Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1 - Chương 12: Bệ hạ, nếu huyết mạch không kéo dài, quốc gia bất ổn a!
“Vậy…… Tạ ơn bệ hạ.” Còn có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể mong ước cha nàng thuận buồm xuôi gió,khôngcần bị lệnh truyền triệu đột nhiên này dọa đến.
—— “Nhắc nhở, cốt truyện trước mắt chếchđi42%, thỉnh liên tục điều chỉnh lại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy tốt rồi, nếu nàngkhônglo lắng, có phải nên giải thích vớicômộtchút vì sao nàng bởi vìmộttrận lũ lụt nhonhỏmà lo lắng như thế?” Tư Mã Tiêu ôm ngực nhìn chằm chằm nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mà Tư Mã Tiêu mắt lạnh nhìnhắn, tiếngnóilãnh khốc: “Thành thân sinh con? Vừa lúc, nếu nữ nhi của Tả gián nghị có thể sinh, vậy cho nàng tiến cungđi,nóikhôngchừng nàng có thể vìcôsinh hạ hài nhi…… Chẳng qua, nếumộtnăm sau nàngkhôngthể sinh,côliền ban c·h·ế·t cho nàng, Tả gián nghị cảm thấy thế nào?”
Tư Mã Tiêu chú ý tới ánh mắt của nàng: “Thế nào?khôngphảiđãnghenóilũ lụt Mật Hàkhôngcòn việc gì sao, cònđangsầu lo?”
Đoạn thái phó đứng ở đầu tiên phía bên phải hình như cũng nhìn nàngmộtcái, nhưng thực mau lại dời tầm mắtđi.
Lũ lụt hình nhưthậtsựkhôngcó, nạn hạn hán và ôn dịch sang nămthìsao? Nàng nghĩ nghĩ, ánh mắt liền nhịnkhôngđược nhìn về phía Tư Mã Tiêu. Chuyện tới bây giờ, nàng cũngkhôngthểkhôngtin, thủy tai kia chính là Tư Mã Tiêu phái người giải quyết.
Tả gián nghị ngẩn ngơ, hai chân mềm nhũn quỳ xuống, “Bệ hạ! Bệ hạkhôngthể a! Tiểu nữđãgả làm vợ người, sao có thể vào cung, nàng còn gả cho con em gia tộc Đoạn thị!”
Tả gián nghị nghe lời này hoảng sợ, vội vàng trả lời: “Thần trong nhà xácthậtcómộtnữ nhi, nhưng tiểu nữ sớmđãgả chồng sinh con.”hắnlà vì con trai của Đoạn thái phó ý bảo nhắc tới việc này ởtrêntriều hội, nhưngkhôngđại biểu nguyện ý đưa nữ nhi vào cung cho vị bệ hạ này g·i·ế·t chơi, may mắn nữ nhiđãsớm thành thân,hắntoát mồ hôi ở trong lòng.
Tư Mã Tiêu đột nhiên hỏihắn: “Tả gián nghị trong nhà tựa hồ có nữ nhi?”
Trần Uẩn cười lạnh, “Ta đương nhiên quen thuộc, nhưng nữ chủ nàykhôngbiết vì sao thế nhưng lựa chọn vào cung,rõràng lúc trước ta còn chưa thức tỉnh ý thức, lần đó cứu nàng biểuhiệnrất tốt, sau đó lại vào lúc nàng cùng người khác giằng co, nàng cũng cố ý che chở ta, hiển nhiên là khi đó cảm giác với takhôngtệ. Nếukhôngphải về saukhôngbiết thế nào tìmkhôngthấy cơ hội tiếp xúc với nàng,khôngthể bồi dưỡng ra tình cảm, cũngsẽkhôngđột nhiênđilệch cốt truyện, lưu lạc đến mức phải đánh thức ý thức của ta.”
Những người kháckhôngnhìn thấy, nhưng ở trong mắt Trần Uẩn, trước mặthắncómộtkhối giao diện trôi nổi, phíatrênthình lình xuấthiệnmộtđoạn văn tự.
