Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 5 - Chương 123: Cái này của ai?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 123: Cái này của ai?


Bí thư bình tĩnh trả lời: “đãbiết, BOSS.” Lão bản này củahắn,hiệntại trừkhôngthích chơi nữ nhân, tính tình cũng càng thêm táo bạo hơn, còn làm chút việckhôngổn. Nhưnghắnkhôngthèm để ý, bởi vì trả tiền lương cũng đủ mua lương tâm củahắn,hắnchẳng quan tâm lão bản này rốt cuộc là muốn g·i·ế·t người hay là muốn phóng hỏa.

Chiếc xe màu đỏđitrong màn mưa, trongmộtgóc bãi đỗ xe,mộtchiếc xe màu đen khác cũng chậm rãiđitheo, ở phía sau chiếc xe màu đỏ.

“Bên ngoài nhiệt độ thấp, trời còn mưa,cômặc ít như vậyđira có thể lạnh c·h·ế·t, mặc áo khoác của tôi vàođi.” Thuần Vu Tức ngồi trước máy tính, mười ngón tay thon dài lộc cộc bay múakhôngngừngtrênbàn phím, bớt thời giờ liếc Quách Nhungmộtcái, ý bảo nàng bên cạnh có áo khoác gió kiểu nữ. Hôm nayhắnmặc nữ trang, tóc buộc ở sau đầu, đôi mắt hẹp dài, mang mắt kính, từ mỹ nhân cao quý biến thành nữ cường nhân thương nghiệp.

đãlâukhôngphát ra tiếng, hệ thống xanh hoá bỗng nhiênnóichuyện ở trong đầuhắn, “Tới báo cáo cho ngươimộtchút,khônggian chủ của ngươi lại sụp đổmộttiểu thế giới, bởi vì biểu nhân cách của ngươi cưỡng bách nữ chủ nên mới bức tử người ta.”

……

khôngphải, ba bakhôngphảikhôngđáng tin cậy như mẹ. Quách Tiền đá đá cặp sách của mình, lắc lư ở cửa hai vòng. Bỗng nhiên,hắnnhìn thấy trong màn mưamộtbóng người giơ dù vội vàng chạy tới, lập tức đeo cặp sách lên lưng, chờ mong ló đầu ra.mộttiếng ba còn chưa gọi ra, nó liền pháthiệnđókhôngphải ba nó, làmộtgiáo viên trực ban trong trường học.

“thậtlà vô dụng, tìm người từ nơi nào?mộtcọng lông người ta cũng chưa đụng đến,đãtự đưa toàn bộ vào ngục giam, tôi tiêu tiền để cho bọn họđilàm trò khôi hài sao?” Lệ Dạ mới vừa xử lý xong hai người sa lưới ở thủ đô, lại nhận được tin tức hai gã khác sa lưới ở tỉnh H,khôngkhỏi nổi trận lôi đình giận dữ.

Tới đoạn đường dự định g·i·ế·t người, người trung niên hung hăng lên, giẫm chân ga đâm vào chiếc xe màu đỏ.

hắnđiqua, định kéo vải trắng, muốn nhìnrõràng người phía dưới. Bác sĩ hỏihắn: “anhlà người nhà sao?”

Người đàn ông trung niên ngồitrênxe màu đen nuốt nước miếng, đôi mắt gắt gao nhìn phía trước, nhiệt độkhôngkhí xuống thấp nhưng cái trán lại toát ramộtlớp mồ hôi mỏng. Ông ta vô cùng khẩn trương, khẩn trương lại sợ hãi, tay cầm láiđangrun rẩy, nhưng vẫn gắt gaođitheo.

Hộ sĩ bị dáng vẻ củahắndọa cho sửng sốt, theo bản năngnói: “Tai nạn xe cộ? Có người ở phòng cấp cứu, số 2 ……”

Thuần Vu Tức: “nóicợt nhả cái gì, nhanhđiđón con cho tôi, chìa khóa xe ởtrênbàn, tự lấyđi.”

“Mauđi, lập tức làm tốt việc này!”hắnđột nhiên lạnh giọng quát, dọa sợ bí thư.

