Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 59: Tàng Kim Ngân Khố.

Chương 59: Tàng Kim Ngân Khố.


Bước ra khỏi Hoàng Long Điện, Bạch Lang bất giác rợn người, đừng tưởng thân hình của Phú Vạn Kim được bao bọc bởi mỡ mà khinh thường gã, kỳ thực trên cơ thể gã tản mát ra một cỗ khí thế kinh người, tựa như đế vương, bất quá đó chỉ mới là vô ý bộc phát mà đã khiến cho Bạch Lang và Thiết Sơn hít thở không thông.

Lắc lắc đầu, chàng thầm than: "Thật là mạnh quá!"

Thiết Sơn ở bên cạnh nói: "Theo như ta được biết, bang chủ chúng ta nằm trong sáu người có võ công cao nhất trong Long Phụng Quốc!"

Đôi mắt của Bạch Lang tròn xoe, gấp gáp hỏi: "Vậy những người còn lại là ai? Thực lực đang ở cấp bậc gì?!"

"Đệ cứ bình tĩnh, bang chủ mới cấp cho đệ một gian phòng, đợi ta dẫn đệ đến đó rồi chúng ta hãy cùng ngồi hàn huyên về chuyện ở chốn giang hồ!"

"Được được, vậy còn chờ gì nữa, mau đi!" Không kìm được sự phấn khích trong lòng, cước trình của Bạch Lang đột nhiên gia tăng, chạy trước một đoạn.

"Này này, đệ đi nhầm đường rồi, phải là hướng ngược lại mới đúng!" Thiết Sơn cười khổ, hô to.

* * * * *

Bên trong một gian phòng khang trang, tuy nói là phòng nhưng không khác gì một căn nhà, phòng ốc và đồ vật đầy đủ, nếu đem những thứ này ra ngoài bán, chắc chắn chúng đều có giá trị liên thành. Gian phòng cho Tam Lưu Cao Thủ đã bực này, vậy còn những người ở cấp bậc cao hơn trong bang phái, phòng của bọn họ sẽ còn có giá trị đến bực nào?

Bạch Lang đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ, trước mặt là cái bàn gỗ, cả hai thứ đều được làm bằng gỗ liêm, rất đắt giá, ngồi phía đối diện là Thiết Sơn.

"Nào nào, huynh mau kể xem, sáu người có võ công mạnh nhất Long Phụng Quốc là ai?" Bạch Lang nóng lòng thúc giục.

Thiết Sơn cười nhẹ một tiếng, chậm rãi mở miệng, đem những gì mình biết kể lại cho Bạch Lang.

Đến nửa đêm, Thiết Sơn đã về còn Bạch Lang thì lăn đùng ra trên giường, đánh một giấc.

* * * * *

Sáng sớm hôm sau, Bạch Lang và Thiết Sơn nhận lệnh của bang chủ Phú Vạn Kim, đi đến Tàng Kim Ngân Khố lãnh thưởng, trước mặt bọn họ đang là một cánh cửa bằng đá to lớn, Bạch Lang quay sang hỏi Thiết Sơn: "Thiết huynh, bên trong này chắc phải rộng lớn lắm?"

Thiết Sơn lắc đầu cười khổ, đáp: "Ta trước giờ cũng chưa từng đến nơi này! Nhưng mà hôm nay, nhờ gặp được đệ mà ta mới có thể đến đây lần đầu tiên!"

Câu nói sau cùng của Thiết Sơn nghe rất trầm ấm, khiến Bạch Lang đột nhiên ngẩn người, trong lòng có một cảm giác kỳ lạ, vài giây sau chàng mới nói: "Được rồi, chúng ta vào thôi!" Dứt lời, hai tay đặt lên hai cánh cửa, dùng lực đẩy mạnh.

Bước vào bên trong, cảnh tượng hiện ra trước mắt thật là nguy nga tráng lệ, hai dãy núi vàng dạt sang hai bên, chừa lại một lối đi chính giữa. Trên núi vàng còn có kim cương, ngọc trai, các loại đồ cổ, nếu chung là những vật có giá trị liên thành. Bạch Lang đảo mắt nhìn quanh, quay sang hỏi: "Ở đây chẳng có món đồ nào liên quan đến võ thuật cả! Có lẽ nên tiến sâu vào bên trong!"

