Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 5 - Chương 115: Tôi cũng muốn tặng anh lễ vật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 115: Tôi cũng muốn tặng anh lễ vật


Thuần Vu Tức buông nàng ra, ánh mắt chuyển qua tóc nàng, bảo nhân viên cửa hàng hỗ trợ cầm lược, dây buộc tóc cùng với mấy cái kẹpnhỏtới,hắnlại động taytrêntóc Quách Nhung.

Quách Tiền:thậttốt quá, về sau mẹ muốn chụp ảnhthìmình được giải thoát rồi!

Quách Nhung: “……” Lão nương sống lâu như vậy, cuộc đời này lần đầu tiên đượcmộtngười nam nhân hỗ trợ hoá trang, cảm giác này…… còn có chút sướng? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thuần Vu Tứcđiở phía trước, thấy nàng vẻ mặt trầm tưđisau hai người, xoay đầu lộ ra mỉm cười điên đảo chúng sinh, “Nhanh cùngđilên.”

Má ơi người nam nhân nàynóiramộtgiây. Quách Nhung nâng ngực lên, ừ, ta xứng, ít nhất thanhâmta siêu dễ nghe, còn có thể ngụy trang thành giọng loli, trước kia trong trò chơi những khách hàng được nàng dẫn đều siêu vừa lòng.

Quách Tiền: “……”

Thuần Vu Tức tựa nhưmộtchịgáitri tâm: “Cũngkhôngphải muốncôtrang điểm mỗi ngày, kỳthậtloại việc trang điểm này cũng coi như làmộtnghi thức sinh hoạt, dùcôchỉ đơn giản kẻ mắt, hoặc là tô son môi, đứng ở trước gương,côsẽcảm thấy hôm nay mình mỹ lệ hơn, có thể sử dụng tâm tình và diện mạo tốt hơn để đối mặt với hết thảy. Hoá trang kỳthậtkhôngphải để cho người khác xem, mà là cho chínhcôxem.”

Quyển 5 - Chương 115: Tôi cũng muốn tặng anh lễ vật

Quách Tiền lôi kéo tay mẹ nó, hai người sát vào cùng nhau,nóivới cha nuôi: “chụp cho chúng ta mấy tấm!”

mộthàng hệ liệt lóng lánh, Thuần Vu Tức dướisựnhiệt tình đề cử của hai mẹ con, chọnmộtđôi hàm s·ú·c nhất trong đó —— dán trang trí tương đốinhỏ. Quách Tiền và Quách Nhung đồng thời phát ra thở dài tiếc nuối.

Quách Nhung: “Đúng đúng, lão bảnthậtlà nữ nhân …… nam nhân tinh xảo nhất tôi từng thấy!”

Thuần Vu Tứcmộthơi mua hơn mười bộ quần áo cho con nuôi,khôngmua áo da. Chờ đợi Quách Tiền thay quần áo, Quách Nhung nhìn chằm chằmmộtcái váy công chúa xinh đẹp, nhìnthậtlâu, Thuần Vu Tức cùng nàng liếc mắt nhìn nhaumộtcái, hai người đều nhìn ra tương đồng ở trong mắt đối phương.

Hoặc lànóithế này,mộtđại lão nữ trang đủ tư cách phải chịu được khảo nghiệm bằng mắt người, dưới kỹ xảo hoá trang điêu luyện sắc sảo của Thuần Vu Tức, trừ phi là người rất quen thuộc vớihắn, nếukhôngcũngkhôngthể nhìn rahắnlà Thuần Vu Tức. Trừ trang dung quần áo, lúchắnnữ trang những thần thái và động tácnhỏcũngsẽcó thay đổi, Quách Nhung nhìnhắnđilại, lay động sinh tư,khôngngăn nổi để tay lên ngực tự hỏi: Tathậtlà congáisao? Ta xứng sao? Ta cònkhôngso nổi vớimộtngười đàn ông.

Cuối cùng, mớiđimua quần áo cho Quách Tiền.

Nàng đầu tàu gương mẫuđira ngoài, dừng ởmộttiệm giày, đón Thuần Vu Tức và Quách Tiềnđivào.

Quách Nhung: “Mua áo da cho con.”

Quách Tiền cóyêucầu, “Con muốn áo da, chính là loại mặc thực khốc soái!”

nóixong,hắnngồi xuống biểu tình tự nhiên cởi giày cao gót bảo nhân viên cửa hàng gói lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Nhung: “???”

Hai người lớn điên cuồng chụp ảnh chung quanh, khiến cho khách hàng khác còn tưởng rằng là tiểu minh tinh, cũngkhôngthể hiểu được cầm lấy di động chụp mấy tấm.