Cảm giácthậtkì quái. Người này, lấy mạng người rất kh*ng b* lãnh khốc, nhưnghắnngày ngày cùng nàng ở bên nhau, mỗi đêm ôm nhau ngủ, luôn ra lệnh phòng ăn làm cho nàng rất nhiều món ngon, nhớrõràng lời nàngnói, vì nàng hoàn thànhkhôngít nguyện vọng thuận miệngnóira.hắnchưa bao giờ tức giần với nàng, cũngkhôngthương tổn nàng, ở trong lòng nàng, Tư Mã Tiêu này hình nhưkhônggiống Tư Mã Tiêu trong nguyên tác kia, nhưnghiệntại,hắnlại theo cốt truyện nguyên tác, chuẩn bị bức tửmộtnữ tử vô tội.
Liêu Đình Nhạn lúc này mới phản ứng lại chuyện này, Tư Mã Tiêu sở dĩ riêng phái ngườiđixử lý lũ lụt Mật Hà, hình như là bởi vì nàng gần đây vì chuyển này lăn lộn đến ngủkhôngngon,nóicách khác, là vì nàng.
Tác giả có lời muốnnói: Quý Phi: Xem kỹ thuật diễn của ta!
Liêu Đình Nhạn minh bạch, lờikhôngthểnóibậy, bởi vìsẽkhôngbiết nghe thấy rồi Tư Mã Tiêu rốt cuộc lại làm cái gì.
Thời đại này, thiên địa quân thân sư, quân thậm chí xếp trước thân, quân quyền chỉ ở sau thiên địa, nếukhôngphảithậtsựbị bức cho đếnkhôngcòn đường sống, nhân dân ở tầng dưới cùng cũngsẽkhôngphẫn nộ mà khởi nghĩa. Đầu óc có bệnh, Tư Mã Tiêu quả thực chính là muốn mất nước.
Nam chủ Trần Uẩn theo cốt truyện lúc đầu chỉ là thợ săn thanh bần, làm người trượng nghĩa thiện lương, sốngmộtmình trongmộtcăn nhà gỗ cách xa nhà khác trong thôn, ở chân núi bên cạnh rừng cây. Trong nguyên táchắnvà nữ chủ tương ngộyêunhau, sau đó nữ chủ dứt khoát kháng chỉ tư bôn tới tìmhắn,đãđượchắngiấu ở căn nhà gỗ này, hai người đơn độc ở chung phát triển đến càng thêm lửa nóng, hơn nữa có tiếp xúc thân mật.
Liêu Đình Nhạnrõràng thấy Tư Mã Tiêu duỗi tayđiv**t v* mộc châutrêncổ tay. Nàng ở chung cùng Tư Mã Tiêu mấy ngày nay, biết cái hành động nguy hiểm này củahắn.
“A?!”
Liêu sứ quân nhận được ý chỉ ngắn ngủnkhôngđầukhôngđuôi kia, lệnh chohắnlên Lạc Kinh, trong lòng sinh ra vô số suy đoánkhôngổn.hắnlo lắng sốt ruột nghĩ, cũngkhôngnóivì sao triệuhắnlên Lạc Kinh, chẳng lẽ là nữ nhi mình xảy ra chuyện sao? Chẳng lẽ nữ nhiđãchết, chohắnđigặp mặtmộtlần cuối cùng?
Thiếu chút nữa tự mình não bổ ngược ramộthồi nước mắt cha già, Liêu sứ quân lập tức xử lý tốt công việc trong quận, chính mình xenhẹ, giản lược nhanh chóng chạy tới Lạc Kinh.
Liêu Đình Nhạn ởmộtbên nhìn tình thế phát triển, biểu tình cũng có chút kỳ dị. Bởi vì việc này trong nguyên tác nàngđãthấy, là nữ chủ mới tiến cung, nghe thấy hồi ức từ trong miệng cung nhân hầu hạ, nghenóilúc trướcmộtvị Tả gián nghị đại phu vì khuyên hôn quân nhanh chóng kéo dài con nối dõi, bị hôn quân cường triệu nữ nhiđãxuất giá vào cung. Nàng kia ngày ngày run sợ trong lòng,khôngbao lâu liền hương tiêu ngọc vẫn.
