Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 6 - Chương 132: Nhân vật nữ chính từ đầu nên thuộc về hắn
hắnở bên ngoài phản ứngmộtchút, lại chui đầu trở về, “Nàng làđangcùng tanóiđùa?”
Ân Như Hứa vui vẻ mà tỉnh dậy.
Ốc Đột: “Vậy nàng cẩn thận nghỉ ngơi.”hắnnóilạikhôngđira, cứ như vậy nhìn nàng.
Nàng mơ thấy mình khi còn bé, ở trong cung điện chơi trốn tìm cùng nhóm tiểu cung nữ, những người khác đềukhôngtìm thấy, nàngmộtmình ở trong cung điện to như vậy bồi hồi khắp nơi, nghekhôngthấy thanhâmkhác, chỉ có thể nghe được tiếng lục lạc ngọc bộitrênngười va chạm leng keng.đangcảm thấy sợ hãi, liền có tiểu nam hài mắt xanh lục xuấthiện,nóimuốn mang nàngđichăn dê, hai ngườiđira phía trước vài bước, nàng nhìn thấy chung quanh cung điện bỗng nhiên biến thành trời xanh thẳm cùng với đồng cỏ trống trải, còn có đàn dê màu trắng.
“Cho rằng ta cạo râuthìnhìnkhôngcòn đáng sợ?” Ốc Đột ha ha cười, bẻ bẻ ngón tay, hai cáiđãđẩy người ngãtrênmặt đất rồi. Dũng sĩ khiêu chiến đó phi thường cường tráng, lúc bị té ngãtrênđất, Ân Như Hứa cảm giác mặt đất cũng rung lên, nàng thấy mà hãi hùng khiếp vía.
hắnmặc áo choàng và giày da, thắt đai lưng, tóc đen nửa dài hơi quăn buộc ở sau đầu, bởi vì vừa rồi vận động kịch liệt mà hơi xõa ra, hơn nữamộtđôi mắt xanh lục, đặc biệt giống dã thú trong đêm tối, ngồi ở đókhôngnóilời nào, có loại như hổ rình mồinóikhôngnên lời.
Lúc này, xa ở Triệu Quốc, Triệu Vương Triệu Tưđangmở tiệc chiêu đãi sứ giả Tấn Quốc.
Ốc Đột hôm nay cạo râu, thường xuyên có người tò mò tới nhìnhắn, còn có tiểu hài tử tới hỏi: “Tộc trưởng, râu của người đâu?”
Ân Như Hứa nhã nhặn lịchsựngồi ởtrênđệm mềm cẩm tú, hơi hơi cúi đầu, “Cómộtchút.” Buổi chiều nàngđãnghỉ ngơimộtchút, nhưngmộtđường từ Ân quốc tới đây, tàu xe mệt nhọc,khôngcó khả năng đơn giản như vậyđãkhôi phục tinh thần.
Ân Như Hứa ngửi thấy mùi bánh tiêu, cảm thấy có chút đói bụng, nhưng vì sao sáng sớmhắnđãchạy vào trong đại trướng của nàng ăn bánh?
khôngcó phân biệttrêndưới,khôngcó người hầu uốn gối dâng đũa,khôngcó văn nhân làm thơ nâng cốc chúc mừng, cũngkhôngcó đàn sáo diễn tấu nhạc khí, múa hát uyển chuyển. Ốc Đột là tộc trưởng lại ngồi chung cùng mọi người, màn trời chiếu đất. Thậm chíhắnkéo tay áo, tùy tiện ngồi ở đó tự mình nướng thịt dê, thịt dê chín đượchắndùng chủy thủ cắt xuống, tất cả đều đưa cho Ân Như Hứa.
Các nam nhân xướng ca, các nữ nhân tiện tay kéo tay nhau nhảy múa ở bên cạnh. Các nàng cười giòn tiếng hòa theo, đaitrênvòng eo treo lụa màu sắc rực rỡ bởi vì xoay tròn mà tung bay, chọc đến những nam nhân ngồi ở bên cạnh duỗi tay kéo, bị ghét bỏ mà đámộtcước.
Gia hỏa trong mộngđãở trong đại trướng của nàng, đưa lưng về phía nàngđangngồi ởmộtbên ăn bánh.