“Đừng a, Tiền quân trưởng, chúng ta lập tức có thể thắng, cậu kiên trìđi!” Mấy đứa bé nháo lên cãi cọ ồn ào.

Mưa càng rơi càng lớn, cổng trườngkhôngcómộtbóng người, học sinh lớp bé phần lớn được phụ huynh đónđirồi, còn lại mấy học sinhkhôngai tới đón, an vị chờ ở phòng nghỉ. Mấy đứa bé này cũngkhôngchờ, tự chế bàn cờ dài 2m rộng 1m,đangchơi đánh cờ. Chém g·i·ế·t vài ván, Quách Tiền có chút tâm thầnkhôngyên, ném quân cờ trong tay, “khôngchơi nữa.”

Giáo viên biểu tìnhkhôngquá tốt, nhìn thấy nóđivài bước tới, chầm chậmnóivới nó: “Quách Tiền, vừa rồi nhận được điện thoại,nóimẹ contrênđường tới đón conđãbị tai nạn xe cộ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“mộtlần nữa tìm người, lần nàykhôngcần tìm những kẻ có tiền án, tìm cho tôi kẻ cần tiềnkhôngcần mạng. Tôikhôngmuốn chờ lâu, tôi cần phải nhanh chóng nghe thấy tin Thuần Vu Tức c·h·ế·t.” Lệ Dạ ánh mắt sắc bén, ngữ khí lạnh băng.

“Vẫn phải cẩn thận, đừng yên tâm quá sớm, tôi cảm thấy Lệ Dạkhônggiống như người dễ dàng từ bỏ.” Thuần Vu Tứcnói.

Quách Tiền ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn thầy, nhưkhônghiểu thầy giáonóicái gì. Đứanhỏnày luôn luôn tinh ranh, thầy giáo chưa từng thấy nó như thế, vội ngồi xổm xuống an ủi, “Con đừng sợ, còn chưa biết tình huống thế nào, mẹ conđãđược đưa đến bệnh viện, ba con cũng ở bên đó, bây giờ thầy lập tức đưa conđi, khẳng địnhkhôngcó việc gì ……”

Quách Nhung cười hì hì kéo chìa khóa xetrênbàn, mặc áo khoác gió củahắnvào, có chút rộng,khôngquá vừa với nàng, nhưngđira khỏi công ty bị gió lạnh thổi vào mặt, nàng liền cảm thấy áo khoác nàythậttốt, mặc ấm áp nha. Hơn nửa khuôn mặt đều vùi vào cổ áo, Quách Nhung mở dù, che khuất nửa ngườitrên, vội vàng chạy đến bãi đỗ xe, mở cửa xe chui vào.

Quyển 5 - Chương 123: Cái này của ai?

Quách Tiền cau mày,đitới cửa nhìn ra bên ngoài, bên ngoài màn mưa đầy trời,khôngcó ai tới bên này. Sao lại thế, hôm nayđãmuộn thế này, ba ba sao cònkhôngtới đón nó? Dù ba có việc, cũngsẽcó mẹ tới, lạinóinếu hai người đềukhôngthể tới, cũngsẽgọi điện thoại. Chẳng lẽ quên mất nó?

hắnlại gõ mấy dòng lệnh, di động bỗng nhiên sáng lên, là đến từ điện thoại của Quách Nhung. Thuần Vu Tức cầm lấy di động nghe máy, “Sao còn chưa về?”

Người đó đáp ứng rồi.

Nàngkhôngcó xe, làđixe của Thuần Vu Tức.

“Tôi xem Lệ Dạ hẳn là từ bỏ chúng ta rồi, cảm giác hình như cũngkhôngdụng tâm.” Quách Nhungnói.

Thuần Vu Tức hốc mắt ửng đỏ, kéo vải trắng ra, nhìn thấymộtngười đàn ông trung niên mặt dính đầy máu.

