Nhất Thế Kiêu Hoành
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 61: Mai Phục.
Sau lưng hai người là mười mấy tên đệ tử Vạn Độc Cung, trên tay tên nào cũng toàn là khí giới, thần sắc hùng hổ, như muốn chém đối phương ra làm đôi vậy.
Mọi người đều đang cúi thấp người, bước chân nhẹ nhàng, từng chút một tiến về đại điện, bất chợt phía trước xuất hiện hai tên canh gác, Bạch Lang và Thiết Sơn đồng thời đưa mắt nhìn nhau, gật đầu, hai người không hẹn mà cùng lao tới.
Tối đó, mọi người cùng nhau dừng lại, cách phân đà hơn trăm trượng, Thiết Sơn chỉ vào một người trung niên, ra lệnh: "Ngươi cùng với hai người khác, mau đi thám thính tình hình của phân đà Bắc Lâm, sau đó về báo lại cho ta!"
Thiết Sơn quay sang hỏi Bạch Lang: "Tiểu Lang, đệ có chắc không?"
Nhìn kỹ lại, người thanh niên thư sĩ có sắc diện tuấn tú, nước da sáng trắng, phong thái nho nhã thanh tao, hắn chính là phân đà chủ - Họa Vân, chỉ nghe hắn cười nhẹ một tiếng rồi nói: "Ha ha ha, không ngờ chứ gì, kỳ thực có một điểm mà ta đây cũng không ngờ, các ngươi lại chọn ngày lễ để tấn công nơi này, nhưng đáng tiếc, lại bị bọn ta mai phục ngược lại!"
Ấy vậy mà nhân lực bên phía Bạch Lang chỉ vỏn vẹn hơn chục người, dù sao đây cũng là chủ ý của chàng, dẫn càng nhiều người càng phiền phức, trong đợt nhiệm vụ này, mấu chốt vẫn là trận chiến với hai kẻ đứng đầu của phân đà Bắc Lâm, chỉ cần lấy được đầu hai bọn nó, phân đà Bắc Lâm tự động tan rã.
Sau một lát, từ phía xa xuất hiện ba gã trung niên, đang khinh công đến chỗ bọn Bạch Lang, người trung niên đi đầu sau khi đến trước mặt Thiết Sơn thì lập tức bẩm báo: "Thưa Thiết đội trưởng, Bạch đội trưởng đã dự đoán chính xác, do hôm nay là ngày lễ nên phòng tuyến ở phân đà Bắc Lâm lỏng lẻo hơn mọi khi!"
Sau khi khinh công rời khỏi phân đà Bắc Lâm, Bạch Lang và Thiết Sơn bèn dừng chân ở một mảnh đất, cách phân đà hơn trăm trượng, Thiết Sơn lên tiếng hỏi: "Có truy binh không?" Bạch Lang ngó lại phía sau, quan sát một lúc mới nói: "Không có, bọn chúng không hề truy sát chúng ta!"
"Hừm, nực cười! Từ khi nào Vạn Độc Cung này để cho các ngươi muốn đến là đến, muốn đi là đi?!" Gương mặt của Họa Vân đột nhiên đông cứng lại, giọng nói cũng trở nên băng lãnh, hắn lắc mình một cái liền lao thẳng đến để ngăn chặn Bạch Lang bỏ trốn.
Tất nhiên suy nghĩ của chàng chính là như vậy, bằng vào sức của hai người, huyết tẩy toàn bộ phân đà Bắc Lâm! Ánh mắt của Bạch Lang dán chặt về phương hướng của phân đà Bắc Lâm, nó không ngừng lóe lên sát ý, trên miệng cười lạnh, lẩm bẩm một mình: "Đến giờ g·i·ế·t người rồi!"
Đang trên đường đến nơi, không biết từ đâu ra một con độc xà vồ đến, nó há to cái mồm như chậu máu, cắn đến cổ của Bạch Lang, tuy có hơi giật mình nhưng chàng đã nhanh chóng rút ra Nho Hạc Phiến, chém lên một nhát, đầu của độc xà đã lìa khỏi thân thể, sau đó chàng cũng không thèm quan tâm mà đi tiếp.
Nhưng ngay khi toàn quân quay lại, hơn chục đệ tử Vạn Độc Cung đã chặn sẵn ở phía sau, khiến cho bọn Bạch Lang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, chàng thì thầm bên cạnh Thiết Sơn: "Thiết huynh, bây giờ chỉ còn cách chiến đấu, g·i·ế·t ra bên ngoài, mới có thể tìm được con đường sống sót!"
