Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39: Bắt đầu tiếp.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Bắt đầu tiếp.


Hắn liếc nhìn một chút bắt đầu khoát lên chiếc áo sơ mi trắng, bên ngoài áo khoát đen phủ lên làm hắn trong có chút âm u. Mặc Bạch xoay cổ tay một vòng, những khớp xương khẽ vang lên từng tiếng “rắc rắc” lạnh lẽo giữa không khí u ám của buổi sáng.

Công dụng: khi đeo vào tăng 500kg

Lập tức đầu giây bên kia vang lên, vâng thưa ông chủ ông có sắp xếp gì ạ, giọng nữ nhân viên vang lên.

Nữ nhân viên: Vâng.

Giá: 200Đ

Lưu ý: chỉ có thể thiết kế một khuôn mặt và mặt nạ sẽ cố định giả thành khuôn mặt đấy.

Nhưng như có chút ăn năng ông vẫn nhắc nhở " Thế giới bây giờ rất hỗn loạn, ngươi sống một mình nên tự chăm sóc bản thân một chút."

Ông nói: sắp xếp cho ta đến cái thành phố đấy đi.

Chương 39: Bắt đầu tiếp.

" Tên tự ngạo ngu ngốc a."

Lướt qua cho nhà đang ngồi đọc báo bên trong quần, ông khẽ đấy gọng kính ánh mắt khẽ liếc nhìn Mặc Bạch, giờ này mới về à đám nhóc các ngươi đúng là không biết giữ gìn sức khỏe.

Xẹt!

Trong phòng, ánh sáng từ chiếc đèn bàn nhỏ màu vàng nhạt vẫn sáng le lói gọi chiếu căn phòng tỉnh mịch.

“Già đi trước tuổi rồi chăng?” Hắn lẩm bẩm, khóe môi khẽ nhếch lên, nhưng nụ cười kia chỉ như một bóng ma thoáng qua, không mang theo chút ấm áp nào.

Tên: Tạ các loại.

Trên trời, mây đen ùn ùn kéo tới, tiếng sấm rền vang nhẹ nơi chân trời. Cơn mưa đầu tiên kể từ khi Quỷ Vực mở ra chuẩn bị trút xuống.

Ở đâu đó một người đàn ông trung niên đứng trên sân thượng tay cầm ly rượu vang nhìn lên bầu trời, cảm giác như không gian đang rung rẩy vậy a, đúng là cái thế giới c·hết tiệc, ông khẽ lắc ly rượu.

Người chủ nhà lắc đầu khe khẽ, tay gập tờ báo lại, ánh mắt thoáng chạm vào tấm lưng ướt đẫm của thiếu niên, nhưng rồi nhanh chóng rời đi như thể không muốn vướng vào những thứ phức tạp.

....

.....

“Tách” Mặc Bạch tắt TV.

Thực ra, cũng không khác biệt bao nhiêu ngoài màu tóc đã được hắn chỉnh sửa trở lại đen nhánh, ánh mắt vẫn là ánh mắt đó lạnh lùng, sâu không đáy, như thể có thể nuốt trọn cả thế giới.

Ở một tòa nhà trọc trời, một người đàn ông trung niên bước ra khỏi bàn làm việc ông ngẫn đầu nhìn lên bầu trời ánh mắt lấp léo suy tính. Ông rút điện thoại ra gọi điện cho ai đó.

Số lượng: 4 cái.

Một lúc sao hắn đứng trước một toà nhà cũ kỹ, Mặc Bạch bước vào toàn thân ước sủng, phía sao trời mưa như trút nước như đang khóc than cho một thế giới đang dần mục rửa.

Mặc Bạch không đáp hắn bước ra nhìn lên bầu trời, lúc này trên bầu trời trên bầu trời xuất hiện một vết nứt nó từ từ lăn rộng thành một vết rách dài vô tận như cực quang, Mặc Bạch nhìn lấy ánh mắt léo lên màu xanh nhạt từ vết nứt từ chân trời kia.

Chậc hắn vừa bước tới cửa và nói, thật sự thì hai tấn cũng khá dễ thích nghi đấy chứ, hắn vừa nói xong thì đã bóp nát tay nắm cửa.

