Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 5 - Chương 116: Bé trai không thể mặc váy sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 116: Bé trai không thể mặc váy sao?


Trừ chính nàng, phòng làm việc còn cómộtemgáitính cách phi thường nội liễm, ngồi ởmộtgóc,mộtcâukhôngnói, cúi đầu có vẻ quái gở.

Chủ nhiệm lớp lúc này mới miễn cưỡng lộ ra biểu tình vừa lòng, nhưng ông ta còn chưanóigì,đãnghe Thuần Vu Tức tiếp tục cườinói: “Cái gì cũngkhôngcần, con tôisẽkhôngtiếp tục học ở chỗ này nữa.”

“Làm sao vậy,đihọc thực khó chịu đúngkhông?” Quách Nhung ôm vai con trai uống bia, tán gẫu với nó.

Chủ nhiệm lớp chần chờ nhìn mặt và tóc dài của mỹ nhân, trong nháy mắt biểu tình trống rỗng, hoài nghi mình nghe thấy giọng nam là giả, hỏi: “Đây là …… mẹ của bạn Quách Tiền?”

Nếu là con mình, Thuần Vu Tức đương nhiên muốn nó được tốt nhất, trực tiếp ghi danh cho nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quakhôngđến mấy ngày, Thuần Vu Tức nhận được điện thoại của trường học, nhập học chỉ mấy ngày chủ nhiệm lớp của bạnnhỏQuách Tiền muốn gặp phụ huynh. Bởi vì công việc nhập học đều là Thuần Vu Tức xử lý, số điện thoại của phụ huynh đương nhiên cũng là củahắn, thuộc về nhóm cha học sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiệu trưởng trẻ tuổi cười đến khóe mắt lộ ra nếp nhăn, “Trường học chúng tôi từ trước chưa có nam sinh nàonóimuốn mặc váy đồng phục, bất quá tôi cảm thấy ý tưởng này của con cậu rất thú vị, về sau lúc đặt mua đồng phục tôisẽcho học sinh quyền tự do lựa chọn hình dạng và cấu tạo của đồng phục, con trai có thể chọn váy đồng phục, congáicũng có thể chọn quần đồng phục.”

“Con trai, có tin tưởng thi được haykhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thuần Vu Tức cũngkhôngnghĩ tới là việc này,hắncó chút kinh ngạc nhìn Quách Tiền, bỗng nhiên cười cười hỏi thầy giáo: “Con traikhôngthể mặc váy sao?”

Mấy đồngsựanhmộtlời tôimộtcâu bổ sung hoàn chỉnhsựviệc. Đầy đủ chính là bọn họyêucầu lão đại tìm emgáiđến cân bằng tỉ lệ nam nữ trong phòng làm việc, kết quả lão đại tìmkhôngthấy nhân viên nữ thích hợp, liền dứt khoát bắt bọn họ rút thăm, ba ngày rútmộtlần, ai rút trúng thẻ đỏthìgiả nữ trangđilàmmộtngày, cho các huynh đệ dưỡng mắt.

Quách Tiền: “……”

Thứ hai là chạy bộ, trừ giáo viên tính giờ, còn cómộtbác sĩ mặc áo blouse trắng ngồi ở đó ghi chép cái gì.

Quách Tiền nghe thấy tức giận, nhảy xuống ghếnói: “Ông có tư cách gìnóiba tôi,khôngthể làm tấm gương đúng đắn cho trẻ con chính là giáo viên như ông!”

Từ đây, Quách Tiền bắt đầu chính thức trở thành truyền kỳ trong trường.

“Hắc, chính cậu nữ trangthìđẹp chỗ nào?!”

Thuần Vu Tức nhân duyên thực rộng,khôngđếnmộtthời gian quả nhiên tìm được trường học mới. Trường này có chút đặc thù, làmộttrường học thực nghiệm mới được mấy năm, so sánh với những trường học lâu đời dùng danh tiếng trúng tuyển học phủ trứ danh trong nước để tuyển sinh, cơ sở trường học thực nghiệm này càng chú trọng giáo d·ụ·c đặc sắc, dạy theo tài năng, càng nguyện ý để học sinh được nhiều tự do, bồi dưỡng bọn họ hứng thúyêuthích rộng khắp.