Đơn giản, Thuần Vu Tức búng taymộtcái, đẩy nàng ngồi vào bàn trang điểm cách đókhôngxa, ý bảo nhân viên cửa hàng sau quầy thử trang điểm cho nàng. Thuần Vu Tức cũng là khách quen, tất cả mọi người đều biếtcôgáixinh đẹpkhôngnóilời nào này, bất quá đây là lần đầu tiên nhìnhắndẫn người tới cùng mua đồ trang điểm. Nhưngcôgáiở quầy đại khái là tay mới,khôngquá thuần thục, Thuần Vu Tức thấy động táccôấy kẻ mắt, hơi hơi nhướng mày, tiến lênnhẹnhàng vỗ vỗ vai, ý bảocôấy lui ra phía sau để mình làm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Nhung cũng cảm thấy chân lão bản đẹp, đặc biệt là chỗ mắt cá chân kia, nhìn còn rất có hương vị. Nếu đâythậtlà chị em, nàngđãđộng thủ sờmộtphen, nhưnghắnlà nam, nàng cũng ngượng ngùng làm như vậy, đương nhiên chủ yếu vẫn là sợhắntrở mặt, lão bản này quá để ý.

Thuần Vu Tức mặc nữ trang ra cửa, mẹ con Quách Nhung ở bên cạnh chứng kiến cuộc biến thân kỳ tích này.

Nàng giơmộtcái váy công chúa.

Thuần Vu Tức lạikhôngquá vừa lòng, ngay tại chỗ mở bộ đồ trang điểm vừa mua, lấymộtcây son môi ra, trước thử thử màutrênmu bàn tay, ở dưới ánh đèn so với mặt Quách Nhung,khôngquá vừa lòng, lại thay cây khác.hắnnhẹnhàng kéo cằm Quách Nhung, ngón cái chỉ xuống ý bảo nàng hơi mở môi ra, vẽ viền môi cho nàng. Lại nhấp nhấp môi mình ý bảo nàng làm theo.

Thuần Vu Tứcđigiày cao gót đứng lên, thấyrõràng đỉnh đầu của Quách Nhung, nhìn trong chốc láthắncúi đầunhỏgiọngnóibên tai Quách Nhung: “Chơi trò chơi đến tóc còn bị thưa, rụng tóc tương đối nghiêm trọng, tôi kiến nghịcôdùng dầu gội đầu XX và dầu xả XX.”

nóilà mua quần áo cho con trai, nhưng tới cửa hàng,hắnđivề phía quầy trang điểm trước.hắnphi thường thuần thục chọnmộtbộ đồ dùng trang điểm, sau đó đưa cho Quách Nhung.

Thuần Vu Tức càng muốn cự tuyệt, thẩm mỹ nàyhắnkhôngthể tiếp thu. Quách Tiền ở bên cạnh có thẩm mỹ cùngmộtmạch tương thừa từ mẹ nó, lúc này cũng nhảy nhót chỉ vàomộtđôi giày cao gótnói: “Chọn cái này, cái này đẹp!”

Thuần Vu Tức: “Tôi từng dán đồ vật kia, nhưng dán lâuthìdị ứng, cho nênkhôngdùng nữa, hơn nữa tôikhôngcần cái đó cũngkhôngai nhìn ra tôi là nam, so vớicôđây là phụ nữthậtmà cả ngàykhôngtrang điểm, tôi cảm thấy tôi cũngđãđủ tinh xảo.”

Quách Nhung: “Lão bảnthậtkhônghổ là lão bản,nóiđược quá có đạo lý, nhưng vấn đề là như thế này, tôikhôngbiết hoá trang.”

“Ba, nữ trang của ba phi thường hoàn mỹ, con cảm thấy duy nhấtkhônghoàn mỹ chính là ngực nàykhôngđủ lớn, ba có nghĩ tớiđimua cái dán ngựckhông?” Quách Nhung hỏi.

Đáng được ăn mừng chính là, hai đôi này đềukhôngcó cỡ thích hợp choThuần Vu Tức. Tuy rằnghắnnữ trang rất tuyệt, nhưng dù sao cũng là nam nhân, bàn chân còn rất to.

Thuần Vu Tức có dự cảmkhôngtốt.

Nhân viên hướng dẫn mua sắm nhìn ra số đo chân của Thuần Vu Tức, mang theo tự tin tươi cười chuyên nghiệp: “khôngviệc gì, tuy rằng số đo chân củacôhơi lớnmộtchút, nhưng nơi này chúng tôi còn có rất nhiều đôi giày khác thích hợp, tôi lấy ra cho mọi người chọn lựamộtchút.”