Nàng thế nhưng có chút thụ sủng nhược kinh?
“Nếu lần sau lại phát sinh loạiđichếch trọng đại này, phải lập tức báo động trước cho ta.”
Nàng khả năng có chút xúc động, thế nhưng vào thời điểm này bỗng nhiên cầm tay Tư Mã Tiêu,nóimộtcâu: “Bệ hạ, chẳng lẽ thiếp hầu hạkhôngtốt sao, loại nữ tử này bệ hạ cũng muốn cho nàng tiến cung.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tư Mã Tiêu nhìn chằm chằm nàngmộtlúc, cũngkhôngbiết có tiếp thu câu trả lời này haykhông, Liêu Đình Nhạn thấyhắnvề saukhônghỏi lại, còn tưởng rằng mìnhđãlăn lộn qua, ai biết đêm đó lúc ngủ, Tư Mã Tiêunóivới nàng ——
Sau đóhiệntại, bởi vì thời gian nàng tiến cung so với nữ chủ nguyên tác sớm hơn rất nhiều, cho nên trực tiếp gặp phải việc này.
Tả gián nghị kia so với nàng càng khẩn trương hơn, trán đổ mồ hôinói: “Có lẽ bệ hạ hẳn là lại chọn lựa nữ tử vừa độ tuổi, thân gia trong sạch lại khỏe mạnh vào cung……”
Lặng immộtlúc sau, Tư Mã Tiêu bỗng nhiên nở nụ cười.hắnthân thể nghiêng về phía trước,nóivới đại thần kia: “Hậu cung củacônhiều mỹ nhân như vậy,khôngai có thể sinh hạ con nối dõi cho trẫm, xácthậtlà các nàng hầu hạ bất lực.”
Liêu Đình Nhạnnóikhôngrõcảm giác của mình, nàng chỉ biết sinh mệnh nữ tử kia trong nguyên tác chính làmộtdòng ngắn ngủn thôi, giống ngàn vạn những người c·h·ế·t vì lũ lụt ôn dịch cùng với hạn hán. Ở trong chuyện là bénhỏkhôngđáng kể, là vai phụ cònkhôngcó tên, nhưng ở thế giới này, lại là người sống sờ sờ.
……
Theo cốt truyện phát triển, nguyên bản lúc này nam chủ hẳn làđãcùng nữ chủ ở trong nhà gỗ tình chàng ý thiếp, nhưng mà giờ phút này Liêu Đình Nhạnđangở trong cung tại Lạc Kinh mỗi ngày loát c·h·ó dữ, bởi vậy Trần Uẩn vẫn cứmộtmìnhmộtchỗ.
Trong phòng bài trí đơn giản, Trần Uẩnmộtmình ngồi ở bên bàn, nhíu mi nhìn hưkhôngtrước mặt, trong giọngnóicó nhàn nhạt bất mãn, “Lộ tuyến của nữ chủ lệch khỏi quỹ đạo, sau này ta còn có thể điều chỉnh, chờ đến khi khởi nghĩa đánh vào cung, lại đưa nàng đến bên ta bồi dưỡng tình cảm, chỉ cần kết cục vẫn ở bên nhau cùng với ta là được. Nhưnghiệngiờ lũ lụt Mật Hà biến mất,đãkhôngcònmộtsố lượng lớn nạn dân, ta làm thế nào tụ tập được nhiều người khởi nghĩa như vậy?”
“Bệ hạ, nếukhôngkéo dài huyết mạch, quốc giakhôngổn!”
“Thôi được, lộ tuyến nữ chủ này chỉ có thể về sau lạinói, ở chung nhiềumộtthời gian, ta cũngkhôngtin nàng còn có thểkhôngyêuta, nữ nhân đều như vậy, thực dễ bị cảm động.hiệngiờ quan trọng nhất vẫn là lộ tuyếnsựnghiệp, lũ lụt nếuthậtkhôngcòn, chỉ có thể chờ nạn hạn hán ôn dịch sang năm.”hắnnóiđến chỗ này cười lạnh gõ gõ bàn, “Ta cũngkhôngtin, nạn hạn hán và ôn dịch trong cốt truyện có thể đơn giản chếchđinhư vậy!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tư Mã Tiêu biểu tình cổ quái, nhìn về phía Đoạn thái phó, “Nguyên lai là gả cho con em Đoạn gia, vậy thái phó cảm thấy theo lờicôvừa rồithìthế nào?nóinhư thế, mẫu hậucôcũng là nữ nhi Đoạn gia, nếu đều là thân thích,nóivậy hẳn nguyện ý vìcôphân ưuđi.”
“khôngphải nàngnóinhớ cha nàng sao, nếu muốn gặphắn, vậy chohắntới gặp nàngmộtlần.” Tư Mã Tiêu đương nhiênnói.
Tư Mã Tiêu cười to, “Gièm pha? Chẳng lẽtrênngườicôgièm pha còn ít?”
Hai người này tuynóilà quan hệ ông ngoại và cháu ngoại, ở chung lại có chút vi diệu. Số ít người biết chút nội tình, nghe hoàng đế hình như có ý gì, đều nhớ lại tin đồn năm đó, sợ tới mứckhôngdám thở mạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lũ lụt Mật Hàthậtsựđược giải quyết, kế tiếp cũngkhôngnghenóitình huống trở nênkhôngtốt, tuy rằng vẫn cứ mưa tothậtlâu, nhưng vị Đô Thủy sứ giả kia tựa hồ rất có kinh nghiệm, cũng thực ra sức trị thủy, bởi vậyhiệngiờ địa phương và số người gặp tai hoạ cũngkhôngphải rất nhiều, càngkhôngxuấthiệncảnh tượng nạn dân bạo động gì đó.
Quyển 1 - Chương 12: Bệ hạ, nếu huyết mạch không kéo dài, quốc gia bất ổn a!
Liêu Đình Nhạn nghe cũng khẩn trương, nàng nghĩ thầm, Tư Mã Tiêusẽkhôngphải lại muốn g·i·ế·t tiểu lão bàđi?
Đoạn thái phó chắp tay, thanhâmbình tĩnh, “Bệ hạ, mưu đoạt thần thê, chính là gièm pha.”
khôngnóiđến Liêu sứ quân ra roi thúc ngựađiLạc Kinh như thế nào,mộtngày nọ Liêu Đình Nhạn lại cùng Tư Mã Tiêuđiđại triều hội, kiến thứcmộtlần náo nhiệt.
Nàng nhạy bén pháthiệnđề tài này tựa hồ có chút cấm kỵ, bởi vì tiếngnóinày vang lêntrênđại điện, lập tức trở nên vô cùng an tĩnh, giống như tất cả mọi ngườiđangchờ Tư Mã Tiêu phản ứng, Liêu Đình Nhạn còn nhận thấy rất nhiều tầm mắt đại thần cổ quái đặttrênngười mình.
Liêu Đình Nhạn trợn mắt há hốc mồm nhìn phát triển này, cả người đều lâm vào mê mang.
nóiđến cũng kì quái, hậu cung của Tư Mã Tiêu nhiều mỹ nhân như vậy, lạikhôngthấymộtngười mang thai sinh con, hơn nữa tiền triều hậu cung, đều chưa từng có ai ở trước mặt Tư Mã Tiêu nhắc tới con nối dõi —— đây vẫn là lần đầu tiên Liêu Đình Nhạn nghe thấy có người ở trước mặt Tư Mã Tiêunóiđến việc này.
—— “Đúng là bởi vì thế giới trước mắt phát sinhđichếchkhôngrõ, hệ thống mới có thể đánh thức ý thức của ngài. Việc điều chỉnh đúng cốt truyện cần ngài toàn quyền xử lý, suất diễn ngôn tình cùng với nữ chủ là cực kỳ quan trọng, làm nam chủ ngôn tình ưu tú hệ liệt JHX09, ngài hẳn là rất quen thuộc cốt truyện như thế, rốt cuộc ngài cũng từng thích làm loại nam chủ giả thiết này, mức độ tương tự rất cao.”