Ngoài ra số học sinh còn sống xót vẫn đang được liệt kê, ước tính 67/576 học sinh còn sống xót sao t·hảm h·ọa.

Mặc Bạch khẽ ngước nhìn lên trời " vẫn nên là nhanh về" hắn khẽ nói.

Hiệu lực: Vô thời hạn.

Mà thôi kệ đi, Mặc Bạch lấy khăn lao tóc, chậm rãi bước ra khỏi phòng với chiếc quần tây đen.

Cánh cửa gỗ cũ kỹ bị bóp nát trong tay Mặc Bạch như một miếng bìa cứng, mảnh vỡ rơi lả tả xuống sàn tạo nên âm thanh lạo xạo, khiến con rái cá ngồi trên vai bậc cười.

Sáng Mai.

Mặc Bạch dừng lại một thoáng trước cầu thang, lưng hơi nghiêng như để lắng nghe lời nhắc nhở ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lên đến tầng hai, hắn rút chìa khóa, tra vào ổ khóa han gỉ đã quá quen thuộc. Cánh cửa mở ra, một luồng không khí cũ kỹ ẩm thấp phả ra.

Tên: Mặt Nạ fake ID.

Tiếng giày cọ nhẹ xuống mặt đường ẩm ướt đầy rác và chất bẩn.

Mặc Bạch lười biếng đáp: “Thà bị chửi là quái gở còn hơn gặp những phiền phức không đáng có."

Mặc Bạch cởi áo khoác ướt, tiện tay treo lên móc. Con rái cá đã nhảy phốc lên giường, xoay mình một vòng rồi nằm duỗi người, lười biếng nói:

Ting! Âm thanh chốt đơn vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở một hành tinh không xác định, Hệ thống đang di chuyển ánh mắt nhìn về phía Trái đất. Đột nhiên nó khẽ cười nhạt.

Con rái cá nằm dài trên giường nhìn hắn, đầu nghiêng nghiêng: “Tự nhiên giả dạng thành chính mình... Có bệnh à?”

Hắn không muốn nghe thêm nữa. Việc đó là do hắn làm có gì mà đáng nghe, Con rái cá nằm trên giường giọng bất mãn, này ngươi có biết ta đang xem Tivi không tôn trọng người lớn tuổi tí đi.

"Tí tách..." Từng giọt nước rơi xuống, Mặc Bạch nhìn mình trong gương, trong Quỷ vực hắn không kịp xem kỹ tình hình nên cũng không biết diện mạo sao khi tái sinh ra sao nhưng, mà phải nói thật thì cảm giác như hắn đẹp trai lên thì phải.

Mặc Bạch chậm rãi đi xuyên qua những dãy nhà tồi tàn nơi ánh đèn đường bị phủ mờ bởi sương đêm, hắn không vội vã, như thể cả thế giới này không có thứ gì đáng để hắn phải gấp gáp.

Mặc Bạch nhìn bản thân mới trong gương, khuôn mặt cũ kỹ nhưng không xa lạ, như thể lớp mặt nạ này chính là hình ảnh hắn từng mang suốt hàng ngàn năm.

Mặc Bạch không rảnh nghe nó nói, hắn mở giao diện Hệ thống ra, hắn bây giờ cần mua một số thứ a.

Lưu ý: đeo vào cơ thể mà giúp ký chủ không thấy vướng hay lộ bất cứ thứ gì, nó sẽ hòa vào cơ thể ký chủ nếu ký chủ muốn ẩn đi.

“Cơ thể cần thích nghi.” Mặc Bạch đáp nhẹ, giọng không mang theo chút biểu cảm. Hắn đưa tay lên, vuốt nhẹ mái tóc trắng bạc một lần nữa, sau đó cầm mặt nạ Fake ID lên, đặt sát mặt.

Cánh cửa kẽo kẹt mở ra, mang theo tiếng bản lề han gỉ rên rỉ như than thở. Bên trong tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ đèn đường hắt qua ô cửa kính bám đầy bụi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ting!

Con rái cá giật mình bật dậy: “Ngươi điên à? Mới sáng sớm đã phá nhà?!”