Sau đó chàng lại đưa mắt liếc nhìn thanh Huyết Long Đao trên tay Thiết Sơn, thần sắc không ngừng tỏ ra mong đợi. Một hồi sau, chàng mới kể lại kế hoạch của mình cho Thiết Sơn nghe, sau khi nghe xong, ánh mắt của gã trợn to, sắc diện cũng rơi vào trầm ngâm, suy nghĩ tính toán một lát, gã mới từ từ đứng dậy, nói: "Được, cứ theo lời đệ mà làm, đêm mai chúng ta sẽ san bằng phân đà Bắc Lâm!"
"Haizz, coi như nhiệm vụ thất bại, chúng ta phải mau về tổng đàn xin thêm viện binh!" Thiết Sơn đành thở ra một hơi dài, trong lòng cảm thấy tự trách với hơn chục huynh đệ đã hi sinh tại phân đà Bắc Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mẹ nó chứ, bị mai phục rồi!" Tình cảnh này không khỏi khiến mọi người sửng sốt, bàng hoàng, Bạch Lang lại tức đến mức buông ra một câu chửi.
Lời nói của Thiết Sơn vừa dứt, nắm tay của Bạch Lang đã siết chặt, chàng lạnh lùng bảo: "Không cần về!"
Một lát sau, đám người Bạch Lang đã ở trong thông đạo ngầm, chỉ cần đi thêm một chút nữa, chắc chắn có thể đến được đại điện, tập kích bất ngờ đối phương.
"Quay lại!" Trước tình thế cấp bách này, Thiết Sơn cũng chỉ có thể ra lệnh như vậy.
Nét mặt của Họa Vân đã trở lại vẻ thư sinh lúc nào, hắn phất tay, nói: "Không cần thiết, theo ta quan sát, hai tên đó ắt hẳn là người của Đế Kim Bang, bây giờ toàn quân của chúng bị diệt, hai bọn nó sẽ trở về tổng đàn để xin tiếp viện, chúng ta không cần phải gấp, ngươi mau đi thu dọn sạch sẽ tàn cuộc!"
"Hừ!" Ngạo Linh hừ lạnh một tiếng, phi thẳng về phía trước, tả thủ hóa chưởng, vỗ mạnh một cái về phía Bạch Lang.
Tay đang cầm Huyết Long Đao chém như vũ bão, nghe thấy lời của Bạch Lang, Thiết Sơn hơi có chút lưỡng lự, nhưng rất nhanh đã đưa ra quyết định, thân mình bật nhảy, sử xuất Phi Thiên Thần Bộ, bộ pháp giống Bạch Lang, khinh công đạp qua đầu từng tên, thoát ra khỏi thông đạo.
Thiết Sơn trầm ngâm suy nghĩ một lát, bèn gật đầu, cao giọng quát: "Tất cả g·i·ế·t ra bên ngoài, tìm đường sống!"
Không mất bao lâu thời gian, trên mặt đất đã xuất hiện một bãi máu, nếu có thể nhìn thấy trong bóng tối, có thể thấy bãi máu có màu tím đậm, bốc lên mùi độc khí. Bất quá có điều mà Bạch Lang không biết, đó là cách nơi của bọn họ không xa, một tên lính gác đang canh giữ bình thường, đột nhiên thần sắc biến động, vội vàng chạy một mạch về phía đại điện.
"Hôm nay là ngày lễ, bọn chúng kiểu gì cũng lơ là phòng bị, bọn mình tập kích bất ngờ, chắc chắn sẽ thành công!" Bạch Lang kiên định trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất chợt chàng nhớ đến một chi tiết nhỏ, trong đầu nghĩ thầm: "Phải rồi, là con độc xà, chắc chắn là do nó!" Chàng nghiến chặt hàm răng, nắm tay cũng siết chặt lại, ánh mắt tức giận nhìn về phía đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hả? Ý của đệ là gì? Bằng vào hai chúng ta là có thể san bằng phân đà Bắc Lâm hay sao? Thật quá là hoang đường!" Trong lòng không khỏi xuất hiện hồ nghi, thần sắc của gã phức tạp, tựa như hiểu ý nghĩ trong lời nói của Bạch Lang nhưng lại cố gắng bác bỏ ý nghĩ hoang đường ấy.
* * * * *
* * * * *
Chương 61: Mai Phục.
Bên trong phân đà Bắc Lâm, mặc dù là ban đêm nhưng trăng lại sáng tròn, cho nên cảnh vật xung quanh cũng sáng sủa đôi chút.