A Kiều: A, tất cả đều sơ hở.
Liêu Đình Nhạn trong lòng giật mình, rũ lông mi xuống giả vờ đáng thương, “Hà Hạ cũng có chi nhánh Mật Hà, thiếp vì hốt hoảng cómộtgiấc mộng, mơ thấy lũ lụtkhôngngừng, bao phủ Hà Hạ, cho nên thập phần lo lắng, chỉ sợ bởi vì thiếp rời xa cố hương trong lòng nhớ nhà, lại nhớ mong phụ thân, mới có thể thất thố như thế.”
Nàng giống ngày thường lui tới ở bên Tư Mã Tiêu làm cẩu phát ngốc, chợt nghe trong điệnmộtvị đại thần nhắc tới vấn đề con nối dõi của hoàng đế.
hắnlúc trướcthậtsựkhôngnóimạnh miệng, Liêu Đình Nhạn lúc này mới hiểu, nguyên lai hoàng đếthậtsựcó thể muốn làm gìthìlàm.
“Ta cho ngườiđiHà Hạ truyền chỉ, để phụ thân nàng lên Lạc Kinhmộtchuyến,hắndùng khoái mã tới đây,khôngbao lâu nàng có thể gặphắn.”
Chờmộtchút……hắncũngkhôngphải cố ý mất nướcđi?
Trần Uẩn áp xuống bực bội, vung tay lên trước mặt, đứng lên sửa sang vạt áo, cầm lấy cung tiễn treo ven tường và sọt tre, mở cửađira ngoài. Ra cửa, biểu tình củahắnliền trở nên ôn hòa trong sáng, đầy người chính khí, chọc đếnmộtítcônương tuổi trẻ cùng với các tiểu tức phụ trong thôn đều lặng lẽ nhìnhắn.
Quay đầukhôngnhìn Tư Mã Tiêu, Liêu Đình Nhạnnhẹgiọngnói: “Nếukhôngcó việc gì, thiếp đương nhiênsẽkhônglo lắng nữa.”
Liêu Đình Nhạn vô ngữ, nhớ tới chính mình bị ôm ngủ ban đêm thế nào. Ha hả, mỹ nhân hầu hạ bất lực, là ngươi con mẹ nó chính mìnhkhôngđượcđi, hắc hưu đềukhônghắc hưu, sinhkhôngra hài tử còn có mặt mũi trách tiểu lão bà sao?
Tư Mã Tiêu gõ tay vịn,trênmặt mỉm cười, dường như tính tình tốt, hỏi đại thần kia: “Tả gián nghị cảm thấy trong cung mỹ nhân vì saokhôngthể vìcôkéo dài huyết mạch đây?”
Liêu Đình Nhạn có chútkhôngxác định Tư Mã Tiêu bị bệnh có phảithậtnghiêm trọng như vậy haykhông.
Trong nguyên tác nữ chủ nghe xong việc này, đương nhiên là đối với cẩu hoàng đế vừa sợ vừa hận lại càng chán ghét, mỗi ngày tưởng niệm tình lang, cho nên chờ sau khi nam chủ tới cứu nàng, nàng vì cảm động cũng liền quên mất mình lúc trước bởi vì nữ xứng nháo mâu thuẫn vớihắn, thuận lý thành chương hòa hảo cùng nam chủ.
Suy nghĩ cẩn thận cái này, Liêu Đình Nhạn lại giận dữ, nếu có thể làm được, trong nguyên tác vì sao lại mặc kệ! Tìm c·h·ế·t đây! Nếu lúc phát sinh tai nạnhắnlàm chút thi thố, về sau quan tâm nạn dân, sau nữa khi phát sinh nạn hạn hán c·h·ế·t rất nhiều người mới phát sinh bạo động,khôngđể binh sĩ tùy ý chém g·i·ế·t trấn áp, cũngsẽkhôngnháo đến cuối cùng khởi nghĩa khắp nơi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.