Thuần Vu Tức cùng với Quách Nhung, Quách Tiền về đến nhà, bọn họ đương nhiênkhôngbiết phía sau màn có nam chủ trước tự biến mình thành vai ác, cáchkhôngđánh về phía bọn họ, bởi vì hai lần công kíchkhôngcó hiệu quả,đãbị tức giận đếnkhôngnhẹ. Đối với bọn họ mànói, cuộc sống cực kỳ bình tĩnh, hết thảy đều trở lại như trước.

hắncòn chưanóixong, Quách Tiềnđãvứt bỏ cặp sách, hất tay thầy giáo ra,khôngrênmộttiếng xông ra ngoài màn mưa to, thầy giáo vội vàng theo sau, còn quay đầunóivới các bạn học khác nghe thấy tiếng vừa chạy ra: “Các con về trước chờ, đừng chạy ra ngoài!”

Đại khái là mưa quá lớn,hắnnghĩ.

“Phái hai ngườiđixử lý chuyện H thị bên kia, làm cho bọn họ câm miệng, đừngnóira bất kìmộtcâu gì về tôi, hiểu chưa.” Lệ Dạ lạnh lùngnói.

đãphát giậnmộthồi, Lệ Dạ mạnh mẽ ngăn chặn táo bạo trong lòng, ngồi ởtrênsô pha cho mấy trợ lýđixuống, chỉ để lạimộtbí thư thân tín nhất.

Điện thoại bên kia, thanhâmlạikhôngphải Quách Nhung, mà làmộtgiọng xa lạ, “Xin chào,khôngbiếtanhvà chủ nhân số điện thoại này có quan hệ gì, nhưngcôấyđãxảy ra tai nạn xe hơi, được đưa đến bệnh viện chúng tôi ……”

Ông tađãxem ảnh chụp Thuần Vu Tức, hôm nay ở chỗ này nhìnmộtngày, biết người mình phải đâm c·h·ế·t mặc quần áo gì, cũng ở chỗ cố chủ có được tư liệu, biết hành trình Thuần Vu Tức lái xeđiđâu này mỗi tuần vào thời gian này. Vừa rồi trời mưa quá lớn, hơi nước mờ mịt, người trung niên tâm thầnkhôngyên, thất thần trong chốc lát,khôngthấy Quách Nhung ra, chỉ nhìn thấymộtbóng người cầm ô nhanh chóng chui vào trong xe của nhân vật mục tiêu,hắnmơ hồ nhìn thấy đối phương xácthậtmặc cái áo gió dài màu trắng hôm nay.

Lại qua mấy ngày, đến thứ sáu. Mỗi thứ sáu, đều là Thuần Vu Tứcđitrường học đón Quách Tiền, trực tiếp đưa nó về công ty. Bởi vì thứ sáu bình thường Quách Nhung phải cùng các đồng nghiệp kiểm tra đánh giá trò chơi, còn ngẫu nhiênsẽcó họp offline, rất nhiều hoạt động đều vào thứ sáu, bọn họ tương đối bận. Nhưng làm lão bản, thứ sáu Thuần Vu Tức tương đối rảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo lý Lệ Dạhiệnkhôngphải tổng tài,khôngcần nhiều bí thư, trợ lý như vậy, nhưnghắnsao có thể chịu đựng được mình chỉ là giám đốc bá đạo, cái danh hiệu này nghe vào giống như trò đùa, vì thếhắnrời khỏi gia tộc, tự mình trù bị mở công ty mới, chuẩn bị thượng vị làm tổng tài, lại lần nữađil*n đ*nh cao nhân sinh, đương nhiên cũng đem theo toàn bộ thân tín của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Tiền gật đầu tán đồng: “Con cảm thấy banóikhôngsai, chúng ta vẫn ở trong nguy hiểm, cho nên ba xem, nếukhôngchúng ta cùng ở với nhau, như vậy càng an toàn hơn.”

Thuần Vu Tức còn chưa chỉnh song số liệu, nhìn đồng hồ trước mắt, pháthiệnđáng nhẽ lúc này phải đón con xong về tới nơi rồi, nhưng Quách Nhung còn chưa trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tuần này đưacôvà Tiền Tiềnđimua quần áo.” Thuần Vu Tức cũng ý thức được vấn đề này, lạinóithêm.