Thức tỉnh nhân cách, Triệu Vương mở to mắt, biểu tìnhkhôngquá tốt.hắncó được ký ức của biểu nhân cách, vừa rồi trong nháy mắt,hắnđãpháthiệncốt truyện có chỗ bất đồng, nữ chính Ân Như Hứa vốn nên tới Triệu Quốc liên hôn,hiệntạiđãđibộ tộc Ô Đồ.
Cách uống như vậy Ân quốckhôngcó, Ân Như Hứa nếm thử, cảm thấy hương vị cũngkhôngtệ.
Nhìn dáng vẻ,hắnthậtsựđãlâukhôngcạo râu, bị người ta chọc thủng việc này, Ốc Đột cảm giácthậtmất mặt, xấu hổ cưỡng chế nhóm tiểu hài tử quấy rối dờiđi, lại mặt dày mày dạnnóivới Ân Như Hứa: “Có râu nhìn tương đối hung, như vậy càng thuận tiện.” Dù sao cũngkhôngphải là dohắnlười.
“Triệu Vương? Triệu Vương?” Sứ giảnóinói, pháthiệnTriệu Vương bỗng nhiên nhắm mắt lại dựa vào ghếkhônghé răng, trong lòng liền có chút bất mãn, nghĩ thầm,đãnóihai nước liên hôn,đangtử tế lại ra sức khước từ, rốt cuộc là tính toán cái gì cũngkhôngchịunóirõra, đơn giản chính là thấy Tấn Quốc bọn họhiệntại ở thế yếu, muốn nhân cơ hội đòi thêm chỗ tốt.
hắnbất mãn trong lòng, nào biết đâu rằng trong chốc lát ở đây, trong đầu Triệu Vươngđãxảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất,đãkhôngphải Triệu Vương trước kia.
“Ai da,đivàođivào!”
Bên này Ốc Đột ở ngoài trướng công chúa xoa tay,khôngbiết mình có nênđivào haykhông, vẫn là Ân Như Hứa ở bên trong pháthiện, ra tiếng dò hỏi, mới gọihắnđivào.
“Nàng mệt mỏi?” Ốc Đột tiến vào trướng công chúa, Ân Như Hứa liền cảm giác lều lớn vốn rộng rãi hình như chật chội lên.
“Người đâu? Công chúa đâu?”hắnbước trở về.
Thấy nàng trầm mặc, Ốc Đột kinh ngạc, “Nàngkhôngthích ăn bánh?”
Chung quanh đều là người bộ tộc Ô Đồ nàngkhôngquen biết, nhưng tất cả mọi người đềukhôngcó gì câu thúc, tự do ngồi ăn thịt uống rượu, còn có người ca hát khiêu vũ. Ân Như Hứa pháthiệnngười bộ tộc Ô Đồ dù là nam hay nữ, đều thích ca hát, thường xuyênkhôngcó việc gì, có người đột nhiên cao giọng hát lên, bên cạnhsẽcó người hát theo, cuối cùng thường thường tất cả mọi người đều cùng nhau hát vang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có dũng sĩ lá gan lớnđãthắng mấy trận, chạy tới muốn khiêu chiến tộc trưởng. Ốc Đột cũng là người hiếu chiến, bàn tay chống lên, lướt qua chướng ngạ trước mặt iđãđixuống tràng thi đấu.
Nàng dừngmộtchút bỗng nhiên lạinói: “Là muốn đưa tađichăn dê?” lời Ốc Đột lúc trước bị Na Nhật Tùngnóicho thê tử nghe, thê tử lạinóicho Ô Thiên Châu nghe, vừa rồi Ô Thiên Châu coi như chuyện chê cười lạinóicho nàng nghe hết. Ân Như Hứa nghiêm trang mànóiđùa như vậy, Ốc Đột cònkhôngphản ứng lại, theo bản năng nhanh chóng rụt đầuđira ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ốc Đột còn có ý tứ muốn để thê tử nhìn thấy năng lực của mình, kết quả càng đánh càng hưng phấn, đánh ngãmộtđám người, thời gianđãkhôngcòn sớm,hắnnhìn lên vị trí của Ân Như Hứa, pháthiệntức phụđãkhôngcòn.
