Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói


Thuần Vu Tức đột nhiên diễn quá độ, bắt đầu bán thảm, hình dung chính mình thànhmộttiểu đáng thương chịu đủ gió táp mưa sa, làm cho hai mẹ con vỗ vềhắnnửa ngày, đến ngày hôm sau lái xeđiđạo quantrênnúi, người làm biếng như Quách Nhung còn chủ độngnóitự mình lái xe, để Thuần Vu Tức ở ghế sau nghỉ ngơi.

Thuần Vu Tức chần chờ rồi ừmộttiếng, sau đó mới thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, toàn bị coi là congái, còn bị đánh mặt mũi bầm dập.”

“Sao có cảnh sát tới đây? Có phải Thuần Vu Tức pháthiệnchúng ta, báo nguykhông?” Gã cao gầy nhớ tới hai đồng lõa bị bắt giữ, trong lòng thấp thỏm, “Lúc trước ở thủ đô, bọn lão Uông cũng bị bắt, sao lại trùng hợp như vậy?”

“Ba ba khi cònnhỏthậtđáng thương a! Nhưng tất cảđãquađi!”hiệntại Quách Tiền là bá chủ trong lớp, cũng rất có hiếu tâm mà vỗ vỗ cánh tayhắn.

“Cả nhà cứ nghỉ ngơithậttốt, ngày mai buổi sáng tôi gọi mọi người rời giường, còn mấy người khách nữa cũngđãnóitrước, cùng chúng tađiđạo quan thăm viếng, mọi người có thể chăm sóc lẫn nhau.”

“Sao lại có nhiều người cùngđinhư vậy?”

“Mọi người nếuđãđường xa thăm viếng đến dâng hương, cũng là có tâm, trong quan chúng ta năm nay mới vừa đưa ra thăm quan trực tuyến, cài cái APP này, mùngmộtmười lăm có phát sóng trực tiếp pháp hội, còn có WeChat này, là WeChat của đạo khán chúng ta, có thể xemmộtchút.” biểu thúc đạo sĩ nhìn dáng vẻ là phi thường quen thuộc việc này,mộtlần thao tác tự nhiên lưu loát, dẫn bọn họđinơi nơi, còn vẽ phù cho người cóyêucầu.

Quách Nhung và Quách Tiền cùng nhau cười ha ha ha. Vợ của bạn học cũđingang qua cửa, nghe bên trong có tiếng cười hi hi ha ha, trở về cảm thán với chồng, “Người bạn học củaanhđó, tình cảm với vợthậttốt, vừa rồi em nghe thấy ngườimộtnhà bọn họ cười cười nháo nháo,thậtvui vẻ.”

Nhưng mà trang trạiđãđầy người ở, hai gã nghe bà chủ cự tuyệt, tâm tìnhkhôngtốt, lộ ra hung tướng, bạn học của Thuần Vu Tức thấy vợ bị người ta làm khó, trực tiếpđitới đứng chỗ đó, nghiêng mắt nhìn hai đầu trâu mặt ngựa trước mặt, “Chỗ chúng ta xácthậtphòngđãđầy, sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chờhắnvề phòng tắm, đóng cửa lại, Quách Nhung kéo Quách Tiền đến bên người, thương lượng với nó: “Con xem, con đừng nghĩ ghép mẹ và ba con thànhmộtđôi nữa, nếukhôngvề sau mỗi ngày mẹ đều phải tắm rửa như ba con, còn có thể chịu nổi sao? Ngày tháng quả thực quá khó sống rồi.”

Gã ục ịch đôi mắt nhìn chằm chằm Thuần Vu Tức, giơ tay cầm bình nước khoáng uống, phun ranói: “Chúng ta ở phía dưới này chờ, đừng đểhắnpháthiện, rút dây động rừng.”

Loại chuyện này mỗi nơi đều có, chỗ bọn họ ngẫu nhiên cũngsẽnghenóiđâu đó có người bị cướp tiền, nhà ai mất trẻ con, đặc biệt là lúc mùa du lịch thịnh vượng, người đồng liền dễ xảy ra chuyện.

Quách Nhung chà xát tay,đitới mỹ nhân, “Hì hì hì, ta tới ~”

……

Vài người khác đều hơi ngạc nhên, theo bản năng nhìn về phía minibusđangđỗ ở kia.

“Vợ cậu là đau lòng cậu ngày hôm qua uống rượu đó, để cậu nghỉ ngơi nhiều.” Bạn học cũ trêu ghẹo bọn họ, lạiđiđón mấy lữ khách khác cũng muốn cùng theođiđạo quan thăm viếng, bởi vìkhôngphải tất cả mọi người đều có xe,hắndứt khoát lấy hai chiếc minibus,hắnvà em traihắnmỗt người láimộtchiếc, chở cha mẹ và bảy tám lữ khách lên núi.