Họa Vân vừa đến thì đã chậm một bước, hai người Bạch Lang Thiết Sơn đã mất tăm, lúc này Ngạo Linh cũng vừa mới đến, lão cất giọng nói: "Có cần truy sát không đà chủ?"
====o0o====
Mặt trời vừa mới ló dạng, Bạch Lang và Thiết Sơn cùng với hơn chục người trong đội, tất cả đều tức tốc phi ngựa hướng về phía Nam, thẳng tiến đến phân đà Bắc Lâm của Vạn Độc Cung. (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn đội nghe lệnh, tất cả cầm trên tay khí giới, một đường chém g·i·ế·t ra bên ngoài, nhưng số lượng quá ít, không mất bao lâu thời gian, toàn đội đã bị g·i·ế·t sạch, Bạch Lang và Thiết Sơn đều là Tam Lưu Cao Thủ, nhất thủ vung lên liền lấy một mạng, tuy nhiên số lượng quá đông, g·i·ế·t mười tên thì lại xông ra mười tên, tình thế nếu cứ tiếp diễn, kẻ bỏ mạng có thể là hai người Bạch Lang, chưa kể hai tên Họa Vân và Ngạo Linh còn chưa ra tay xuất thủ.
Vòng qua sau người hai tên lính, hữu thủ vung lên, chặt xuống sau gáy của đối phương, chỉ trong tích tắc, hai tên canh gác đã bị đánh hôn mê bất tỉnh, Thiết Sơn đưa tay ra sau phẩy phẩy, tiếp tục cùng toàn đội đột nhập vào đại điện của phân đà.
Kỳ thực bọn họ cũng không phải đi thẳng đến đại điện, mà là đi qua một thông đạo ngầm dẫn đến đại điện, nhằm tập kích bất ngờ địch quân, trong lúc bọn nó còn đang nhậu nhẹt tưng bừng, mà không biết nguy hiểm đang chuẩn bị ập đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người trung niên bị chỉ đó cùng với hai gã trung niên khác lập tức đứng lên, miệng "vâng" một tiếng, đã khinh công đi mất hút.
"Được! Đêm nay, chúng ta huyết tẩy phân đà Bắc Lâm, để bọn chúng biết được Đế Kim Bang không dễ gì chọc vào!" Giọng nói của Thiết Sơn hùng hồn, tựa như tiếp thêm sĩ khí cho những người có mặt tại đây.
Chỉ là không ngờ một điều, thông đạo đang tối thui, đột nhiên đèn đuốc hai bên bừng sáng, hiện tượng thần bí này không khỏi khiến đám người Bạch Lang giật mình sửng sốt. Còn chưa kịp định thần thì một tiếng vỗ tay "bôm bốp" vang lên, một người thanh niên thư sĩ đột nhiên bước ra, trên mặt không giấu nổi vẻ đắc chí, hai tay còn đang muốn vỗ thêm vài tiếng. Đi bên cạnh hắn là một lão giả, tuổi ngoại lục tuần, lưng gù, mái tóc và bộ râu dài bạc trắng, tay phải chống một cây gậy gỗ, đang chầm chậm tiến đến chỗ Bạch Lang.
Theo như tình báo của Đế Kim Bang, nhân lực ở phân đà Bắc Lâm có hơn trăm người, toàn bộ đều là Phổ Thông Cao Thủ, chưa kể tên phân đà chủ - Họa Vân, thực lực Tam Lưu Cao Thủ 26 năm nội công, và phó phân đà chủ - Ngạo Linh, thực lực Tam Lưu Cao Thủ 20 năm nội công.
Cảm nhận được chưởng phong hùng hậu ở đằng sau, Bạch Lang lập tức quay lại, chưởng đối chưởng với Ngạo Linh, song chưởng va chạm lẫn nhau, "ầm" một tiếng bạo vang. Bạch Lang nhún chân nhảy, kèm với lực đạo chưởng kình của Ngạo Linh, thân hình của chàng bị đẩy văng ra một đoạn, thuận thế xoay người trở lại, đạp chân phải lên đầu của một đệ tử Vạn Độc Cung, ngay lập tức thi triển Phi Thiên Thần Bộ, chân trái chân phải luân phiên đạp lên đầu của chúng đệ tử, khinh công thoát ra khỏi thông đạo, sau cùng chàng để lại một câu nói: "Thiết huynh, mau chạy, sau này báo thù!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.