, ánh mắt lo lắng đảo qua lại giữa hắn và ba người áo đen.
Mặc Bạch không đáp, chỉ bước qua như một cái bóng lướt đi. Tiếng giày va vào nền gạch, vẫn là âm thanh cũ kỹ, nhưng giờ đây chứa đựng sức nặng vô hình.
"Ơ, cậu trai hôm trước... Hôm nay trông khác ghê." Bà nheo mắt nhìn mái tóc đen, rồi lại đảo mắt xuống bộ đồ ướt mưa đêm qua đã được thay sạch sẽ. "Cuối cùng cũng biết chăm sóc bản thân rồi à?"
“Xác nhận danh tính. Mặc Bạch, 18 tuổi, cấp độ kiểm soát không rõ ràng, là cá thể sống sót duy nhất trong vòng tròn trung tâm Quỷ Vực cấp B vừa sụp đổ. Vui lòng phối hợp.”
Những kẻ đi một mình thường là kẻ rất mạnh hoặc là kẻ ngốc nghĩ mình đủ sức đánh lại một con Quỷ Dị.
Mặc Bạch không nói gì, chỉ tiếp tục ăn mì. Đôi mắt hắn nhìn cô, nhưng bên trong là sự tính toán lạnh lùng đang xoay chuyển. Qua bài thử về đám người Cục An Ninh Quỷ dị, thì hắn xác định đám người này rất mạnh đồng thời có lẽ nắm giữ rất nhiều thông tin.
“Đi đâu thì đi cho sớm, thế giới như vậy còn cố làm gì.” Ông lẩm bẩm, nhưng giọng mang theo sự chấp nhận của một kẻ đã quá quen với những điều bất thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.