Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 58: Gia Nhập Đế Kim Bang.

Chương 58: Gia Nhập Đế Kim Bang.


Do đã có tính toán từ trước nên nơi mà hai người đang đứng cũng chính là nơi mà hai người b·ị đ·ánh rơi xuống vực. Thiết Sơn đảo mắt nhìn quanh, nói:

- Chúng ta bây giờ phải về lại Vạn Kim thành, tìm một tửu điếm để nghỉ chân, rồi phi ngựa xuất phát đến Đế Kim Bang!

Bạch Lang không ý kiến, chầm chậm gật đầu.

Hai người lại băng qua cánh rừng khi ấy, theo đường mòn đi đến thành Vạn Kim. Vào trong thành, Bạch Lang và Thiết Sơn tìm một tửu điếm để nghỉ ngơi. Đến chiều, bọn họ mua một đôi ngựa khỏe, thúc ngựa phi nhanh ra khỏi thành, băng qua con đường mòn mà trước kia Bạch Lang từng phục kích đoàn xe của Thiết Sơn, rồi tiếp tục nương theo đường mòn mà đi.

Chỉ thấy hai con ngựa hết cua trái rồi quẹo phải, không rõ đường đi cụ thể, chỉ biết rằng bọn họ đang một đường đi về phía Đông. Dọc đường, ngựa tuy khỏe nhưng cũng phải mệt, hai người chỉ đành dừng lại đợi chúng hồi phục sức lực mới đi tiếp, lúc còn trong thành Vạn Kim, Bạch Lang và Thiết Sơn có mua lương khô đủ dùng cho ba ngày nên cũng không lo c·h·ế·t đói.

Hai bóng ngựa cứ thế phi nước đại, trải qua ba ngày thời gian, dần dần cũng đã đến đích, trước mắt Bạch Lang phát hiện một chút ánh vàng phát ra từ phía xa nhưng chung quy vẫn không nhìn rõ. Lại đi thêm một đoạn đường, hai bóng ngựa đột nhiên dừng lại, hai người đang ngồi trên yên cũng leo xuống.

Đập vào tầm mắt của Bạch Lang là một tòa thành trì tráng lệ, toàn bộ tường thành đều được xây nên bằng vàng nguyên chất, một tòa hoàng kim sáng chói cứ thế hiện ra ngay trước mắt, lại thêm vào ban ngày, ánh dương quang rọi xuống, càng làm cho tòa thành trở nên bóng loáng, sáng rực dị thường, chỉ như vậy thôi, cũng đủ biết độ giàu có của Đế Kim Bang là kinh khủng đến nhường nào!

Cặp mắt của Bạch Lang có chút mỏi, có lẽ do ánh sáng chói lòa phát ra từ tòa thành, chàng cũng không biết phải nói gì, một từ "Giàu!" cũng không thể mô tả được hết, chắc phải là "Rất rất... rất giàu!" chàng thở dài, bất giác cảm thán một tiếng:

- Giàu như này! Chỉ sợ đến cả ngân khố của hoàng cung cũng không bằng!

Thiết Sơn ở bên cạnh nghe được lời nói ấy, sắc mặt lấy làm hãnh diện, cao giọng nói:

- Đệ nói đúng rồi đấy! Kỳ thực cho dù có đem toàn bộ ngân khố của hoàng cung cùng tất cả tài sản của mọi người trong Long Phụng Quốc cộng lại, vẫn không bằng một nửa của Đế Kim Bang!

Nói đến đây, Bạch Lang đã mắt chữ o mồm chữ a, không biết Đế Kim Bang này làm cái trò gì mà lại giàu khiếp đến như thế! Đang còn định mở miệng nói tiếp thì Thiết Sơn đã kéo tay chàng đến trước cổng thành, ở đó có hai tên lính gác, thân hình lưng hùm vai gấu, thấy Thiết Sơn và Bạch Lang bước đến liền tiến lên ngăn cản, một tên trong đó quát:

- Các ngươi là ai? Mau báo danh tính!

Sắc mặt vẫn bình tĩnh, Thiết Sơn lấy từ trong túi áo ra một tấm lệnh bài, đưa đến trước mặt hai tên lính gác, hai tên ấy đưa mắt nhìn, nét mặt bất giác kinh sợ, vội vàng khom người, cung kính nói:

- Thiết đội trưởng, mời vào trong!

Thiết Sơn không nói hai lời, cùng Bạch Lang bước vào bên trong. Vào đến nơi, cạnh vật xung quanh lại càng nguy nga tráng lệ, nhưng chàng còn chưa kịp thưởng thức thì giọng nói của Thiết Sơn đã vang lên:

- Để sau này rồi hãy ngắm, phải mau mau gặp được bang chủ, bẩm báo tình hình!

Dứt lời, cước lực của gã đột nhiên gia tăng, đã vượt lên cách Bạch Lang một đoạn, chàng cũng không chịu thua, vội gia tăng cước lực đuổi theo. Hai người đi được một hồi thì thấy xuất hiện trước mắt là một lâu phòng, toàn bộ căn phòng đều được làm bằng vàng nguyên chất, xung quanh còn chạm trỗ hình long phụng, trước cửa có hai tráng hán đang canh giữ.

Vẫn như cũ, khi nhìn thấy hai kẻ vừa đến, một tên tráng hán liền bước lên ngăn cản, nói:

- Tìm bang chủ có chuyện gì?

Thiết Sơn không nhanh không chậm, nói:

- Ta là Thiết Sơn, đội trưởng làm nhiệm vụ ở Hoa Hương Lâu, do một vài biến cố xảy ra nên bây giờ mới có thể trở về, phiền ngươi báo lại cho bang chủ, cho ta và vị bằng hữu này được vào diện kiến!