Thiết Sơn gật đầu, cả hai không mảy may quan tâm đến những món đồ lấp lánh ấy, một mạch tiến vào bên trong.

Sâu bên trong, khu vực được chia làm bốn nơi, góc trên bên trái là Võ Kỹ, góc dưới bên trái là Công Pháp Tâm Pháp, góc trên bên phải là Khí Phổ, góc dưới bên trái là Linh Dược. Tất cả đều được trưng bày trên những cái kệ gỗ to lớn.

Bạch Lang hỏi: "Đệ muốn chọn một quyển Tâm Pháp để tu luyện Khí Công, còn huynh?"

"Ta muốn chọn một thanh đao và một cuốn Đao Phổ."

"Được, sau khi lựa chọn xong xuôi, chúng ta hẹn nhau ở đây!" Dứt lời, Bạch Lang và Thiết Sơn chia làm hai hướng, chàng đi đến khu vực Tâm Pháp còn gã thì đi đến khu vực Khí Phổ.

Ở khu vực Công Pháp Tâm Pháp, có tổng cộng mười cái kệ gỗ, năm kệ Công Pháp, năm kệ Tâm Pháp, mà mỗi cái kệ lại trưng bày một đống bí tịch.

Bạch Lang không muốn từ bỏ bất cứ một cái nào, chàng đi xung quanh năm kệ Tâm Pháp, bất quá chàng cũng có mục tiêu của mình, đó là Tâm Pháp dành cho Tam Lưu Cao Thủ, mà lại phải mang thuộc tính cương nghạnh, cho nên số lượng tìm kiếm cũng giảm đi khá nhiều.

Cũng phải đến chiều, tại chỗ đã hẹn, Bạch Lang và Thiết Sơn đứng đó, thần sắc của hai người đều thỏa mãn, hài lòng. Bạch Lang nhìn Thiết Sơn, lại nhìn thanh hắc đao trên tay gã, thanh đao phủ một màu đen tuyền, lưỡi đao lại sắc bén đến lạ thường, đao quang lóe sáng, một cỗ sát khí dần dần ẩn hiện. Bạch Lang không khỏi có chút rợn người, hỏi: "Đao này tên là gì vậy Thiết huynh?"

Thiết Sơn cười lên ha hả, ngạo nghễ giơ lên thanh đao, nói: "Đây chính là Huyết Long Đao!" Kế đó, gã lấy từ trong túi áo ra một cuốn bí tịch, đưa lên trước mặt Bạch Lang, nói tiếp: "Còn đây là Huyết Luân Đao Phổ!"

Bạch Lang nhìn Huyết Long Đao, tuy chưa dính máu nhưng lại phảng phất mùi huyết tinh, không khỏi cảm thán một tiếng, Thiết Sơn lại hỏi: "Còn đệ, đã lựa chọn được Tâm Pháp nào phù hợp chưa?"

Nãy giờ trên tay phải của chàng vẫn luôn cầm một quyển bí tịch, nghe Thiết Sơn hỏi vậy, bèn giơ lên trước mặt, nói: "Sau một hồi suy nghĩ, đệ vẫn là chọn Tâm Pháp của bổn bang, Đế Kim Tâm Pháp!"

"Ha ha ha, huynh đệ chúng ta đều có thu hoạch tốt, mau mau trở ra thôi, ta rất muốn thử xem, Huyết Luân Đao Phổ và thanh Huyết Long Đao này, có bao phần lợi hại!"

* * * * *

Đến tối, trong phòng của mình, Bạch Lang đang ngồi nghiên cứu Đế Kim Tâm Pháp. Bất quá đây mới chỉ là một phần của Tâm Pháp mà thôi, dùng cho Tam Lưu Cao Thủ tu luyện, chỉ có điều lúc còn ở Tàng Kim Ngân Khố, nhờ trí nhớ siêu phàm, Bạch Lang đã nhanh chóng thuộc làu ba phần sau đó, duy chỉ có một phần còn lại thì phải trở thành tân bang chủ mới có thể được truyền thụ từ bang thủ tiền nhiệm.