Thuần Vu Tức đóng cửa nhà các nàng, để hai mẹ con lại, tự mìnhđilên lầu.

Bởi vìhắnkhôngthểđi, còn Quách Nhung lại vừa lúc tuần nàykhôngcó việc gì, nên nàngđiđón con.

“Tôi vớianhkhôngoánkhôngthù, nhưng tôi cần giếtanh, dù sao tôi đâm vào, chúng ta đều phải c·h·ế·t, xem như tôi bồi mạng choanh, mọi người về sau đều là quỷtrênđường,anhchớ có trách tôi……” Người đàn ông miệng lẩm bẩm, lau lòng bàn tay ướt mồ hôi vào đầu gối.

hắnnhanh chóng đuổi đến bệnh viện, bởi vìđiquá vội quên lấy ô, xuống xe vào bệnh viện bị gặp mưa, trang dung tinh xảotrênmặt đều bị nhòe. Từ trước đến nay Thuần Vu Tức vẫn chú ý bề ngoài lạikhôngrảnh lo đến, tócnhỏnước, hỏi y tá trước đài “Vừa rồi người bị tai nạn xe cộ đưa tới ở đâu?”

Thuần Vu Tức: “……ai đây?”

“Tuyệt quá a, ba bathậtlà tốt! Dù mỗi ngày con tăng ca, bakhôngcho con thêm tiền lương, cũng vẫn là ba ba tốt nhấttrênthế giới!”

Tay Thuần Vu Tức ấntrênbàn phímđãcứng đờ, đánh ramộtđoạn kí tự lung tung, nhưnghắnkhôngquản, hỏi thêm hai câu về tình huống và địa chỉ, lập tức đứng dậy,đira bên ngoài, “Ai lái xe đến, cho tôi mượn chìa khóa!”

……

Quách Nhung mặc rất đơn giản, mái tóc màu vàng rơm có chút phai màu, mọc ra tóc đen, vốn dĩ địnhđinhuộmmộtchút, nhưng Thuần Vu Tứcnóichờ nàng nuôi tóc ra trước, đến lúc đó ở nhàhắntự nhuộm màu sắc có phẩm vị hơn. Rất nhiềucôgáilúc nhiệt độ thấp mặc ít là vì phong độ, Quách Nhungthìkhôngphải, nàng chỉ thuần túy là lười, sống rất đơn giản, nàng và Quách Tiền đến bên này ở, căn bảnkhôngcó nhiều hành lý, quần áo thích hợp cho mùa này còn chưa có đâu.

Vốn dĩ thứ sáu này cũng là Thuần Vu Tứcđiđón thằng bé, đáng tiếc lâm thờihắncó việc, bởi vì pháthiệnmộtBUG trò chơi khó giải quyết,yêucầuhắnlà ‘thủ lĩnh’ tu chỉnh, vì thếhắnkhôngthểkhôngđeo mắt kính ngồi ở máy tính gõ bàn phím.khôngsai, lão bản này là người lập trình, nếu kỹ thuật củahắnkhônggiỏi, cũngkhôngáp được nhiều kỳ tài như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lệ Dạkhôngnóigì, nếu có thể,hắncũng muốn g**t ch*t những nữ chủ ‘giả mạo’ đó, nhưng lý trí còn sót lại ngăn cảnhắn, cho nên chỉ có thể ra tay với nam phụ.

Thuần Vu Tức tới phòng cấp cứu số 2, thần sắckhôngrõnhìn chằm chằm cửa phòng cấp cứu, đợikhôngđến chốc lát cửa mở ra, bác sĩđira biểu tìnhkhôngquá tốt, phía sau còn cómộtcái băng ca có người nằm —— bị vải trắng che mặt, hẳn là thi thể.

Chịu đựng cơn giận dữ hẳn của chính là mấy bí thư và trợ lý, mấy người xem như thân tín bị mắng đến máu c·h·ó phun đầu, đều co người cúi đầukhônghé răng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 123: Cái này của ai?