Thuần Vu Tức: “cômuốn mua giày?”

Thuần Vu Tức muốn cự tuyệt, giày cao góthắncó thểđi, nhưng mà,hắnvốn dĩđãcao, lạiđithêm giày cao gót, chiều cao có thể ngạo thị 99% nam đồng bào. Cho nênhắnluôn luôn chú ý lúc nữ trang phải để lại cho mọi ngườimộtđường sống, bởi vậy đềuđigiày đế bằng. Nhưng Quách Nhungđãquyết định chủ ý muốn tặng, ấnhắnngồi lên ghế, chọnmộtđôi giày cao gót gắn pha lê.

Thuần Vu Tức cũngđangcầm di động chụp ảnh, chụp hai tấm,hắncảm thấy thiếu cái gì, lạiđilấy mũ đội lên cho Quách Tiền.

hắnnhìn hai tấm ảnh chụp tương tự, hơi hơi có chút thất thần, cuối cùngnhẹnhàng cười.

Quách Nhung: “……” Các chị em, có biết tiên nữ tỷ tỷ cáccôkhen này là đàn ông sao?

Quách Nhung: “Được rồi lão bản, tôi cảm thấyanhthiếumộtcái dán ngực.”

“Ừ, bégáinàythậtđẹp, lớn lên rất giống mẹcôbé nữa.” Khách hàng chỉ vào Quách Tiền và Thuần Vu Tức.

Thuần Vu Tức: “…… Gọi là lão bản.”

Đôi đó bêntrêngắn đá lớn hơn nữa, tràn ngậpmộtloại hơi thở thổ hào ‘ai dám cúi đầu nhìn tathìta lóe mù mắt c·h·ó’.

Thuần Vu Tức:côcó tư cáchnóinó?

Quách Nhung vươnmộtngón tay lắc lắc: “không, tôi cũng muốn tặnganhlễ vật.”

Quách Tiền thay váy công chúađira, Quách Nhung giơ di động tiến lên chụp ảnh cho nó, trái chụp phải chụp, ngồi xổm chụp, giạng thẳng chân chụp, vừa chụp vừa khen: “khôngtồi a! Giống công chúanhỏ! Thiên sinh lệ chất, đẹp hơn mẹ nhiều! Ai, tuyệt quá!”

BạnnhỏQuách Tiền vui mừng nhìn mẹ ruột và cha nuôi trò chuyện với nhauthậtvui. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngón tayhắnvừa dài vừa trắng, làmộtđôi tay thực thích hợp lướttrênnhạc cụ, kẹp mái tóc ngắn màu vàng của Quách Nhung lăn lộn nửa giờ, linh hoạt vô cùng.

Quả nhiên, Quách Nhungđiđến khu giày cao gót, nhìn những giày cao gót đó, lộ ra mỉm cười.

Quách Nhungkhôngngờhắnsẽmua đồ cho mình trước, có chút kinh ngạc, gõ gõ tay kêu hai tiếng: “Cái này, kỳthậtngày thường tôi cũngkhôngdùng được.” Nhưng màkhôngcầnnói, hình nhưthậtxin lỗi vừa rồi nhìn thấy giá tiền đó.

Thuần Vu Tức cầm di động chụp mấy tấm, lại lần nữa được hai mẹ con nhất trí tán thưởng.

Bọn họ cùngđiăn cơm, Quách Nhung và Quách Tiền vẫn ăn uống tốt như thế, khiến cho Thuần Vu Tức cũngkhôngcẩn thận ăn nhiều. Ăn xong,hắnnhìn nhìn bụng mình, may mắn, còn chọnmộtcái váykhônglộ bụng. Xem rakhôngthể dễ dàng cùng hai mẹ con nhà này ăn cơm nữa, nếukhôngvề saumộttủ quần áo váynhỏxinh đẹp đó đềukhôngmặc được.

Xong rồi Quách Nhung đến bên người Thuần Vu Tức xem ảnhhắnchụp, lật xem trong chốc lát, nàng lâm vào trầm mặc.

Thuần Vu Tức tháo giày,đigiày cao gót, người hướng dẫn mua có chút cảm thán, “Bình thường chân to như vậy đều là nam,đigiày cao gót chỉ sợkhôngquá đẹp, nhưngcôđây hình dáng bàn chânkhôngtồi, làn da cũng thực trắng, rất thích hợp với đôi này.”

Thuần Vu Tức: “Aiz, con ngoan, đưa conđimua quần áo.”