Bọn họ cơm nước xong rờiđi, quả nhiênđitìm hai gã đó, cũng chưanóigì, chỉ giốngnóichuyện phiếm hỏi hỏi hai người người ở nơi nào, tới làm gì. Gã ục ịch còn coi như trấn định, trả lời bậy bạ hai câu, thấy bọn họ định bỏđi, trong lòng mớinhẹnhàng thở ra.

Bạn học cũ của Thuần Vu Tứcnóichuyện với biểu thúc, bảo ông ấy miễn phí viết hai tấm phù tránh họa giải tai, đưa cho Thuần Vu Tức.

Thuần Vu Tức xoay người lại,nhỏgiọngnóivới nó: “khôngphải, là giường quánhỏ, ngủkhôngquá quen.”

Thuần Vu Tức nằm nghiêng bên trái, Quách Tiền nằm giữa, Quách Nhung ngủ ở bên phải. Nàng và Quách Tiềnkhôngra tiếng, giống như thực nhanh là ngủ rồi, nhưng Thuần Vu Tức vừa rồi có vẻ mặt mệt mỏi, tắm xong lạikhôngmuốn ngủ, lăn qua lộn lại.

Nghenóitrang trại cá có thể ở lại, hai gã tính toán, dứt khoát xuống xe dừng chân ở trang trại cá, dù sao bọn họ chuẩn bị g·i·ế·t Thuần Vu Tứcthìrờiđi, đến lúc đó chạy ra bên ngoài, chuyện gì cũngkhôngcòn, loại việc này bọn họ rất quen thuộc.

Thuần Vu Tứckhônghé răng, chờ Quách Nhungđiđến mép giường,hắnbỗng nhiên nhấc chânmộtcái, đẩy người ngã ởtrêngiường,hắnchốngmộtcái liền ngồi dậy, tiêu sái cởi áo khoác,đivào trong phòng tắm.

Giường chỉ là giường đôi bình thường, trong phòng cũngkhôngcó thứ khác có thể nằm ngủ, hiển nhiên là ba bọn họ phải ngủ chung. Thuần Vu Tức uống hơi nhiều, dựa vào mép giường, rũ lông mi rất dài, che đôi mắt phía dưới thànhmộtmảnh bóng mờ mông lung, đèn ngủ màu ấm áp đặt ở mép giường chiếu lên mặthắn, đúng làmộtmỹ nhân say rượu hoạt sắc sinh hương.

“Con trai, mẹ cảm giác hai người kia có điểmkhôngthích hợp.” Mẹ của bạn học mở trang trại cá vài thập niên,đãgặp người muôn hình muôn vẻ, vừa rồi thấy hai người đó ánh mắt lén lút nhìn nơi nơi liền cảm thấykhôngđúng,đira ngoài ao bắt cá về nấu ăn,trênđường thấy hai người kia nằm ở cách đókhôngxa nghỉ ngơi trongmộtchiếc xe, trong lòng càng cảm thấykhôngđúng, liền tìm con trai tớinóivớihắnchuyện mình hoài nghi, “Sợkhôngphải nhân lúc bây giờ đông người, làm chuyện ăn trộm ăn cắp, cướp bóc a, còn có khả năng bắt trẻ con!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tới, chụpđi, phải chụp đẹp!” Quách Nhung đứng ở trước tú cầu, làm tư thế khẽ ngửi, tự mình cảm giác đẹp vô cùng.

Quách Tiền khoa tay múa chânmộtlúc với di động, cuối cùng nhận thua, yên lặng dâng điện thoại cho Thuần Vu Tức bên cạnh, “Ba, nhờ vào ba.”

“Cầmđi, hữu dụng hay vô dụngthìtôi cũngkhôngdámnói, nhưng tớimộtchuyếnkhôngthể taykhôngtrở về.” (đọc tại Qidian-VP.com)

PS: Còn có app dâng hương trực tuyến đó!

“khôngđược, khẳng định là bọn họ, bọn họ muốn chạy, mau ngăn lại! Mau gọi điện thoại về cục phái người chi viện!”

Quách Tiền hì hì cười: “Nếu ba ngủ rồi, cònkhôngphải là phạm tội sao.”

Hai người thương lượng xong,mộtđường theo đến dưới chân núi đạo quan, thấymộtđám người xuống xe bắt đầu chụp ảnh, vận động thân thể, bọn họ liền đỗ lại ở gần đấykhôngnhúc nhích.