Quách Tiền chột dạ, cúi đầu lẩm bẩm, “Dù sao conkhôngthích trường học này.”

Thuần Vu Tứcnhẹgiọng giải thích với nàng: “Đây là dùng để kiểm tra đo lường tri thức và sở thích của con, còn có thí nghiệm tư duy nhanh nhẹn vân vân, về sau dạy học, các giáo viênsẽtham khảo những tình huống này để giảng dạy.”

Quách Tiền vui vẻ, nhưng nóđira khỏi trường học, Thuần Vu Tức giống như cười chế nhạo nhìn nó, hỏi: “Conthậtlà bởi vì muốn mặc váy đồng phục mới làm ra việc này?”

Chủ nhiệm lớpthậtsựkhôngnhịn nổi,khôngtán đồngnóivớihắn: “Phụ huynh của Quách Tiền, chuyện này tôi nhất định phảinói, làmmộtphụ hunhanhhẳn nên làm tấm gương đúng đắn cho trẻ con, con trai mặc quần áo congáithìgiống cái gì? Dùanhcóyêuthích cá nhân, nếu có ảnh hưởng đến con trẻ, tôi cảm thấyanhcũng nên khắc chế,khôngthể để trẻ có thói quenkhôngtốt.”

Thứ ba là hái rau dưa. Đúng, phía sau nhà ăn của trường học có khu đất trồng rau, trồngkhôngít rau dưa, a di trong phòng bếp vác cái rổ ở đó chờ bọn họ.

Quách Nhung: “khôngphải lại gâysựsao, trước kia mẹ cũngkhôngthíchđihọc, nhưngkhôngthích vẫn phảiđi.”

Hai ngườiđãlâukhônggặp,nóichuyện phiếm với nhau, Thuần Vu Tứcnóiviệc này, hỏi học trưởng: “Nam sinh trường này có thể mặc váy đồng phụckhông?”

Quách Nhung: “Đây là trường học gì? Như vậy sao?” Nàng nhìn trong chốc lát mới nhìn ra chút môn đạo, tuy rằng là trò chơi, nhưng tựa hồ làmộttrò chơi chứa vô số tri thức, trạm kiểm soát thú vị, bao gồm nội dung các khoa, các môn.

mộtđám học sinh nhìn qua cùngkhôngkhác Quách Tiềnđangở đó, cómộtđứa bé cầm vợt cầu lông nhảy nhót.

Như vậy có vấn đề, trường nàykhôngphải muốn vào là có thể vào, người ta tuyển học sinh rất ít,trênthế giới cũngkhôngchỉ có mình Thuần Vu Tức thông minh,khôngít phụ huynh có phương pháp lạiyêuthương con cái đều nguyện ý đưa con vào trường học có bầukhôngkhí này để bồi dưỡng.khôngcó cách nào, Thuần Vu Tức chỉ có thể tới chỗ học trưởng cũ nàyđicửa sau.

Hiệu trưởng quả nhiênđãphát thông báo cho toàn bộ học sinh, về sau đồng phụckhôngphân biệt nam nữ, có thể tự do lựa chọn.

“Việc nàynóirathìrất dài, đều là lão đại chúng ta gây nghiệt.”

Mọi người trầm mặcmộttrận, cuối cùng có ngườinói: “Lão đại chuyên phát trợ cấp cho người nào chịu nữ trang, chúng ta đâykhôngphải,khôngphải bị tiền tài ăn mòn sao.”

“Tôinói……” Vẫn luôn tránh ở trong góc, đồngsự‘quái gở’ cũng lặng lẽđitới, thò cái đầu tóc giả quá mức xinh đẹp che khuất hơn nửa khuôn mặt, “Bây giờ Quách tỷ tới, chúng ta về sau có phảisẽkhôngcần chịu đựng loại tra tấnkhôngphải người này haykhông?” Quả nhiên là giọng nam, nghe ra còn rất trẻ.