Ốc Đột cũng hát lên theo, thanhâmcủahắnđè lên thanhâmngười khác. Những nam nhân này tựa như thú hoangtrênthảo nguyên, dù là thân hình cường tráng hay là tiếng ca vang dội, đều làmộtphương thức bọn họ dùng để hấp dẫn ưu ái từ người khác phái. Ốc Đột vừa hát vừa nhìn Ân Như Hứa,hắnmới hát hai câu, tất cả mọi người cười vang. Ân Như Hứa nghekhônghiểuhắnhát có ý tứ gì, nhưng thấy những người khác phản ứng, cũng đại khái đoán được.
Mọi người ăn xong, còn có tiết mục thi đấu, các nam nhân đấu nhau. Hoạt động ‘dã man’ như vậy, ở Ân Triệu cũngkhôngnhìn thấy, nơi đó mọi người đều vô cùng cao quý, mỗi tiếngnóicử động đều phải ra vào có độ, phải chú trọng thân phận,khôngai lại làm loại chuyện này, nhưng ở chỗ nàykhônggiống thế, tất cả mọi người rất vui lòng bày ra lực lượng của bản thân.
……
Nơi này nam nữ già trẻ đều thích uống rượu, nhưng rượu nơi nàykhônggiống Ân quốc, dùng sữa ngựa còn có các thứ khác làm rượu, có mùi vị kỳ lạ, Ân Như Hứakhôngquen uống.
Đâu chỉkhôngbuồn cười, Ốc Độtđãbị nàng dọa rồi, còn tưởng rằng nàng muốn tính sổ với mình. Là thế này, bộ tộc Ô Đồ bọn họ, nữ nhân và nam nhân giống nhau, có thể đội nửa bầu trời, nếu nam nhân trong nhà thiếu đánh, nữ nhân cho tới bây giờ cũngkhôngnương tay.hắncòn nhớrõlúc mẫu thân mình còn sống, chính mình bị đánhkhôngít. Thể trạng này củahắn, nhưngthậtrakhôngsợ Ân Như Hứa đánh, chỉ lo lắng nàng tức giận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy phụ nhân lớn tuổi cũng cườinói, “Tộc trưởng cạo râu,thậtkhôngnhận rahắn.”
Các dũng sĩ khác cũng từng bị quăng ngãmộtvòng đều phụ họa theo, hứng thú bừng bừng nhìn bên kia, chờ xem tiếp.
Nữ chính vốn dĩ nên thuộc vềhắn, nhất định lại thay đổi người.khôngbiết vì sao, giờ phút nàyhắnliền có dự cảm về điềm xấu nhất địnhsẽthất bại.
Ốc Đột vừa nghe nàng chủ độngnóingày mai tự mìnhđivương trướng cùng nhau ngủ, giống như đào được bảo bối, vui rạo rực màđirồi, ngườiđãđira ngoài, nửa đường còn lộn trở lại, xốc mành thòmộtcái đầu vàonóivới nàng: “Ngày mai ta mang nàngđidưới chân núi Mã Cách Kéo xem hoatrênthảo nguyên? Bên kia cỏ mọc tươi tốt, hoa dại đặc biệt nhiều,trêndốc còn thả rất nhiều dê.”
Các nam nhân đặc biệt đều như vậy, giọng bọn họ to lớn vang dội, giống như trống to, rất nhiều người hợp ở bên nhau, so với tiếng trống tấu vangtrênquốc yến còn hùng hồn hơn.
Ân Như Hứa ở dưới đèn cười vớihắn, “Được a.”
“Kỳthậtchăn dê thực vui.” Ốc Độtnói: “Khi cònnhỏta thường chạyđichăn dê, còn ngủ ởtrênlưng dê, để chúng nó chở tađi, chúng nó còn có thể tìm được rễ cỏ thực ngọt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong tưởng tượng, tiểu nam hài mắt xanh lục kia biến thành người cao to, mắt xanh tràn đầy chờ mong mà nhìn nàng. Ân Như Hứa lắc lắc tay vớihắn, “Ngày mai, ta chờ chàng.”
Ân Như Hứa: “Hôm nay ta vẫn nghỉ ngơi ở trướng công chúa, đêm mai lạiđivương trướng đượckhông?” Nàng biết mình là vì cái gì mà tới, cũng biết trách nhiệmtrênngười mình, nếu thay đổi là người khác, đại khái nàngsẽkhôngnóilời này, nhưng Ốc Đột làm nàng cảm thấy tự tại lại thư thái, tự nhiên như vậy mà vậynóira miệng.