Cùng lúc đó, hai gã đàn ông truy tìm đám người Thuần Vu Tứckhôngngủkhôngnghỉ cũng rốt cuộc tìm được đến nơi. Lái cái xe minibus rách nát đóđitheo đám người kiakhôngxa.

Thuần Vu Tức nhắm mắt lạinói: “…… Tôi còn chưa ngủ đâu, những lời nàykhôngthể chờ tôi ngủ rồi lạinóisao.”

Quách Nhung chống đầu nằm ởtrêngiường, “Được rồi, xem ra ba con xácthậtuống nhiều đau đầu, hôm nay tiết mục còn lạiđãhết. Nhưng mà mỗi ngàyhắnta đều tắm rửathìcòn có thể hiểu được, vì sao còn bắt chúng ta giống thế phải tắm rửa mỗi ngày?”

Phù cũngkhôngđắt, Thuần Vu Tứckhôngthiếu chút tiền ấy, cười nhận phù, quay đầu liền tặng tiền dầu mè trong app dâng hương trực tuyến.

“Còn may người ở đâykhôngnhiều như thủ đô.” Gã cao gầy trong lòng xúc động.

Thuần Vu Tức nghỉ ngơimộtđường, lúc này tinh thần khá tốt, nhưnghắncứ cảm thấy hình như có người nàođangnhìnhắn, nhìn xung quanh khắp nơi rồi lạikhôngpháthiệncái gì dị thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong phòng tắm truyền đến thanhâmThuần Vu Tức, “Hai người nếukhôngmuốn để tôi nghe thấy,thìđừngnóilớn tiếng như vậy.”

Quách Nhung thoạt nhìn giống như ngủ rồi đột nhiên mở to mắt: “Dù sao cũng chưa ngủ,khôngbằng chúng tanóichuyện ban đêm a, vừa rồitrênbàn tiệc bạn học củaanhnóilúc cònnhỏanhthựcnhỏgầy, có phải thường xuyên bị khi dễkhông?”

Mẹ con Quách Nhung Quách Tiền ngồi ở bên nhìnmộtlát, Quách Tiềnnhỏgiọngnói: “Mẹ, mẹ động tâmkhông, muốn conđira ngoài ngủ riêngtrênsô phakhông, cho mẹmộtkhônggian để phát huy?”

“thậthay giả? Quá đáng thươngđi?” Quách Nhung cảm khái, năm đó nàng chính là giáo bá, nào có ai dám khi dễ nàng.

Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói

Bạn học cũ cũng cảm thán, “Đúng vậy, nghenóicậu ấyđanglàm lão bản, công việc nhiều lại bận, ngày nghỉ còn mang vợ conđidu lịch. Lúc chúng tađihọc vẫn ngồi cùng bàn, lúc ấy cậu ấy giống nhưanh,nhỏnhỏgầy gầy, vóc dángkhôngcao, giốngcôgáinhỏ, nhưng lại đặc biệt hung, thường xuyên đánh nhau với người khác.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xếp hàng tắm rửa.”

“Đánh nhau?” Vợhắnkhôngquá tin tưởng, “Bạn học củaanhnhìn thực văn nhã a,khônggiống nhưsẽđộng thủ đánh nhau với ai.”

Quách Tiền: “Mẹ, sao mẹ lại giống hệt như mèo,khôngthích tắm rửa? Ngẫm lại ba con đẹp như vậy, mẹkhôngthể khắc phụcmộtchút vấn đề nhonhỏnày sao?”

Ai biết mấy cảnh sátđira ngoàikhôngbao lâu, trong đómộtngười tuổi hơi lớn tuổi bỗng nhiên amộttiếng, đập lên đầu mình, “Tôinóisao lại quen mắt thế, người vừa rồi kia, gã cao gấy ở ghế phụ hình như là tội phạm gian d·â·m phụ nữ bị truy nã lần trước kia, trong huyện chúng ta còn có người tới tuần tra đó!”

Mặc dù phù này linh nghiệm haykhông, cảnh sắc đạo quantrênnúi vẫn thựckhôngtồi,trênsơn đạo ở hậu viện trồngmộtloạt bạch tú cầu, nghenóilà vài thập niên trước cómộtdu học sinh chạy đến đây làm đạo sĩđãtrồng ra, rất nhiều năm, tiền điệnđãsửa chữa lại hai lần, tú cầu này vẫn hàng năm nở hoa.

“Bọn họ nhiều người như thế, khẳng định làkhôngthể động thủ, chúng ta theo phía sau, chờ bọn họđilạc lạinói.”

mộtđám người buổi sáng tới đạo quan, trở vềđãlà buổi chiều. hai gã theo dõi chờkhôngkiên nhẫn, xuống xe dựa vào ven đường hút thuốc, hút hai bao mới nhìn thấy người ra,đitheo bọn họmộtđường tới trang trại cá.