Quách Tiền biểu tình thâm trầm bưngmộtly Coca lên uốngmộtngụm: “Conkhôngthích trường học này.”

Chỉ tiếc, kiếp sống chơi trò chơi vui vẻ của Quách Tiền mớikhôngbao lâuđãbị bắt hạ màn, bởi vì nghỉ hè kết thúc, các trường sắp khai giảng, nó cũng phải thựchiệnlời hứa lúc trước, đồng ý ngoan ngoãnđihọc.

Thuần Vu Tức tươi cườitrênmặtkhôngthay đổi, hòa ái vỗ vỗ đầunhỏcủa Quách Tiền, đứng lên nhíu mày với chủ nhiệm lớpnói: “Việc này tôi hiểu, váy đồng phụcthìkhôngcần……”

Quách Nhung phong cách là kiểu đáng khinh, có thể từ bắt đầu lăn lộn đến kết thúc, thao tác phong tao, ngẫu nhiên lừa gạtmộtphen là có thể chọc quân địch tức phát cuồng, được toàn bộ đồngsựphòng làm việc công nhận là người chơi lưu manh, tâm tư bẩn bựa nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lão đại là đại lão nữ trangcôcũng biết rồi? Lúc trướcmộtđám người chúng ta cả ngày kêu ầm lên phòng làm việckhôngcó congái,mộtđám thô lỗ, nhìn làkhôngcó động lực công tác, lão đại liềnnóihắngiúp chúng ta giải quyết.”

Quách Nhungđãhiểu, quả nhiên là ‘có tiền cho nên muốn làm gìthìlàm ’.

“thậttốt quá, rốt cuộc có congáirồi! Phòng làm việc chúng ta được cứu rồi!” Đồngsựmắt kính vui mừng hô to.

“Đến đâyđi, bạn Quách Tiền, cuộc thi thứ hai chúng ta chia làm vài phầnnhỏ, thứ nhất là đánh cầu lông.” Hiệu trưởng treo cái còitrêncổnói.

Hôm nay vừa lúc Thuần Vu Tức mặc nữ trang, nghe trong điện thoại giáo viên ngữ khí nghiêm túc,hắncũngkhôngnghĩ đến thay quần áo, trực tiếp cầm túi liềnđi.

Chính là, Quách Tiền vào trường họckhôngđược mấy ngày, về nhà bắt đầu rầu rĩkhôngvui. Quách Nhung còn tưởng rằng nó quen tự do, vừađitrường học còn chưa quen đâu.

Mấy đồngsựvây quanh bên nàng chào hỏi, đồng thời lộ ra biểu tình đau đớn kịch liệt. Người mặc áo ô vuông ngữ khí sâu kínnói: “côcứ nhìn kỹ xem, đóthậtlà congáisao?”

Nó rất là khắc khổ mà chuẩn bịmộtphen, sau đó mớiđithi. Ngày đó Quách Nhung và Thuần Vu Tức cùngđixem con mình thi. Nội dungkhôngquá giống Quách Nhung tưởng tượng,khôngcó tình huống ngồi đó làm bài thi, giáo viên và hiệu trưởng trực tiếp đưa Quách Tiền tới trướcmộtcái máy tính, chohắnchơimộttrò chơi.

Đại gia ban đầu còn thực rụt rè với Quách Nhung là congái,mộtđám đều dọn dẹp bản thân đến nhân mô cẩu dạngđilàm, nhưng cũngkhôngkiên trì bao lâu,đãhoàn toàn thả bay.

Thuần Vu Tức lúc trước tìm kiếm trường học cho nó, cuối cùng lựa chọnmộtkhu trường học phi thường nổi danh, trường học tư nhân này được xưng là giáo d·ụ·c cao cấp. Vào trường học này chẳng khác nào có thể tiến vào học phủ quốc gia tối cao, bạn cùng trường khoá trước lý lịchmộtmảnh ánh vàng rực rỡ,khôngbiết bao nhiêu người cầm tiền đưa con mình vào.

“Thế này có chỗ nào đẹp mắt a, quả thực mắt mù, đặc biệt là mập mạp và mắt kính, nữ trang có thể nhìn nổi sao? Tôi nhìn bọn họthìcàng ngày càng thanh tâm quả d·ụ·c.”

Thuần Vu Tức đột nhiên cười ha ha,mộttay ôm nó lên, “khôngsai, ba cũngkhôngthích cái trường học này, giáo viên này của con miệng đầy lời rắm c·h·ó, đầu óc đều thối rữa, dù có thể dạy trẻ con tri thức, trẻ con cũngkhôngđược giáo d·ụ·c nhân cách kiện toàn khỏe mạnh, chúng ta tìm trường học thích hợp hơn.”

Quách Nhung: “Đókhôngphải còn có emgáisao?” Ngón tay nàng chỉ emgáitrong góc.

Chủ nhiệm lớp lâm vào trầm mặc càng dài lâu, nhìn Thuần Vu Tức càng thêm phức tạp,thậtlâu mớinói: “Là thế này, bạn Quách Tiền có chút vấn đề. Trường học chúng tôi có đồng phục xuân hạ thu đông bốn mùa, nam sinh thống nhất mặc quần, nữ sinh thống nhất mặc váy, nhưng bạn Quách Tiềnnóinam sinh cũng nên có quyền lợi lựa chọn mặc váy,yêucầu chúng tôi cho bạn ấymộtbộ đồng phục nữ sinh. Loại chuyện này, trường học chúng tôi chưa bao giờ có tiền lệ, nam sinh nữ sinh vốn dĩ khác biệt, sao có thể mặc loạn quần áo, như thế sao thành thể thống……”

Ông ta nhìn nhìn Thuần Vu Tức giả dạng nữ trang, nuốt lời còn lại vào. Trước khi Thuần Vu Tức đến, ông ta chuẩn bị rất nhiều về phương pháp giáo d·ụ·c trẻ em, nhưng nhìn thấy phụ huynh này ông ta mới hiểu được, đứa bé sở dĩ nghĩ như vậy chính là do phụ huynh dạy hư. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng hoàn toàn chính là: “Mẹ kiếp, lão Quách thế này quá xấu hổđi, đối phươngđãbịcôlừa choáng váng ha ha ha ha ha!” “Ai da mẹ nó, mau tới đỡ tôi a, ngốc bức, tôi sắp c·h·ế·t……!”

Quách Nhung trêu đùa: “Mọi ngườikhôngphản kháng lão bảnmộtchút?”

Sau đó chậm rãi lại biến thành: “Từ từ? Tôi chỉ miệng tiệnmộtcâu, chịgáisao lại g·i·ế·t đồng đội rồi???” “G·i·ế·t, quákhôngbiết xấu hổđi, saocôđáng khinh như vậy?” “Ha ha đối diện cũng ngốc, chịgáiquá đáng, nhanh lão nhân gia ngài dậy, kéo tađinhặt trang bịmộtphen!” “A a a tôi sắp c·h·ế·t, emgáiruột mau tới cứu tôi!”

Ban đầu, mọi người cùng nhau huấn luyện trò chơi, còn có vài cái đồngsựân cần, ở trong kênh nội bộ kêu: “Em Nhung tới bênanhđây,anhbảo hộ em!” “Em Nhung nhanh tới, bên nàyanhcó túi cấp cứu,anhcho em a!” “Em Nhungđãchết, mọi người mauđicứucôấy!”

“Thầy giáo, Tiền Tiền nhà tôi làm sao vậy?” Thuần Vu Tức ngồi ở trước mặt gáo viên, lôi kéo Quách Tiền đứngmộtbên, bảo nó cũng ngồi xuống.

Thuần Vu Tức về nhà,nóiyêucầu nhập học với Quách Tiền, nó cần phải qua hai lần thi,mộtlần thi viết,mộtlần phỏng vấn, thông qua mới có thể nhập học.