“…Một số nhân chứng sống cho biết, vào thời điểm sụp đổ, Quỷ Vực như một vòng xoáy nhả toàn bộ học sinh từ bên trong ra. Các chuyên gia vẫn chưa xác định được nguyên nhân chính xác. Phía Cục Quỷ Dị hiện đang phong tỏa khu vực và tiến hành điều tra”

Mặc Bạch nhắm mắt lại.

Trên Tivi vẫn đang chiếu bản tin mới nhất. Mới qua tại phía Bắc thành phố một Quỷ Vực cấp B đã bị Phá Huỷ, Hiện nay vẫn chưa tìm ra người đã phá hủy Quỷ vực đấy.

Mặc Bạch không đáp, chỉ khẽ nghiêng đầu như một cử chỉ chào nhẹ, rồi tiếp tục bước qua hành lang tối mờ, tiếng giày nện xuống nền gạch cũ vang vọng giữa không gian trống rỗng.

Đi thôi đi gặp những người đấy, Mặc Bạch bước ra cửa sổ liếc nhìn qua tiệm mì kế bên sớm đã đậu một chiếc xe đen bên trên được in logo của Cục An Ninh Quỷ Dị.

Mặc Bạch lập tức đeo vào, hai tay, giá chân mỗi thứ một cái lập tức Mặc Bạch cảm nhận được sức nặng của hai tấn là như thế nào.

Hiệu lực: Vô Hạn.

Âm thanh bản tin đều đều vang vọng trong căn phòng vắng lặng, phát thanh viên đọc với giọng điệu trung lập nhưng không giấu được vẻ mệt mỏi ẩn sau:

Công dụng: Giả dạng thành một khuôn mặt cố định.

....

Hắn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc trắng bạc, những sợi tóc mảnh khảnh lạnh lạnh dính vào trán, phản chiếu một chút ánh sáng mờ của buổi sáng xám xịt.

Mặc Bạch nhìn mảnh gỗ trong tay, thở dài một tiếng không cảm xúc, rồi ném xuống sàn. "Đúng là cần điều chỉnh lực đạo lại một chút." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc Bạch không thích người khác chú ý lắm, và cả nếu hắn thay đổi quá nhiều trong hồ sơ lý lịch sẽ gây rất nhiều phiền phức nên cứ trở về dáng vẻ cũ cho an toàn.

Làn khói mờ nhạt như mộng lan tỏa mặt nạ dần hòa vào da chớp mắt sao khuôn mặt hắn đã thay đổi về dáng vẻ ban đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi lại im lặng nữa. Từ khi ra khỏi Quỷ Vực đến giờ chưa thở ra một hơi nhẹ nhõm nào, chả giống một con người tí nào."

Mặc Bạch bước vào, mỗi bước chân để lại dấu nước kéo dài trên nền gạch cũ.

Giá: 50Đ

Không có câu trả lời, cũng chẳng có cái gật đầu, chỉ là ánh mắt hắn trong khoảnh khắc ấy ánh mắt hắn khẽ híp lại.

Mặt dù dung mạo không thay đổi quá nhiều nhưng bộ tóc trắng này là sao a.

Thế giới bây giờ hỗn loạn vô tự nên việc xuất hiện một vết nứt như cực quang cũng không kéo quá nhiều sự chú ý, nhưng một số kẻ mạnh thật sự thì lại có cảm giác khác.

Sàn nhà dưới chân hắn kêu rắc rắc, gạch lát như muốn vỡ ra bởi áp lực khủng kh·iếp. Mặc Bạch khẽ cau mày, thân thể hơi chao đảo trong khoảnh khắc.

Quay lại về phía Mặc Bạch hắn quay đầu, lúng ngã xuống giường, thật sự là quá mệt mỏi chỉ mới ba ngày hắn đã trải qua vô số chuyện đại não chưa một lần nghĩ ngơi, bây giờ hắn cảm giác đầu óc như bị ngâm trong bùn đặc, từng sợi suy nghĩ trôi chậm chạp như bị kéo lê qua một vùng ký ức lạnh lẽo.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Bắt đầu tiếp.