Có phải các ngươi đang tự hỏi, nếu Bạch Lang có trí nhớ siêu phàm như vậy, sao không học thuộc luôn trọn bộ Đế Kim Tâm Pháp để đi lựa chọn những món khác? Kỳ thực các ngươi không biết, vào Tàng Kim Ngân Khố còn phải quy định về thời gian, chính là một canh giờ. Mà trong một canh giờ này, Bạch Lang lựa chọn được công pháp ưng ý cũng đã phải mất nửa canh giờ, nửa canh còn lại là học thuộc những phần khác trong Đế Kim Tâm Pháp. Đối với Bạch Lang mà nói, Khí Công là thứ mà chàng cần nhất ở hiện tại, còn những thứ như Nội Công, Ngoại Công hay Vũ Khí thì để sau hãy nói.

Đối với sở học hiện tại của Bạch Lang, đôi chút sẽ có vài chỗ khó hiểu trong Tâm Pháp, nhưng nhờ thiên phú tuyệt đỉnh, chàng rất nhanh đã lĩnh hội được. Không chần chừ thêm, chàng liền tĩnh tọa trên giường, bắt đầu theo khẩu quyết trong Đế Kim Tâm Pháp mà tu luyện.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Lang nhẹ nhàng mở mắt, một cỗ cảm giác thư thái tràn ngập trong cơ thể, chàng lẩm bẩm: "Đợi đến lúc ta nắm vững cách thức Tụ Khí, chắc chắn thực lực sẽ đại tăng!"

* * * * *

Trong khi Bạch Lang và Thiết Sơn đang tập huấn cùng các thành viên trong đội, thì một người thanh niên đột nhiên bước đến, quỳ một chân xuống, nói: "Bẩm Thiết đội trưởng và Bạch đội trưởng, bang chủ cho gọi hai người đến Hoàng Long Điện!"

Bạch Lang và Thiết Sơn nghe vậy thì lập tức dừng lại, Thiết Sơn quay sang đám binh sĩ, hô to: "Các anh em hãy cứ tập luyện tiếp, ta và Bạch đội trưởng có việc phải đi ngay!" Nói xong, hai người bước đến chỗ người thanh niên kia, Bạch Lang vội hỏi: "Bang chủ gặp bọn ta có chuyện gì?"

"Thuộc hạ không rõ, chỉ mong nhị vị đội trưởng mau đến Hoàng Long Điện!"

Bạch Lang Thiết Sơn hai người, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, thần sắc có chút kinh ngạc.

* * * * *

"Thuộc hạ bái kiến bang chủ!" Vào đến bên trong Hoàng Long Điện, Thiết Sơn và Bạch Lang đồng thanh hô to, chỉ có điều Thiết Sơn thì quỳ một chân xuống còn Bạch Lang vẫn đứng không quỳ, có điều Phú Vạn Kim cũng không có để ý, phất phất tay nói: "Thiết Sơn, ngươi đứng dậy đi!"

"Không biết bang chủ có điều gì cần phân phó?" Vừa đứng lên xong, gã liền nhanh chóng hỏi.

"Ta muốn giao một nhiệm vụ cho các ngươi!"

"Bang chủ, không biết đó là nhiệm vụ gì vậy?" Bạch Lang cũng lên tiếng hỏi.

Ánh mắt của Phú Vạn Kim bắt đầu trở nên nghiêm túc, nói: "Các ngươi hãy mau chóng đi tiêu diệt một phân đà của Vạn Độc Cung!" Lời còn chưa nói xong, Bạch Lang và Thiết Sơn đã trừng to đôi mắt, cả hai không hẹn mà cùng thốt lên "Cái gì?" .

Phú Vạn Kim lại không để ý, trong mắt hiện lên một tia sát khí, nói tiếp: "Theo như điều tra, tên Đàm Sưu của Vạn Độc Cung đang làm việc ở đấy, đó cũng là phân đà của Vạn Độc Cung đi làm nhiệm vụ ở Hoa Hương Lâu, các ngươi hãy đi tiêu diệt nơi đó, nhằm rửa sạch mối nhục cho Đế Kim Bang chúng ta, và cũng cho giang hồ thiên hạ biết, Đế Kim Bang ta không dễ gì mà chọc vào!"

Trong mắt của Bạch Lang thoáng ánh lên một tia sát ý, huyết nhục lại bắt đầu sục sôi trong người chàng, trên miệng không khỏi nhếch lên cười phấn khích. Không mất quá nhiều thời gian, chàng cùng Thiết Sơn đồng thanh nói: "Thuộc hạ lĩnh mệnh!"

====o0o====

Chương 59: Tàng Kim Ngân Khố.