Quách Tiền nhập học xong, pháthiệnhai mươi học sinh cùng lớp mình, mười nữ sinh có tám người đều thay đồng phục nam sinh là quần cộc đến đầu gối, mà trừ Quách Tiền, còn có hai bé trai mặc váy đồng phục nữ sinh, trong đómộtbạn còn được mẹ thắt hai cái bím tóc, vô cùng đángyêu.

Quách Nhung nhìn hứng thú bừng bừng, Thuần Vu Tức lạinhẹgiọng giải thích với nàng: “Thí nghiệm tình huống thân thể và tính cách…… Học trưởng này của tôi từ trướcđãđược coi là thiên tài, thích hợp dạy tiểu thiên tài nhất,côyên tâm.”

Quyển 5 - Chương 116: Bé trai không thể mặc váy sao?

Cuộc thi đầu kết thúc, Quách Tiền còn có vẻ chưađãthèm, cuộc thi thứ hai là ở sân vận động.

“A disẽdạy con cần hái loại rau dưa nào, chờ lát nữa tính toán lại, ở trong quá trình này, con phải cùng a di somộtlần ai hái nhiều hơn, nhưng ngàn vạn nhớ kỹ,khôngthể dẫm hỏng rau dưa, cũngkhôngthể hái rau dưa hỏng, nếukhôngsẽtrừ điểm.” Hiệu trưởng cho Quách Tiềnmộtcái rổnhỏ, “Đến đâyđi, bắt đầu!”

“Tiền Tiền, chúng tađi, ba ba tìm cho conmộttrường học mà bé trai có thể mặc váy đồng phục.” Thuần Vu Tức dắt Quách Tiền tươi cười đầy mặtđira khỏi văn phòng, làm giáo viên trung niên đó sửng sốt, lắc đầu than dài: “Người trẻ tuổi bây giờ làm sao vậy! Truyền thống lễ nghĩa liêm sỉ cũngkhôngbiết!”

Quách Nhung nghi ngờnói: “Là nam?”

Quách Nhung vào phòng làm việc trò chơi bí đỏ của Thuần Vu Tức, ngày đầu tiên nàng pháthiệnphòng làm việc này thế nhưng chỉ có haicôgái, người khác đều là đàn ông, phần lớn khoảng hơn hai mươi, hơn ba mươi tuổi, còn có hai người mới vừa vào đại học,khôngphải đến làm mỗi ngày, giống con trai nàng Quách Tiền thuộc về ‘ ngoại viện ’.

Giữa trưa bọn họ còn ở trường học ănmộtbữa, ăn những rau dưa trái cây Quách Tiền hái đó. Trước khiđi, hiệu trưởngnóivới Thuần Vu Tức và Quách Nhung: “Ngày mai nhớ đưa conđihọc, váy đồng phụcđãchuẩn bị tốt cho con.”

Thuần Vu Tức thấy nhiềukhôngtrách, trả lời: “không, tôi là cha.”

Quách Tiền phong cách hoàn toàn bất đồng với mẹ nó, nó chính là thẳng thắn, đấu pháptrêncơ bản tương đối quang minh lỗi lạc, hoặc lànóitrực tiếp. Nóđitheo mẹ lăn lộn nửa tháng ở phòng làm việc,đãbịmộtđámanhanhchú chú ở đây dạy thành tuyển thủ mưu môkhôngthua gì mẹ nó. Hai mẹ con nếu ởmộtđội, chính làmộtlần đất đá trôi dạt.

Để Thuần Vu Tức yên tâm chính là hiệu trưởng trường thực nghiệm này làmộtvị học trưởng củahắn, còn thực trẻ, nhưng có lý lịch huy hoàng và bối cảnh thâm hậu, làmộtnhân vật phong vân làm người khác kính nể. Lại vừa thấy giáo viên trường này,hắnquyết đoán đưa Quách Tiền vào đây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 116: Bé trai không thể mặc váy sao?