Người tráng hán kia khi nghe đối phương báo danh là "Thiết Sơn" trên mặt xuất hiện kinh ngạc, vội vào bên trong lâu phòng, một lát sau mới thấy hắn bước ra, nhìn hai người Bạch Lang và Thiết Sơn, trịnh trọng gật đầu. Thiết Sơn hiểu ý, lập tức bước vào trong lâu phòng, Bạch Lang cũng theo sát bên cạnh.

Bên trong lâu phòng, mùi trầm hương dịu nhẹ thoang thoảng trong không khí, các loại vật dụng đều vô cùng trân quý hiếm gặp, ở phía trên cùng có một cái bảo tọa, ngồi trên bảo tọa là một người trung niên cùng một người trung phụ. Người trung niên khoác long bào, ăn mặc không khác gì hoàng đế, thân hình của hắn béo mập, tựa như quả bóng căng tròn, trên khuôn mặt có một dãi băng màu đen quấn quanh con mắt trái của hắn, trên tay phải cầm một cái đùi gà, đưa lên miệng nhai nhồm nhoàm. Người trung phụ mặc một bộ tử y, thân hình mình hạc xương mai, dung nhan xinh đẹp rạn ngời, làn da trắng như tuyết, đang ôm lấy người trung niên béo mập.

Người trung niên kia chính là Phú Vạn Kim - bang chủ Đế Kim Bang, còn người trung phụ kia chính là thê tử của hắn, tên là Tử Vân.

Đột nhiên bên ngoài có một đạo thanh âm vang lên.

- Thuộc hạ Thiết Sơn, xin tham kiến bang chủ!

Phú Vạn Kim nghe được như vậy, cau mày, phất tay nói:

- Vào đi!

Bên ngoài gian phòng, đi vào hai bóng người, Thiết Sơn quỳ một chân xuống trước mặt bang chủ, còn Bạch Lang lại không quỳ, đứng bên cạnh Thiết Sơn, gã thấy vậy, định giật giật ống tay áo của chàng, ngỏ ý hãy quỳ xuống, nhưng chưa kịp làm vậy thì Phú Vạn Kim đã quát:

- Tiểu tử kia, gặp ta sao không quỳ!

Bằng vào giọng nói kiên định, Bạch Lang đáp:

- Đầu gối nam tử là vàng, chỉ quỳ trước phụ mẫu, quỳ trước ân sư, tuyệt không quỳ trước mặt kẻ khác!

Lời vừa dứt, Thiết Sơn cùng Tử Vân lập tức ngẩn người, không nói nên lời, ngỡ là Bạch Lang sẽ bị trách phạt nhưng không ngờ Phú Vạn Kim lại cười lên sang sảng, khoái chí nói:

- Ha ha ha, hảo hảo, tiểu tử được lắm, được lắm!

Một màn này khiến Thiết Sơn và Tử Vân đang chứng kiến, cũng không thể tin nổi, bang chủ vậy mà lại không tức giận, không trách phạt Bạch Lang, lại còn khoái chí khen chàng.

- Thiết Sơn, ta nhớ ngươi đi làm nhiệm vụ ở Hoa Hương Lâu, sao bây giờ mới về?

- Bẩm bang chủ, chuyện là như vậy...

Thiết Sơn đem mọi chuyện diễn ra tường thuật lại cho bang chủ, Phú Vạn Kim nghe xong, trên mặt tức giận không thôi, nói:

- Hừ hừ, không ngờ Vạn Độc Cung lại khinh người quá đáng, còn có ba tên lạ mặt kia nữa, ngươi biết bọn chúng là ai không?!

- Bẩm, thuộc hạ không biết!

- Hừ, cũng không ngờ lão Công Tôn vậy mà còn sống, hai mươi năm trước, lão đã trộm một món đồ mà Đế Kim Bang chúng ta thắng ở Hoa Hương Lâu, chính là phương pháp nấu rượu Xà Nguyệt Tửu, nay các ngươi mau giao ra Ly Hỏa Diệm Công cùng Xà Nguyệt Tửu, còn lại những món đồ khác, ta không quản!

- Tuân mệnh!

Thiết Sơn lấy từ trong túi áo ra Ly Hỏa Diệm Công cùng Xà Nguyệt Tửu, dâng lên cho bang chủ, Phú Vạn Kim nhận lấy, thầm gật đầu, nói:

- Hai ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, cộng thêm việc g·i·ế·t c·h·ế·t tội phạm truy nã của bổn bang, lại mang đến cho bổn bang một Tam Lưu Cao Thủ, cho nên ta quyết định ban thưởng cho hai ngươi, ngày mai hãy đến Tàng Kim Ngân Khố, tùy ý chọn một món đồ!

Thiết Sơn nghe vậy, thần sắc không giấu nổi vẻ hoan hỉ, liên tục cảm tạ bang chủ, Phú Vạn Kim phất tay, nhìn vào Bạch Lang, nói:

- Tiểu tử ngươi tuy tuổi còn trẻ mà đã là Tam Lưu Cao Thủ, tương lai tiền đồ rộng mở, nhưng mà bổn bang đã đầy đủ chức vụ, thực tình không biết nên cho ngươi làm gì?

Bạch Lang hai tay ôm quyền nói:

- Ta chỉ mong bang chủ cho ta vào đội của Thiết huynh!

Phú Vạn Kim suy nghĩ một lát lại bảo:

- Được, vậy từ giờ đội của Thiết Sơn sẽ có hai đội trưởng, hai ngươi nếu có chuyện gì, phải cùng nhau bàn bạc kỹ lưỡng rồi mới quyết định, có được không?

Đối với chàng thì sao cũng được, nhẹ nói:

- Tạ bang chủ!

====o0o====

Chương 58: Gia Nhập Đế Kim Bang.