Quách Tiền từ lúc nhận cha nuôi vẫn luôn mạc danh hưng phấn, lúc này ăn xong rồi, nómộttay nắm Thuần Vu Tức,mộttay nắm Quách Nhung,điđường đều nhảy nhót, “thậttốt! Con cảm thấyhiệngiờ conthậthạnh phúc a! Conđãgiống những đứa bé khác!”

Quách Nhung nhìn nhìn, cảm thấy đặc biệt thần kỳ, hai mắt mình tựa hồ lớn hơn, mí mắtrõhơn nhiều, nhìn có thần hơn, lúc nghiêng mắt nhìn ai thế nhưng còn cómộtchút kiều tiếu.

Cuối cùng chờhắnđại công hoàn thành, Quách Nhung cầm gương nghĩ, lão bản nàythậtlà quá chuyên nghiệp, nếukhônglàm trò chơi,đilàm mỹ dung, chải tóc, hoá trangcôdâu cũng hoàn toànkhôngthành vấn đề. Mấy nhân viên cửa hàng cũng vây quanh Quách Nhung khen ngợi, khen Quách Nhung lớn lên đẹp, lại khen Thuần Vu Tức kỹ thuật tốt, còn có khen chị em các nàng cảm tình tốt.

Quách Nhung hiểu ngầm, đổi giọng gọi: “Chị!”

Quách Tiềnđãđổi quần áo mớiđira, giốngmộttiểu vương tử,hắnngửa đầu triển lãmmộtchút soái khí cho mẹ ruột và cha nuôi.

Quách Tiền: “……không.”

Quách Tiền được ca ngợi điên cuồng, cũng bỏ luôn chút chần chờ. Nó nghĩ, cha nuôi mặc váy xinh đẹp như vậy, ta đương nhiên cũng có thể mặc, như vậy càng giống ruột thịt. Vì thế nó thay đổi ba cái váy, cuối cùng đều được cha nuôi mua cho, nó cũngkhôngphản đối.

Quách Nhung: “Thựckhôngtồi, như vậy càng đẹp, má ơi quá tuyệt vờiđi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thuần Vu Tức nhìn thấy ảnh Quách Nhung chụp, cũng cảm thấy kinh ngạc cảm thán, đây là kiểu kỹ xảo chụp ảnh cứt c·h·ó gì.

Thuần Vu Tức cầm bút kẻ mắt, dùng ngón tay nâng cằm Quách Nhung nhìn nhìn, sau đó ra tay.hắnhoá trang cho mình thuần thục, hoá trang cho người khác cũng thuần thục, động tácnhẹnhàng, Quách Nhung dường nhưkhôngcó cảm giác gì, chỉ cảm thấy mí mắt chợt lạnh, trong chốc lát Thuần Vu Tứcđãbuông tay, cầm gương cho nàng soi.

Thuần Vu Tức nghe xong ngôn ngữ trẻ con, thương tiếc nhìn đứa bé, trong mắtmộtmảnh từ ái. Nhưng Quách Nhung là mẹ ruột hiển nhiên so vớihắnlà cha nuôi mới nhậm chức này càng hiểu biết con mình. Nàng nheo đôi mắt nhìn Quách Tiền, muốn biết vì sao nó đột nhiên giả vờ đángyêucònkhôngcó dấu vết mà bán thảm. Quách Tiền chú ý tới ánh mắt mẹ mình, lộ ra biểu tình vô tội với nàng, phảng phất như mìnhthậtsựchỉ là bé trainhỏkhônghề có tâm cơ.

khôngbiết có phải ảo giákhông, Quách Nhung được Thuần Vu Tức thoáng trang điểm như vậy, cảm thấy mình bước chân ra còn có vẻ bay lên,điđường mang gió, vô cùng có lực.

Thuần Vu Tức: “côgọi ai là ba đây?”

Quách Nhung: “Con trai bảo bối, xem bộ quần áo này, con thửmộtchút đượckhông?”

Ngày hôm nay kết thúc, Thuần Vu Tức nằm ởtrêngiường, chọc di động, trong lúc vô ý lật tới ảnh chụp hai mẹ con ghé vào nhau giơ tay cười.hắnlấy ramộtquyển album từ tủ đầu giường, tìm ramộtcái ảnh cũ. Ảnh cũng chụpmộtđôi mẹ con, bé trai trong ảnh làhắn, tuổikhôngchênh lệch với Quách Tiền, đồng dạng mặcmộtcái váy, rúc vào bên người mẹ mình.

Vì sao góc độ giống nhau, nhân vật giống nhau, nàng chụp tựa như đạo cụ giá rẻ, lão bản lại chụp giống như búp bê triển lãm tinh xảo?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 115: Tôi cũng muốn tặng anh lễ vật