Quyển 6 - Chương 132: Nhân vật nữ chính từ đầu nên thuộc về hắn
Ốc Đột gãi gãi tóc mình tùy ý cột ở sau đầu, có chút ảo não, nhìn nhìn về phương hướng trướng công chúa, bên kia xácthậtsáng lên.hắnđidạo tại chỗ hai bước, vẫn nhịnkhôngđược bước tới.
Ốc Đột cắn bánh quay đầu lại, “Nàng tỉnh rồi, có muốn ăn bánhkhông, bánh này cho rất nhiều thịt, ăn ngon.”
Ân Như Hứa: “…… Ta chưa từng ăn loại bánh này, thoạt nhìn cũngkhôngtệ lắm, ta thử xem.”
Ân Như Hứa: “…… Xin lỗi, takhôngquá quennóithế này, có phảikhôngbuồn cườikhông?”
Ân Như Hứa cong cong môi. Vừa rồi nàng ngồi ở đó ăn thịt dê, Ô Thiên Châunóivới nàngkhôngít chuyện khi Ốc Đột cònnhỏ,nóikhi cònnhỏhắncầm cung gỗ tự chếđibắn dê, bị đàn dê lăn loạntrênmặt đất; cònnóihắnởtrênthảo nguyên đào lỗđibắt chuột đất, bị cắn vào ngón tay; biết học sói kêu, nhân lúc người lớnkhôngchú ýđibắt sói hoang,thậtsựhắnđãbắt vềmộtcon vân vân.
Na Nhật Tùng bưng rượu ởmộtbên cười, “Công chúa mệt mỏi, a Mỗ đưa nàng vào trong lều nghỉ ngơi trước, thấy ngươi đánh vui vẻ như vậy, liềnkhôngquản ngươi.”
Ốc Đột: “……?”
“Công chúa, uống cái này.” Ô Thiên Châu bưng tới trà sữa dê tự nấu.trênthảo nguyênkhôngcó lá trà, cho nên lá trà cùng những thứ khác đưa tới đây đều là bộ tộc Ô Đồ đổi cho thương đội, là đồ vật tương đối trân quý. “Người bên ngoài ban đầu đềukhôngquen uống cái này, công chúa nếm thử loại sữa dê bỏ thêm lá trà để giải ngán.”
Nàng nghe, trong đầu liềnhiệnramộttiểu nam hài chắc nịch dơ hề hề, tóc quăn màu đen, đôi mắt màu xanh lục, giống ngọn gió du đãngtrênmặt đất, tự do lại vui vẻ.
Tiểu nam hài cao hơn nàng, để chân trần,mộtcái áo choàng buộc lung tung rối loạn. Nàngrõràngkhôngquen biếthắn,hắnlại dường như rất quen thuộc, hỏi nàng muốnđicưỡi dê haykhông,khôngđợi nàng trả lờiđãdắt nàng tới bênmộtcon dêđangăn cỏ. Sức lực củahắncònkhôngphải rất lớn, ôm chân nàng, dùng bả vai đẩy nàng lên lưng dê, dê bắt đầu chạy, sợ tới mức nàng thét ầm lên, tiểu nam hài liền đuổi theo ở phía sau.
Nàng cho rằng ở dị quốc tha hương, ở địa phương này hoàn toàn bất đồng với cố quốc, mìnhsẽkhôngngủ được, nhưng ngoài dự đoán, nàng ngủ rất ngon,mộtgiấc ngủ đến hừng đông, còn làm giấc mộng rất thú vị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc Ân Như Hứa ở Ân quốc và Triệu Quốc thường tham gia yến hội cung đình. Mỗimộtnăm, trong cung luôn có rất nhiều ngày hội cần chúc mừng, các quý tộc vương công mỗi ngày hưởng thụ ănkhôngngồi rồi phần lớn cũng thích mở yến hội, trường hợp này nàngđinhiều lần, nhưng vẫn là lần đầu tiên nàng tham gia dạ yếntrênthảo nguyên.
Nhưng người nọ dường nhưkhôngcó việc gì, từtrênmặt đất bò dậy, giật giật cánh tay liền nhận thua, Ốc Đột càng làmộtbộ dáng còn chưa kịp nóng người, chọn người từ trongmộtđám dũng sĩ, tiếp tục đánh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.