Bên này ăn cơm vô cùng náo nhiệt, bên kia hai gã ởtrênxe cả đêm giờ phút này có chút kinh hồn táng đảm.

“Ha ha ha ha! Lừa em làm gì, đương nhiên làthật, lúc cònnhỏkhônghiểu chuyện mà, nếu làanhhiệntại, những nhãi ranh đóanhdùngmộtchân liền đá bay.”

Trang trại cá của đồng học cũ còn có khách sạn do gia đình làm chủ, thời gian này vốn dĩ đều đầy ngập khách, nhưng vẫn lấy ramộtphòng cho bọn họ ở.

“Mọi người cũngkhôngcần sợ, tôi có em họ, công tác ở đồn công an huyện, ngày mai tôi gọi chú ấy tới trang trại cá ănmộtbữa cơm, những người len lỏi đến giựt tiền, sợ nhất nhìn thấy cảnh sát, nếu thựcsựcó ý xấu, khẳng định tự mình bị dọa chạy.” Bạn họcnóiđượcthìlàm được, ngày hôm sau, có mấy cảnh sát tới trang trại cá.

Thuần Vu Tức thực nhanh nghe thấy bạn họcnóiviệc này, bọn họ nghi ngờ hai gã kia có vấn đề,khôngcó chứng cứ nên nhắc nhở người ở trang trại cá trước, buổi tốikhôngnên chạy loạn ra ngoài, ban ngàyđira ngoàithìmọi người cùng nhau, tiền nong phải bảo quản tốt.

“Em thấy bây giờanhto như vậy, còn tưởng rằng trước kiaanhnóivới em khi cònnhỏbị khi dễ là bịa ra để lừa gạt em đó.”

Thuần Vu Tức tiếp nhận di động bắt đầu tìm chỗ, chụp hai tấmkhôngvừa lòng lắm, tự mình tới chỉ đạo Quách Nhung bày tư thế, ưỡn ngực họp bụng theohắn, ngườimộtnhà ở chỗ này tiêukhôngít thời gian.

“Mau vàođi, đềuđitheo tôi!” Bạn học thét to, bảo bọn họ cùng nhauđivào đạo quan thăm viếng, còn riêng mời biểu thúc làm đạo sĩ ra chiêu đãi mọi người, đại sư đó là đạo sĩhiệnđại tiêu chuẩn, há mồm tiếnganh, ngậm miệng tiếng Pháp, có thểnóihọc thuyết điển cố Đạo gia, có thể thuộc đạo thư, còn có thểnóikhoa học phát triển, trong túi có ipad, là nhân vật hoạt ngôn.

trênxe hai gã nghe thấy lời này, cũng hồ đồ, sau đó bọn họ phản ứng lại, gã ục ịch nhanh chóng khởi động xe muốn chạy.

“Sợ cái gì!” Gã ục ịchâmâmtrắc trắcnói: “Chúng ta xem tình huống trước rồi lạinói!”

Mới vừa cởi hai cúc áo sơ mi, Thuần Vu Tức từ trong phòng tắm thò ra nửa thân mình, “Bởi vì các người ngủ chung với tôi, cho nên phải tắm.”

Em họ cảnh sát nghe thấy hoài nghi, vung tay lên: “Việcnhỏ, lúc chúng emđisẽqua nhìn xem,thậtlà người xấu thửmộtlần liền ra.”

Hai gã thấyhắnlớn lên cao tráng, lại gặp Thuần Vu Tức mấy người xuống lầu ăn cơm chiều,khôngmuốn để ai chú ý, đành phải đầy mình tức tốiđira ngoài,khôngdámđixa, sợ Thuần Vu Tức nửa đường biến mấtkhôngthấy, đành phải nằm ởtrênxe nhìn chằm chằm.

Quách Tiền lặng lẽ chọc lưnghắn, gọi: “Ba, có phải ngủ cùng mẹ con nên quá khẩn trương, ngủkhôngđược haykhônga?”

“En đừngkhôngtin, cậu ấy hung hơnanhnhiều, ai dám khi dễ cậu ấy,nóilung tung về nhà cậu ấythìcậu ấy tìm người ta đánh nhau, đánhkhônglại, tự đánh đến máu mũi chảy xuống, cậu ấy cũngkhônglau, mang theo mặt dính máuđivăn phòng tìm giáoviên, về sau đứa bé đánh nhau với cậu ấy bị phê bình. Khi đó lớp học chúng ta có mấy học sinh lưu manh đều nhìn cậu ấykhôngvừa mắt, bắt mọi người xa lánh cậu ấy, chỉ cóanhlặng lẽnóichuyện cùng.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói